Vương bài pháp thần
Chương 102 : Hắc ám và quang minh (1)
"Thảo nào Cát Nhĩ Lợi thấy ngươi là phát điên, ngươi cư nhiên trộm sạch của hắn, năm đó chúng ta không ít vị thần cũng muốn làm như vậy, thế nhưng không ai thành công." Cáp Địch Tư lau nước mắt đứng thẳng dậy.
"Nếu như đồ trên thân hắn đáng giá ,vậy ta đang lo lắng còn vài thứ vụn vặt trên người hắn có nên đem bán hay không ."
" Hảo, được rồi, Lai Ân tiên sinh, ngươi đừng làm ta cười nữa." Cáp Địch Tư cuống quít xua tay, nói:" Lai Ân tiên sinh chúng ta thương lượng chính sự đi. Trong tay ngài nắm hài cốt của Minh thần hãy giao lại cho ta, thần mà bị chi phối một khi truyền ra ngoài sẽ mất hết tôn nghiêm, nếu Lai Ân tiên sinh nguyện ý đem hài cốt Minh thần trả lại cho ta, ta nguyện ý dùng quyền lợi chi phối minh giới sinh mệnh ra trao đổi."
Lai Ân do dự một chút, hài cốt Minh thần sau khi thăng cấp trở nên rất mạnh, thế nhưng then chốt ở chỗ hiện tại minh thần bát cấp Cáp Địch Nạp Tư thăng cấp quá chậm, với tốc độ này mà lên được thập cấp cũng không biết mất bao nhiêu thời gian, lưu trong tay tác dụng cũng không lớn, dùng để kiếm chút quyền lực và kết giao, cũng không sai.
Lai Ân gật đầu đồng ý, xuất ra Phong Ấn chi thư, Cáp Địch Tư biểu tình cổ quái , ngay sau đó khôi phục bình thường, Lai Ân tịnh không chút để ý, chỉ đem minh thần Cáp Địch Nạp Tư triệu hồi ra, sau đó theo như lời trong án thư giải trừ khế ước với Cáp Địch Nạp Tư.
Cáp Địch Tư mỉm cười vung tay lên, thân thể Cáp Địch Nạp Tư , cả áo giáp hóa thành một đống hắc sắc bột phấn.
Cáp Địch Tư thu hồi bột phấn, nói:" Minh giới nguyên là có năm vạn ba nghìn vị, chân chính xưng thần chỉ có Cáp Địch Tư, bọn người còn lại chỉ có thể dựa vào đó mà thêm một chữ làm tên của mình, Cáp Địch Nạp Tư chính là vị thần cường đại nhất trong các vị thần ở Minh thần, đáng tiếc chính là chết trong trận thần ma chi chiến, tên của ta cũng là kế thừa danh hiệu Minh thần."
Lai Ân thế mới biết lai lịch của Minh thần, càng kinh ngạc vì thực lực cường đại năm đó của chúng thần, năm vạn ba nghìn vị minh thần, nếu toàn bộ thực lực giống như Cáp Địch Tư, khi đó chiến tranh không biết ra bộ dáng gì nữa?
Cáp Địch Tư cởi bao tay bên trái ra, lộ ra bàn tay nhỏ bé tuyết trắng , tháo hắc sắc giới chỉ trên ngón út, nói:" Đeo nó lên, ngươi sẽ có năng lực chi phối vong linh sinh mệnh, đồng thời đối với thương tổn của vong linh và minh giới sinh mệnh hoàn toàn không cần để ý. Minh thần không có trong đó nha. Về phần chú ngữ triệu hoán đều trên giới chỉ, chỉ cần ngươi dụng thần thức là đọc đươc."
Lai Ân tiếp nhận giới chỉ ước lượng một chút, sau đó đeo lên ngón út trên hữu thủ, trêu ghẹo nói:" Thêm một cái không gian giới chỉ của Minh thần đưa, ta đây hai tay vẫy ra toàn bộ đại lục phải xem lại a, sau này cả đời không lo người nào đuổi chém a."
"Nếu là thần ma và Bất Tử quân đoàn không tồn tại, ngươi đúng là có khả năng thống trị toàn bộ Lôi Minh đại lục."
"Ta chỉ có hứng thú với việc khi dễ người khác, còn thống trị đại lục loại này hao tâm tốn sức, chuyện này quên đi, không biết ngài còn có chuyện gì nữa ?" Lai Ân vuốt ve hắc sắc giới chỉ, trong đầu huyễn tưởng về sau dùng như thế nào thu thập người khác.
" Mở ra Thiên Không chi thành đại môn.”
" Cùng Quang Minh thần hợp tác? Các ngươi không phải là kẻ thù sao?"
"Đương nhiên là kẻ thù, nhưng Bất Tử quân đoàn uy hiếp rất lớn, hợp tác một chút cũng tốt." Cáp Địch Tư đem phương pháp mở Thiên Không chi thành đại môn kể lại cho Lai Ân, nói:" Để mấy tên Quang Minh thần điện đến đối phó, phỏng chừng hiện tại tên Phí Lặc sắp phát điên rồi, Bất Tử quân đoàn sống lại mục tiêu duy nhất không chỉ là Minh giới mà là Thiên Không chi thành."
Lai Ân cáo từ rời đi, trong lòng suy xét tài liệu và chú ngữ, vừa mới rời khỏi trận doanh của Hắc Ám Thần Điện đã bị hai tên Quang Minh kỵ sĩ một tả một hữu mang theo chạy vội về phía trận doanh Quang Minh thần ở giữa.
Tây Tư và Ai Văn đi tới, hai người nghe nói Lai Ân và minh thần đi vào trận doanh Hắc Ám Thần Điện tựu lo lắng như kiến bò trên chảo nóng, lập tức phái người đến tận cửa trận doanh Hắc Ám Thần Điện đón hắn.
Cát Tạp Mỗ cũng tới, sau khi biết bản thân đồ đệ bị ngưu đầu nhân đem đi, thiếu chút nữa bay đến Đông Phương bình nguyên liều mạng, hôm nay đột nhiên nghe nói đồ đệ chạy đến Thánh Giả chi đô còn đem Bất Tử quân đoàn sống lại.
Cát Tạp Mỗ thiếu chút nữa ngất xỉu, đã biết bản lĩnh đồ đệ thế nào, tài năng gây họa không phải bàn, lòng như lửa đốt vội vàng chạy tới, đột nhiên lại nghe tin Minh Thần được Lai Ân triệu hồi từ minh giới ra, tại chỗ hôn mê bất tỉnh. Vất vả lắm mới dậy được, lại nghe nói đồ đệ bị Minh thần mời sang Hắc Ám Thần Điện bên kia.
Cát Tạp Mỗ ngơ ngác sững sờ vài tiếng đồng hồ, mất bao nhiêu tâm huyết bồi dưỡng chức vụ thẩm phán trường Quang Minh, cư nhiên để Minh thần như thế nào chặn trước, ngang nhiên tống cho một cước.
Một lúc sau Lai Ân trở lại, Cát Tạp Mỗ mới từ trạng thái ngây ngốc phục hồi lại tinh thần .
Tây Tư, Ai Văn, Cát Tạp Mỗ ba tên nhìn Lai Ân nửa ngày, rốt cục xác định được một việc, vẻ mặt cầu xin, nói:" Ngươi đã Tiếp thu hắc ám lễ rửa tội a."
Cát Tạp Mỗ phát điên nhằm phía Lai Ân, nói:" Tên hỗn đản này, nuôi không ngươi nhiều năm như vậy, ngươi là một tên vương bát đản cư nhiên tiếp thu lễ rửa tội của Hắc Ám."
"Con chỉ là tiếp nhận danh hiệu bất kiền hoạt a ( Trên danh nghĩa )". Lai Ân vừa thấy lão sư nổi bão, bỏ chạy còn nhanh hơn thỏ, hướng đỉnh trướng bồng mà tới.
Cát Tạp Mỗ đứng ở phía dưới, ngửa đầu tức giận nói:" Ngươi xuống cho ta, nếu không ta trực tiếp dùng nộ lôi giết ngươi."
"Ta nếu mà xuống dưới sẽ bị đánh a, ta không có ngu ngốc như vậy."
"Ngươi ở trên cũng bị đánh như nhau." Cát Tạp Mỗ giơ tay lên ném một đạo bát cấp lôi thúc (sét trói buộc ), nói như thế nào đây cũng là đồ đệ mình a, dùng ma pháp cao cấp sợ sinh mệnh đồ đệ gặp nguy hiểm, cho nên động thủ có chút cẩn thận .
Lai Ân hét thảm một tiếng từ trên trướng bồng ngã xuống , sau đó lộn hai vòng lại nhảy lên đỉnh trướng bồng. Bát cấp ma pháp đối với hắn hoàn toàn vô hiệu, chủ yếu là để lão sư hạ hỏa mà thôi.
Cát Tạp Mỗ vừa nhìn không có việc gì, lại giơ tay lên ném lưỡng đạo lôi thúc.
Cũng giống tình huống lúc trước, Lai Ân rớt trên mặt đất sau đó lại nhảy lên , lặp lại hai ba lần như vậy, căn bản nhìn không ra bát cấp ma pháp có thể tổn thương hắn .
Cát Tạp Mỗ một hơi , ném ra một đạo cửu cấp ma pháp lôi long.
Lai Ân lúc này kêu thảm một tiếng, té trên mặt đất co rút nửa ngày, tóc tai dựng đứng, y phục cháy đen một mảnh, trong miệng bốc lên từng làn khói đen, nói:" Lão, lão đầu, ngươi, ngươi quá độc ác, dùng cửu cấp ma pháp."
Truyện khác cùng thể loại
1419 chương
104 chương
746 chương
45 chương