Vương bài pháp thần

Chương 114 : Bán đấu giá (2)

Xôn xao.... Toàn bộ ngươi tham gia đấu giá đều xôn xao, thông thường mà nói vật phẩm bán đấu giá đều là xuất hiện theo thứ tự từ thấp đến cao, một kiện vật phẩm đầu tiên đã là năm tỷ, vậy vật phẩm phía sau giá trị sẽ như thế nào, sau một hồi mọi người dần yên tĩnh lại. Lúc này đã có người ra giá lên tới tám tỷ, qua một phen kịch liệt cạnh tranh, giá cuối cùng dừng lại ở mức chín ức năm nghìn vạn kim tệ. Áo Tư Đinh nhìn bộ dạng tự nhiên như không của Lai Ân, kỳ quái nói: "Lai Ân tiên sinh, ngươi cũng là ma pháp sư, hơn nữa lão sư ngươi Cát Tạp Mỗ cũng là kẻ nghiên cứu cổ ma pháp, ngươi không thích cổ ma pháp này sao?" "Thứ đồ này bây giờ đối với ta cũng không có tác dụng, bệ hạ, bán đấu giá mới vừa mới bắt đầu thôi, không nên nóng ruột như vậy." Lai Ân mỉm cười trả lời. Trong lòng Áo Tư Đinh khen ngợi không ngớt, người trẻ tuổi trước mắt này có thể biểu hiện vẻ bình tĩnh như vậy, gặp chuyện bất loạn, trong lòng bình lặng như nước, so với hắn là một đế vương còn trầm tĩnh hơn vài lần a. Mỗi một kiện đồ được đem ra đấu giá đều khiến toàn trường nổi lên phong ba. Lai Ân để hai ma thú xuất hiện ở lượt đấu giá thứ mười ba. Nhân viện bán đấu giá kích động lớn tiếng giới thiệu, nói: "Mười hai cấp thú hoàng dị biến ma thú hai con, có thể mua cả cũng có thể mua một con một, giá khởi điểm sẽ là hai mươi tỷ kim tệ một con, nếu dùng năm trăm khắc Đam Bỉ Đặc kim chúc để trao đổi sẽ được ưu tiên, mỗi lần tăng giá là một tỷ kim tệ, có ai trả giá không?" Ầm... Toàn trường lại một lần nữa bị oanh động, hai con thú hoàng đều là dị biến ma thú, mấy đồ vật lúc trước dùng là đồ từ thời xa xưa hoặc là vật phẩm trân quý. Có lẽ chỉ đối với vài người là có tác dụng đặc thù, thế nhưng hai ma thú này ai cũng có thể sử dụng, càng tăng thêm lực lượng của chủ nhân, coi như là một tên nhất cấp ma pháp sư dưới khế ước cũng có thể khống chế được hai con thú hoàng này. "Hai mươi tỷ kim tệ." Mấy người ngồi trên ghế lô căn bản quên cả thận trọng. Kích động rống to lên. "Hai mươi mốt ức kim tệ." "Năm trăm khắc Đam Bỉ Đặc kim chúc." Hang ghế số hai mươi có người bình tĩnh trả giá. Lai Ân nhìn tình cảnh trước mắt khẽ mỉm cười, bản thân hắn lúc này tiền không quan trọng bằng Đam Bỉ Đặc kim chúc, hắn tin tưởng mấy đại phú ông này đã điều tra được ra tâm ý của mình rồi. Đam Bỉ Đặc riêng giá trị so với bí ngân còn hơn vài lần, nó chính là nguyên liệu để chế tạo thần khí, cũng là thứ tài liệu mà Lai Ân cần phải thu hoạch gấp. Phân nửa ghế lô lại lâm vào không khí an tĩnh. Một khi có người ra giá bằng Đam Bỉ Đặc kim chúc , chẳng khác nào người dùng tiền ra giá bây giờ mất đi sức cạnh tranh. Kế tiếp chỉ có lác đác vài người tiếp tục ra giá. Tuy rằng ai cũng biết Đam Bỉ Đặc kim chúc có tác dụng gì, thế nhưng không ai có thể dùng Đam Bỉ Đặc để chế thành thần khí, bởi vì thần khí chỉ thần mới có thể chế tạo, động thời cũng chỉ có thần mới biết phương pháp sử dụng. "Năm trăm mười khắc." "Năm trăm hai mươi khắc." "Năm trăm năm mươi khắc." Càng lúc số lượng càng tăng lên. Người ở hàng ghế số hai mươi đã trả tới cái giá bảy trăm bảy mươi khắc, không còn có người dám tham gia cạnh tranh nữa, sáu bảy trăm khắc Đam Bỉ Đặc kim chúc đã là giá mà đám thế gia không thể tiếp thu được nữa. Lai Ân nhìn chằm chằm vào hàng ghế số hai mươi, kẻ vẫn phát ra âm điệu đều đều ra giá. Hơn nữa lại mua bằng Đam Bỉ Đặc, điều này chứng minh tên kia chính là người thuộc một gia đình thế gia nào đó. Có khả năng là từ một gia tộc cổ xưa, vì thế mới có thể xuất ra số lượng lớn Đam Bỉ Đặc kim chúc như vậy. Áo Tư Đinh cũng khẽ cau mày, hắn cũng nhìn thấu nguyên nhân trong đó, chỉ có như thế mới có thể xuất ra số lượng lớn tư liệu như vậy. Bởi vì lần bán đấu giá này trên danh nghĩa là do Áo Tư Đinh với A Á Lôi đế quốc thành lập, cho nên mới thu hút được nhiều người có tư liệu quý tới. Áo Tư Đinh đảo mắt qua quyên sổ ghi tên người tham gia, nói: "Chỉ để lại một cái tên, mấy chỗ khác đều trống không, người này rất thần bí. Lại dùng danh hiệu Minh Cách Tư gia tộc để tham gia, chắc chắn có quan hệ tới Minh Cách Tư. Bán ra là một hòn đá nhỏ quý hiếm lại có thấp thoáng phát ra năng lượng thuộc Quang Minh, Hắc Ám hai loại thuộc tính." Lai Ân nghe vậy cả kinh, nói: "Cái gì, tảng đá đồng thời phát ra năng lượng của Quang Minh cùng Hắc Ám hai loại thuộc tính sao." Lai Ân chỉ chọn ra mấy người có tư cách tham gia đâu giá hội nhưng không có để ý đến vật phẩm mà bọn họ mang theo, nghe được Áo Tư Đinh nói vậy kinh hô lên tiếng. "Đúng vậy." Áo Tư Đinh thấy Lai Ân hoảng sợ như vậy, trong lòng hắn cũng cảm thấy khiếp sợ. "Một quả gọi là hạch tâm tiểu thạch đầu này được xếp lượt đấu giá thứ mười bốn, không thể nhìn được nó tán phát ra bất kì một loại năng lượng phản ứng nào, mà người bán lại muốn nó xuất hiện phía sau. Chúng ta cũng chỉ có thể xếp khối thạch đầu kia ở vị trí thứ mười bốn mà thôi." Mọi người thấy người phục vụ bê một mâm nhỏ lên. Đám người bên trong hội trường bất mãn kêu lên: "Có lầm hay không đây, một tảng đá cư nhiên cũng đem ra đấu giá, cái này đáng mấy tiền." Khuôn mặt nhân viên bán đấu giá vẫn bình tĩnh, chỉ cười nói: "Người bán có nói qua, thứ này chỉ bán cho người biết xem hàng, cho dù có người trả một cái giá trên trời mà không biết lai lịch, hắn cũng tuyệt đối sẽ không bán." "Làm bộ cao ngạo, có ma mơi mua thứ đồ vô dụng này." "Giá khởi điểm là một kim tệ, mỗi lần tăng giá ít nhất là mười tỷ kim tệ." "Ta ra giá một kim tệ." Lai Ân rốt cục cũng mở miệng ra giá. Toàn bộ hội trường lập tức đem ánh mắt chuyển hướng qua lô ghế số sáu, mọi người ai cũng biết, thoạt nhìn người ra giá đầu tiên đúng là chiếm tiện nghi rồi. Mấy ngươi còn lại đang do dự, nếu bây giờ ra giá đúng là phải tăng lên mười tỷ kim tệ, thế nhưng lại không ai biết hòn đá nhỏ này có tác dụng gì. Rốt cục có người nhịn không được muốn ra giá, hắn lớn tiếng nói: "Mười tỷ lẻ một kim tệ." Xôn xao, toàn bộ phòng đấu giá bùng nổ, thứ đồ vô dụng này mà cũng có người tăng giá, mọi người ấm ấm nghị luận. "Hai mươi mốt ức." Lai Ân cũng tăng giá theo, hạch tâm giá trị không phải dùng tiền để so sánh, mà ngay cả Phí Lặc cùng Cáp Địch Tư cũng chỉ có một ít, hiện tại trên đại lục lại xuất hiện một quả, cho dù hơn một nghìn ức hắn cũng muốn. Thà rằng đem toàn bộ mấy thứ mình có bán tháo đi cũng phải mua vật này. "Lai Ân tiên sinh, ngươi điên rồi sao?" Áo Tư Đinh kinh ngạc nhìn chằm chằm Lai Ân, "Cái này thoạt nhìn như không có một tia năng lượng, tựa như một khối đá vô dụng, mà ngươi lại ra giá hai mươi mốt ức." Lai Ân nắm chặt hai tay, khẩn trương nói: "Bệ hạ, giá trị của nó không chỉ có hai mươi mốt ức đâu, để khi ta sở hữu nó, sẽ nói cho ngài biết." Nhân viên bán đấu giá liên tục hỏi lại ba lần nhưng không có người trả lời, hắn dứt khoát hô: "Đồ vật này thuộc về người ngồi ở hàng ghế số sáu, bất quá người bán có yêu cầu, mời tiên sinh nói ra lai lịch của nó." Lai Ân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hắn biết không ái có thể đoán ra lai lịch của thứ này, nên không mình lại mất nghìn ức cũng nên. Mấy người ở lô ghế khác cũng không thấy hình dạng của Lai Ân, hội trường lâm vào vẻ an tĩnh, bọn họ đều muốn nghe xem lai lịch của tảng đá kia như thế nào mà có một kẻ ngốc ra giá những hai mươi ức kim tệ để mua. Lai Ân hít sâu một ngụm không khí, nói: "Bản thân thần chính là bất tử, bởi vì bọn họ có sinh mệnh vĩnh hằng, thế nhưng khi thần ma đại chiến là lúc Ma tộc dùng tất cả biện pháp khiến sinh mệnh Thần tộc cạn kiệt, cho nên thần mới chết, khối hạch tâm này chính là hạch tâm của thần, giống như một khối hạch tâm của ma thú vậy." Hội trường hoàn toàn lầm vào trạng thái yên tĩnh, hạch tâm này rõ ràng là của thần a. Lô ghế số hai mươi bỗng vang lên tiếng vỗ tay, giọng nói vẫn bất biến như trước, nói: "Không sai, không sai, cư nhiên ngươi có thể biết được lai lịch hạch tâm này, bất quá nếu ngươi không cung cấp thêm chi tiết của hạch tâm này vậy ta tuyệt đối sẽ không giao cho ngươi." Lai Ân tự tin cười nói: "Không biết tiên sinh ở ghế số hai mươi còn muốn biết những gì nữa?" "Nó có tác dụng gì." "Ngươi muốn ta nói tỉ mỉ, hay muốn thuật lại đơn giản?" Lai Ân khẳng định người ngồi ở ghế số hai mươi chính là chủ nhân bán ra quả hạch tâm này. "Nói tỉ mỉ đi." "Là trận nhãn tạo ra cây trụ năng lượng của Hắc diễm cùng Quang Minh kết giới thần phạt." "Tốt, vật này thuộc về ngài. Tiên sinh có bằng lòng hay không khi đấu giá hội kết thúc chúng ta ngồi lại nói chuyện một chút." "Không thành vấn đề." Dưới đài có người không hài lòng hét lớn: "Cái gì mà hắc diễm, đại Quang Minh kết giới, thần phạt, cái này gọi là nói tỉ mỉ sao." Người ngồi ở ghế số hai mươi ho nhẹ một tiếng nói thêm: "Là vật liệu để Minh thần Cáp Địch Tư cùng Quang Minh thần Phí Lặc bố trí kết giới." Yên tĩnh... Bên trong phòng đấu giá yên tĩnh đến độ mọi người có thể nghe được tiếng tim đập của người khác. Không lời nào có thể biểu đạt được lòng chấn động của mọi người, bọn họ cũng không thể kêu lên một câu hối hận. Bọn họ đã đáng mất cơ hội có được một kiện đồ vật trân quý nhất, độc nhất vô nhị trên thế giới này, hạch tâm của thần, lại là tài liệu tối trọng yếu của thần dùng để bố trí kết giới. "Trong mắt nhân loại đây cũng chỉ là một hạch tâm phổ thông mà thôi, chỉ thần mới có thể dùng nó để bố trí kết giới, người khác mua cũng không thể dùng được." Người ở ghế số mười chín lên tiếng. "Người thường cũng không thể nào biết được lai lịch của quả hạch tâm này, bất quá giá trị thật của nó chỉ là vài tỷ mà thôi, nếu tiên sinh ngồi ghế số sáu có thể biết giá trị đồng thời dùng nó, nói như vậy giá trị của nó đã không còn là hai mươi mốt ức rồi." "Cái gì, ngươi nói người ngồi ở ghế số sáu có thể lợi dụng hạch tâm này để bố trí đại trận của thân, hắn, hắn là thần sao." Ánh mắt của toàn bộ người trong hội trường chuyển về phía ghế số sáu, bọn họ tuyệt đối không tin người ngồi đó là một vị thần, mấy nghìn năm trước đúng là thần có tồn tại, thế nhưng chưa từng có ai chân chính gặp qua thần.