Vũ Thần
Chương 986
Tốc độ của bọn họ rời đi cũng rất nhanh, chỉ thoáng chốc đã lên tới mặt băng.
Hạ Nhất Minh là người cuối cùng mang cự miết xuất hiện, lúc này mọi người sớm đã lùi xa cấp cho hắn diện tích ném thi thể cự miết xuống.
Viên Lễ Huân giật mình muốn bước tới, nhưng nơi này còn nhiều người, da mặt nàng còn chưa dày tới độ xem như không có ai. Bởi thế không thể làm gì khác hơn là hai mắt chớp chớp biểu lộ sự lo lắng của mình dành cho Hạ Nhất Minh.
Đem thi thể cự miết ném lên mặt băng, một tiếng vang lớn như đại chùy va chạm vang lên. Nhưng cho dù thân thể cự miết có lớn hơn cũng không khiến mặt băng bị phá hủy, bởi vậy có thể thấy lực lượng cường đại của ba đầu Thánh Thú Vương khi tạo ra lỗ thủng khủng bố kia.
Khẽ tiến vài bước tới bên cạnh Viên Lễ Huân, Hạ Nhất Minh lập tức nắm lấy tay nàng.
Lúc này ra tay thành công, không phát sinh chuyện ngoài ý muốn đã giết chết ba đầu Thánh Thú Vương. Mặc dù đánh lén không mang chút thượng võ nhưng trong hoàn cảnh này cũng không ai mang theo tư tưởng thông thái rởm đó.
- Lễ Huân. Trước hết nàng mang Ngũ hành vũ y lên đã.
Hạ Nhất Minh trầm giọng dặn dò.
Viên Lễ Huân trong lòng vô cùng ngọt ngào, khẽ gật đầu, Ngũ hành vũ y mặc dù lực lượng phòng hộ không bằng xác Huyền quy nhưng muốn ngăn cản công kích của Thánh Thú Vương không vấn đề.
Trên mặt băng, Bạch Hùng cùng Độc Miết đã chết không thể chết thêm lần nữa, mà đầu quái xà màu xanh kia đã bị chặt thành năm khúc. Bất quá tính mạng rắn vốn dai dẳng nếu đầu nó không phải bị vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả nào đó đập vỡ, chỉ sợ nó vẫn có thể đả thương người.
Băng Tiếu Thiên cùng Đế Thích Thiên nhìn nhau gật đầu, bọn họ đồng thời ra tay bổ đầu quái xà cùng cự hùng lấy ra nội đan Thánh Thú.
Hỉ trong chốc lát đó bọn họ đã thu hoạc được ba khỏa nội đan.
Vật này trên thế giới được coi là bảo vật hiếm có, cho dù tại cấp bậc Nhân đạo đỉnh cấp như đám người Băng Tiếu Thiên cũng không phải dễ dàng có được.
Trước hết chưa nói thực lực bản thân một vị Nhân đạo đỉnh cấp cường Giả chưa chắc đã đánh thắng Thánh Thú Vương, cho dù thắng được nhưng để thuận lợi giết chết nó cũng không phải chuyện đơn giản.
Lúc này tiêu diệt ba đầu Thánh Thú Vương nhìn qua đơn giản nhưng đây là kết quả của việc tất cả các vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả trên đại lục ra tay.
Trừ ngàn năm Băng Đảo, không ai có thể diện lớn tới độ để tất cả các cường giả liên thủ như vậy.
Sau khi lấy được nội đan, đám người Băng Tiếu Thiên chất đống thi thể ba đầu Thánh Thú Vương. Bất luận quái xà, cự miết hay bạch hùng lúc này đã còn động đậy nữa.
- Lưu huynh. Ngươi ra tay đi.
Băng Tiếu Thiên trầm giọng nói.
Lưu Xương Cử than nhẹ một tiếng, vẻ mặt đầy vẻ bất đắc dĩ.
Ba đầu Thánh Thú Vương này với lão mà nói tuyệt đối là những tài liệu đoán tạo ngàn năm có một, nếu cứ thế bị hủy đi quả thật đáng tiếc.
Nhưng Lưu Xương Cử cũng chỉ do dự giây lát, theo sau tiến về phía trước, lòng bàn tay lóe lên hồng quang.
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, vội vàng kêu lớn:
- Chậm đã.
Lưu Xương Cử nhất thời thuận thế thu tay, để lão đối mặt với đông đảo địch nhân cũng không có chút sợ hãi nhưng nhìn đống tài liệu này bị hủy, thật sự là không cam lòng.
- Băng huynh. Vì sao phải làm thế?
Hạ Nhất Minh hỏi.
Đem thi thể đám Thánh Thú Vương này kéo lên, không ngờ lại để tiêu hủy, điều này quả thực khiến người ta kinh ngạc.
Băng Tiếu Thiên trên mặt xuất hiện nụ cười, nói:
- Hạ huynh có điều không biết. Bắc Cương Thánh Thú mặc dù giao tranh với nhau nhưng cũng có phương pháp liên lạc đặc biệt. Hơn nữa năng lực truy tung của chúng không ít. Chúng ta nếu lưu lại đống thi thể này, khẳng định sẽ bị chúng phát hiện, hơn nữa sẽ hoài nghi nhân loại chúng ta.
Hạ Nhất Minh lúc này mới hiển ra, hắn nhìn lại đám người trên mặt vô cùng bình tĩnh kia, trong lòng biết rõ, đạo lý này tất cả đều biết.
Trong lòng khẽ động, Hạ Nhất Minh nói:
- Các vị. Nếu như Thánh Thú bình thường thì không sao nhưng đây là ba đầu Thánh Thú Vương. Nếu cứ thế mà hủy đi thật sự rất đáng tiếc.
Những lời này cũng là suy nghĩ trong đầu mọi người. Đối mặt với ba đống tài liệu quý giá này, nếu không phải tình huống bắt buộc có ai nhẫn tâm tiêu hủy?
Đế Thích Thiên thở dài một tiếng, nói:
- Mục đích của chúng ta là ngàn năm Băng Đảo, tất thảy còn lại phải bỏ qua thôi.
Hạ Nhất Minh trong đầu thầm nghĩ, nếu ngươi thật sự nghĩ vậy sao vừa rồi còn lấy ra nội đan của chúng.
Ho nhẹ một tiếng, Hạ Nhất Minh nói:
- Các vị muốn bỏ qua không bằng để lại cho Hạ mỗ?
Mọi người nhìn hắn không khỏi hoài nghi, sau một lúc Đế Thích Thiên nói:
- Hạ huynh. Thể tích của chúng lớn như vậy, ngươi làm sao chuyển đi?
Hạ Nhất Minh ha ha cười, nói:
- Các vị chẳng lẽ hồ đồ? Trên người các vị không phải không có vật phẩm không gian chứ?
Đế Thích Thiên lắc đầu cười khổ, nói:
- Vật phẩm không gian của chúng ta có lớn hơn cũng không có khả năng chứa những vật khổng lồ như vậy.
Hạ Nhất Minh giật mình, hắn nhớ lại vật phẩm không gian bên cạnh Thần đạo cao thủ cùng đai lưng có được trên thi thể Phất Lan Khắc Lâm.
Tuy nói hai kiện vật phẩm này có không gian rất lớn nhưng so với thể tích đám Thánh Thú Vương này quả thật không đủ.
Cát Ma Phàm Thù cười hắc hắc nói:
- Hạ huynh. Nếu ngươi có thể đem mấy thứ này cất giữ, lão phu tuyệt không phản đối.
Trên mặt mọi người đều lộ rõ vẻ thản nhiên, trừ Thần đạo cao thủ, còn ai có thể làm được điều này.
Hạ Nhất Minh hử một tiếng, nói:
- Nếu Cát Ma Môn chủ đã có ý tốt, Hạ mỗ cũng có dũng khí tuân theo.
Hắn vung tay lên, nhất thời Ngũ Hành Hoàn xuất hiện.
Ngao Bác Duệ sắc mặt khẽ biến, lão kinh hô:
- Ngũ hành không gian?
Đệ nhất thần khí Ngũ Hành Hoàn tại Ngũ Hành Môn đối với lão không xa lạ. Nhưng lão nghĩ tới, trước khi Ngũ Hành Hoàn của Hạ Nhất Minh trở thành thần khí, nó tuyệt đối không có khả năng ẩn giấu Ngũ hành không gian.
Bất quá lão không biết, trước đây khi Hạ Nhất Minh sử dụng Ngũ Hành Hoàn, đại gia hỏa Cửu Long Lô đã nhìn thấy. Theo sau tên này trốn vào Ngũ hành không gian, hơn nữa sử dụng Hỏa hệ không gian của mình làm trụ cột chống đỡ Ngũ hành không gian.
Theo sau Hạ Nhất Minh thu thập Ngũ hành thần lực, theo thần lực ngày cả đầy đủ, Ngũ hành không gian càng được củng cố hơn.
Đúng là bởi có Cửu Long Lô cùng thần lực gia trì, lúc này Ngũ Hành Hoàn mặc dù chưa chính thức trở thành thần khí nhưng Ngũ hành không gian trong nó đã không còn nhỏ bé như trước, nếu không cũng không thể chứa được hỏa lô đỉnh thiên lập địa kia.
Hạ Nhất Minh khẽ cười, nói:
- Ngao huynh. Hảo nhãn lực.
Hắn vung tay lên, ngũ sắc quang mang giữa không trung hình thành một bàn tay cực lớn, cứ thế nắm lấy thân thể cự miết.
- Thu...
Theo tiếng quát nhẹ của Hạ Nhất Minh bàn tay này phảng phất như vật sống, lập tức thu vào Ngũ hành không gian.
Nhìn đầu cự miết dài tới năm trượng cứ thế biến mất, hai tròng mắt của mọi người không khỏi lồi ra.
Lúc này cho dù người trấn định nhất cũng không nhịn được trong lòng thầm nói không xong.
Có thể nắm giữ vật phẩm không gian khủng bố như vậy, Hạ Nhất Minh người này vì sao làm được?
Xa xa vượt qua cực hạn của nhân loại sợ cũng chỉ có Thần đạo cường giả mời làm được chuyện khiến người ta kinh hãi này.
Hạ Nhất Minh vỗ vỗ Ngũ Hành Hoàn, thần khí mô phỏng này nhất thời phát ra một âm thanh dài, khi âm thanh này truyền ra, cơ hồ khiến mặt băng đứt gãy.
Ngao Bác Duệ sắc mặt đại biến, lão đã nghe ra âm thanh này không phải do Hạ Nhất Minh phát ra mà do bản thân Ngũ Hành Hoàn bạo phát.
Giờ phút này đôi mắt lão có chút đỏ lên, linh tính Ngũ Hành Hoàn không ngờ đã đạt tới độ này. Nếu có khả năng, tuyệt đối sẽ tiến giai Thần khí.
Thần khí, hơn nữa còn nắm giữ tính mạng cường đại như vậy, cơ hồ đã trở thành một kiện binh khí có khả năng hủy thiên diệt địa.
Ngũ Hành Hoàn không nghi ngờ là đủ tiềm chất này.
Ngũ sắc quang mang lần nữa xuất hiên đem thi thể bạch hùng cùng quái xà lần lượt thu vào. Chỉ chốc lát mặt băng đã không còn dấu vết của ba đầu Thánh Thú Vương.
Băng Tiếu Thiên khẽ gật đầu, khen:
- Hạ huynh. Hảo công phu. Từ lúc này, không cần phóng hỏa, hành tung của ba đầu Thánh Thú Vương cũng không thể xác định.
Trong âm thanh của lão tràn đầy vui sướng, tuy nói Hạ Nhất Minh bộc lộ thần thông kinh người nhưng dưới tình huống hiện nay, vũ lực của hắn càng mạnh bọn họ càng dễ thành công.
Hạ Nhất Minh đem đoạn thân thể cuối cùng của quái xà thu lại, trên mặt đột nhiên xuất hiện sắc thái kỳ lạ.
Khi hắn ngưng hấp thu Ngũ hành thần lực, trong đan điền hình thành Ngũ hành luân hồi, cảm ứng của hắn với ngũ hành cường đại hơn rất nhiều.
- Hạ huynh.
Âm thanh từ bên cạnh vang lên kéo Hạ Nhất Minh trở lại.
Trong lòng hắn không khỏi chấn động. Hoàn cảnh vừa rồi trong Ngũ Hành Hoàn khiến hắn chú ý nhưng lúc này không phải thời cơ nghiên cứu tốt.
Ngẩng đầu nhìn lên, thấy được ánh mắt của mọi người, hắn khẽ gật đầu nói:
- Xin thứ lỗi. Vừa rồi Hạ mỗ nghĩ tới một nan đề võ học nên nhất thời thất thần.
Đế Thích Thiên khoát tay nói:
- Hạ huynh mỗi phút giây đều nghĩ tới võ đạo quả thực khiến người ta kính nể. Bất quá lúc này nên cẩn thận thì hơn.
Hạ Nhất Minh khẽ lên tiếng, cảm kích gật đầu.
Hiện tại hắn có oán cừu với vài vị tại đây, nhưng nếu không phải hoàn cảnh đặc biệt như hiện tại, bọn họ không có khả năng đồng hành cùng nhau.
Có lẽ lúc này bọn họ không phát sinh nội chiến nhưng Hạ Nhất Minh tin tưởng, nếu thật sự có thể tiến vào Băng Đảo, liên minh này sẽ lập tức giải tán.
Băng Tiếu Thiên vỗ vỗ tay, nói:
- Chúng ta tiếp tục đi.
- Còn xa lắm không?
Lưu Xương Cử thay mặt đại đa số hỏi.
Băng Tiếu Thiên ngẩng đầu nhìn phía trước, nhẹ giọng đáp:
- Sắp tới rồi.
Khi lão nói những lời này, âm thanh tràn đầy vẻ mong chờ, đây là thời khắc chờ đợi cả trăm năm. Mắt thấy Băng Đảo truyền thuyết sắp xuất hiện, bất luận là ai cũng không thể bảo trì bình tĩnh.
Mọi người lại tiếp tục lên đường, Hạ Nhất Minh khẽ đưa tay lên ngực, nơi này cất giữ Truy tung khí. Lúc này nó khẽ run lên khiến Hạ Nhất Minh biết, Bách Linh Bát cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân ở gần đó đang chú ý tới họ. Chỉ là với năng lực của Bách Linh Bát, hai người này ẩn thân không để ai phát hiện.
Sau khi rời khỏi lỗ thủng khủng bố kia chừng trăm trượng, Băng Tiếu Thiên dột nhiên dưng lại. Lão cùng Đế Thích Thiên liếc mắt nhìn nhau, cả hai im lặng gật đầu.
Mọi người chú ý tới biểu hiện của Băng Tiếu Thiên, sau khi thấy được hành động này của hai người bọn họ lập tức hiểu ra, sau vài ngày hành tẩu, bọn họ đã tới được nơi cần tới.
Kỳ Lân Thánh chủ hít một hơi thật sâu, bởi vùng phụ cận đã không còn Thánh Thú Vương nên Kỳ Lân thú không cần tiếp nhận áp chế từ đám người Băng Tiếu Thiên nữa. Trên thân thể nó lúc này bạo phát sát khí cường đại.
Cỗ khí tức này đồng dạng cũng thuộc về Thánh Thú Vương, nhưng biểu hiện cường đại như vậy, chỉ có ở Thánh thú huyết mạch Thần thú.
Khi cỗ sát khí này tận lực bạo phát, cả không gian tràn ngập khí tức mãnh liệt này.
Hạ Nhất Minh mở lớn hai mắt, trong lòng hoài nghi khó hiểu.
Dọc đường đi đám người Băng Tiếu Thiên trăm phương ngàn kế ẩn giấu đi khí tức trên thân thể Kỳ Lân thú chính là không để đám Thánh Thú Vương khác phát hiện. Nhưng lúc này bọn họ nghênh ngang biểu lộ, lúc này cho dù Thánh Thú Vương cách đó trăm dặm cũng có thể cảm nhận được khí tức khổng lồ mà chói lọi như hải đăng trong đêm này.
- Băng huynh. Các ngươi làm vậy là có ý gì?
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
Từ đầu tránh né còn không kịp mà lúc này lại nghênh ngang khiêu khích, biến hóa này khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy ngoài ý muốn.
Bất quá với việc nàu hắn cũng không quá phản cảm bới hắn biết, hiểu biết của mình với đám Bắc Cương Thánh Thú Vương không nhiểu. Mà trước mắt chính là đám hồ ly về phương diện này. Điều này chỉ cần nhìn vào hành động giúp Viên Lễ Huân trùng kích cảnh giới đã đủ biết thành ý của họ.
Đã như vậy bọn họ có làm hành động kỳ quái nào cũng sẽ không hại người, bất quá trong hoàn cảnh này Hạ Nhất Minh không nhịn được thắc mắc.
- Hạ huynh. Chúng ta để Kỳ Lân thú phóng thích khí tức tạo ra lãnh địa hai ba trăm dặm quanh nơi này.
Băng Tiếu Thiên trầm giọng giải thích.
Hạ Nhất Minh nhăn mặt nói:
- Băng huynh. Ta có thể hiểu ý ngươi nhưng các ngươi nghĩ đám Thánh Thú Vương kia sợ hãi mà không dám tiến vào nơi này sao?
Băng Tiếu Thiên bật cười, nói:
- Điều này đương nhiên không có khả năng. Khi Băng Đảo xuất hiện, thiên địa lực lượng biến đổi rõ ràng. Trong truyền thuyết, có thể tiến giai Thần đạo không phải chỉ có nhân loại, ngay cả Thánh thú siêu cấp cũng muốn tiến vào nơi đó.
Hạ Nhất Minh hai mắt phát sáng, trầm giọng nói:
- Tại sao?
- Thiên địa lực lượng.
Trên mặt Băng Tiếu Thiên tắt đi nụ cười, lão nghiêm mặt nói:
- Theo ghi chép để lại, mỗi khi Băng Đảo xuất hiện thiên địa lực lượng phát sinh biến hóa kỳ dị. Sự biến hóa này mỗi một Nhân đạo đỉnh cấp cường giả hay Thánh Thú Vương đều có thể cảm nhận rõ ràng.
- Bổn nguyên lực?
Hạ Nhất Minh hít vào một ngụm lãnh khí, cảm giác này hắn không xa lạ. Tại Luân hồi Sinh tử giới hắn đã từng trải nghiệm, tuyệt đối cả đời không quên.
Băng Tiếu Thiên chần chừ một chút, nói:
- Lão phu cũng không biết chính xác bởi trong cổ tịch không miêu tả cụ thể nhưng tựa hồ lực lượng này cùng bổn nguyên lực không giống nhau.
Sự hiếu kỳ trong lòng Hạ Nhất Minh nối lên, hắn thậm chí còn muốn lập tức tới Băng Đảo thể nghiệm loại cảm giác khác nhau này.
Đế Thích Thiên tiến tới vài bước, khi tới trước mặt bọn họ, chậm rãi nói:
- Hạ huynh. Để Kỳ Lân thú phóng thích sát khí chính là để áp chế các Linh thú cùng dã thú khác.
Lão than nhẹ một tiếng, nói:
- Bắc hải thật sự quá lớn. Chúng ta muốn đối phó với tất cả Thánh Thú Vương cũng không thể. Nếu chỉ vài đầu Thánh Thú Vương tới, chúng ta sẽ chuẩn bị tiễn đưa chúng.
Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu, đám người Băng Tiếu Thiên vì ngàn năm Băng Đảo khẳng định đã bàn bạc kỹ lưỡng. Kỳ Lân thú nắm giữ huyết mạch Thần thú, uy áp của nó cường đại vượt trên cả Thánh Thú Vương. Chỉ cần uy áp của nó không giảm, đám Linh thú dưới Thánh Thú Vương căn bản không dám tới gần, đây mới chính là tác dụng lớn nhất của Kỳ Lân Thú.
- Nhiệm vụ của chúng ta lúc này rất đơn giản.
Băng Tiếu Thiên trầm giọng nói:
- Dựa theo Thần Toán Tử tính toán, chừng nửa tháng tới một tháng nữa Băng Đảo sẽ xuất hiện tại đây. Bởi thế trong khoảng thời gian này chúng ta phải ngăn cản toàn bộ Thánh Thú Vương xuất hiện, hơn nữa cố gắng giết chết.
Hạ Nhất Minh gật đầy xác nhận. Mặc dù đám Thánh Thú Vương này chưa trêu chọc gì hắn nhưng dưới tình huống hiện nay, cũng không ai còn lòng dạ nhân từ nữa.
- Có Kỳ Lân thú tọa trấn tại đây, chúng ta có thể hoàn toàn yên tâm. Đám Thánh Thú Vương khác cũng không biết nhân loại chúng ta nhúng tay vào việc này, bởi thế chúng sẽ tự chui đầu vào lưới. Cho dù cùng nhau tiến tới số lượng cũng không vượt quá hai đầu. Ta đề nghị mọi người thay nhau ra tay. Thế nào?
Đế Thích Thiên nhìn Hạ Nhất Minh cùng Cát Ma Phàm Thù nói.
Hạ Nhất Minh lập tức hiểu rõ, những lời này nói cho bản thân hắn cùng Cát Ma Phàm Thù nghe. Về phần những người khác có lẽ từ lần gặp gỡ trước đã quyết định rồi.
Không chút do dự, Hạ Nhất Minh gật đầu nói:
- Đế huynh. Hạ mỗ, Lôi điện cùng Lễ Huân có thể cùng một tổ.
Hắn nói những lời này mặc dù không cao giọng nhưng những người khác có thể thấy được quyết tâm không đổi.
Đế Thích Thiên kinh ngạc nhìn hắn, sau đó quay người nhìn những người còn lại. Không lâu sau, lão nói:
- Cũng được. Cứ dựa theo phân công lúc trước, ba tổ, mỗi lần phát hiện do một tổ phụ trách. Nếu gặp hai đầu Thánh Thú Vương sẽ lập tức cầu viện, không thể để một đầu chạy thoát.
Băng Tiếu Thiên cũng bổ sung, nói:
- Mỗi một lần liệp sát, các vị có thể thay nhau lấy đi nội đan, bất quá thi thể...
Lão nhìn Hạ Nhất Minh nói:
- Nếu Ngũ hành không gian của ngươi đủ lớn, có thể cho ngươi.
Thân thể Thánh Thú vương đều vô cùng to lớn, cho dù cự hùng bé nhất cũng hơn ba trượng. Nếu là những tên khác, thân thể cũng khủng bố hơn rất nhiều.
Hạ Nhất Minh lặng lẽ cười, nói:
- Băng huynh yên tâm. Nếu Ngũ hành không gian của Hạ mỗ không thể chứa thêm nhất định sẽ không cưỡng cầu.
Đám người Băng Tiếu Thiên lúc này mới tỏ vẻ hài lòng. Bọn họ cũng lo lắng Hạ Nhất Minh còn trẻ, nếu đối mặt với thân thể Thánh Thú Vương mất đi tỉnh táo, khẳng định sẽ mang lại vô số phiền toái. Bất quá lúc này nhìn lại hắn phi thường tỉnh táo.
Đám người Băng Tiếu Thiên dự đoán quả không sai. Từ lúc Kỳ Lân thú bắt đầu phóng kích sát khí mãnh liệt, xung quanh trăm dặm các sinh vật khác chạy có cờ.
Sát khí mang theo uy áp thần thú như Hỏa long đốt cháy thần kinh của tất cả các sinh vật tại đây, cho dù Thánh Thú bình thường cũng không cách nào chống đỡ công kích cường đại này.
Viên Lễ Huân đã mang Ngũ hành vũ y lên người, vật này được các cường giả đỉnh cấp quyên tặng, Lưu Ly Động chủ lại tự tay đoán tạo, bởi thế có thể chống đỡ lại uy áp từ Kỳ Lân thú.
Sau khi có vũ y này phòng hộ, cho dù đứng bên cạnh Kỳ Lân thú Viên Lễ Huân cũng không chịu ảnh hưởng gì.
Ngày thứ ba từ phương xa truyền lại tiếng gầm cuồng bạo.
Kỳ Lân thú lập tức động thân gầm lên một tiếng khiêu khích.
Tinh thần của mọi người đều vì hành động này mà chấn động, bọn họ biết đã có Thánh Thú Vương tới.
Băng Tiếu Thiên chậm rãi đứng lên, nói:
- Các vị. Đám người lão phu đi một chút sẽ trở lại.
Đám người Cát Ma Phàm Thù liếc mắt nhìn nhau, bọn họ cùng Băng Tiếu Thiên lập tức tiến về phía Thánh Thú Vương xuất phát.
Cơ hồ cùng lúc đó, từ phía xa truyền tới âm thanh ù ù, đầu Thánh Thú Vương kia cơ hồ lấy tốc độ tương đương tiến lại.
Dưới sát khí kích thích của Kỳ Lân thú, đầu Thánh Thú Vương này rốt cuộc cũng bị chọc giận. Trong mắt nó chỉ có đầu Kỳ Lân thú kia. Dưới trạng thái phẫn nộ, nó mang theo khí tức điên cuồng lao tới.
Nhưng bi thảm nhất là khi nó chưa kịp tới trước mặt Kỳ Lân thú đã đột nhiên ngã xuống, trên mặt băng đột nhiên xuất hiện đại động lôi kéo nó rơi vào.
Đầu Thánh Thú Vương này trong miệng phát ra tiếng kêu kinh hãi, theo sau rơi xuống, mặt nước dao động mãnh liệt cũng không thấy sự xuất hiện trở lại của tên xui xẻo này.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
1338 chương
41 chương
22 chương
1191 chương