Vũ Thần
Chương 84
Lâm Đào Lật run sợ một lúc lâu, cuối cùng cười khổ liên tục, nói:
- Hạ lão gia tử, Đào Lật thật sự là thất lễ rồi.
Hạ Nhất Minh ở một bên trong lòng lấy làm kỳ, không biết Hoành Sơn ký danh đệ tử rốt cuộc là đại diện cho điều gì, nhưng nhìn bộ dạng của Lâm Đào Lật, trong lòng biết rõ, khẳng định đây là một thế lực không nhỏ, nếu không cũng không làm cho Lâm Đào Lật động dung rồi.
- Không sao, lão phu bất quá cũng chỉ là ký danh đệ tử mà thôi.
Hạ Vũ Đức lắc đầu nói:
- Cũng không phải đệ tử chính thức, đương nhiên không thể lọt vào mắt Lâm công tử rồi.
Lâm Đào Lật khiêm tốn nói vài câu, do dự trong chốc lát, nói:
- Lão gia tử, ta hiểu rõ ý của ngài, ngài muốn Nhất Minh huynh đệ đi tới Hoành Sơn sao.
- Không sai.
Hạ Vũ Đức không chút do dự nói, lời nói của lão không có chút ý tứ thỏa hiệp nào.
Nhưng Hạ Nhất Minh trong lòng lại có một chút phản cảm, gia gia đã sớm nói, đối với tu luyện của mình không quan tâm, nhưng nghe khẩu khí của Lâm Đào Lật, lão nhân gia lại tự mình tìm cho hắn một cái đường lui, chẳng qua là không biết cái đường lui này tột cùng là cái gì.
Lâm Đào Lật khẽ gật đầu, vẫn như trước nói:
- Lão gia tử, lấy thiên phú của Nhất Minh huynh đệ, muốn gia nhập Hoành Sơn, đó là việc dễ dàng. Bất quá, cho dù hắn trở thành đệ tử chính thức của Hoành Sơn, sớm muộn ngày nào đó cũng thành tài mà xuất sơn. Mà môn quy của Hoành Sơn, tựa hồ cũng vẫn cho phép môn hạ đệ tử đảm nhiệm chức trưởng lão hộ pháp cho các thế gia. Cho nên ta mời Nhất Minh huynh đệ tiến vào Lâm gia, cũng với ý nguyện của ngài cũng có chỗ tương đồng a.
Hạ Vũ Đức sửng sốt, lão kinh ngạc nhìn về phía đối phương, trong mắt có một chút do dự.
Có thể trở về Hoành Sơn là ước nguyện lớn nhất trong đời của lão, nhưng để Nhất Minh tiến vào Lâm Lang Lâm gia cũng là một chọn lựa phi thường không tồi. Lâm gia truyền thừa ngàn năm, võ học trong Tàng Thư Khố rất nhiều, mặc dù khẳng định sẽ kém hơn so với Hoành Sơn, nhưng so với Hạ gia thì vẫn hơn rất nhiều. Đối với Hạ Nhất Minh hiện nay mà nói, không nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
Thấy được vẻ mặt chần chừ không quyết của gia gia, Hạ Nhất Minh trong lòng mềm nhũn nói:
- Lâm huynh, nếu gia gia đã có quyết định, như thế ta cũng không được đi vào Lâm gia rồi. Bất quá …
Hắn suy nghĩ một chút, nghiêm nghị nói:
- Nếu sau này, tiểu đệ thực sự có khả năng tiến vào chỗ kia, cái gì mà Hoành Sơn đó, đến lúc trở ra, nhất định sẽ không quên chuyện ngày hôm nay, khi đó nếu tới Lâm gia, xin Lâm huynh không nên xua đuổi người a.
Tâm tình Lâm Đào Lật nhất thời được buông lỏng, cười to mấy tiếng, nói:
- Hạ huynh chịu đến, Lâm mỗ vô cùng vui mừng, sao lại dám từ chối.
Kỳ thực trong lòng hắn có chút tiếc nuối, nhưng nếu Hạ Nhất Minh đã quyết định, hắn tự nhiên không thể ép buộc, nếu không mời chào được lại đổi thành thù cũng không phải là chuyện hiếm thấy.
Chỉ là Hạ gia xuất thân từ Hoành Sơn, vậy thật là nghĩ không tới rồi. Hạ Vũ Đức lão nhân gia này vậy mà che giấu thật sâu, ngay cả Trình gia cũng không có thu được chút tin tức nào, cũng được coi như là người ẩn nhẫn rồi.
Đàm luận xong, Lâm Đào Lật đang định cáo từ, lại bị Hạ Nhất Minh gắt gao kéo lại.
- Hạ huynh đệ, ta chỉ là trở về bổn gia mà thôi, sau này có cơ hội nhất định sẽ đến thăm huynh đệ trước.
Lâm Đào Lật có chút lưu luyến không rời, nhưng sau đó lại bồi thêm một câu:
- Nếu huynh đệ nghĩ tới ta, không ngại đi tới Lâm Lang. Nơi đó dù sao cũng là thủ phủ, coi như là mở mang kiến thức, cũng là rất tốt.
Hạ Nhất Minh cái đầu lắc như trống bỏi, nói:
- Lâm huynh, phải đi cũng được, bất quá trước khi đi, cùng ta đánh một trận, ta còn muốn thử xem Phục Địa Ấn cùng Vân Vũ Ấn của huynh.
Lâm Đào Lât:
- ……
Hạ Vũ Đức:
- ……
Lâm Đào Lật cuối cùng dưới "thịnh tình" của Hạ Nhất Minh mà lưu lại ba ngày, ba ngày sau vô luận Hạ Nhất Minh có thành khẩn thế nào giữ lại, hắn cũng không chịu ở lại, giống như chạy thoát thân mà rời đi.
Trong ba ngày này, chỉ cần Hạ Nhất Minh rảnh rỗi, đếu hướng hắn thỉnh giáo võ học chi đạo.
Phục Địa Ấn cùng Vân Vũ Ấn đều là tuyệt học của Lâm gia, không được gia chủ cùng hội đồng trưởng lão đồng ý, ngay cả trên dưới, lớn nhỏ Lâm gia cũng không dám đem tuyệt học này truyện thụ cho người khác.
Bất quá điều này không làm khó được Hạ Nhất Minh, hắn truy cầu cũng không phải là đầy đủ chiến kỹ công pháp, mà muốn trong thực chiến tìm ra lộ tuyến nội kình của hai ấn pháp mà thôi.
Bởi vì cơ hội khó có được, cho nên Hạ Nhất Minh không nguyện ý buông tha chút ít thời gian nào. Trong vòng ba ngày, đi theo phía sau Lâm Đào Lật, giống như vĩnh viễn không ngừng nghỉ.
Loại tu luyện khắc khổ này, làm cho Lâm Đào Lật sức cùng lực kiệt, hô to chịu không thấu.
Cho nên mặc dù Hạ Nhất Minh vẫn chưa từ bỏ ý định, nhưng Lâm Đào Lật cũng đành vội vã cáo từ.
Thời gian ba ngày, nói dài cũng không dài lắm, mà nói ngắn cũng không hẳn là ngắn rồi.
Hạ Nhất Minh trăm phương ngàn kế, ba ngày này hắn và Lâm Đào Lật như ở cùng nhau, trải qua nhiều lần tìm hiểu và thảo luận bằng miệng cùng thực tế tỷ thí, nguyên là hắn đối với Vân Vũ Ấn vốn mờ mịt vô tung, quỷ thần khó dò rốt cuộc đã có ấn tượng nhất định.
Chẳng qua là so sánh lại Vân Vũ Ấn càng uy lực hơn, với tu luyện thật là bí hiểm khó lường, không có được bí tịch trước mắt, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng cảm thấy thúc thủ vô sách.
Người có thể sáng tạo ra công pháp này, quả là không thể coi thường. Không phải hắn chỉ ba bước mèo cào mà có thể diễn luyện và bổ sung như cũ.
Bất quá, mặc dù không có thể hoàn toàn học được Vân Vũ Ấn, nhưng trong lòng hắn đã có đại khái nguyên lý cơ bản, chỉ cần đợi ngày sau tu vi hắn không ngừng đề cao, kinh nghiệm không ngừng phong phú thêm, lúc đó có thể chậm rãi đem một thức này hoàn thiện.
Điểm này so với trước kia không có đầu mối còn muốn tốt hơn nhiều.
Trừ lần đó ra, Hạ Nhất Minh với Phục Địa Ấn cũng đã hiểu rõ, tuy rằng vẫn như trước không có cách nào tạo ra Phục Địa Ấn chân chính, nhưng đối với Tàng Châm Ấn cũng làm ra một chút thay đổi, có thể làm uy lực của nó lớn hơn ba phần.
Ba ngày sau khi Lâm Đào Lật rời đi, Hạ gia trang hết thẩy khôi phục lại vẻ yên bình.
Tuy rằng trong trang giờ đã có nhiều hơn một người, nhưng với Hạ Nhất Minh mà nói, cũng không có mảy may khác biệt.
Bất quá, điểm duy nhất làm cho Hạ Nhất Minh thấy kỳ quái chính là, từ sau khi Lâm Đào Lật rời khỏi, thì Hạ Vũ Đức lão gia tử, Đại bá Hạ Thuyên Tín, còn có cả Hạ Lai Bảo đều bắt đầu bế quan.
Hạ Thuyên Tín cùng Hạ Lai Bảo thậm chí còn ngay cả Tàng Thư Các cũng không trông nom, mà tiến vào Hạ gia đại viện, cùng lão gia tử ở một chỗ thần thần bí bí không biết đang làm những gì.
Sau khi bọn họ ba người đồng thời bế quan, cả Hạ gia trang nhất thời do Hạ Thuyên Nghĩa cai quản, Tam thúc lập tức sắp xếp Hạ Nhất Hải và Hạ Nhất Huyễn đình chỉ tu luyện, tiến vào Huyền thành đến thay cho Hạ Thuyên Danh.
Sau khi hai huynh đệ tụ họp lại, Hạ gia ngay lập tức trong ngoài thắt chặt lại, ngay cả người canh tuần mỗi ngày cũng là tăng lên gấp đôi.
Tàng Thư Các đã tạm thời đóng cửa, còn Hạ Thuyên Danh khi trở về lập tức đến ở bên ngoài Hạ gia đại viện, thể hiện rõ là vì lão gia tử bọn họ mà hộ pháp.
Trừ lần đó ra, ngay cả Hạ Nhất Thiên cũng gia nhập tầng lớp quản lý trong gia tộc, phụ giúp Nhị thúc, Tam thúc xử lý sự vụ trong tộc.
Mà ngay cả Hạ Nhất Minh cũng được phụ thân cho hay, trong khoảng thời gian này không được tu luyện công pháp kéo dài, một khi có việc nhất định phải xuất hiện trợ giúp phòng thủ.
Cả Hạ gia trang dường như tràn ngập trong lo sợ, tuy rằng không đến mức làm lòng người kinh hoảng, nhưng không tránh khỏi có cảm giác ghê sợ.
Đối mặt với tình huống kỳ lạ này, Hạ Nhất Minh cũng không có đi tìm hiểu gia gia bọn họ rốt cuộc chuẩn bị cái bí mật gì, mà tốc độ tu luyện chậm lại, bình thường cùng phụ thân giống nhau, đều ở bên ngoài Hạ gia đại viện. Đương nhiên cho dù ở nơi đây, hắn với hai loại thủ ấn cũng không quên, không ngừng tiến hành thử nghiệm bổ sung, chẳng qua tiến độ quá chậm mà thôi.
Nhìn thấy Hạ Nhất Minh hiểu chuyện như thế, Hạ Thuyên Danh trong lòng tràn ngập vui mừng. Nhưng đối mặt với thắc mắc của Hạ Nhất Minh, hắn một chữ cũng không đề cập tới.
Sự tình kỳ lạ ở Hạ gia cũng không thật sự kinh động tới người ngoài, bởi vì sau một tháng ba người Hạ Vũ Đức cũng đã kết thúc đợt bế quan, từ trong phòng đi ra.
Sắc mặt ba người cực kỳ uể oải, thế nhưng trong ánh mắt lại vô cùng phấn khởi, lộ ra vẻ hào hứng, ánh mắt nhìn xung quanh đều thấy tốt hơn.
Bất luận ai nhìn thấy bọn họ, cũng có thể cảm thấy bọn họ trong lúc bế quan đã thu hoạch không nhỏ.
Bất quá điều Hạ Nhất Minh cảm thấy không hiểu chút nào chính là, căn cứ vào quan sát của hắn, gia gia bọn họ mặc dù có chút hưng phấn, nhưng một thân nội kình cũng không có chút nào tiến bộ, dường như là dậm chân tại chỗ, thậm chí còn có chút tổn hao.
Rất dễ nhận ra, ba người bọn họ bế quan cũng không phải đánh vào sâu cảnh giới tiên thiên mà là có mục đích khác.
Chứng kiến ba người Hạ Vũ Đức thuận lợi xuất quan, Hạ gia trang hết thẩy mới khôi phục nguyên trạng.
Hạ Thuyên Danh một lần nữa trở về Huyền thành, đổi chỗ cho Nhất Hải và Nhất Huyễn trở về. Muốn có thể đứng vững trong Huyền thành, không có một người tu vi đạt bát tầng nội kình trấn giữ, rất khó trông coi cục diện.
Bất quá sau một tháng thay Hạ Thuyên Danh trông coi sinh ý của gia tộc, bộ dạng của hai người Hạ Nhất Hải và Hạ Nhất Huyễn đều trầm ổn hơn trước rất nhiều, sau khi vào đời rèn luyện đôi khi cũng sẽ trực tiếp thúc đẩy hiệu quả.
Ảnh hưởng có biến cố này tại Hạ gia trang chậm rãi tiêu tan sau mấy ngày, cho dù là trang đinh cũng không có bàn lại vấn đề đó.
Trình, Từ hai nhà từ sau khi vô ý có được tin tức này, đồng dạng như nhau trăm suy ngàn tính vẫn không thể lý giải, cuối cùng không thể làm biết được gì đành bỏ mặc. Bởi vì bọn họ không cách nào tra ra, trong một tháng này bọn người Hạ Vũ Đức rốt cuộc làm cái gì.
Hạ Nhất Minh về tới phòng mình, trừ khi tu luyện nội kình ra, vẫn như trước đem ấn pháp trong tay không ngừng hoàn thiện.
Đây chính là một quá trình to lớn, cũng không phải chỉ một hai ngày là có thể hoàn thành.
Thế nhưng, mấy ngày sau, lão gia tử tự mình đến kéo vang chuông phòng hắn, đồng thời còn dẫn hắn tiến nhập Hạ gia đại viện.
Khi tiến vào phòng của gia gia, là lúc hắn thấy được Hạ Thuyên Tín cùng Hạ Lai Bảo.
Giờ phút này, Hạ Nhất Minh đã rõ ràng, gia gia muốn đem chuyện bế quan kì lạ này nói ra rồi.
Chỉ là không biết tại sao, trừ ba vị có liên quan này ra, vậy mà không có một người thân nào, cho dù là phụ thân Hạ Thuyên Danh, Tam thúc Hạ Thuyên Nghĩa cùng Hạ Nhất Thiên cũng không có mặt.
Truyện khác cùng thể loại
93 chương
103 chương
1253 chương
72 chương
2671 chương
382 chương