Vũ Vương

Chương 98

Ở cửa lầu một, ông lão kia vẫn còn nhắm mắt ngủ say. Mộ Hàn không có lên tiếng nữa, chỉ là hắn hơi khom người cầm lên Ngọc Bài trước đây đặt ở bên cạnh lão rồi bước dài rời khỏi Tàng Phong Các. - Hừ! Sau khi Mộ Hàn đi khỏi được mấy chục thước, bên trong Tàng Phong Các chợt vang lên một tiếng hừ lạnh. Ông lão kia híp mắt, ở chỗ sâu trong đồng tử tựa hồ chớp động được một chút xấu hổ và nghi hoặc: - Thứ mà tiểu gia hỏa này muốn lại chính là công pháp võ đạo trung phẩm Lôi Vân Phong Bạo, chứ không phải công pháp thượng phẩm võ đạo Huyền Thiên Kiếm quyết mà lão phu chuẩn bị tỉ mỉ. Trái lại có vẻ rất kỳ quái, chẳng lẽ là hắn đã có lòng nghi ngờ? - Xem ra lão phu có chút rất sốt ruột . Ông lão lắc đầu, hơi có chút tiếc nuối lẩm bẩm - Đáng tiếc, đáng tiếc. . . Nếu như tiểu gia hỏa này lựa chọn Huyền Thiên Kiếm quyết mà lão phu tự nghĩ ra, tức thì lão phu có thể thừa dịp hắn tu luyện để làm cho tâm thần của bản thân mình từ từ thấu nhập kiếm ý. Qua đó do thám biết trong cơ thể hắn đến tột cùng là đang che giấu được bí mật gì. - Lần này hắn không sập bẫy, cũng chỉ có thể sau này lại tìm cơ hội khác . - Cũng may hắn hiện tại vừa mới tiến vào Yên Hà Cảnh. Muốn tu luyện tới Vũ Hóa Cảnh nói vậy còn cần đến thời gian không ngắn ngủi, lão phu vẫn còn có thời gian. . . - U u . . . Âm thanh từ từ yếu dần đi, Tàng Phong Các nhanh chóng liền đã yên lặng như lúc ban đầu. . . . Thời gian lướt qua rất nhanh, đảo mắt liền đã là sẩm tối. - Vút! Vút. . . Trong sân, chân khí trong tay Mộ Hàn ngưng tụ mà thành trường đao đang không ngừng bổ về không trung phía trước, tốc độ nhanh tới cực điểm. Trong khoảnh khắc, đao ảnh tung hoành đan xen đã bao trùm cả vùng không gian mấy thước vào bên trong. Từ thật xa nhìn lại, phảng phất như một cơn phong ba bão táp đang hội tụ mà thành từ đao phong. Bước chân Mộ Hàn di động tới chỗ nào, cơn phong ba bão táp này liền cũng tới chỗ đó. Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm! tiếng xé gió vang lên liên tiếp, dường như Lôi Âm cuồn cuộn. Đây chính là "Lôi Vân Phong Bạo" ! Mộ Hàn vừa về tới phòng ở của mình, liền không ngừng tiến tới để bắt đầu tu luyện. Loại công pháp này so với "Cuồng Phong Đao pháp"mà Mộ Tinh Lăng đã thi triển buổi sáng hôm đó trong khảo nghiệm thì có hiệu quả như nhau. Nhưng nói cùng uy lực mà Lôi Vân Phong Bạo này lại càng thêm bá đạo. Có điều, tốc độ tiêu hao chân khí cũng là gấp mấy lần "Cuồng Phong Đao pháp". Chân khí ẩn chứa bên trong hai mươi con kinh mạch của Mộ Hàn chỉ có thể gắng sức thi triển loại công pháp này trong bốn năm phần mười canh giờ. Cũng may tốc độ khôi phục chân khí của Mộ Hàn cực kỳ mau lẹ. Nên chỉ trước giờ ngọ thì "Lôi Vân Phong Bạo" đã cực kỳ rất quen. - Hiện tại chính lúc có thể thử nghiệm dung nhập Lôi Cực Âm Cương vào trong đó. Ý niệm của Mộ Hàn vừa động, liền đã bắt đầu vận chuyển "Lôi Cực Âm Cương" ."Rầm rầm rầm rầm rầm rầm", đúng là sáu tiếng Lôi Âm từ trong ngực bụng kích động ra. Trong thời gian ngắn, Lôi Âm liền đã lan tràn đến trường đao rồi liền đột nhiên bùng nổ lan ra, kình đạo điên cuồng mà tàn phá bừa bãi, lập tức liền có vô số mũi nhọn từ bên trong bão táp bắn nhanh ra. . . Khí tức vô cùng thịnh nộ điên cuồng chấn động lan ra, không gian giống như bị xé rách thành vô số mảnh nhỏ, bụi bậm liền bị cơn kình phong mãnh liệt cuốn lên tung bay đầy trời. Trong tích tắc này, thiên địa trong vòng mấy thước phảng phất đã hoàn toàn sụp đổ. Trong lòng Mộ Hàn cả kinh, ý niệm khẽ động tức thì trường đao trong tay liền lại nhập thể. Mãi sau một hồi lâu, màn đao mang đang tùy ý tung hoành mới từ từ tiêu tan, thế nhưng trong không trung lại vẫn phủ đầy bụi bậm mông lung. Cái sân trước nhà này vốn là lồi lõm không bằng phẳng chính là đang xuất hiện ra vô số vết nứt hẹp dài, nhìn qua tựa như một chiếc mạng nhện chằng chịt. Thấy quang cảnh như vậy, mặc dù Mộ Hàn kẻ người khởi xướng đích thực mà cũng không khỏi ngây dại. - Thế này mới thật sự là Lôi Vân Phong Bạo ! Phải qua một hồi thật lâu sau, Mộ Hàn mới như tỉnh lại từ trong mộng. Hắn mừng vui bất ngờ vạn phần mà thầm thì tự nói nho nhỏ. Bở vì sau khi đạt tới Yên Hà Cảnh, mặc dù vẫn chưa từng thử nghiệm qua nhưng hắn cũng đã mơ hồ cảm giác "Lôi Cực Âm Cương" của chính mình đã đạt tới tình trạng "Một chiêu xuất ra Lục Lôi Âm" . Lôi Âm vừa rồi cũng đích xác đã nghiệm chứng cảm giác của Mộ Hàn. Có điều là hắn không nghĩ tới sau khi dung nhập sáu phát Lôi Âm vào trong "Lôi Vân Phong Bạo" thì uy lực tổng hợp lại đạt đến tình trạng làm cho người ta sợ hãi như thế . Nếu là lại giao đấu với Mộ Tinh Lăng một lần nữa, mặc dù là không hề động đến việc sử dụng Ngự Khí thuật, chỉ cần dựa vào "Lôi Vân Phong Bạo" này là có thể phá Yên Hà Cảnh của hắn thành mảnh vỡ. - Lựa chọn tại Tàng Phong Các quả nhiên là chính xác. Mộ Hàn gắng kiềm chế sự kích động trong lồng ngực, tâm thần dần dần trở lại xu thế bình tĩnh. So với việc hắn tu luyện "Huyền Thiên Kiếm quyết"xuất hiện một cách quỷ dị ở lầu hai kia, chẳng thể bằng lựa chọn "Lôi Vân Phong Bạo" này. Tu sĩ võ đạo cấp bậc Ngọc Xu Cảnh trở xuống của Mộ gia, thật là cực kì hiếm có người nào tu luyện "Lôi Vân Phong Bạo", bởi vì loại công pháp này tiêu hao chân khí một cách quá mức. Có điều, đối với Mộ Hàn mà nói, công pháp này lại cơ hồ là được may đo làm theo yêu cầu của chính hắn. Hắn hiện nay mặc dù mới bước vào Yên Hà Cảnh cấp Võ Cảnh Ngũ Trọng, thế nhưng chân khí ẩn chứa bên trong hai mươi con kinh mạch cũng đã cực kỳ khổng lồ. Hắn mặc dù không hề giao đấu với các tu sĩ võ đạo khác, thế nhưng chỉ nhìn xuất thủ là đã biết rõ hàm lượng chân khí của bọn họ xem ra nếu đem so sánh với mức độ hiện tại của chính mình thì còn kém rất xa. Mộ Hàn rất có tự tin, một khi "Lôi Cực Âm Cương" và "Lôi Vân Phong Bạo" phối hợp với nhau một cách thành thục thì hai loại công pháp võ đạo này sẽ xuất ra một uy lực tuyệt không thể thấp hơn công pháp võ đạo thượng phẩm. Đương nhiên, nếu muốn đạt đến một bước đó thì vẫn còn phải càng không ngừng khổ luyện. Hiện tại Mộ Hàn đã có thể dung nhập Lôi Âm vào trong " Lôi Vân Phong Bạo", nhưng điều này mới chỉ là một sự phối hợp đơn giản nhất. Hơn nữa, khoảng cách đến cảnh giới thu phát tự nhiên vẫn còn phi thường xa xôi. - Vút! Hắn tức thì điều hoà hô hấp, trường đao trong tay Mộ Hàn lại lần nữa thoáng hiện.Hắn lại bắt đầu bổ những nhát đao nặng trịch đi ra ngoài, đao mang chồng chất lại lần nữa hội tụ thành những cơn bão táp mãnh liệt. Mộ Hàn như điên như cuồng, đắm chìm mê muội vào trong đó, hoàn toàn quên hết sạch cả thời gian. Đầu tiên là hắn dung nhập một tiếng Lôi Âm vào trong "Lôi Vân Phong Bạo". Sau khi có thể làm được việc thu phát tuỳ ý thì hắn lại gia tăng đến hai tiếng Lôi Âm, ba tiếng Lôi Âm. . .