Vũ Vương
Chương 181
Tâm niệm Mộ Hàn suy tính thật nhanh. Trong mắt bốn người Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Hạng Thần và Ôn Siêu cũng hiện lên một sự nghi ngờ, tựa hồ tất cả cũng nghĩ tới vấn đề này.
Nếu như nơi này thật sự có kho báu của Quỷ Tướng, vậy có thể quả thật là phát tài !
Chỉ có điều là muốn kho báu của Quỷ Tướng lọt được vào trong tay lại tuyệt không phải việc dễ dàng. Nhưng mà vào núi báu vật rồi lại tay không mà quay về, cũng không tránh khỏi quá mức đáng tiếc .
- Mộ Hàn sư huynh, hiện tại làm sao bây giờ?
Lăng Nghị đôi môi khẽ mấp máy, hắn dùng chân khí thổi một luồng âm thanh vào trong tai Mộ Hàn .
Cái khe nứt này cùng những quỷ binh Không Cốc Cảnh kia ở cách xa nhau gần nhất đều có đến mấy chục thước. Chỉ phải cẩn thận một chút, thì cũng không cần lo lắng bọn chúng sẽ cảm ứng được chân khí
Ánh mắt của Mộ Hàn xoay như chong chóng, cũng không lập tức đáp lại.
Thoáng nhìn Hoắc Minh Kiệt kia vẫn còn cẩn thận đi tới thì trong mắt Mộ Hàn đột nhiên hiện lên một nụ cười kì quái vui vẻ. Dùng ánh mắt ra hiệu cho đám người Kỷ Vũ Lộ hơi hơi lui ra phía sau một đoạn xong, từ trên mặt đất Mộ Hàn đột nhiên cầm lên một cục đá nhỏ, ngón tay khẽ bắn. Hòn đá nhỏ kia liền hướng về phía vách tường bên phải mà bắn mạnh đi.
Mục tiêu mà hòn đá nhỏ này bắn tới cũng không phải Hoắc Minh Kiệt, mà là mỏm đá thẳng đứng kia nhô ra dưới thân hắn.
Đúng là địa hình đặc biệt này đã che kín thân hình của hắn, thế cho nên hắn bò sát dọc theo vách nham thạch kia gần trăm mét mà cũng không làm kinh động bất cứ một con Khô Lâu nào ở phía dưới .
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Trong tiếng nện vang kịch liệt, chỗ vách đá thẳng đứng kia đã bị đánh trúng mạnh mẽ , đúng là trong nháy mắt ngờ nổ tung.
Sau đó cả một vùng không gian áng chừng mấy thước bắt đầu lọc cọc lọc cọc sụp đổ.
Hoắc Minh Kiệt bất ngờ không kịp đề phòng. Hắn còn chưa rõ ràng đã xảy ra chuyện gì thì liền thốt lên tiếng kêu sợ hãi, mất đi chỗ đứng chân làm thân hình hắn rơi xuống thẳng tắp về phía mặt đất.
Trong tích tắc này, tiếng cót két lọc xọc như sấm dậy chợt biến mất.
Cơ hồ tất cả quỷ binh Không Cốc Cảnh đều theo tiếng động mà quay đầu nhìn lại đây. Trong lúc nhất thời, bên trong khoảng không rộng lớn này liền chỉ vọng lại tiếng kêu giật mình của Hoắc Minh Kiệt.
- Lại là cái tên trộm vặt kia, bắt lấy hắn!
Hoắc Minh Kiệt hai chân vừa mới rơi xuống đất, thì có một tiếng rít gào tối nghĩa liền vang dội ong ong bên trong phiến không gian này. Mộ Hàn và đám người Kỷ Vũ Lộ vội vàng theo tiếng gào nhìn lại, mới phát hiện ở giữa vách đá phía bên phải cách chừng hai ba trăm mét lại có một cái bóng đen tuyền chuyển động, cùng với sáu cái bóng trắng cao lớn đột nhiên hiện ra.
Đó tất cả đều là quỷ binh Khô Lâu cấp Vũ Hóa Cảnh!
Khô Lâu bản thân chúng cũng không có khí quan và công năng để nói được lời nào, Nhưng mà sau khi đạt tới Vũ Hóa Cảnh thì chúng có thể dùng chân khí mơ hồ xuất ra những âm thanh. Nghe những tiếng đó thì cực kỳ quái dị, như là khi kim loại ma sát vào nhau thì phát ra tiếng vang.
- Cót két!
Âm thanh vừa dứt, liền có hai con Vũ Hóa Cảnh Khô Lâu nhanh như tia chớp loại xẹt qua không trung, chúng đều nhào tới hướng Hoắc Minh Kiệt. Có bọn chúng điều khiển, tiếng khớp xương ma sát lại lần nữa vang đi khắp nơi. Đúng là có gần ngàn con Khô Lâu như thủy triều ùa đến mãnh liệt.
Sắc mặt Hoắc Minh Kiệt đột nhiên biến đổi, hắn nhấc chân liền phóng về hướng lối cửa hang.
Thấy màn hình ảnh này, mấy người Mộ Hàn cũng là ánh mắt sáng rực lên. Không trách được năm ngày vừa rồi mà ngay cả một Vũ Hóa Cảnh Khô Lâu cũng không gặp nổi. Thì ra tất cả cùng đến nơi này ẩn núp.
Bọn chúng xuất hiện, khiến cho đám người Mộ Hàn càng thêm kiên định với phán đoán của mình.
Bên trong Vực Giới Sát Tràng, Khô Lâu có cấp bậc phi thường nghiêm ngặt. Từ tình huống trước mắt mà nhìn thì những Vũ Hóa Cảnh Khô Lâu này liền tương đương với đội trưởng. Còn như đám Giác Sắc vậy là do bọn họ chúng tự mình thống lĩnh đông đảo Không Cốc Cảnh quỷ binh ở nơi này. Mà ở cấp trên Vũ Hóa Cảnh Khô Lâu, chắc chắn sẽ có Khô Lâu cường đại hơn tồn tại.
Đó chính là Đạo Cảnh Quỷ Tướng!
- Vút!
Một đám bóng dáng trắng hếu dày đặc điên cuồng gào thét mà qua. Hai tên Vũ Hóa Cảnh Khô Lâu dẫn hơn một ngàn quỷ binh Không Cốc Cảnh đuổi theo Hoắc Minh Kiệt đang chạy ra khỏi phiến không gian này . Hoắc Minh Kiệt kia mặc dù cũng có Vũ Hóa Cảnh thực lực, nhưng do nhiều Khô Lâu như vậy cùng truy theo mãnh liệt, nếu mà không có kỳ tích xuất hiện, thì chắc chắn hắn sẽ bị xé thành mảnh nhỏ.
Sống chết của hắn, đám người Mộ Hàn cũng không buồn quan tâm đến. Đối với bí ẩn bên trong hang động này bọn họ càng là tò mò.
Lúc này, bốn tên Vũ Hóa Cảnh Khô Lâu còn lại đã rút về trong hang động. Mà hơn một ngàn Khô Lâu rời đi lại khiến cho dưới chân vách đá phía bên phải xuất hiện chỗ khuyết khá lớn.
- Cơ hội tốt!
Tâm niệm Mộ Hàn vừa động
- Chúng ta cũng vào đi xem một chút. Hạng Thần sư đệ, ngươi ở chỗ này chờ đợi. Nếu có những người khác tiến vào thì nghĩ biện pháp cho chúng ta biết.
Sau khi vận chuyển chân khí, trực tiếp đưa âm thanh của chính mình vào trong tai đám người Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị, Mộ Hàn tựa như con linh xà lần theo vách đá cao vút nhô ra đột ngột kia , hắn cứ thế dán sát người vào vách mà lần lên phía trước.
Ba người Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị và Ôn Siêu vội vàng đuổi kịp. Chỉ có Hạng Thần tương đối buồn bực, nhưng lại cũng chỉ có thể lẳng lặng nằm ở đó. Dù sao trong số năm người thì thế nào cũng phải có một người ở lại trông nom. Hoắc Minh Kiệt kia là đệ tử Vũ Long thiên tông, cũng không ai biết hắn vẫn còn có đồng bọn hay không.
Những quỷ binh Khô Lâu này không có ánh mắt của nhân loại,nên không thấy được bất cứ thứ gì. Nhưng năng lực cảm ứng của bọn hắn so với tu sĩ đồng cảnh giới lại mạnh hơn không ít.
Cũng may có tên Hoắc Minh Kiệt kia đã dẫn dắt rời đi một lượng lớn Khô Lâu ở đây. Bốn người Mộ Hàn với tốc độ cực nhanh chả mấy chốc đã đi tới bên cạnh lỗ hổng bị hòn đá nện ra.
Cự li chỉ có bốn năm thước, đối với cao thủ Vũ Hóa Cảnh cũng không phải chuyện gì khó.
Thân hình Mộ Hàn như vừa bay lên trời, liền đã lặng lẽ rơi trên vách đá đối diện. Hắn tiếp tục bò tới, chỉ sau nửa khắc canh giờ quá thì bốn người rốt cục đã đi tới kia chỗ phía trên hang động kia.
Bên trong có mười ba tên Vũ Hóa Cảnh Khô Lâu, trong đó hai tên ở cách nơi này không sai biệt lắm có hai mươi thước.
Mộ Hàn chỉ hơi cảm ứng, liền nhắn nhủ lại tin tức này cho ba người. Nói về tu vi cảnh giới, Mộ Hàn đương nhiên so ra kém Kỷ Vũ Lộ đã đạt cấp Vũ Hóa Cảnh đỉnh cao. Nhưng về năng lực cảm giác, Mộ Hàn lại là người mạnh nhất trong số bọn họ. Sau khi nghe được hắn nói điều này, đám người Kỷ Vũ Lộ đều là trong lòng hơi kinh ngạc.
Truyện khác cùng thể loại
227 chương
7540 chương
67 chương
1328 chương
50 chương
22 chương
118 chương