Vũ Tôn
Chương 82 : Hồn hoàn phân viện .
Chỉ thấy vèo một tiếng, vị Viện trưởng đã như một làn gió biến mất.
“Khốn kiếp, chạy nhanh như thỏ.” Mấy vị Trưởng Lão mắng thầm.
Nhìn đám tân sinh ngay thẳng đứng không chịu rời khỏi đội ngũ Hồn hoàn mà lòng họ rối như tơ vò. Thế mới biết trước kia Hồn hoàn viện cảm giác không có ai là như thế nào.
Có rất nhiều Trưởng Lão, đạo sư hiện không có mặt ở học viện khi trở lại sẽ như thế nào khi thấy tân sinh chỉ có vài mống đây??? Đột nhiên sáu vị Trưởng Lão lệ rơi đầy mặt. Những tưởng lần chiêu sinh này cũng sẽ như bao lần khác, hơn nữa còn phát hiện ra Huyền Linh Thánh thể thì sẽ lập được công trạng lớn, ai ngờ …
Công chưa thấy đâu, chỉ thấy vài hôm nữa là bắt đầu học kì mới cho tân sinh. Một lớp học chưa đến ba mươi người, tư chất cũng không quá nổi trội thì ai dạy dỗ nổi cái gì.
“ Ơ, các vị Trưởng Lão đau mắt hay sao mà lệ rơi đầy mặt vậy?” Vũ Tôn mỉm cười, vẻ mặt đầy quan tâm hỏi.
Lời hắn nói ra làm toàn trường phá lên cười. Các vị Trưởng Lão khác không nằm trong nhóm chiêu sinh ngạc nhiên, thú vị đánh giá tên nhóc này. Rõ ràng đứng trước mặt một đám Võ vương, Võ thánh thậm chí Võ đế nhưng hắn vẫn thong dong không chút áp lực.
“Cũng tại ơn ngươi ban tặng.” Hạ Trưởng Lão lấy tay áo lau nước mắt, khuôn mặt như đưa đám nói.
Xích Huyết Hoàng bất đắc dĩ tặc lưỡi:
“ Cho các ngươi một khắc suy nghĩ, ai muốn gia nhập ban khác hãy tranh thủ thời gian này, nếu không sau này đừng hối hận.”
Đáp lại hành động của hắn là lần lượt từng cánh tay tóm lấy lệnh bài Hồn hoàn phân viện. Tổng cộng có hai trăm lẻ tám tên thiếu niên.
Vài khắc sau, lần lượt những kẻ trắc thí thiên phú hoàn thành. Không ít kẻ không chần chừ lựa chọn Hồn hoàn phân viện. Bọn chúng hớn hở nhặt lệnh bài Hồn hoàn phân viện như bắt được vàng, còn nhìn hai phân viện kia thở dài như trút được gánh nặng nếu như phải gia nhập. Cuối cùng số thành viên gia nhập Hồn hoàn phân viện lên đến hai trăm ba mươi tên.
Đồng nghĩa với việc, chỉ có hai mươi sáu tên gia nhập Vũ kĩ phân viện cùng Ma pháp phân viện. Trong đó mười sáu tên thuộc về Vũ kĩ phân viện, mười tên thuộc về Ma pháp phân viện.
Chuyện chưa từng có ở bất cứ nơi đâu suốt hàng ngàn năm trở lại.
“Ta sẽ nói chuyện riêng với Viện trưởng, có thể sẽ cần thêm một đợt chiêu sinh phá lệ.” Hồn Thiên Đế nhìn sáu vị Trưởng Lão gật đầu.
“Đa tạ Thiên Đế Đại Trưởng Lão.” Mấy vị Trưởng Lão gật đầu vâng dạ rối rít như bắt được vàng.
“Được rồi, các ngươi dẫn tân sinh về phân viện đi, dù sao cũng không thể bỏ mặc chúng được. Phần của Hồn hoàn phân viện ta sẽ tự dẫn đi.” Hồn Thiên Đế ra lệnh.
Sáu vị Trưởng Lão như được đại xá, vội vã mang theo mấy tên tân sinh lẻ tẻ tới ngoại môn, còn Hồn Thiên Đế dẫn hai trăm ba mươi tên tiến tới khu vực của riêng Hồn hoàn phân viện. Nhìn qua quả thật nực cười.
Còn lại mấy vị Trưởng Lão nhìn nhau lắc đầu. Xem ra tiếp theo sẽ là thời kì vươn lên của Hồn hoàn phân viện rồi.
Hồn Thiên Đế phá thánh thành Đế, Nam Thiên Học Viện sẽ chính thức vượt qua các siêu cấp đại phái khác.
------------
Hồn hoàn phân viện.
Không rộng rãi, không lộng lẫy như hai phân viện kia. Tệ xá của học viên chỉ là những phòng ốc đơn sơ, nho nhỏ mà phần lớn bọn chúng tự dựng lên.
Hồn hoàn phân viện không có tệ xá như các viện khác. Điều này nói lên Hồn hoàn phân viện bết bát đến mức nào.
Toàn bộ tân sinh đứng trong một căn phòng rộng lớn, là lớn nhất trong cả khu vực của Hồn hoàn phân viện. Không quá lộng lẫy, trang trọng, sa hoa nhưng nó mang đến cho người ta cảm giác ấm cúng.
Đây là phòng học duy nhất của Hồn hoàn phân viện.
Một tiếng chuông dài vang lên, lát sau vài tiếng bước chân lục tục tiến tới cửa phòng.
Đi đầu là ba vị trung niên nhân, hai nam một nữ. Khi mới tới cửa bước chân họ giật mình dừng lại, ánh mắt lồi ra nhìn vào đoàn người chật kín bên trong.
“Các ngươi tới đây đi.” Hồn Thiên Đế vẫy tay, ba người sực tỉnh vội vã đi lên phía hắn.
“Đây là tân sinh của khóa này. Các ngươi hãy cố gắng dạy dỗ cho tốt.” Hồn Thiên Đế phân phó.
“Cái này. Trưởng Lão, có phải người tự tay cướp về không? Làm vậy là không tốt lắm a. Sau này chúng ta ăn nói làm sao với các học viện khác?” Một tên đạo sư rụt rè nói.
“Bốp” Đáp lại lời hắn là một cái vỗ đầu khiến hắn choáng váng.
“ Cướp cái đầu ngươi. Ngươi nghĩ ta vô sỉ thế sao? Đây toàn bộ là bọn chúng tình nguyện, ta đuổi cũng không được.”
“Đúng vậy đạo sư, là chúng ta muốn theo Hồn hoàn phân viện.” Đồng loạy tiếng thanh minh cho Hồn Thiên Đế vang lên.
“Được được, tốt lắm, tốt lắm. Chúng ta sẽ không phụ Trưởng Lão kì vọng.” Ba vị Đạo sư ánh mắt sung sướng nở nụ cười luôn mồm thề thốt.
“Các ngươi tự giới thiệu cho tân sinh những chuyện chúng cần biết đi. Sau này có gì quan trọng thì tới tìm ta.” Hồn Thiên Đế phân phó, sau đó ánh mắt khẽ quay sang nhìn Vũ Tôn rồi rời khỏi phòng học.
Lúc này bên ngoài cửa cũng có không ít người tò mò đứng nhìn. Đây đều là cựu sinh của Hồn hoàn phân viện. Khi bọn chúng mới tới cũng há hốc miệng kinh ngạc bởi số lượng học viên mới.
“Ta là A Đạt.” Tên đạo sư đứng giữa giới thiệu. Đoạn hắn chỉ sang vị nữ nhân bên cạnh: “Đây là A lỵ đạo sư, còn đây là A Minh đạo sư.”
“Xin chào đạo sư. Các ngươi khỏe.” Toàn bộ hai trăm ba mươi cái đầu đồng thời cúi xuống thi lễ.
“Vốn chúng ta có bốn vị đạo sư, nhưng A Phong đạo sư mới tấn thăng Hồn sĩ sáu mươi cấp nên ra ngoài tìm hồn hoàn thích hợp, ít ngày nữa sẽ trở về. Các ngươi đã gia nhập Hồn hoàn phân viện thì sau này không thể hối hận được. Trước kia các ngươi là ai ta không quan tâm, chỉ cần tiến vào đây thì các ngươi là học viên của ta, mọi chuyện phải vâng theo lời của chúng ta rõ chưa?”
“Rõ.” Hai trăm ba mươi lời nói đồng thanh vang lên.
“Tốt. Năm nay tân sinh có vẻ đông hơn dự kiến nên chúng ta cần sửa sang lại phòng học. Chuyện này để vài hôm nữa đi. Khi các ngươi vào đây cũng biết chúng ta không có sẵn tệ xá cho tân sinh, vì thế chốc nữa ta sẽ đi gặp ban Trưởng Lão xin giúp đỡ xây dựng phòng ốc. Do là phòng ở của các ngươi nên các ngươi cũng phải tham gia xây dựng, kẻ nào trốn tránh thì sẽ bị phạt nặng. Các ngươi nhớ rồi chứ.”
“Vâng thưa A Đạt đạo sư.”
“Được rồi, ta phải đi tìm Trưởng Lão hội đoàn ngay kẻo trễ. Trong lúc chờ đợi thì các ngươi có gì thắc mắc hãy hỏi hai vị đạo sư.”
Đoạn, A Đạt hớn hở chạy ra ngoài để lại hai trăm ba mươi tân sinh cùng hai vị Đạo sư.
Đám tân sinh lập tức ngồi xuống, đem khúc mắc trong lòng ra hỏi. Hai vị đạo sư luôn mồm trả lời nhưng không hết chuyện. Tuy nhiên trong lòng họ vui vẻ và cao hứng vô cùng.
Phải chăng đã tới lúc Hồn hoàn phân viện phát dương quang đại ???
------
Hôm nay nhận được tin nhắn của em koneko21022000 động viên. Khá là vui, đang buồn ngủ cũng dậy viết tặng em ấy 1 chương. Cảm ơn em đã theo dõi và động viên anh nhé. Hi vọng em sẽ tiếp tục ủng hộ anh ;)
Truyện khác cùng thể loại
195 chương
83 chương
485 chương
246 chương
46 chương
804 chương
27 chương
2375 chương