Vũ Thần

Chương 864

Trong Lưu Ly động được khảm vô số các loại bảo thạch, lúc đầu Hạ Nhất Minh còn tưởng rằng những bảo thạch này do người của Lưu Ly động hao tốn rất nhiều công sức để khảm lên đó. Nhưng sau khi ở lại đây vài ngày hắn mới hiểu được, những bảo thạch đó trên cơ bản đều có sẵn trong huyệt động, chỉ có một số ít nơi mới được người khảm vào. Vạn Trượng Lưu Ly động - Cái tên này không có chút khoa trương nào. Mà nó có thể vang danh trong thiên hạ thì hiển nhiên là khó có thể lường hết được, nghe nói cửa vào cách núi lửa đến cả vạn trượng. Được Lệ Giang Phong dẫn dắt, Hạ Nhất Minh một lần nữa đi tới nơi vừa nhìn không thể thấy được cửa vào. Trước cũng có rất nhiều tôn giả tới đây, bọn họ mặc dù cũng rất tò mò muốn tìm hiểu, nhưng họ cũng biết nơi này vừa là địa phương thần bí nhất, cũng là nơi trọng yếu nhất của Lưu Ly đảo. Trong toàn bộ các đệ tử của Lưu Ly đảo, cho dù là đệ tử tiên thiên cường giả bình thường cũng không thể tùy ý tới gần. Mà bọn họ đối với ngoại nhân lại càng nghiêm khắc hơn tất cả. Đi tới miệng cửa trên vách núi, đứng từ trên nhìn xuống, Hạ Nhất Minh có thể thấy được một khu vực đỏ rực lên, hơi nóng cuồn cuộn do nham thạch bốc lên không hề dứt. Ngay cả đứng ở nơi cao nhất cũng có thể cảm nhật được nhiệt khí tỏa ra mơ hồ có thể nướng chín được tất cả mọi thứ. Hạ Nhất Minh thở dài một hơi nói: - Lệ huynh, Vạn Trượng Hỏa Sơn quả nhiên là danh bất hư truyền, tiểu đệ cả đời chứng kiến cũng chỉ thấy có tám trăm dặm Hỏa Diễm Sơn mới có thể so sánh cùng nơi này. Một đạo âm thanh dễ nghe đột ngột từ phía sau một tảng đá cách đó không xa truyền tới: - Hạ huynh, tám trăm dặm Hỏa Diễm Sơn bất quá chỉ là do hậu thiên hình thành, làm sao có thể so sánh với tiên thiên linh hỏa ở nơi đây. Hạ Nhất Minh mỉm cười, hắn sớm đã biết được Lệ Nhã đang ở đó, bất quá nơi đây là địa bàn của Lưu Ly động cho nên không cần chỉ rõ ra. - Lệ cô nương, Hỏa Diễm Sơn mặt ngoài quả thật không thể so sánh được với nơi đây, nhưng dưới nền đất của Hỏa Diễm Sơn cũng có nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, Hỏa chi lực ở đó cường đại cũng không hề kém nơi đây. Lệ Nhã nhướng mày, giờ phút này nàng hơi thể hiện ra một vài phần khí khái nam nhi: - Hạ huynh, bây giờ huynh nhìn thấy được cũng chỉ là bề ngoài mà thôi, đợi tới khi xâm nhập vào sâu trong núi lửa, có lẽ sẽ thay đổi cách nhìn về nơi này. Lệ Giang Phong ho nhẹ một tiếng, nói: - Hạ huynh đệ, ngươi có biết lai lịch của tám trăm dặm Hỏa Diễm Sơn không? Hạ Nhất Minh do dự một chút nói: - Tiểu đệ từng nghe người đề cập tới, tựa hồ như nơi đó là do thần thú Hỏa Phượng Hoàng cùng với một vị cường giả của thần đạo giao chiến, kết quả trận chiến đó đã tạo thành tám trăm dặm Hỏa Diễm Sơn. Hắn nói những lời này là cố ý bỏ qua thần khí Cửu Long Lô, dù sao, khắp thiên hạ hiện nay ai cũng biết trong tay hắn có thần khí Cửu Long Lô, cho nên hắn không muốn xấu hổ đề cập tới. Lệ Giang Phong hơi gật đầu nói: - Hạ huynh nói không sai, vị cường giả kia cùng với Hỏa Phượng Hoàng thần thú giao phong chính là tổ sư khai môn của bổn phái. Mà trong truyền thuyết, vị tổ sư đó sau khi cùng Hỏa Phượng Hoàng giao chiến thì không còn nhìn thấy tung tích nữa. Mí mắt Hạ Nhất Minh hơi giật giật, thần sắc hơi lộ vẻ kinh ngạc, hắn chần chờ một chút nói: - Thần khí Cửu Long Lô chẳng lẽ do tổ sư quý phái sở hữu sao? Lệ Giang Phong cười cười nói: - Thần khí Cửu Long Lô bên trong có chín con thần long cùng với thần thể, hơn nữa nghe nói những thần long này đều là tự nguyện tiến vào trong Cửu Long Lô. Tổ sư khai sơn của bổn phái mặc dù có rất nhiều thần thông nhưng cũng không cách nào làm được điều này. Sắc mặt Hạ Nhất Minh hơi đỏ lên, chín đầu thần long so với chín vị cường giả trong thần đạo còn mạnh hơn, cho dù là Ngũ Hành lão tổ ngày xưa chỉ sợ cũng phải bỏ chạy nếu gặp phải. Hiển nhiên cũng không có khả năng bị khai sơn tổ sư Lưu Ly đảo giết chết. Nhưng nếu nói chín con hỏa long tự nguyện tiến vào Cửu Long Lô thì đây lại là chuyện càng khó tin hơn. - Lệ huynh, Cửu Long Lô đến tột cùng là do ai chế tạo thành? - Hạ Nhất Minh tò mò hỏi. Ánh mắt Lệ Giang Phong dời về phía động khẩu, trầm giọng nói: - Cửu Long Lô chính là do tự nhiên sinh ra, hơn nữa nó cũng từ nơi này sinh ra. Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi, trong ánh mắt tràn ngập vẻ cổ quái. Sắc mặt Lệ Giang Phong trở nên nghiêm nghị nói: - Khai sơn tổ sư của bổn phái đi du lịch khắp thiên hạ, khi đi qua Lưu Ly đảo đã vô tình phát hiện chiếc động này, hơn nữa với sự hiểu biết về Hỏa hệ của mình đã xâm nhập vào sâu trong Vạn Trượng Hỏa Sơn, và cũng chính khi đó tìm được thần khí Cửu Long Lô. Hắn dừng lại một chút, trên mặt lại càng nghiêm túc hơn: - Theo bản ghi chép của tổ sư gia lưu lại, người như cảm ứng được do linh tính của hỏa sơn dẫn sắt, cho nên mới tìm được kiện thần khí đó. Sắc mặt Hạ Nhất Minh thay đổi khó lường, nếu đây là sự thật, như vậy người trong thần đạo có được năng lực quá mức kinh người rồi. Hít sâu một hơi khí lạnh, trong lòng Hạ Nhất Minh nhanh chóng chuyển qua vô số ý niệm, nói: - Lệ huynh, các ngươi lần này muốn ta đi đến Vạn Trượng Hỏa Sơn chẳng lẽ là còn ẩn tình gì khác sao? Lệ Giang Phong đưa một ngón tay cái lên, cười nói: - Hạ huynh quả nhiên lợi hại, ngay cả điều này cũng có thể đoán ra được. Hạ Nhất Minh cười hắc hắc hai tiếng, bất quá hắn đối với cha con Lệ gia tương đối tín nhiệm. Ngày trước khi hắn rời khỏi Sinh Tử Giới đã lâm vào trạng thái hôn mê, chính hai người bọn họ đã không bỏ đá xuống giếng, ngược lại còn đưa cho hắn thánh dược để chữa thương. Chỉ cần một điều này thôi, Hạ Nhất Minh đã cảm thấy vô cùng tín nhiệm rồi. Lệ Nhã ở bên cạnh hừ nhẹ một tiếng nói: - Lão tổ bổn môn từ Bắc Cương truyền tới tin tức, nếu như ngươi đến bổn môn vậy để cho ngươi tiến vào cấm địa Vạn Trượng Hỏa Sơn một chuyến, hơn nữa sau này có thể tùy ý ra và mà bổn môn đệ tử không được ngăn trở. Hạ Nhất Minh khẽ nhướng mày nói: - Đa tạ Lưu Ly lão tổ đại nhân đã ưu ái. Hắn biết, Lưu Ly động Vạn Trượng Hỏa Sơn giống như đỉnh núi của Thiên Trì nhất mạch đều là khu vực trọng yếu. Nếu hắn có thể tùy ý ra vào nơi đây thì vinh dự này không phải ai cũng đạt được. Vô luận là Lưu Ly lão tổ suy nghĩ thế nào mà đưa ra quyết định này, hắn đều hết sức cảm kích. Hơn nữa, khi nghe được thần khí Cửu Long Lô được phát hiện ra ở nơi này, hắn đã muốn đi vào bên trong để tìm hiểu. - Hạ huynh, xin mời theo ta. - Lệ Giang Phong xoay người đi về phía một khối đá lớn cách đó không xa. Hạ Nhất Minh không chút chần chờ đi theo, bất quá ánh mắt hắn hơi nhìn thoáng qua phát hiện Lệ Nhã cũng đi theo, bất quá ánh mắt của nàng hiện lên vẻ không cam lòng. Ở phía sau tảng đã lớn có một thềm đá thông đạo, nhìn thông đạo này, trong lòng Hạ Nhất Minh tự hỏi: "Không biết con đường này kéo dài tới đâu?" - Ngày xưa tổ sư khai sơn của bổn phái khi tới đây cũng không có thông đạo này, lão nhân gia người bằng vào khả năng của bản thân mà trực tiếp tiến vào trong núi lửa, nhưng chúng ta hiện tại không thể làm được điều đó. - Lệ Giang Phong cảm khái nói. Ánh mắt Hạ Nhất Minh lóe lên quang mang, hắn tựa hồ thấy lại được cảnh một vị lão nhân từ trên miệng núi lửa nhảy xuống, ở bên trong dung nham cuồn cuộn tiến hành tìm kiếm thần khí Cửu Long Lô. Hắn hít sâu một hơi sử dụng chân khí lưu chuyển trong kinh mạch liên tục khu trừ mùi vị lưu hoàng đang tiến vào. Thần đạo thật sự là một cảnh giới hoàn toàn khác biệt. Ba người không tiếp tục nói gì nữa, bọn họ dọc theo thềm đá đi sâu xuống bên người, thềm đá này kiến tạo có chút xảo diệu, từ trên đỉnh núi đi vòng xuống dưới, tựa hồ như vô cùng vô tận. Từ từ, nhiệt khí xung quanh ba người dần trở nên cường đại hơn trước. Lệ Giang Phong đột nhiên ngừng cước bộ, mặc dù hắn tu luyện công pháp chính là Hỏa hệ, nhưng giờ phút này bản thân cũng toát ra mồ hôi đầy người. Hắn lắc đầu nói: - Hạ huynh, ta tu vi không đủ chỉ có thể đưa ngươi tới đây, kế tiếp sẽ do tiểu nữ cùng ngươi đi xuống. Hắn dừng lại một chút nói: - Lấy tu vi của Hạ huynh hẳn là có thể thừa nhận uy lực của địa hỏa, bất quá nhân lực có hạn, nếu Hạ huynh cảm thấy không thể tiếp nhận được thì không cần cố gắng. Hạ Nhất Minh liên tục gật đầu, nói: - Lệ huynh yên tâm, tiểu đệ sẽ lưu ý. Lệ Giang Phong xoay người nhanh chóng đi lên phía trên, tốc độ của hắn đi lên cực nhanh, thoáng cái đã không nhìn thấy đâu. Hiển nhiên nhiệt độ nơi đây đối với hắn đã tạo thành gánh nặng rất lớn, làm cho hắn không dám dừng lại quá lâu. Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn về phía Lệ Nhã, trong lòng không khỏi thấy kỳ lạ. Lấy tu vi võ đạo mà nói, Lệ Nhã hẳn là kém phụ thân nàng không phải chỉ một bậc, nhưng giờ phút này nàng lại không tỏ vẻ chút nào khó chịu, mà ngược lại thần thái vô cùng sảng khoái, gương mặt hơi đỏ lên trông vô cùng kiều diễm. Hạ Nhất Minh tò mò hỏi: - Hỏa linh thân thể của Lệ cô nương quả nhiên lợi hại, trách không được Lưu Ly lão tổ đem kiện phảng chế thần khí Cửu Long Lô giao cho ngươi sử dụng. Ánh mắt Lệ Nhã lấp lánh nhìn Hạ Nhất Minh nói: - Ta cầm có khi là kiện phảng chế thần khí, nhưng trên tay ngươi lại là kiện thần khí Cửu Long Lô chính thức. Hạ Nhất Minh mỉm cười, hắn đã nghe ra được trong lời của nàng có mùi vị ghen tuông, nhưng cũng không có ý đáp lại. Lệ Nhã hừ nhẹ một tiếng nói: - Ngươi yên tâm, khai sơn tổ sư bản phái lưu lại di ngôn, thần khí Cửu Long Lô là thần vật trời sinh chứ không phải là truyền thừa của bổn phái. Ngươi hữu duyên mới có thể sở hữu được nó, nếu cưỡng cầu khẳng định sẽ có đại họa rơi xuống người. Cho nên chúng ta tuyệt đối sẽ không có mưu đồ đoạt Cửu Long Lô của ngươi. Hạ Nhất Minh hơi giật mình, cảm khái nói: - Lão tổ tông của quý phái quả nhiên là người cơ trí, nếu như Vũ gia cũng có suy nghĩ này thì quả là tốt. Lệ Nhã tức giận nói: - Ngũ Hành hoàn là do tập hợp toàn bộ lực lượng của Ngũ Hành môn chế tạo thành, làm sao có thể so sánh với kiện thần khí Cửu Long Lô do trời sinh? Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, bất quá nàng nói đúng, một vật là không ai sở hữu, còn một vật do tổ tông của mình tỉ mỉ chế tạo ra, cho nên sau khi mất đi tâm tính mỗi người tự nhiên không giống nhau. Hai người tiếp tục đi xuống dưới, một canh giờ sau, Lệ Nhã mới ngừng lại. Ở giữa mặt nàng xuất hiện một chiếc thạch động to lớn, giờ phút này động khẩu bị một chiếc cửa đá phong bế lại. - Đây là nơi tổ sư khai sơn của bổn phái bế quan, lão nhân gia có di ngôn lại, chỉ có người sở hữu thần khí Cửu Long Lô chính thức cùng tông chủ của bản phái mới có thể đi vào trong đó. - Ánh mắt Lệ Nhã ánh lên vẻ hâm mộ cùng đố kỵ, nhưng nàng không chút do dự nói: - Ta chỉ có thể đưa ngươi đến đây, về phần có tiến vào hay không là do ngươi quyết định. Hạ Nhất Minh bật cười, nói: - Đa tạ Lệ cô nương dẫn đường, đương nhiên là Hạ mỗ sẽ tiến vào. Hắn đưa tay lên đẩy cửa đi vào để lại Lệ Nhã ở phía sau với ánh mắt tức giận nhìn mình.