Vùng Đất Vô Hình
Chương 47 : Làng Ma (Tiếp)
Minh Khánh chưa kịp trả lời thì ông Quân đã đẩy cửa bước vào. Hắn không kịp ngăn ông lại. Việc này nằm ngoài dự kiến của hắn. Một dự cảm bất thường bỗng chiếm lĩnh cả tâm hồn và thể xác Minh Khánh. Hắn muốn gọi ông Quân, nhưng cổ họng cứ nghẹn lại như có bàn tay vô hình nào bóp chẹt lấy, không thể lên tiếng được. Mồ hôi toát ra từ trên trán sao mà lạnh buốt.
Từ sau khi được báo mộng lần đầu tiên ở nghĩa địa làng Con, Minh Khánh thường xuyên gặp được những giấc mơ như thế. Minh Khánh biết đó là dấu hiệu Thiên nhãn sắp mở ra. Nhất là từ sau khi thấy thứ đó trong ngôi mộ đá trắng, hắn cảm thấy dường như âm nhãn đã bắt đầu phát sinh biến hóa. Nó trở nên hòa hợp với hắn như một đôi mắt thật sự.
Hôm nay bước vào trong ngôi làng, con mắt bắt đầu cảnh báo hắn. Nhất là lúc gió bụi bốc lên, hắn nhìn thấy một hình ảnh kỳ lạ. Năm người bọn họ sẽ bước lên một con đường sâu thăm thẳm, hun hút. Rồi cô gái tên My mở ra cánh cửa gỗ. Bọn họ bước vào. Bên trong là hai đốm sáng lấp loáng như đôi mắt ai chứa đầy thù hận đang trừng trừng nhìn vào hắn. Rồi đôi mắt ấy hóa thành từng đóm lửa thiêu cháy từng người một, cho đến khi tất cả chỉ còn lại là một đống than.
Lúc hắn từ trong cơn sợ hãi tỉnh lại, ông Quân và ba người kia đã bước vào sau cánh cửa. Minh Khánh thở dài. Cũng giống như thợ săn quỷ, sức mạnh của thầy trừ tà phần lớn đến từ những thời điểm sinh tử thế này. Siêu độ một trăm hồn ma bình thường chẳng thể so nổi chiến đấu và siêu độ một con ác quỷ. Hắn cũng phải tiếp tục đi tới. Thấy hắn bước chân vào trong cánh cửa, bà Mun méo lên một tiếng sợ hãi. Minh Khánh cười. Hắn nhớ ra là mình vẫn ôm mèo trên tay. Hắn thả bà Mun xuống, vỗ vỗ cái đầu tròn của bà rồi bước vào .
Đằng sau cánh cửa là một tấm vải màn đã cũ. Lúc Minh Khánh bước qua, hắn ngửi thấy mùi huơng khen khét và cả mùi máu. Bên trong là một không gian khá rộng rãi. Qua âm nhãn, Minh Khánh không nhìn thấy quỷ hồn lẫn người sống. Hắn tiếp tục cất bước. Đi qua vài tấm vải màn nữa, hắn nghe thấy tiếng gào khóc của ông Quân. Thế rồi hắn nghe tiếng cô gái tên My hỏi: “Ai kể cho tôi chuyện này là thế nào?”
Rồi có người bắt đầu vừa khóc vừa kể lể. Thì ra là hai đám trai tráng ở hai làng thách đố nhau. Mỗi bên bốn người đi vào làng Ma, ở trong đấy cho đến khi trăng lên mới được ra ngoài. Tuổi trẻ gan lớn, bọn họ chọn lấy một căn sạch đẹp nhất để ở lại. Nhưng mới đến buổi trưa thì có người phát điên, bắt đầu chửi bới những người khác. Thế là những người còn lại đánh y một trận. Đến lúc có người tỉnh ra khuyên can những người khác thì y đã bị đánh chết rồi.
Khi ấy bọn họ bắt đầu sợ hãi và chạy trốn. Chỉ có điều chạy mãi mà không thể thoát ra nổi căn nhà. Hồi sau bọn họ đành trở lại chỗ cũ. Lần này lại có người phát điên. Y bắt đầu chửi bới. Mọi người mặc kệ. Không ai muốn sự việc hồi nãy diễn ra. Thế rồi kẻ đó cuối cùng cũng im lặng. Mọi người thở phào cùng nghĩ cách thoát khỏi nơi này. Ai ngờ kẻ đó không biết kiếm đâu được một cái chân nến, liên tiếp đâm chết hai người khác. Lúc này thì không ai nhẫn nhịn được nữa. Bốn người còn lại hợp sức đánh chết hung thủ.
Chỉ có điều đánh xong, ai nấy đều mệt mỏi rã rời. Bốn người ngồi bốn góc, chờ thời khắc cuối cùng tới. Thế nhưng có một người không chịu nổi căng thẳng, tự đâm chân nến vào cổ. Chỉ còn ba người, trong đó có thằng Ca con ông Quân. Lúc ông đi vào, cả ba người như sắp ngất xỉu đến nơi. Người bình thường những lúc mệt nhọc và căng thẳng quá độ rất dễ bị quỷ nhập vào. Để đề phòng, Như Phong dán ỗi người một cái bùa Trấn An. Xong rồi, anh cõng một người, Lê Tấn cõng một người, ông Quân cõng thằng Ca đi ra ngoài. Bọn họ sợ chiến đấu lan đến người thường. Trong phòng chỉ còn My và Minh Khánh đứng song song.
My bắt đầu cúi người tìm kiếm những thứ rơi vãi dưới đất xem có tìm được manh mối không. Minh Khánh đảo mắt lia lịa, hắn muốn xem ác quỷ giấu ở nơi nào trong căn phòng. Một lát sau, cả hai đều thất vọng thở dài. Việc không thu hoạch được gì sẽ khiến bọn họ phải tìm kiếm đến lúc trời tối. Đó cũng là thời điểm sức mạnh của ác quỷ tăng lên rất nhiều. Minh Khánh quyết định bỏ việc chiến đấu trong ngày hôm nay. Hắn chưa biết gì về con quỷ cả. Thêm nữa hôm nay cũng không phải là ngày tốt. Minh Khánh vừa quay đầu bước ra ngoài thì từ sau tấm vải màn một bàn tay thò ra nắm lấy vai hắn.
Truyện khác cùng thể loại
96 chương
40 chương
200 chương
501 chương
15 chương
16 chương
47 chương
17 chương
37 chương