“Cái gì mà trêu hoa ghẹo bướm?” Thiệu Tư dừng bước lại, đứng ở tại chỗ không động đậy. Cố Duyên Chu khẽ cong khóe miệng: “Không có gì.” Sau đó hai người nhìn nhau nửa ngày, Cố Duyên Chu tựa lưng vào ghế ngồi, mặt không đổi sắc. Nhìn anh bộ dạng bình tĩnh, Thiệu Tư nhất thời cũng không xác định vừa rồi rốt cuộc mình có nghe lầm hay không. Lúc này Cố Duyên Chu lại đứng lên, anh đưa tay kéo tay áo sơ mi xắn một đoạn xuống, nói: “Tôi trả tiền.” “Đã nói tôi mời.” Hai người nói nói lại tranh đoạt. Cố Duyên Chu đi ở phía trước, Thiệu Tư đầu tiên là kéo cánh tay anh, nhưng mà hiệu quả quá nhỏ. Mắt thấy Cố Duyên Chu sắp sửa bỏ tiền, dưới tình thế cấp bách tay Thiệu Tư xuyên qua eo anh, nhìn qua như là đang ôm anh, cố tình bản thân Thiệu Tư còn không tự biết, một hơi nói: “Cố Duyên Chu, anh đừng ép tôi nha.” “…” Cố Duyên Chu cứng ngắc tại chỗ, trong lúc nhất thời không biết có nên nói buông tay hay không. Thiệu Tư theo tay anh, đụng đến ví tiền trong túi áo trái của anh, sau đó đè lại chung với tay anh không bỏ. Tự cho là thông minh mà kiềm chế Cố Duyên Chu, sau đó dùng tay kia moi tiền trong túi quần. Cố Duyên Chu nghiêng đầu, từ độ cao của anh vừa vặn có thể nhìn thấy cổ áo rộng không cẩn thận là có thể biến thành lộ vai của Thiệu Tư. Trong khoảng thời gian gần đây bắt đầu mùa đông, nhiệt độ không khí giảm kịch liệt. Mà người này như là không sợ lạnh, vĩnh viễn ăn mặc rộng thùng thình lại mỏng manh. Kỳ thật vấn đề này Thiệu Tư cũng nhiều lần phản ánh với stylist rồi, hắn cũng không muốn mặc sexy như vậy, hơn nữa quan trọng là… thật sự rất lạnh. Nhưng mà mỗi lần em gái stylist đều chỉ vào mũi hắn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà mắng: “Thật giận mà, anh căn bản là không hiểu về thời thượng!” “Nếu cô nói thời thượng là dựa vào miếng dán giữ ấm để chống đỡ, vậy thì tôi đúng là không hiểu lắm.” Lúc ấy Thiệu Tư đang chơi game, dừng lại nghiêm túc hỏi cô, “Lisa, loại thời tiết này, có thể đừng làm dáng hay không?” Stylist Lisa tiểu thư đương trường cường điệu bộ váy ngắn mình mặc trên người, còn không có mặc đồ giữ ấm bên trong, hai cái đùi trơn bóng: “Loại thời tiết này là thời tiết gì, chỗ nào lạnh?” Thiệu Tư im lặng nửa ngày, chỉ có thể nói một câu: “… Con gái các cô là quái vật sao.” Kết quả tiền vẫn là Cố Duyên Chu trả, Thiệu Tư vốn đã đem tiền vỗ lên trên bàn của bà chủ, nhưng lại đối diện với ánh mắt cười như không cười còn có chút mờ ám của chị ta. Thiệu Tư: “…” Trái lại Cố Duyên Chu rút thẻ ra, lãnh tĩnh đưa qua: “Quét thẻ, cám ơn.” Bà chủ cười ha ha tiếp nhận, bất luận làm chuyện gì ánh mắt chị ta đều không dời ra khỏi hai người bọn họ. Tận đến khi trả thẻ lại, rốt cuộc chị ta nhịn không được nói: “Các cậu phải hạnh phúc nha.” Cố Duyên Chu: “…” Thiệu Tư: “… Có phải chị cũng hiểu lầm cái gì không?” Bà chủ xoay người lấy ra máy chụp hình từ trong tủ, thoạt nhìn chính là kiểu thường xuyên tìm minh tinh chụp ảnh chung, đối với vấn đề Thiệu Tư hỏi trốn tránh không đáp, chỉ nói: “Có thể chụp tấm ảnh với các cậu không? Tôi là fan của Vương đạo.” Thiệu Tư thuận tay nhéo nhéo eo Cố Duyên Chu, lén hỏi: “Quan hệ fan này có phải hơi xa hay không?” Mà Cố Duyên Chu chỉ hơi hơi gật đầu nói với bà chủ: “Xin lỗi, hôm nay không tiện lắm, còn có việc bận, hy vọng chị có thể hiểu cho, hôm khác nhất định sẽ chụp.” Bà chủ thoạt nhìn dáng vẻ bốn năm mươi tuổi, cửa hàng này mở trong thành điện ảnh cũng đã rất nhiều năm, không phải loại người ngoài giới không hiểu chuyện. Chị ta nghe vậy cười cười, không có phản ứng quá lớn gì, chỉ cảm thấy đáng tiếc buông máy chụp hình xuống: “Được, lần sau đến nữa nhé.” Chờ hai người trẻ tuổi đi ra cửa rồi, bà chủ mới cầm lấy di động gọi điện thoại: “Niếp Niếp, mẹ gặp hai thằng ngóc con nhắc tới cả ngày đó, có phải bọn họ kết hôn không, mẹ nhìn như… một cậu trai còn luôn ôm eo một cậu trai khác nữa… Ai ôm ai? Mẹ không nhận ra ai là ai cả.” Đầu kia điện thoại có chút ồn ào, không bao lâu, trong tiếng ồn ào truyền ra giọng một cô gái hưng phấn: “Mẹ, mẹ thật sự nhìn thấy hả? Có giúp con chụp ảnh không? Người nhìn qua tương đối lạnh chính là ba Thiệu, rất dễ nhận!” Bà chủ nghĩ nghĩ: “Không có lạnh lùng đâu…” “Không thể nào, ” cô gái được kêu là ‘Niếp Niếp’ kia im lặng một chốc, “… Đây chẳng lẽ là sức mạnh của tình yêu?” Tình yêu cái rắm. Đây là sức mạnh giành trả tiền. Thiệu Tư làm người vẫn có nguyên tắc, anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng, bình thường hắn mời người khác còn chưa tính, một khi để cho người khác trả tiền hắn luôn theo thói quen mà cả người không thoải mái. Cái tật xấu này Lý Quang Tông thân là người đại diện của Thiệu Tư cực kỳ rõ ràng, có đôi khi hắn tự mình bỏ tiền mua chai nước cho ba Thiệu, ba Thiệu nhà hắn cũng sẽ không quên trả hắn hai đồng tiền xu. Lúc không có tiền xu liền trực tiếp ném tiền giấy, trên người mang bao nhiêu vứt bấy nhiêu. Rốt cuộc có một lần Lý Quang Tông chỉ đi hai ba bước giúp Thiệu Tư mua ly kem, lại nhận được tờ một trăm đồng, hơn nữa đối phương còn nâng nâng tay không chút để ý nói hắn khỏi thối. Lý Quang Tông ngẫu nhiên cũng là người đàn ông rất có cốt khí, hắn không nhận một trăm kia. Kết quả Thiệu Tư nghiêm nghiêm túc túc mở Alipay chuyển khoản cho hắn. Cho nên hiện tại hắn từ thật xa nghe thấy trên hành lang giống như có người đang cãi nhau, đi ra hai bước mở cửa, chợt nghe thấy Thiệu Tư nhà hắn đang kêu tên nam thần của hắn. “Cố Duyên Chu!” Thiệu Tư đi ngược, ở phía trước Cố Duyên Chu, mặt đối mặt với anh, cường điệu nói: “Chia AA, không thương lượng.” Cố Duyên Chu tựa như nhìn thú cưng trong nhà ở trước mặt mình cố tình gây sự, không nói gì, chỉ là lúc Thiệu Tư đi ngược có khả năng đụng phải cái gì đó thì kéo hắn một phen, sau khi kéo hắn lại liền trách mắng: “Đi đứng đàng hoàng.” “…” Lý Quang Tông đứng ở cửa, tâm tình phức tạp, hắn ta vội vàng đi lên trước ngăn Thiệu Tư lại: “Làm gì đây hả, cậu cãi nhau với Cố ảnh đế cái gì? Càng ngày càng không ra dáng.” Thiệu Tư: “Không có cãi với anh ta.” Lý Quang Tông mới mặc kệ hắn nói gì, chỉ lo tạ lỗi với nam thần: “Ngại quá khiến anh chê cười, kỳ thật Thiệu Tư nhà chúng tôi ngày thường không phải như thế, cậu ta là đứa nhỏ rất hiểu chuyện, thành thục ổn trọng… hai người hẳn có hiểu lầm.” Thiệu Tư ở bên cạnh lạnh lẽo nói: “Nói không cãi mà.” Lý Quang Tông trừng hắn một cái: “Cậu thôi đi.” … Phản rồi. Cuối cùng Cố Duyên Chu làm sáng tỏ là thật sự không cãi nhau, Lý Quang Tông mới nhét trái tim về lại trong ngực. Không nói trước hết Cố Duyên Chu là nam thần của hắn ta, chỉ nói hiện tại thân phận của hai người này, tiền bối hậu bối, còn thật sự không tiện trở mặt. Con người Thiệu Tư hắn ta quen đến không thể quen hơn, nếu thật sự chọc đến điểm mấu chốt của hắn, hắn căn bản sẽ mặc kệ đối phương là ai, trực tiếp nhảy dựng lên đánh một trận. Tựa như lúc trước Tề Minh bị đánh đến gãy mũi vậy. Không bao lâu, Trần Dương cũng chạy lại đây, còn mang mấy ly cà phê cho bọn họ. Mấy người đang ở trong phòng nghỉ tự xem tư liệu, Thiệu Tư vểnh chân thật cao, một quyển «Nhập môn hí khúc» thật dày đặt ở trên đùi. Lý Quang Tông uống cà phê đột nhiên nhớ tới một chuyện: “Ba ba, chuyện mở họp hôm trước cậu có nhớ không?” Thiệu Tư hơi hơi nghiêng đầu: “Cái gì?” “Livestream đó ——” Lý Quang Tông trực tiếp nhảy dựng lên từ chỗ ngồi, “Mỗi tháng ba tiếng livestream.” Lúc hắn ta nói chuyện không khống chế tốt âm lượng, rất lớn tiếng, Trần Dương và Cố Duyên Chu nhất thời cũng không khỏi nhìn về phía hắn ta. “Ngại quá, quấy rầy hai người.” Sau khi nói xong, Lý Quang Tông kéo Thiệu Tư lên, “Đến, chúng ta đi ra ngoài nói… quy củ mới này hình như bắt đầu thực hiện từ tháng này, nhưng hiện tại đã cuối tháng rồi…” Bước chân Thiệu Tư lảo đảo, đi theo phía sau hắn ta, không kiên nhẫn híp mắt: “Cái gì mà livestream, sao tôi không nhớ rõ.” Lý Quang Tông tức giận: “Cậu còn mặt mũi nói, cậu vẫn luôn ở đó chơi game!” Thiệu Tư nhất thời không nói gì. Kết quả hai người đi đến cửa WC, Thiệu Tư tựa vào trên tường chờ Lý Quang Tông lật ghi chép, mấy phút đồng hồ sau, rốt cuộc bọn họ không thể không đối mặt một vấn đề thật lớn. “Livestream không thành vấn đề, một tháng ba tiếng livestream cũng không có vấn đề. Có điều chuyện này nghĩ như thế nào cũng không nên bắt đầu thực thi từ tháng này chứ, hôm nay cũng đã hai mươi chín rồi.” Đối mặt Lý Quang Tông oán giận, Thiệu Tư có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, hắn nâng cổ tay nhìn đồng hồ: “Cách thời gian tiếp tục tập huấn còn có nửa giờ, nếu không thì hiện tại live trước đi?” Lý Quang Tông: “Vậy còn lại thì sao?” Thiệu Tư nắm nắm tóc, trên mặt không lộ vẻ gì, nhưng giọng điệu lại vô cùng nghiêm túc: “Cậu nói xem buổi tối tôi livestream đi ngủ, bọn họ có muốn xem hay không.” Lý Quang Tông: “…” Bây giờ là giữa trưa mười một giờ đúng. Scandal của Thiệu Tư và Cố Duyên Chu vốn dĩ đã ồn ào huyên náo, rất không rõ ràng. Nhưng mà lúc trưa khi ‘Giải trí sóng lật trời’ trực tiếp ngồi canh ở lối đi an toàn thành điện ảnh, phỏng vấn hai vị đương sự, hướng gió lại tức khắc thay đổi. —— Đây là cái quỷ gì? Đây là đang đoạt diễn sao? Tôi lại rất muốn cười. —— Cưỡng ép tuyên truyền, tốt lắm, tôi phục rồi. Thuận tiện nói, cảm giác CP thật sự sắp tràn ra ngoài màn hình luôn rồi. —— Hai bạn trên lầu không cần nói nữa, chúng ta nói về «Mặt nạ» đi. —— Ha ha ha ha ha cái bạn nói Mặt nạ kia bạn đứng lại đừng đi! Cho nên khi Thiệu Tư chui trong căn phòng tận cùng trong WC, không hề dự liệu mà bắt đầu livestream, mọi người lại nổ tung. Nhân số theo dõi tăng nhanh. Mấy phút đồng hồ sau, rất nhiều người đã bắt đầu lag đến đen màn hình. Thiệu Tư gấp chân ngồi ở trên nắp bồn cầu, bởi vì cận thị nhẹ lại thêm bình luận chạy quá nhanh chói hoa mắt, hắn không thể không ghé sát vào chút, híp mắt nhìn màn hình. Vô số ‘kết hôn’, còn có ‘Cố Duyên Chu’, giống như hai tia chớp không ngừng bổ qua trước mắt hắn. “Cái này có thể cấm ngôn không vậy?” Thiệu Tư nhìn mệt, nhăn mày, “Làm thế nào?” Giọng Lý Quang Tông cách ván cửa truyền tới: “Không thể, cậu đừng làm bậy.” Hai chữ ‘cấm ngôn’ vừa nói ra, bình luận biến thành thuần một sắc: chúng ta tâm sự về «Mặt nạ» đi. ——«Mặt nạ» thật sự là một cột mốc lịch sử trong văn học. —— Phải, đó thật sự là một truyền kỳ không thể vượt qua. —— Cá nhân tôi cho rằng nó làm nổi bật thủ pháp chủ nghĩa siêu hiện thực, tiến hành khoa trương tăng dần lên, cùng với tuyến thời gian giao nhau sử dụng vô cùng tài tình, hòa thêm yếu tố hoang đường trong hiện thực. ——… Xin lỗi tôi bịa không nổi nữa. Bình thường Thiệu Tư bận công việc, rất ít tương tác với fan, nhất là ở một nơi vàng thau lẫn lộn như Weibo, hiện tại nhìn thấy ngược lại cảm thấy rất mới mẻ. Lúc này hắn lại lưu ý có một bình luận hỏi hắn ở nơi nào, nói mấy khối gạch men sứ phía sau ba Thiệu có cảm giác không đúng lắm, có phải đang ở trong cảnh tượng gì mà đoàn phim mới dựng hay không. —— Gạch men sứ màu trắng, đây nhất định là cảnh thứ bốn mươi sáu, mọi người lật sách đến trang một trăm hai mươi, trong tờ đó xuất hiện gạch men sứ màu trắng ba lần. —— Lầu trên vua kỹ thuật nha. —— Có phải chúng ta điên rồi không, không khí văn học nồng nàn như vậy? —— Không nói nhiều nữa, chờ tôi xem quyển sách này xong lại chiến với mấy người. Thiệu Tư giơ di động để mấy trăm vạn người tham quan căn WC nhỏ hẹp này một chút, cuối cùng đem tiêu cự nhắm ngay nắp bồn cầu mình ngồi lên: “… Thấy rõ chưa?” Mấy trăm vạn dân mạng đang online:…