Vườn Trẻ Của Vương Quốc
Chương 11
“Ta cảm thấy được ngươi đang cần ta giúp đỡ.” Hắc pháp sư Cecil khẽ mỉm cười, sau đó tiếp tục nói, “Huống chi, chẳng phải ngươi nên cám ơn ta trước vì đã ngăn cản ngươi sao?”
“Hắc ma pháp trên cửa rất cường đại hả?” Samuels thắc mắc, nhưng rồi lại cảm thấy có gì đó không đúng, “Ngươi làm sao mà thoát ra khỏi Hác Ám Chi Sâm được?”
Cecil hờ hững đáp, “Cũng không phải là lần đầu tiên.”
Samuels nhất thời im lặng, nhưng rồi vẫn không nhịn được nói, “Ngươi không nên làm như vậy, nếu bị người khác nhận ra thân phận của ngươi…”
Cecil là một tên hắc pháp sư nổi tiếng xấu, cậu vẫn nhớ như in cảnh tượng nhiều năm trước gặp gỡ Cecil, khi ấy, Samuels bị lạc trong vùng rừng rậm, sợ hành thi trước mặt tới run chân, bỗng dưng xuất hiện nhiều vong linh thi thể như vậy, ác ý trong người cậu bị đột phá tới đỉnh điểm, khiến bản thân bị trọng thương, may mà Cecil xuất hiện, cứu cậu – tên hắc pháp sư này cũng không khủng bố như trong truyền thuyết vẫn đồn, ít nhất thì hắn chưa bao giờ tổn thương Samuels.
Tuy rằng có thể miễn cưỡng nói chuyện, nhưng cậu không thể nào tiếp thu được việc một tên pháp sư quy phục dưới trướng Ma Thần linh hồn “Quái Vật”. Cecil nguyên bản vốn là học trò của Hiệp Hội Pháp Sư, sau khi phản bội Hiệp Hội hắn liền lẩn trốn vào trong rừng rậm cư trú, sau đó Hiệp Hội tuyên bố với bên ngoài rằng họ đã ‘giam giữ’ Cecil bên trong khu rừng. Samuels vô tình biết được, những pháp sư kia căn bản không phát hiện được hướng đi của Cecil, nói là trông coi chứ người đi đâu rồi thì họ cũng không biết.
Trong lúc dưỡng thương tại căn nhà nhỏ của Cecil, cậu và hắn vô tình trở thành bạn tốt. Samuels tính tình ôn nhu, loại bằng hữu nào cậu cũng có, vậy mà Cecil lại chưa từng e ngại thân thế của cậu.
Hắn đã nhiều lần rời khỏi rừng rậm, lén lút cùng Samuels đi du lịch mạo hiểm xung quanh, nhưng lần nào cũng bị Samuels bắt trở lại – cậu lo rằng hắn đi lòng vòng sẽ bị bại lộ thân phận, Hiệp Hội sẽ đuổi giết tới cùng. Nhưng Cecil là ai chứ, chất nhây có thừa, hắn trừng mắt nhìn Samuels, nói, “Nếu như ngươi tìm cách chặt đứt ma pháp trên cửa, ngươi sẽ biến thành con ếch đấy… Hoặc là một con dê chuột gà quái thai gì đấy luôn.”
Samuels nhất thời mờ mịt: “…Hở?”
“Đừng nói là ngươi đã quên rằng nơi này là thần điện cũ nhé,” Cecil chỉ vào bức hoạ khắc đầy những văn tự cổ quái, nói, “Đây này, chỗ này ghi – Phách Lưu Á – Thần hoang đường.”
Truyện khác cùng thể loại
74 chương
123 chương
9 chương
31 chương
23 chương
78 chương
167 chương