Vũ Thần
Chương 76
Trong đại sảnh nháy mắt rơi vào an tĩnh, lập tức nổi một cỗ không khí kỳ quái.
Bọn họ cũng đã nhìn ra, Lâm Đào Lật hướng Hạ Nhất Thiên phát lời khiêu chiến, cũng không có gì ác ý, chẳng qua là lấy một loại phương thức khác tỏ vẻ hắn ủng hộ Trình gia mà thôi.
Hạ Nhất Thiên cứ như vậy đi tới, mặc dù là xác định không sánh bằng Lâm Đào Lật, nhưng không có bất luận kẻ nào xem thường hắn.
Dù sao, Lâm Đào Lật cũng đánh bại lão Tứ của Từ gia một siêu cấp cao thủ a.
Cho dù là kẻ ngu, cũng không tưởng tượng Hạ Nhất Thiên đánh một trận với Lâm Đào Lật mà có thể thủ thắng.
Cho nên, dưới suy nghĩ của mọi người, Hạ Nhất Thiên xuất chiến, sau khi bị thua, hôn lễ vẫn sẽ tiếp tục tiến hành, đây mới là ý đồ chính. Nhưng là cho dù người nào cũng không ngờ được, Hạ Nhất Minh muốn đi lên thay Đại ca của mình.
Sắc mặt huynh đệ Hạ Thuyên Danh đều biến đổi, khi chứng kiến thực lực Lâm Đào Lật, bọn họ đối với Nhất Minh không còn tự tin, cũng không cho hắn có thể là đối thủ của Lâm Đào Lật. Hơn nữa bọn họ như thế nào cũng không hiểu, Hạ Nhất Minh bình thường làm việc coi như là chửng chạc, vì sao hôm nay nhưng lại hồ đồ như vậy?
- Nhất Minh, ngươi hồ đồ cái gì, còn không mau trở lại.
Hạ Thuyên Danh lớn tiếng quát.
Hạ Nhất Minh khẽ cau mày, hắn sở dĩ xuất đầu, cũng không phải muốn dương danh, mà là bị Phục Địa Ấn của Lâm Đào Lật hấp dẫn. Hắn mơ hồ có cảm giác nếu là có thể học được loại công pháp thần kỳ này, như vậy đối với việc nghiên cứu phát ra một kích uy lực như lúc trước sẽ có trợ giúp rất lớn.
Đây là suy nghĩ của người trong cuộc, bất quá một khi xông ra, lập tức không thể áp chế, giống như cỏ dại khi mùa xuân tới sẽ tận lực sinh sôi nảy nở.
Thấy biểu hiện Hạ Nhất Minh như vậy, Hạ Thuyên Nghĩa ho nhẹ một tiếng, nói:
- Nhất Minh, Lâm công tử chẳng qua là nghĩ muốn muốn chỉ điểm một chút mà thôi, ngươi chộn rộn cái gì, trở về đi.
Hạ Thuyên Danh là phụ thân Nhất Minh, đương nhiên có thể không chút câu nệ quát hắn, nhưng là lấy Hạ Nhất Minh thực lực cùng địa vị hôm nay của hắn, cho dù là thúc thúc của hắn cũng phải lựa chọn lời để nói.
Trong mắt mấy vị trưởng bối Từ gia, Trình gia hiện lên một tia quang mang kỳ lạ, lấy giọng điệu và thái độ của Hạ Thuyên Nghĩa đều sáng tỏ được vấn đề, Hạ Nhất Minh này có địa vị ở trong Hạ gia trang nhất định là không phải chuyện đùa, ít nhất đã không kém so với Hạ Thuyên Nghĩa. Trách không được này hai người này lại để cho hắn ngồi ở vị trí bàn tiệc chính, nguyên lai cũng không có chút nào khoa trương.
- Ha ha, thật là thú vị.
Trên lôi đài địa Lâm Đào Lật cười to hai tiếng, nói:
- Hạ tiểu huynh đệ, ngươi đã muốn đi lên, như vậy lên đây chơi đùa đi.
Nếu như là người khác làm ra hành động này, Lâm Đào Lật có lẽ sẽ sinh ra bất mãn, nhưng lúc này người đứng lên là thanh niên mới chỉ mười lăm tuổi đã đạt tới thất tầng đỉnh phong. Cho dù là hắn cũng không khỏi có chút hiếu kỳ.
Trên mặt Hạ Nhất Minh nhất thời lộ ra một chút vui mừng, ở trong lòng của hắn, thật có chút không chờ được muốn cùng với đối phương giao thủ, phải tự mình cảm nhận qua uy lực tuyệt học Phục Địa Ấn. Vì mục tiêu này, hắn không tiếc hết thảy mọi việc mà biểu lộ cảm xúc mình ra ngoài.
Hắn có một chút cảm giác không hiểu khẳng định rằng loại tuyệt học này không chỉ có như thế, mà chỉ đến khi rơi vào tay hắn mới có thể chân chính phát huy ra uy lực lớn nhất.
Vào giờ phút này, ở sâu trong cơ thể Hạ Nhất Minh có một loại cảm giác muốn điên cuồng thăm dò võ học, ý nghĩ này đã hoàn toàn bị kích phát ra.
Thân hình khẽ động, Hạ Nhất Minh đã đi tới cạnh lôi đài, hai chân hắn hơi nhún một cái, đã nhảy lên trên lôi đài.
Những động tác của Hạ Nhất Minh cũng không phải là nhanh, nhưng lại tự nhiên giống như nước chảy mây trôi, khiến cho mọi người không nhịn được tán thưởng.
"Hảo. . ."
Âm thanh vang lên giống như tiếng sấm từ bên ngoài truyền tới.
Hạ Nhất Minh có tu vi đứng đầu trong hàng hậu bối ở Thái Thương huyện không phải là không ai biết, cũng không phải không người nào hiểu.
Ở cuộc tỷ thí trên võ đài năm ngoái, hắn một chưởng đánh cho Từ Dục Tài bị thương, uy danh đã vượt qua huynh trưởng Hạ Nhất Thiên, đã được người dân trong Huyền thành khen là thanh niên đệ nhất cao thủ trong tam đại thế gia. Mặc dù không có người nào cho rằng hắn có thể lợi hại hơn Từ Hướng Tiền, nhưng khi thấy hắn lên lôi đài vẫn khiến cho vô số người hoan hô cổ vũ.
Có lẽ ở trong lòng bọn họ, cũng có một tia mong chờ không thực tế, có thể chứng kiến Hạ Nhất Minh đánh bại người của Lâm gia.
Lâm Đào Lật ở trên lôi đài chắp tay sau lưng, lẳng lặng nhìn Hạ Nhất Minh, ở trong mắt hắn, thiếu niên này mặc dù có thực lực không phải vừa, tuy vậy so với hắn vẫn còn kém hơn rất nhiều. Bất quá có thể tại địa phương như thế này gặp phải nhân tài như vậy, cũng không ngại thử giao thủ một lần, nếu đúng là có tiền đồ để bồi dưỡng, vậy nhân tiện đại biểu gia tộc mời chào một chút.
Lấy thân phận của Lâm gia ở Lâm Lang quận, một gia tộc nhỏ ở Thái Thương huyện được như vậy phải là được yêu mà sợ chứ.
Hạ Nhất Minh lên đài, lập tức hướng về Lâm Đào Lật cung tay chào, nghiêm mặt nói:
- Xin mời Lâm công tử chỉ điểm.
Hắn nói những lời này, tuyệt đối là thật tình, chỉ là hắn ẩn dấu ý tứ chính thức của mình, xin mời ngài sử dụng Phục Địa Ấn thôi, ta muốn học trộm.
Lâm Đào Lật nhìn thái độ Hạ Nhất Minh không khỏi khen tặng, trong lòng có chút hài lòng, nhưng nếu là thật sự biết được suy nghĩ thật sự trong lòng Hạ Nhất Minh chỉ sợ sẽ lập tức trở mặt a.
Sau khi Hạ Nhất Minh cung tay chào, lập tức đứng thẳng người, trong mắt thần quang ngưng trọng, trên người tự nhiên tản ra một loại khí thế sắc bén, giống như đã được trải qua vô số lần ma luyện, giống như kiếm đã rời khỏi vỏ.
Hắn tự nhiên không dám vận dụng Liệt Hỏa Công cùng Khô Mộc Công, nếu là thật sự ở trước mặt bao nhiêu người này sử dụng ra hai loại công pháp này, có lẽ sẽ lập tức sẽ đưa tới tai họa. Khi đó không chỉ có Từ gia sẽ cùng hắn bất cộng đái thiên, cả Trình gia có lẽ cũng muốn hướng đến hắn hỏi tội.
Nhưng lấy thực lực lúc này của Hạ Nhất Minh, cho dù là chỉ sử dụng Hỗn Nguyên Kình, cũng là tuyệt đối sẽ không yếu hơn người khác.
Cảm ứng được khí thế trên người Hạ Nhất Minh, rốt cục trên mặt Lâm Đào Lật cũng lộ ra một tia ngưng trọng.
Thân hình Hạ Nhất Minh vừa động, duỗi thẳng bàn tay ra, ngón tay cái co lại vào trong lòng bàn tay, bốn ngón còn lại tạo thành như một chiếc đao, cứ như vậy hướng phía đối phương đâm tới.
Đó cũng không phải là chiến kỹ, mà chỉ là công kích nội kình thuần túy, do Hạ Nhất Minh đem nội kình khống chế vừa đủ, chỉ đề tụ tới thất tầng nội kình đỉnh phong mà thôi.
Mặc dù không có vận dụng bất cứ chiến kỹ nào, nhưng khi chiêu thức này đánh xuống, trong mắt người xung quanh đều lộ lên một tia sợ hãi.
Cũng chỉ như thương, lấy thân là cán, lao nhanh về phía trước, khí thế cường đại khiến người khác có cảm giác thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành.
Loại khí thế này tựa hồ là tràn ngập mỗi một phân không gian quanh người hắn, hơn nữa đưa quyết tâm của hắn biểu đạt ra ngoài.
Cho dù là nội kình cao thâm như Từ Ẩn Kiệt, hay là người bình thường chưa từng tu luyện qua nội kình đều bị loại khí thế cường đại này lây nhiễm.
Từng bước tiến lên trước, cũng chỉ như một chiếc thương được đánh ra, đem ý niệm cường đại thông qua cách này biểu hiện ra ngoài, hơn nữa khí thế mãnh liệt cũng thông qua đó bao phủ xung quanh.
Vào thời khắc này, trong mắt mọi người Hạ Nhất Minh tựa hồ đã biến mất, thay thế vào đó là một cây trường thương, một thương có thể làm cho không gian dao động, có thể quán thâu thiên địa khiến cho trường thương tràn ngập uy nghiêm.
Sắc mặt Lâm Đào Lật rốt cục hoàn toàn thay đổi, loại khí thế này, dĩ nhiên là loại khí thế này. . .
Hắn nắm chặt hai nắm đấm lại, song chưởng trong nháy mắt làm ra một loại biến hóa kỳ dị, loại chiến kỹ thần bí lúc nãy được dùng để ngăn cản Liệt Hỏa Công trong nháy mắt được thi triển ra.
Hạ Nhất Minh mặc dù chỉ dùng thất tầng nội kình đỉnh phong, thế nhưng một chưởng này đánh ra lại trong nháy mắt bộc phát toàn bộ uy lực lớn nhất của Kim hệ nội kình.
Trong ngũ hành, lực lượng Kim hệ vô cùng bén nhọn, không gì có thể phá được.
Người tu luyện Kim hệ nội kình đều được xưng lực là tu luyện giả có lực công kích đệ nhất thiên hạ. Từ thời thượng cổ, người tu luyện Kim hệ nội kình ở trên chiến trường chính là tung hoành vô địch. Vô luận phía trước trận địa có phòng thủ dày bao nhiêu, đều không thể ngăn cản lực lượng Kim hệ đánh sâu vào.
Ở trong quân đội, ở phía trước trùy hình là chuyên chúc vị trí dành cho tu luyện giả kim hệ.
Nếu như Hạ Nhất Minh sử dụng chiến kỹ đem lực lượng Kim hệ hoàn toàn phát huy ra, như vậy Lâm Đào Lật còn không có cơ hội kinh hãi như thế. Vấn đề ở đây là, Hạ Nhất Minh căn bản là không có bất cứ chuẩn bị nào, cứ như vậy tùy ý đánh ra một đòn, cũng đã đem lực lượng kim hệ hoàn toàn biểu hiện ra ngoài.
Điều này, đừng nói là trong Thái Thương huyện không người nào có thể làm được, cho dù là đưa mắt nhìn cả Lâm Lang quận cũng không có ai có thể làm được như thế.
Có thể tùy ý đánh ra một chưởng đem lực lượng Kim hệ biểu hiện toàn bộ, điều này nói lên hắn đã lĩnh ngộ toàn bộ tinh túy của Kim hệ nội kình, từ nay về sau, loại này lực lượng ở trong mắt hắn không còn có chút bí mật nào nữa. Mà Hạ Nhất Minh tu luyện loại lực lượng này tuyệt đối là lấy ít đánh nhiều.
Chỉ bằng một chưởng này, Hạ Nhất Minh đã là một trong những người đứng đầu trong tu luyện lực lượng Kim hệ rồi.
Ầm ầm một tiếng vang lên, bàn tay hai người không hề mang một chút kỹ xảo nào va chạm vào nhau.
Một chưởng của Hạ Nhất Minh giống như có thể khai sơn phá thạch, lúc đụng chạm với Phục Địa Ấn lại cứ như vậy bị ngăn chặn lại.
Loại thủ thế vô cùng phức tạp này, tựa hồ là cất dấu một loại lực lượng thần kỳ, đặc biệt trong những giây cuối cùng khi va chạm, càng đem cỗ lực lượng này kích phát.
Trong mắt Hạ Nhất Minh chợt bắn ra tinh quang, một nhát đâm này bị cản trở, nhưng nội kình cũng đã xông vào bên trong Phục Địa Ấn của đối phương, hơn nữa thông qua đặc thù cảm giác đã thăm dò được một chút ảo diệu bên trong ấn ký đó.
Mặc dù Lâm Đào Lật cảm thấy quyền kình đối phương có chút khác thường. Thế nhưng, cho dù là giết hắn rồi, cũng không có khả năng khiến hắn đoán ra được nội kình Hạ Nhất Minh đến tột cùng đang muốn làm gì đó.
Thông qua tiếp xúc trong nháy mắt đó, thăm dò sự ảo diệu trong cách vận hành nội kình của đối thủ, loại chuyện này đừng nói là nghe nói qua, cho dù là nghĩ cũng không thể nghĩ đến.
Tuy vậy giờ phút này, Hạ Nhất Minh đúng là bằng vào lần tiếp xúc đầu tiên với Phục Địa Ấn, cũng đã đại khái hiểu được biến hóa phức tạp bên trong đó.
Truyện khác cùng thể loại
93 chương
103 chương
1253 chương
72 chương
2671 chương
382 chương