Vũ Thần
Chương 933
Nét mặt anh tuấn của Bách Linh Bát hơi giãn ra một chút rồi nói:
- Tất cả phải cẩn thận.
Hạ Nhất Minh gật đầu, khẳng định với Bách Linh Bát. Tất nhiên là hắn hiểu rõ, cho dù bản thân không muốn đột phá cảnh giới thần đạo, nhưng muốn thông qua Quang Ám hợp bích để dẫn phát uy lực của thiên địa thì đồng dạng cũng không phải là chuyện đùa. Một người không cẩn thận chỉ sợ sẽ dẫn tới hậu quả không thể chịu nổi.
Chỉ có điều là khi gặp được uy lực chính thức của trời đất, Hạ Nhất Minh không thể kìm chế được. Nếu hắn chỉ là một cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên bình thường thì cũng chỉ có thể hâm mộ mà không có biện pháp. Nhưng hôm nay hắn đã là một người Cửu Cửu Trọng Thiên có được Quang Ám hợp bích của phương tây.
Quang Ám hợp bích của phương Tây cũng với Ngũ Hành luân hồi của phương Đông đều là những thứ đứng đầu. Dưới hai loại lưc lượng đó cho dù là cao thủ cùng đẳng cấp như Ngạo Bác Duệ cũng đều phải tránh né. Bởi vậy có thể thấy được, nó mạnh mẽ tới mức độ nào.
Có thể nói chỉ có hai lực lượng đó mới chân chính tiếp cận với lực lượng của thần đạo. Hơn nữa, trong cơ thể Hạ Nhất Minh có đan điền hồn độn như vậy thành công chắc chắn sẽ lớn hơn vài phần.
Vì vậy mà cái loại ý niệm đó mới xuất hiện trong đầu, Hạ Nhất Minh đã hoàn toàn động tâm. Giống như một người ăn phải thuốc phiện, không thể giữ được sự tỉnh táo.
Thân hình hơi nhúc nhích, hắn liền nhảy xuống khỏi lưng bạch mã. Đưa tay sờ sờ bạch mã và cái đầu nhỏ của bảo trư. Sau đó, hắn xoay người đi về phía sa mạc.
Bạch mã Lôi Điện phát ra một tiếng hí không cam lòng. Nhưng dù sao thì nó cũng biết bản thân cho dù có mạnh tới mấy thì cũng không mơ tưởng giúp được chuyện gì. Còn bảo trư thì nghiêng đầu, trong ánh mắt lấp lánh có thần, tỏ rõ một sự tin tưởng.
Trong số tất cả mọi người, tin tưởng vào Hạ Nhất Minh nhất chính là bảo trư.
Hạ Nhất Minh thả lỏng tâm tình cứ vậy đi tới. Đột nhiên, hắn mỉm cười rồi cởi giầy cứ thế để chân đất mà đi bộ trong sa mạc.
Vào lúc thử điều khiển uy lực của thiên địa, bên cạnh hắn không thể có người nào khác. Tuy nhiên, khi hắn kết thúc việc thử nghiệm có thể sử dụng truy tung khí để gọi Bách Linh Bát. Vì vậy mà hắn không hề lo lắng bản thân sẽ bị lạc.
Ngắm chuẩn một cái phương hướng, Hạ Nhất Minh bước đi. Hắn cũng không hề sử dụng chân khí mà chỉ dùng sức mạnh của thân thể mà đi trong biển cát. Mặc dù hôm nay thể chất của Hạ Nhất Minh không thể bằng thánh thú nhưng vẫn hơn thiên niên linh thú.
Ban đêm, sa mạc lạnh lẽo chẳng khác gì mùa đông, nhưng Hạ Nhất Minh cũng chẳng quan tâm. Động tác của hắn mặc dù không nhanh nhưng đi trên mặt đất cũng không phải là bước thấp bước cao mà giống như đang trượt trên mặt cát.
Tốc độ như vậy tương đối khả quan, hơn xa người bình thường. Khi hắn đi tới sáng sớm ngày hôm sau, vào lúc mặt trời mọc đã đi vào rất sâu trong biển cát. Hắn chợt dừng bước.
Lúc này, Hạ Nhất Minh ngẩng đầu nhìn về phía phương Đông. Hôm nay, trời vẫn tăm tối như trước không hề có ánh sáng. Hình như là do liên quan tới bình minh khiến cho bầu trời trởi nên u ám. Khắp thế giới đều bị một màn đêm tối bao phủ. Trong mắt Hạ Nhất Minh một chút ánh sáng cũng không hề có.
Trong đan điền của hắn, năng lượng hắc ám bắt đầu dao động.
Mặc dù quang minh và hắc ám trong đan điền của hắn đã hợp hành một thể, tạo ra một loại năng lượng mới là Quang Ám hợp bích.
Tuy nhiên năng lượng cơ bản của nó vẫn là hai loại năng lượng quang minh và hắc ám.
Sau khi Hạ Nhất Minh cảm nhận được năng lượng từ hắc ám, lực lương tương ứng trong cơ thể hắn có sự biến hóa kì diệu. Thân thể của hắn tỏa ra một làn sương mù màu đen, giống như hắn ám vô biên vô tận, bao phủ toàn bộ thân thể.
Đây chính là lực lượng của hắc ám. Nó có thể hấp thụ tất cả mọi thứ về bản thân.
Lúc này, Hạ Nhất Minh chẳng khác gì một cái động không đáy tập trung hút toàn bộ lực lượng của thiên đại chung quanh. Trong lòng hắn có cảm giác chỉ cần bản thân cứ thế hấp thu thiên địa lực thì cũng có một ngày đạt tới tốc độ khó tin của thần đạo Ngưng Huyết nhân.
Chỉ có điều vào lúc này, tốc độ hấp thu của Hạ Nhất Minh hết sức thong thả. Còn thần đạo Ngưng Huyết nhân gần như chỉ trong khoảng khắc đã hấp thu toàn bộ lực lượng của thiên đại trong phạm vi trăm trượng.
Nhíu mày, Hạ Nhất Minh nghĩ lại từng cử động của Ngưng Huyết nhân khi đó. Hạ Nhất Minh cố gắng như lại khi đó thần đạo Ngưng Huyết nhân như thế nào trong sự biến hóa của trời đất. Dường như hắn muốn tìm ra được sự huyền bí trong đó.
Lần đầu tiên chứng kiến uy lực của thần đạo, tinh thần Hạ Nhất Minh đã bị cuốn hút. Ngoại trừ lực lượng hủy thiên diệt địa đó ra, hắn không còn để ý tới một thứ gì khác.
Nhưng lần thứ hai, lần thứ ba khi nhìn thấy lực lượng đó, tâm cảnh của hắn đã có một sự thay đổi nho nhỏ. Hắn bắt đầu thích ứng, thăm dò sự huyền ảo trong đó. Hắn giống như một học đồ siêng năng, muốn tìm ra điểm mấu chốt ở bên trong.
Bất chợt, Hạ Nhất Minh như nghĩ ra một cái gì đó. Nhưng đáng tiếc, hắn không thể tìm ra được đầu mối.
Đột nhiên, ở chân trời có một sự thay đổi.
Ánh bình minh lóe lên một khắc mới xuất hiện một chút của mặt trời. Ánh sáng chói chang của bình minh giống như nước thép vừa mới đổ từ trong lò ra. Quang mang của nó tỏa ra bốn phía khiến cho kẻ khác không dám nhìn thẳng. Một lát sau, vầng mặt trời đỏ ối từ từ bay lên, chiếu sáng những đám mây. Hắt lên nền trời một màu đỏ ối. Vầng mặt trời cứ thế nhô lên cao. Cuối cùng, ánh sáng của nó cũng chiếu tới sa mạc, trải rộng một lớp ánh sáng màu vàng.
Hạ Nhất Minh trợn tròn hai mắt. Mặc dù không phải là lần đầu tiên hắn nhìn cảnh mặt trời mọc. Nhưng không biết tại sao mà lần này, tâm trí của hắn hoàn toàn chìm đắm vào trong ánh nắng ban man.
Năng lượng của ánh sáng, đây chính thức là năng lượng của ánh sáng.
Dưới ánh sáng của thứ lực lượng đó, cả sa mạc đều hiện ra dưới ánh mặt trời. Tất cả bóng đêm đều bị ánh sáng thay thế.
Lực lượng quanh người Hạ Nhất Minh cũng từ từ thay đổi. Chỉ có cái động không đáy lúc trước vẫn tồn tại. Nhưng lúc này lại là từng luồng ánh sáng tiến vào. Giống như nó đang xua đuổi bóng đêm, mà bao phủ một làn ánh sáng quanh người Hạ Nhất Minh.
Chỉ có điều khác với sự đối lập giữa hai thứ lực lượng quang ám của thế giới, lúc này, quanh người Hạ Nhất Minh hai loại năng lượng đó từ từ dung hợp.
Quang ám hợp bích... Sau khi ánh mặt trời thay thế bóng đêm, mặt đất được bao phủ bởi một lớp ánh sáng màu vàng, năng lượng quang minh trong không trung cứ thế tăng lên nhanh chóng.
Cặp mắt của Hạ Nhất Minh càng lúc càng sáng. Hình như hắn đã nhớ ra điều gì đó khiến cho thân thể cũng bắt đầu run rẩy.
Sau khi vầng mặt trời nhô lên khỏi đường chân trời được một lúc, năng lượng ánh sáng lan tỏa với tốc độ cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã xua đuổi toàn bộ bóng đêm trên mặt đất.
Nếu như nói trên thế giới này có thứ gì có thể nhanh hơn ánh sáng thì bên người Hạ Nhất Minh cũng có được một thứ như vậy.
Đó cũng không phải là tốc độ của bạch mã Lôi Điện, cũng không phải tốc độ phi hành của cường giả đỉnh cao nhân loại mà chính là tốc độ hấp thu năng lượng trong trời đất của thần đạo Ngưng Huyết nhân.
Ngay lập tức trong khoảng khắc đó, năng lượng trời đất trong phạm vi trăm dặm đều bị hắn ngưng tụ. Chỉ cần suy nghĩ một chút cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy rét run.
Quang xâm lượng cùng với lực lượng bài xích. Ám thu nạp và lực lượng phụ thuộc... Nếu hai thứ này cùng kết hợp một chỗ thì sẽ như thế nào?
Trái tim Hạ Nhất Minh đập thình thịch. Hai mắt hắn càng lúc càng tỏa sáng, gần như có thể sánh với đôi mắt trong vắt như bảo thạch của Bách Linh Bát. Hắn chầm chậm vươn hai tay. Hơi thở quanh người vào lúc này hoàn toàn biến mất.
Tuy nhiên, cái biến mất đó cũng chỉ là lực lượng do ban đêm và ban mai xuất ra lực lượng mà thôi. Trong cơ thể hắn năng lượng quang ám giống như thủy triều bắt đầu trở nên cuồn cuộn.
Theo ánh nắng chiếu xuống, trên hai cánh tay thon dài của hắn như đang phản xạ một thứ ánh sáng kỳ dị. Cuối cùng, nét mặt hắn cũng điểm một nụ cười mĩ mãn. Một thứ lực lượng mạnh mẽ, tràn ngập uy nghiêm từ tay hắn bốc lên.
Đây là năng lượng quang minh và hắc ám hơn nữa, nó lại là sự kết hợp của cả hai loại đó.
Quang và ám dung hợp tạo ra Quang Ám hợp bích lực.
Hạ Nhất Minh giơ hai tay lên đỉnh đầu. Đôi tay hắn đan lại thành một vòng tròn, mười ngón tay chỉ xuống đầu, bên trong tràn ngập lực lượng của quang ám.
Đột nhiên năng lượng quang và ám bắt đầu xoay tròn. Sau khi chúng bắt đầu chuyển động, năng lượng thiên địa xung quanh như bị một thứ lực lượng nào đó kéo dắt bắt đầu vọt tới hai tay của Hạ Nhất Minh.
Thứ tốc độ đó cũng không hề kém hơn so với tốc độ ngưng tụ năng lượng trời đất của thần đạo Ngưng Huyết nhân. Năng lượng khổng lồ không ngừng hội tụ vào trong vòng tròn. Mặc dù mới chỉ trong khoảng thời gian một nhịp hô hấp nhưng trong cảm giác của Hạ Nhất Minh lại chắc khác gì hàng trăm năm.
Quần áo của hắn gần như chỉ trong nháy mắt đã ướt sũng mồ hôi.
Mặc dù hắn chỉ xem qua ba lần trời đất phong thích uy lực, nhưng chỉ sau khi tự mình cảm nhận mới có thể hiểu được uy lực của nó kinh khủng như thế nào.
Uy lực của thiên địa quả nhiên chỉ có thần đạo mới chịu nổi. Cảnh giới nhân đạo muốn vọng tưởng điều khiển uy lực của trời đất, chắc chắn sẽ bị ép cho nát người.
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
12 chương
586 chương
14 chương
29 chương
38 chương