Vu thị khuynh thần
Chương 20
"Đến, uống nước ~" Nàng rót một chén nước, đáy mắt mang theo vui vẻ.
"Ách...... Tạ...... Ách...... Cám ơn~" Tiếp nhận chén nước nàng đưa qua.
"Nín hơi uống liền bảy hớp sẽ vô sự~" Trong giọng nói thoải mái mang theo chút buồn cười.
Làm theo lời nàng nói, uống liền bảy hớp, một chén nước lớn liền cạn đáy thì cũng vừa đủ bảy ngụm.
Vỗ vỗ ngực, thở ra một hơi, rốt cục không bị nấc cụt nữa, xấu hổ cười cười với nàng một chút:"Cám ơn......" Tuy rằng cách tạo hình dọa người này khiến cho khuôn mặt trở nên có chút quái dị cũng như không thể nhìn ra được diện mạo nguyên bản vốn có, nhưng hiện tại ta có thể khẳng định người đứng trước mắt này quả thật là vị đại tướng quân Tư Khuynh Thần có dung nhan tuyệt sắc khuynh thành kia.
"Không khách khí ~" Nàng nhận lấy cái chén từ tay ta, đặt nó lên bàn.
"......" Ngồi dưới đất, nhìn người đang ngồi xổm trước mặt ta, đột nhiên cảm thấy mặt nóng lên, vì nhớ lại tư thế té ngã và bộ dáng nấc cụt vừa rồi.
"Ngồi trên mặt đất rất thoải mái sao??" Đáy mắt nàng chớp động,ý cười nồng đậm, đôi mày liễu không bị tàn phá cũng cong lên tạo thành một đường cong tuyệt mỹ, trong giọng nói mang theo hàm ý trêu ghẹo.
Mặt nóng lên, số chết bảo trì trấn định. Cố ý bày ra một bộ dạng thật thoải mái và hưởng thụ khi ngồi trên mặt đất, sau đó nhìn về phía nàng trấn định nở nụ cười rực rỡ:"Hoàn hảo!"
"Vậy sao ~" Nàng nhìn ta một cách thú vị, sau đó tao nhã đứng lên.
"Ngạch?" Cứ như vậy a? Không phải lúc này nên nói:Sàn lạnh, ngồi lâu không tốt......" Khuyên bảo vài câu hoặc đưa tay kéo ta đứng lên sao?
"Thị Kiếm ~" Nàng liếc ta một cái, hướng ra phía ngoài hô một tiếng.
"Tiểu thư!" Ngoài cửa vang lên thanh âm của Thị Kiếm, sau đó là cửa cũng được nhẹ nhàng gõ vang.
"Vào đi!" Lần này tướng quân đại nhân cũng không thèm liếc nhìn tới ta một cái nào nữa, liền xoay người đi đến bên bàn trang điểm cách đó không xa ngồi xuống. Mà lúc này ta mới phát hiện ra đến giờ này trên đầu nàng vẫn còn đội một cái mũ phượng trông có vẻ rất nặng.......
"Tiểu thư, cô gia ~" Thị Kiếm và Thị Vũ một trước một sau đẩy cửa tiến vào, cung kính thỉnh lễ với ta, sau đó liền bưng một vài thứ giống như đồ dùng để tẩy trang đi đến đặt chỗ tướng quân..
Thị Vũ và Thị Kiếm buông đồ xuống, đột nhiên xoay người, sau đó ánh mắt có chút kỳ dị nhìn ta.
"Khụ khụ......" Xấu hổ cúi đầu giả bộ tìm cái gì đó trên mặt đất, sau đó nhanh chóng đứng lên.
" Cô gia, nước ấm đã chuẩn bị xong!" Biểu tình trên mặt Thị Vũ tình vẫn là rất lạnh, nhưng thanh âm nhu hòa hơn nhiều, có loại cảm giác giống như núi băng hòa tan.
"Ờ ~" Bận bịu mệt mỏi một ngày, không gì tốt hơn là ngâm một bồn nước ấm.
Nhận lấy y phục trên tay nàng, đi theo nàng đến tịnh phòng.Bên trong bồn gỗ vẫn là thứ nước thảo dược nhìn thấy tối hôm qua, do dự một lát, nhìn thấy bên cạnh còn có một thùng nước sạch bốc hơi nghi ngút, thở phào một hơi, may mà có nước sạch, ngâm xong còn có thể rửa sạch nước thuốc trên người Nhanh chóng lột bỏ ba lớp áo hỉ phục dày, ba chân bốn cẳng nhào vào bồn gỗ, thoải mái ngâm mình.
Sau khi thu thập bản thân sạch sẽ xong đi ra, trong phòng chỉ có một vị mỹ nhân mặc áo bào trắng rộng thùng thình, ngây ra một lúc, cho đến khi đối phương ngẩng đầu nhìn lại đây mới hoàn hồn, lắp bắp hô:"Ách, tướng quân đại nhân!"
Tướng quân đại nhân mím môi cười nhẹ với ta nói:" Lại đây ăn chút gì đi ~"
"......" Gật đầu, chậm rãi đi đến trước mặt nàng ngồi xuống.
Vụng trộm ngắm nhìn người đối diện, ân...... Sau khi tẩy trang thì tướng quân đại nhân đúng là rất đẹp mắt, làn da trắng nõn không biết là do nến đỏ hay là do mới tắm rửa xong lại mang theo chút đỏ ửng. Hít vào một hơi thật sâu, đã không còn ngửi được mùi hương nồng đậm gay mũi ban nãy trong phòng, ngược lại là một mùi hương thơm ngát có chút quen thuộc nhàn nhạt, như có như không, hơi hơi thở ra một hơi đồng thời cũng tham lam dùng sức hấp một hơi.
"Tướng quân đại nhân, sao người lại tô vẽ mấy cái như vậy lên mặt?" Rõ ràng tạo hình như thế không phải là mỹ dung mà là hủy dung a ~
"Không phải hôm nay là ngày tân hôn của chúng ta sao?" Nàng thực bình tĩnh nhìn ta trả lời.
"Ân?" Đây làý gì?
"Ngày tân hôn, tân nương phải trang điểm!" Nàng trả lời một câu!
"À ~" Hiểu được gật gật đầu, nguyên lai như vậy.
"Sao tân nương nơi này trang điểm lại đáng sợ như vậy a ~??" Còn tưởng rằng nhờ son phấn trang điểm hôm nay có thể biến tướng quân đại nhân ngươi càng xinh đẹp hơn, kết quả lại là bộ dáng vừa rồi, quả nhiên mấy cái gì đó trên ti vi đều là gạt người.
"Ân! Phu quân đã từng thấy qua khuôn mặt trang điểm của tân nương khác sao?" Thanh âm rất êm ái, đáy mắt cũng làý cười ôn nhu.
"Ha ha......Làm sao có thể......" Xem qua trên tivi không ít ~
"Đúng rồi, tướng quân đại nhân, Lưu mẫu các nàng có cho người một cây châm hoặc là một món lợi khí gì đó hay không a?" Trong đầu nghĩ tới trước kia xem một quyển tạp ký dã sử, bên trong dường như nói nữ tử cổ đại trước khi xuất giá thì trưởng bối trong nhà sẽ vụng trộm dạy cho các nàng một chút việc động phòng, sau đó lại cho nàng một cây châm. Mà cây châm này hình như là dùng để ứng đối với tình huống khi động phòng, lúc chú rể bị rơi vào một tình trạng nào đấy mà đem ra sử dụng. Bất quá rốt cuộc là vẫn không thể hiểu được vì sao phải mang châm, hiện tại ta đã hiểu vì sao chú rể xảy ra tình trạng này rồi, với khuôn mặt kia của nương tử, không bị hù chết cũng lạ, cho nên mang tế châm thật sự là cực kì tất yếu ~ gật gật đầu...... Càng nghĩ càng cảm thấy có đạo lý(*). . Bạn đang đọc truyện tại _ TRUMTRUYE N. c om _
*Ý tiểu Vu là muốn nói đến tình huống thượng mã phong
"Ngươi......" Mặt tướng quân đại nhân không biết vì sao đột nhiên đỏ lên.
" Làm sao vậy?" Sao tự nhiên lại đỏ mặt?Chỉ là ta thắc mắc hỏi một chút về việc đưa châm thôi mà......
Thấy nàng không nói lời nào, cho là nàng đang thẹn thùng nên không dám hỏi tiếp. Nhìn đồ ăn trên bàn, cảm giác đói trong bụng lúc này cũng truyền đến, ta cũng không tiếp tục tìm tòi nghiên cứu biểu tình của tướng quân đại nhân nữa, cầm lấy bát đũa, vùi đầu bới cơm ăn.
" Những lời vừa rồi, về sau cũng không thể ra ngoài nói bậy......" Tướng quân đại nhân đột nhiên trả đến đây một câu!
" Ân?" Bưng bát khó hiểu nhìn nàng, những lời vừa rồi là những lời nào a?
" Cái gì mà tạp ký dã sử, mấy bộ sách như thế, về sau phu quân cũng đừng xem nhiều..." Tướng quân đại nhân nói xong liền cúi đầu dùng động tác tao nhã bắt đầu ăn, chậm rãi nuốt cơm.
" A?" Vừa rồi ta đem suy nghĩ trong đầu nói ra sao??Không xem những bộ sách như thế?? Ta tới nơi này lâu như vậy vẫn chưa xem qua một cuốn tạp ký dã sử nào ở đây a...
Đợi hai kẻ hết ngại ngùng rồi lại ngập ngừng chúng ta ăn xong bữa cơm, Thị Kiếm mang theo hai tiểu nha hoàn mặt đỏ ửng thu dọn đồ sạch sẽ. Nàng vẫn luôn trầm mặc, mà ta chỉ có thể giữ nguyên cái chén trà, vụng trộm nhìn người đối diện, không biết nên nói cái gì cho tốt......
Hai người chúng ta ngồi đối diện im lặng không nói gì, Thị Kiếm và Thị Vũ sau khi ra ngoài đã trở lại, ôm một đống đồ lướt qua tấm bình phong bên phải chúng ta. Sau đó hai người lại nhanh chóng ôm một đống chăn đệm và mấy món chè táo tàu linh tinh gì đó một trước một sau mở cửa rời đi.
"Tướng quân đại nhân,mấy món đó cứ như vậy mà bưng đi à??" Thứ vừa rồi Thị Kiếm đem đi hẳn là một vài món táo tàu may mắn được các trưởng bối đặt trên giường nhân dịp thành hôn. Ta vốn một ngày chưa ăn gì, chỉ uống nước cầm hơi,định là tối đói thì có thể lấy một ít điền đỡ cái bụng rỗng.
"Phu quân muốn ăn sao?" Tướng quân đại nhân đột nhiên sửa cách xưng hô với ta không nói, trên mặt còn mang theo vẻ chọc ghẹo.
"Ngạch......" Lại nghe được cách gọi này, ta nghĩ đến một sự tình nhất định phải cùng nàng làm rõ một chút.
"Khụ khụ" Ngồi thẳng lưng nghiêm túc nhìn nàng hỏi: "Về cái kia tướng quân đại nhân, người xem hiện tại chúng ta đã thành thân rồi, nhưng là sau hôn lễ này chúng ta nên làm gì? Hoặc có thể nói là ta nên đi nơi nào?" Nói xong liền theo bản năng ngắm bụng nàng.
" Ân ~" Nàng bình tĩnh nhìn ta, trầm mặc, giống như đang tự hỏi hoặc đang đánh giá ta vậy.
"Tướng quân đại nhân, về sau ta nên gọi người là gì?" Bị nàng nhìn có chút mất tự nhiên, tốt nhất là giải quyết từng vấn đề một vậy, đầu tiên là vấn đề về xưng hô..
Nàng thực bình tĩnh nhìn ta cười nhẹ nói:" Không phải chúng ta đã thành thân sao?"
"Ân ~" Thì sao?
"Ngày thường phu quân thích làm gì?" Nàng không để ý đến nghi hoặc của ta mà trực tiếp nhảy qua vấn đề xưng hô.
Sửng sốt một chút, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nhìn nàng thành thật nói: "Không có sở thích gì đặc biệt ~" Chuyện ngày thường mà ta thích làm, ở đây cơ bản là làm không được.
"Ân?" Dương như nàng không thực vừa lòng với câu trả lời này của ta.
"Chuyện ta biết làm không nhiều lắm, cho nên......" Nhìn ánh mắt của nàng, có cảm giác như nàng đang lo nghĩ điều gì đó.
"Vậy chuyện phu quân có thể làm là chuyện gì?" Nàng cười thực ôn nhu.
"Ăn chơi ngủ nghỉ......" Không chút nghĩ ngợi trực tiếp trả lời.
Nghe được câu trả lời này của ta, nụ cười trên mặt nàng ngày càng sâu.
"Phu, phu nhân ~" Cách xưng hô này phải do dự thật lâu mới có thể gọi ra khỏi mồm, nàng cười thật ôn nhu, cần gì phải làm vậy chứ, tuy rằng đẹp đến mê người, nhưng cũng sẽ dọa người hoảng sợ a!
"Sau này, phu quân làm chuyện mình thích là được!" Nụ cười trên mặt nàng không giảm, ánh mắt lại càng trong suốt sáng ngời.
"......" Ý của nàng có phải là từ nay về sau ta chỉ cần làm tròn nhiệm vụ của một tiểu bạch kiểm ăn chơi ngủ nghỉ là được?
Nàng đứng lên đi về một chỗ có vẻ như là nơi để rửa mặt, đưa lưng về phía ta bắt đầu chải rửa.
"Phu nhân, có phải vừa rồi ý nàng là bảo từ này về sau ta chỉ cần ở phủ nguyên soái, áo đến giơ tay cơm đến há mồm là được đúng không" Không biết vì sao khi ta nghĩ đến một tương lai được như cuộc sống của một chú lợn này, ta bắt đầu cảm thấy cuộc hôn nhân này đúng là quá tốt, ký cái khế ước kia cũng quá là sáng suốt.
"Ân ~" Nàng chỉ gật đầu một cái, tiếp tục đưa lưng về phía ta bận việc của mình.
"Ha ha ~" Nhịn không được ngây ngô cười vài tiếng, ta còn tưởng sau khi thành thân sẽ bị nguyên soái đại nhân chộp tới huấn luyện một chút chứ.
"Phu quân, người không sao chứ?" Không biết khi nào thì nàng đã đứng trước mặt ta.
"Không có gì, ha ha ~" Nhịn không được cười thêm một tiếng, từ ngày mai ta có thể thoát khỏi tiếng rống của đại Quan rồi, có thể ngủ thẳng cẳng bao nhiêu cũng được......
"Phu nhân, về sau ta không cần đến quân doanh, ta đây còn có thể nhận lương tháng không?" Cuộc sống về sau tuy rằng rất tốt, nhưng mà nếu không có tiền thì cũng tốt không nổi, đặc biệt nếu về sau không có thu nhập, chờ đến khi cha đứa nhỏ trong bụng - thanh mai trúc mã của nàng trở về, ta liền rời đi, không để dành được tiền, về sau ta làm sao đi a, cho nên lương tháng rất là quan trọng.!
"Phu quân không xem qua khế ước của chúng ta sao?" Nàng nhìn ta vẻ mặt kỳ dị.
Gật gật đầu rồi lại lắc lắc đầu, khế ước đó ta có xem, bất quá lúc ấy chỉ lo nghiên cứu con dấu đại ấn trên giấy, còn nội dung thì không có đọc kỹ......
"Ngày sau mỗi tháng phu quân có thể nhận được mười lượng bạc từ phòng thu chi trong phủ!" Trên mặt nàng mang theo tươi cười, trong giọng nói giống như mang theo bất đắc dĩ.
Nhịn xuống nội tâm kích động, trấn định nhìn nàng gật gật đầu: "Ồ ~ nguyên lai là vậy ~" Mười lượng bạc a...... Ha ha......
"Phu quân, người?" Giọng điệu của nàng có chút ngập ngừng.
"Ân?" Liều mạng cố nén lại nụ cười đang muốn treo trên khóe miệng.
"Không có gì!" Nàng bất đắc dĩ lắc đầu.
Sắp nhịn không được rồi, vì không để nàng nhìn thấu được tâm tình đang kích động của ta nên ta vội vàng đứng dậy phóng đi rửa mặt: "Ta đi rửa mặt......"
"Phu nhân, đêm nay ta ngủ ở đâu?" Sau khi bình phục tâm tình kích động, đi đến nhìn ngắm chiếc giường lớn đang trải ra trước mắt, nội tâm nảy sinh một khao khát.đồng thời cũng hiểu được rằng chiếc giường này cũng không đến phiên ta hưởng đâu.
"Chẳng lẽ trừ bỏ nơi này, đêm nay phu quân còn nơi khác để đi?" Nàng đi tới nhìn ta mỉm cười hỏi.
"Ngạch......" Nếu có nơi khác để đi thì còn hỏi nàng làm gì?
Quay đầu quan sát, phòng này bài trí cũng đơn giản quá đi, ngay cả một chiếc ghế dựa cũng tìm không thấy.
"Cái kia, phu nhân, đêm nay ta ngủ nơi này sao?" Chỉ chỉ chiếc giường ta đang cực kì trông ngóng, sâu buồn ngủ lúc này cũng bò ra, cơ thể vốn tắm xong không cảm thấy gì giờ lại bắt đầu đau nhức, đặc biệt thắt lưng và hai bắp đùi.
"Nếu phu quân muốn ngủ dưới đất, phận làm thê tử cũng......" Nàng ngắm nhìn sàn nhà sạch sẽ rồi tiếp tục nói: "sẽ không ngăn trở......"
"Phu nhân, dù sao đêm nay cũng là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, ngủ dưới đất có vẻ không thích hợp cho lắm......" Vừa nói vừa nhanh chóng lột bỏ áo ngoài, hất bỏ đôi guốc gỗ trên chân, nhanh nhẹn trèo lên, lăn vào sát tường bên trong, sau đó nở nụ cười xán lạn với tướng quân đại nhân vẫn còn đứng bên giường: "Phu nhân, ngủ ngon!" Có giường không ngủ là tên ngốc, bất quá hiện tại nàng đang là phụ nữ có thai, giường tuy rằng lớn nhưng dường như tư thế ngủ của ta khá là xấu, nghĩ nghĩ một hồi bèn nhích sát vào bên trong một chút, ôm chăn chuẩn bị tự quấn mình một vòng.
"Ngô..." Động tác quá mạnh làm căng kéo các bắp thịt đang rã rời bên hông.
Tướng quân đại nhân vừa ngồi lên giường liền nghe được tiếng rên của ta, cúi đầu nhìn ta hỏi: "Làm sao vậy?"
"Không có việc gì ~" Chống lại đôi mắt lo lắng của nàng, đột nhiên cảm thấy vạn phần ủy khuất, cảm giác đau nhức ở thắt lưng và đùi lại càng rõ ràng hơn.
"Đau nhức người sao?" Nàng tiếp tục hỏi.
"Ân ~" Ủy khuất gật gật đầu.
Nàng nhíu mày một chút, vào lúc ta đang ngơ ngác, lấy tay kéo chăn trên người ta ra rồi nói: "Xoay người nằm úp xuống!"
"A?" Chớp mắt mấy cái, nàng muốn làm gì nha?
"Phu quân, ta từng học xoa bóp trong quân y ~" Nàng vừa nói vừa không để ý ta giãy dụa, kéo ra góc chăn ta đang cố níu giữ trên tay.
"A ~" Chịu đựng đau nhức chậm rãi xoay người mà thành thật nằm úp sấp xuống.
Một mùi hương nhàn nhạt đánh úp lại, theo đó là trên lưng xuất hiện hai bàn tay.
"Ngô......" Nơi nhức mỏi được xoa ấn nhẹ nhàng, thoải mái thở dài.
"Đau không?" Lực tay sau lưng ngưng lại, lực yếu đi một ít.
"Ngô ~" Lắc đầu ~ thực thoải mái, lực đạo hoàn hảo......
Sau lưng lại đôi tay tiếp tục xoa ấn nhẹ nhàng ~ thoải mái đóng mắt lại, ý thức bắt đầu mơ hồ.
"A...... Đau...... Đau......" Đằng sau lưng nhói lên, lập tức tỉnh ngủ, nhịn không được ôm lấy cái gối la lớn: "Nhẹ một chút, nhẹ một chút......"
Truyện khác cùng thể loại
1619 chương
127 chương
16 chương
26 chương