Vũ Vương
Chương 76
Ngay sau đó, ánh mắt của Việt Thiện đến từ hoàng thất Việt Quốc và các cao thủ từ mỗi đại thế tộc liền trở nên phức tạp.
Việt Quốc chỉ là một tiểu quốc ở Thái Huyền Thiên Vực. Ở chỗ này, một vị cường giả Đạo Cảnh liền có thể khởi động một thế tộc. Tuy nhiên, Mộ gia này lại giống như có được hai vị cường giả Đạo Cảnh. Phải biết rằng mặc dù là hoàng thất Việt Quốc, cũng vẻn vẹn chỉ có hai vị cường giả Đạo Cảnh mà thôi. Mộ gia hiện tại lại có thể sánh cùng với hoàng thất.
Mộ gia đột nhiên có thêm một vị cường giả Đạo Cảnh, sự thăng bằng giữa các thế tộc Việt Quốc e là sẽ bị phá bỏ .
Có lẽ vị cường giả Đạo Cảnh kia cũng chỉ là khách của Mộ gia?
Trong lúc thay đổi suy nghĩ, từ dưới đáy lòng của mọi người đều không tự chủ được mà nổi lên loại ý nghĩ may mắn này. Thế nhưng sau một khắc, một chút hi vọng mong chờ này của bọn họ liền hoàn toàn bị nát bấy.
- Ha ha ha ha
Bỗng dưng, một hồi tiếng cười to bùng phát dữ dội tại Liệt Sơn, nó như Hồng Chung Đại Lữ làm rung trời. Tiếng cười này từ xa đến gần, trong khoảnh khắc liền vọng tới trong không trung sân khảo nghiệm.
Nương theo âm thanh này mà đến, cũng là một đạo bóng dáng màu xanh, đúng là đang Lâm Hư Ngự Không nên nhanh như điện chớp.
- Vèo!
Ngay lập tức sau đó, bóng hình ấy liền bay xuống khán đài phương Bắc. Đó cũng là ông lão cường tráng có dung mạo oai phong lẫm liệt, đầy mặt râu ria xồm xoàm:
- Chư vị bằng hữu đường xa đến đây quan sát khảo nghiệm Tuyển Phong, đó là vinh hạnh của Mộ gia chúng ta. Lão phu bởi vì bế quan tu luyện một mực chưa từng chiêu đãi, mong rằng chư vị bằng hữu thứ lỗi nhiều.
Âm thanh của ông lão này vang vang như tiếng kim loại nện vào nhau, chỉ một câu liền vang vọng cả sân khảo nghiệm.
- Tộc trưởng! Là tộc trưởng lão nhân gia ông ta đến đây đó!
- Không nghĩ tới vị cường giả Đạo Cảnh vừa rồi lại là tộc trưởng của chúng ta!
- Thật sự là lão Thiên mở mắt, khiến cho Mộ gia chúng ta có được hai vị cường giả Đạo Cảnh.
- Xôn xao xôn xao
Trên bậc thang khắp bốn phía sân khảo nghiệm, cơ hồ tất cả người già của Mộ gia tộc đều kìm lòng không đậu mà đứng dậy, vô số ánh mắt sùng kính nhìn về phía bóng dáng khôi ngô trên khán đài kia, tiếng thán phục vang lên liên tiếp.
Tại lối vào sân khảo nghiệm, gần hai trăm tên thiếu niên của Mộ gia vốn đang một mực duy trì sự yên tĩnh , nay tất cả cũng xuất hiện hơi chút xôn xao. Cơ hồ trong mắt mọi người đều lộ ra sự cuồng nhiệt.
Trong ánh mắt Mộ Hàn cũng hiện lên đầy vẻ ngạc nhiên. Không nghĩ tới người đột nhiên xuất hiện này lại chính là ông ngoại vớ được Mộ Thanh Sơn của mình. Càng không nghĩ tới Mộ Thanh Sơn này lại cũng đã Hóa Võ Nhập Đạo, bước chân vào Đạo Cảnh trong truyền thuyết. Cường giả Đạo Cảnh có khả năng dời non lấp biển, chặn sông ngăn nước, thực lực cực kỳ khủng bố làm cho người ta sợ hãi.
- Đạo Cảnh, ta nhất định phải đạt tới!
Mộ Hàn xiết chặt nắm đấm, ở trong lòng hung hăng tự nói.
Cho dù là Mộ Hàn hiện tại hay Mộ Hàn đời trước, đều có lẽ lần đầu tiên nhìn thấy Mộ Thanh Sơn. Thế nhưng khi lão vừa xuất hiện, khí tức kia như những cơn sóng ngập trời đã mang cho Mộ Hàn một sự rung động lớn lao.
Cao thủ Võ Cảnh Cửu Trọng coi như lợi hại đến như vậy, cũng chỉ có thể xưng hùng trên mặt đất.
Thế nhưng sau khi Hóa Võ Nhập Đạo, bước vào Đạo Cảnh, tu sĩ võ đạo lại có thể có được thần thông Ngự Hư Phi Hành, đây chính là một bước lên trời đích thực.
Điều thần kỳ nhất chính là, sau khi trở thành tu sĩ Đạo Cảnh, tuổi thọ cũng sẽ được kéo dài trên diện rộng.
Tu sĩ Vũ Hóa Cảnh thông thường có được tuổi thọ một trăm năm mươi năm, nếu có thể sống đến hai trăm tuổi thì chính là kỳ tích trong kỳ tích. Thế nhưng sau khi đột phá đến Đạo Cảnh, số tuổi thọ lại có thể đạt tới năm trăm.
Sống trên năm trăm năm, lúc ở địa cầu thì Mộ Hàn có nghĩ cũng không dám nghĩ tới. Nhưng tại Thái Huyền Thiên Vực thì đó lại là điều không phải không có khả năng thực hiện.
Nay nhìn thấy Mộ Thanh Sơn, Mộ Hàn càng là hướng về cấp Đạo Cảnh.
Ngay vào lúc tâm thần của Mộ Hàn còn đang kích động, hắn lại phút chốc cảm giác được có hơi không được tự nhiên. Trong tiềm thức hắn liền hướng ánh mắt nhìn chênh chếch về phía trước, chỉ thấy một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi vẫn đang hung hăng liếc nhìn vào chính mình. Trong ánh mắt lạnh lẽo không che dấu chút nào đang toát ra sự khinh thường và coi rẻ. Sau khi nhận thấy được ánh mắt của Mộ Hàn, thiếu niên này lại giơ cánh tay phải lên về phía Mộ Hàn, tiện đà chụm lại ngón trỏ và ngón cái, hung hăng miết chặt một cái, trông giống như bóp chết một con kiến vậy.
- Mộ Tinh Lăng?
Trong đầu Mộ Hàn hiện lên tên này, không để ý đến sự khiêu khích của hắn.
Người này hắn đã gặp mặt mấy lần tại viện Tuyển Phong, tính cho đầy đủ thì đó còn là anh em họ của hắn. Mộ Thanh Sơn có hai con trai một con gái. Người con gái chính là Mộ Chiêu Nghi, tư chất hiếm thấy khác thường. Còn hai đứa con trai đều tương đối bình thường, nhưng những đứa con bọn họ sinh ra lại đều có được thiên phú bẩm sinh rất khá. Mộ Tinh Lăng này là do con lớn nhất của ông ta sinh ra.
Lúc này, mọi người ở trên khán đài phía bắc rốt cục phục hồi tinh thần lại.
- Thanh Sơn tộc trưởng, ngươi giấu diếm thật là đủ sâu.
Việt Thiện nheo mắt, cảm khái ngàn vạn mà nói tiếp
- Lại không một tiếng động mà tu luyện tới Đạo Cảnh.
- Mộ gia có Thanh Sơn tộc trưởng và vị Thái Thượng trường lão tiền bối kia. Hai người tọa trấn thì gia tộc nhất định càng ngày càng phồn thịnh.
- Xôn xao xôn xao
Hiện tại, đám người Việt Thiện rốt cục đã hiểu rõ ràng nguyên nhân Mộ gia phát thiếp mời rộng rãi. Đó chính là mượn lời của những người cùng tham gia này để lan truyền tin tức Mộ Thanh Sơn đã đột phá đến Đạo Cảnh đi thật xa. Từ đó chấn hưng uy danh của Mộ gia. Có khả năng đoán được, sau khi trải qua lần khảo nghiệm Tuyển Phong này, danh vọng của Mộ gia nhất định sẽ đạt tới một đỉnh cao mới.
Vào lúc mọi người đua nhau mở miệng chúc mừng thì lông mày cũng là không tự chủ được mà nhíu lại.
Mộ gia đứng đầu có hại vị Đạo Cảnh, mà những thế tộc như bọn họ đây trên cơ bản đều chỉ có một vị cường giả Đạo Cảnh. Mộ gia đột nhiên xuất hiện ra một vị cường giả, thực lực liền nâng lên thật xa cao hơn hẳn bọn họ.
Hai tháng sau sẽ đến Thế Tộc Minh Hội, e là lúc đó sẽ càng náo nhiệt hơn!
- Lão phu chần chừ mấy chục năm tại Võ Cảnh Cửu Trọng, lúc này mới may mắn Hóa Võ Nhập Đạo thành công, xấu hổ, xấu hổ! Chư vị mau mau mời ngồi!
Mộ Thanh Sơn ha ha cười một tiếng, liền đảo mắt nhìn về phía Mộ Thanh Hải
- Ngũ trưởng lão, thời gian đã không còn sớm, khảo nghiệm nên lập tức bắt đầu, đừng để cho mọi người phải chờ lâu.
- Vâng!
Mộ Thanh Hải khó lòng kìm chế kích động mà đi ra phía trước. Lão cũng không nói thừa, trực tiếp cao giọng quát:
- Bốn vị trưởng lão, chuẩn bị.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
53 chương
97 chương
285 chương
12 chương
20 chương
136 chương