Vũ Tôn
Chương 132 : Thiên Địa Chi Kiếp.
Sau mấy ngày mất điện dài dài, hôm nay ta sẽ bắt đầu viết lại :v . Mong các đạo hữu thông cảm.
--------
Liên tục hấp thu Thiên địa nguyên khí như vậy suốt gần nửa ngày Vũ Tôn vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Điều này làm cho Xích Huyết Hoàng cùng Kim Ô kinh dị không ngớt.
Tự cổ chí kim, hình như chưa từng nghe nói có ai có thể lâu như vậy.
Xích Huyết Hoàng bản thân hắn trước kia thực lực gần như vô địch cùng cấp độ, nhưng cũng chỉ năm canh giờ mà thôi.
Hơn nữa, Kim Ô thực lực gì không biết nhưng nó cực mạnh, thậm chí Xích Huyết Hoàng tin là có thể so với Quang minh chí tôn. Tuy nó bị xiềng xích phong ấn chín mươi chín phần trăm thực lực nhưng tuyệt đối mạnh gấp trăm lần Võ Hoàng. Như thế thì lượng Thiên địa nguyên khí nó có thể triệu hồi sẽ khủng bố tới mức nào chắc không cần nghĩ cũng biết. Ít nhất cũng đủ dùng cho mười Võ Hoàng đi.
Vậy mà Vũ Tôn lại có thể nửa ngày vẫn chưa dừng lại.
Đúng là quái thai. Như vậy nếu hắn đột phá tới Võ Hoàng bên trên sẽ thái rau chém dưa người đồng cấp.
Gần nửa ngày sau nữa vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Lúc này Kim Ô cùng Xích Huyết Hoàng thực sự lồi cả mắt ra ngoài.
Kim Ô là Thánh Linh thượng cổ, từ Hỗn độn sinh ra. Thực lực của nó đăng phong tạo cực, còn thiên tài nào mà nó chưa từng gặp qua nhưng bây giờ cũng khiếp sợ bởi Vũ Tôn.
Gần một ngày không ngừng nghỉ hấp thu Thiên địa nguyên khí, đây là điều không thể tin nổi.
Lượng Thiên địa nguyên khí mà Vũ Tôn hấp thu đủ để gần mười lăm kẻ tấn thăng lên Võ Hoàng rồi.
Lúc này thân thể Kim Ô đã có dấu hiệu suy nhược. Nó đã đạt tới giới hạn sử dụng sức mạnh bị phong ấn. Lượng Thiên địa nguyên khí bị triệu hoán đã mỏng manh đi nhiều.
Xích Huyết Hoàng lo lắng không ngừng. Nếu không đủ Thiên địa nguyên khí thì Vũ Tôn sẽ không thể tấn chức thành công, như vậy sẽ gặp phản phệ. Cho dù gượng ép tấn thăng thì sẽ ảnh hưởng mạnh mẽ đến tiền đồ của hắn.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, Thiên địa nguyên khí quanh phạm vi mười dặm đã mỏng manh đến cực độ, sắp bị tiêu tán hoàn toàn.
- Rắc – rắc …
Dị biến nổi lên.
Vũ Tôn vốn đang không có động tĩnh thì bỗng nhiên từ trong cơ thể vang lên tiếng xương cốt gãy vỡ. Cơ thể hắn đã ngừng hấp thu Thiên địa nguyên khí.
Sau đó, người hắn lúc thì phồng to lên như quả bóng, lúc thì bó lại chỉ còn da bọc xương, lúc thì như một lão già gần đất xa trời sau đó lại cấp tốc thu nhỏ lại như hài nhi vừa sinh ra.
Xích Huyết Hoàng chăm chú ngây ngẩn nhìn. Hắn vốn chưa bao giờ tấn thăng tới Võ hoàng bên trên nên nếu có thể trông thấy gì thì sẽ cực kì có ích cho tương lai sau này.
- Đúng là thiên địa kì diệu. Tấn thăng tới Võ Hoàng bên trên không ngờ li kì như vậy.
Xích Huyết Hoàng tấm tắc kinh ngạc thốt lên.
- Kì diệu cái rắm. Tổ cha nó, đây làm gì phải là tấn thăng Đế Quân cấp?
Kim Ô nghe Xích Huyết Hoàng cảm thán tức giận chửi lên một câu.
- Cái gì? Đây không phải là tấn cấp vậy là cái gì?
Xích Huyết Hoàng cả kinh. Kim Ô tuyệt sẽ không lừa hắn, như vậy Vũ Tôn không phải đang tấn cấp thì là hắn đang làm gì đây?
- Ngu muội. Bình thường tấn thăng tới Đế Quân là phải đem toàn bộ Thiên địa pháp tắc đã lĩnh ngộ nhập vào huyết nhục, căn cốt, sau đó dựa vào Lôi kiếp rèn luyện thân thể. Nhìn biểu hiện của thằng này đâu phải đang đem pháp tắc dung hợp huyết nhục.
Kim Ô ánh mắt như nhà giàu nhìn Xích Huyết Hoàng như dân quê ra thành phố.
- Vậy ngươi nói hắn đang làm gì?
- Hỏi ngu. Ngươi hỏi ta thì ta biết hỏi ai?
- Vậy trên Võ hoàng chính là Đế Quân sao?
- Đồ quê mùa, có thế cũng không biết.
- Hừ, ngươi cũng ngu ngốc đâu kém gì ta.
- Khốn kiếp. Ngươi dám nói bổn đại chim ta đây ngu ngốc sao?
- Vậy không ngu thì ngươi nói xem hắn đang làm gì?
- Ngươi … Hừ tức chết bổn đại Chim.
…
Vũ Tôn lúc này cảm thấy cực kì thư sướng. Từ lúc hắn buông lỏng áp chế đem toàn lực thả ra để mặc sức hấp thu Thiên địa nguyên khí thì hắn đã không còn suy nghĩ gì nữa.
Hấp thu, hấp thu càng nhiều càng tốt. Đó là suy nghĩ duy nhất của hắn.
Cơ thể hắn như một cái động không đáy, liên tục từng đợt Thiên địa nguyên khí tràn vào nhưng vẫn không làm nó thỏa mãn.
Toàn bộ thân thể hắn được Thiên địa nguyên khí gột rửa, ngày càng hoàn mỹ hơn. Từ lục phủ ngũ tạng, huyết nhục, xương cốt, kinh mạch … toàn bộ dần mạnh mẽ gấp hàng chục lần.
Sở dĩ hắn không cần dung nhập Thiên địa pháp tắc là bởi vì quá trình này hắn đã sớm hoàn thành từ khi mới tấn thăng Võ Hoàng rồi. Khi mà hắn vừa hấp thu từng điều Thiên địa pháp tắc trước đây thì kim huyết trong cơ thể đã âm thầm giúp hắn làm điều này.
Cho nên bây giờ hắn đột phá theo cách riêng của hắn, trước nay chưa từng có.
Thực lực của hắn ngày một bành trướng đến mức khủng bố. Mỗi lần tuần hoàn cơ thể từ ấu niên tới lão niên, từ gầy yếu đến mập mạp, từ thấp bé đến khổng lồ … là mỗi lúc hắn mạnh hơn một phần.
Đó là một loại Thiên địa pháp tắc, chẳng qua cực kì cao thâm. Ngay cả Kim Ô cũng không biết nó là gì mà thôi.
Chỉ có những tồn tại đỉnh cao của Vũ Trụ mới biết được đó là Tuần Hoàn pháp tắc. Một trong những pháp tắc chí cao nhất, trên cả Không gian và thời gian.
Vũ Tôn đương nhiên không thể cảm nhận được điều đó, chẳng qua là hắn trong trạng thái vô thức lĩnh ngộ mà thôi.
Sức mạnh của hắn giống như một cái hồ lớn, nhưng lớn bao nhiêu cũng có lúc được lấp đầy.
Tiếp nửa ngày như vậy, quả nhiên hắn đã đạt đến cực hạn, chạm vào bình cảnh Đế Quân cấp.
- Phá cho ta.
Vũ Tôn đem toàn bộ sức mạnh của hắn bùng nổ, nhắm vào ranh giới bình cảnh kia ầm ầm nện tới.
- Răng rắc …
Bình cảnh Đế Quân cấp của hắn liên tục phát ra những tiếng rạn nứt liên tục.
- Ầm….
Cuối cùng thì lớp bình cảnh cũng triệt để tan biến. Khí tức của Vũ Tôn cũng đang kéo lên một cách khủng bố.
Nhưng mọi chuyện không đơn giản như vậy. Bởi vì thử thách lớn nhất khi Võ hoàng tấn thăng Đế Quân là Thiên kiếp còn chưa xuất hiện.
- Đoàng … đoàng … đoàng …
Bầu trời đang xanh ngắt đột nhiên đen kịt lại, mây giông vần vũ không ngừng. Từng tia sấm sét lóe ra khỏi tinh không.
- Thiên địa chi kiếp. Hắn chuẩn bị đột phá tới Đế Quân.
Kim Ô nhìn bầu trời kinh hỉ kêu lên. Chỉ cần Vũ Tôn vượt qua cửa ải này tuyệt đối có thể giúp hắn giải phong ấn.
Nhưng ý thức được điều gì, sắc mặt nó bỗng trầm xuống.
- Hắn sắp tấn cấp sao?
Xích Huyết Hoàng nghe Kim Ô kêu lên thì mới hết lo lắng cho Vũ Tôn.
- Đúng, hắn sắp tấn cấp. Nhưng mà đột phá tới Đế Quân hay Tử quân thì chưa biết.
Kim Ô trầm giọng nói.
- Tử quân? Có cả cảnh giới này hả? Bên trên Đế Quân không phải Đế Tôn sao? Chẳng lẽ Tử quân là cảnh giới trên Đế Tôn ?
Xích Huyết Hoàng ngạc nhiên hỏi.
- Ngu muội. Tử quân cảnh chính là cảnh giới tối cao : “Bị Sét Đánh Chết” .
- Cái gì.
Xích Huyết Hoàng thiếu chút nữa thì phun ra máu nếu có thể bởi câu trả lời … không thể kinh ngạc hơn của Kim Ô.
Truyện khác cùng thể loại
195 chương
83 chương
485 chương
246 chương
46 chương
804 chương
27 chương
2375 chương