Vũ Thần

Chương 671

Hạ Nhất Minh đưa mắt nhìn huyết sắc tỏa ra từ một trăm lẻ tám viên đại xá lợi mà trong lòng mênh mông cảm xúc. Bởi hắn đã hiểu rõ, loại năng lượng đó là cái gì. Ý niệm! Đó chính là ý niệm. Thứ mà hắn vẫn luôn mơ tưởng, cố gắng để lĩnh ngộ được nó. Nhưng đáng tiếc là luồng ý niệm đó lại không phải sản vật của hắn mà chính là từ viên đại xá lợi. Chính xác là từ viên đại xá lợi của cao thủ thần đạo phát ra. Trong luồng ý niệm đó cũng không hề có bất cứ tư tưởng, suy nghĩ. Nó hoàn toàn trống rỗng, tựa như một kẻ ngu ngốc. Trong đó chỉ có một thứ duy nhất gọi là bản năng. Hạ Nhất Minh hơi nhíu mày, trong lòng cũng không biết như thế nào nữa. Tuy nói trước khi chế tạo Ngưng Huyết nhân, hắn đã có sự chuẩn bị. Nhưng hắn cũng không ngờ được lại gặp phải một chuyện quái dị như thế này. Một tên Ngưng Huyết nhân còn chưa được luyện chế thành công đã có được ý niệm. Việc này khiến cho Hạ Nhất Minh cảm thây choáng váng. Hắn bình tĩnh lại, thầm cảm ứng luồng ý niệm không có chút tư tưởng đó. Hắn thử đưa tinh thần của mình dung nhập vào bên trong. Nhưng rất nhanh, hắn đành từ bỏ ý định. Bởi vì hắn có thể cảm nhận được, luồng ý niệm đó mặc dù không có chút tình cảm, nhưng lại chẳng khác nào một pháo đài vững chắc. Cơ bản không cho bất cứ thứ gì xâm nhập. Tất nhiên, có một việc cũng đủ khiến cho Hạ Nhất Minh cảm thấy vui mừng. Đó chính là khi hắn đem phương thức truyền đạt suy nghĩ của mình thì luồng ý niệm đó không hề bài xích. Nhưng nó cũng không hề phản ứng. Nhìn huyết sắc dưới đất, Hạ Nhất Minh chợt hiểu được nguyên nhân. Vào lúc này, Ngưng Huyết nhân vẫn chưa được luyện chế thành công thì làm sao có thể chấp hành mệnh lệnh của hắn cơ chứ. Nghĩ được điều này, Hạ Nhất Minh toát hết cả mồ hôi. Không biết vì sao, trong quá trình luyện chế Ngưng Huyết nhân, tinh thần của hắn lại có chút nóng vội. Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh liền lấy ra một viên đan dược đã chuẩn bị từ trước. Đây là một loại đan dược trị thương mà Hác Đồng đứa cho hắn. Nhưng trong đó cũng có rất nhiều thứ bổ ích, dùng để điều dưỡng thân thể và bù lại máu huyết. Do hôm nay chế tạo Ngưng Huyết nhân, phải sử dụng tới máu huyết của bản thân nên dùng chúng là thích hợp nhất. Dược hiệu mạnh mẽ rất nhanh phát tán. Tinh thần Hạ Nhất Minh từ từ trở lại bình thường. Mặc dù không thể nhanh chóng nháy mắt bù lại được lượng máu huyết đã bị mất đi. Nhưng ít nhất đối với cơ thể cũng không còn gì phải lo ngại nữa. Từ trong đồ hình quỷ dị, màu đỏ càng lú càng đậm. Trong luồng ánh sang màu hồng đó, Hạ Nhất Minh có thể nhìn thấy một thân thể non nớt đang từ từ xuất hiện. Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhất thời phát sang. Nhưng hắn cũng biết, đây mới chỉ là sự hoàn thành ban đầu. Muốn luyện chế thành công được Ngưng Huyết nhân thì ít nhất cũng phải mất hai đến ba năm. Nói cách khác, hắn phải ở lại cái nơi đáng chết này ít nhất hai năm. Mặc dù, Hạ Nhất Minh cũng không biết trong khoảng thời gian đó có nảy sinh biến cố gì hay không. Bởi ba tháng nữa Sinh Tử giới chắc chắn sẽ mở ra. Nhưng mấy vấn đề đó hắn cũng chẳng có cách nào giải quyết. Trừ khi phải sử dụng tới biện pháp cá chết lưới rách mà dùng tới Cửu Long lô ra. Nếu không Hạ Nhất Minh có chấp cánh cũng không thể bay ra được. Nhưng sau khi dùng Cửu Long lô thì nó có hậu quả gì? Điều này Hạ Nhất Minh cũng không biết. Hắn chầm chậm ngồi xuống, cố gắng thu liễm tâm thần, từ từ tiến nhập vào trong cảnh giới nhập định. Chân khí trong cơ thể đang cuồn cuộn từ từ trở nên bình lặng. Sau một ngày một đêm, Hạ Nhất Minh lại mở hai mắt. Căn cứ theo yêu cầu luyện chế Ngưng Huyết nhân, hắn lại lấy máu huyết để nuôi dưỡng. Nhưng sau khi Hạ Nhất Minh mở hai mắt, liền sững sờ. Cảm xúc trong lòng không thể diễn tả được bằng lời. Trước mặt hắn, thân thể màu đỏ của Ngưng Huyết nhân không hề biến mất mà ngược lại càng thêm ổn định. Cùng lúc đó, năng lượng huyết sắc vẫn không ngừng vận động. Một trăm lẻ tám viên đại xá lợi không ngừng tỏa ra mùi máu tanh nồng. Hai cánh mũi của Hạ Nhất Minh phập phồng. Hắn cảm nhận được trong mùi tanh tưởi đó có một hơi thở sinh mạng rất mạnh Tốc độ luyện chế Ngưng Huyết nhân đã đạt tới một mức độ khó tin. Vượt xa khỏi sự tưởng tượng của hắn. Hạ Nhất Minh kinh ngạc há to miệng, đi tới trước vòng sáng huyết sắc. Tựa như cảm nhận được sự có mặt của hắn, màn huyết sắc chợt run rẩy. Cảnh tượng đó có chút kinh khủng, khiến cho người ta sợ hãi. Nhưng đã có kinh nghiệm trong Quỹ Khốc lĩnh, Hạ Nhất Minh cũng chẳng hề bị ảnh hưởng . Ngược lại hắn còn hứng thú quan sát. Trong đầu, một chút ý niệm giống như bị kích thích khẽ nhảy lên một chút. Mặc dù, luồng ý niệm vẫn như trước, không hề có chút cảm tình. Nhưng mức độ linh hoạt của nó so với hôm qua đã hơn rất nhiều. Hạ Nhất Minh nhớ tới cảnh tượng nơi Bồng Lai tiên đảo khi xưa. Lúc gặp phải Cổ lão ma… Hắn hơi hiểu ra được một thứ gì đó. Nếu một luồng ý niệm không được sinh ra thì Ngưng Huyết nhân chính là một cái vật phẩm thất bại. Suy nghi của hắn quả thực là chính xác. Nhưng có một điều mà hắn không biết rằng cho dù là người sáng lập ra Ngưng Huyết kinh cũng phải sử dụng một trăm lẻ tám viên đại xá lợi luyện chế suốt mười năm mới sinh ra được một chút ý niệm. Hơn nữa phải cố gắng khống chế cuối cùng mới có thể hoàn thiện. Hôm nay, Hạ Nhất Minh vừa mới bắt đầu luyện chế đã có thể xuất hiện một sự liên lạc, thong qua đó điều khiển ý niệm. Việc này đúng là không thể tin được. Xét cho cùng, chắc chắn việc này có quan hệ tới viên đại xá lợi của cao thủ thần đạo. Nếu không có viên xá lợi đó, cơ bản Hạ Nhất Minh đừng mong có thể dễ dàng luyện chế Ngưng Huyết nhân thành công. Sử dụng đại xá lợi của thần đạo cao thủ làm xá lợi chính để luyện chế Ngưng Huyết nhân. Chuyện như vậy cho dù là trong thời đại thần đạo, người sáng tạo ra Ngưng Huyết kinh cũng chỉ có mơ tưởng. Vì vậy mà trong Ngưng Huyết kinh cũng không giải thích về việc đó. Mà với thực lực của Hạ Nhất Minh lúc này lại càng không thể giải thích được. Quá trình luyện chế Ngưng Huyết nhân thuận lợi, khiến cho Hạ Nhất Minh rất mừng rỡ. Hắn lấy ra một viên Ích Cốc đan mà nuốt, sau đó lại ngồi tĩnh tọa. Cứ như vậy, Hạ Nhất Minh đã ở chỗ này suốt 2 tháng. Cho đến một hôm, bên người hắn, huyết khí đột nhiên trở mình, uy thế đại thịnh. Hạ Nhất Minh lập tức nhảy dựng lên. Trong lòng hắn rất hồi hộp, tập trung tinh thần chăm chú nhìn khu vực trước mặt bao phủ toàn bộ bởi một màu đỏ. Cho đến lúc này, quá trình luyện chế đã hết sức thuận lợi. Ngoại trừ ngày đầu tiên, Hạ Nhất Minh sử dụng một chút máu huyết ra. Trong vòng hai tháng tiếp theo, hắn cũng chẳng cần phải chăm sóc quá kỹ lưỡng. Điều này hoàn toàn khác biệt với những gì ghi lại trong Ngưng Huyết kinh. Vị thần đạo sáng tạo ra nó đã nói phải thật cẩn thận chăm sóc một trăm lẻ tám viên đại xá lợi chẳng khác nào hầu hạ cha mẹ. Sau ngày đầu tiên, tất cả mọi việc đã vượt xa ngoài tầm kiểm soát của Hạ Nhất Minh. Cho dù hắn muốn nhún tay cũng đành thúc thủ vô sách. Vì vậy, không còn cách nào khác hắn đành yên lặng ở một bên mà nhìn. Phạm vi màu đỏ càng lúc càng lan ra rộng hơn. Mặc dù, mỗi ngày nó lan ra cũng không nhiều, nhưng sau hai tháng cũng được tương đối. Hơn nữa, hơi thở tràn ngập sức sống trong đó càng lúc càng tăng mạnh. Cho đến bây giờ nó khiến cho Hạ Nhất Minh phải kinh tâm động phách. Do dự một chút Hạ Nhất Minh vươn tay, nhẹ nhàng chạm một chút vào khu vực màu đỏ trước mặt. Khu vực đó nhìn thì rất nguy hiểm, nhưng nó không hề mang đến cho hắn cảm giác e ngại. Ngược lại, nó còn khiến cho hắn có cảm giác thân mật. Giống như trong khu vực đó có tồn tại một thứ gì đó hòa hợp với bản thân hắn. Cau mày, Hạ Nhất Minh liền bước vào trong khu vực màu đỏ, đi tới vị trí trung tâm. Ở đó, một làn sương mù tạo thành hình người đang nằm. Nhưng khi ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn lên làn sương mù đó, trái tim hắn liền đập thình thịch. Hắn đã từng thấy Ngưng Huyết nhân không chỉ ở trong Ngưng Huyết kinh mà trên Bồng Lai tiên đảo hắn còn gặp được một cái đã được luyện chế thực sự. Hai loại Ngưng Huyết nhân đó mặc dù có uy lực khác nhau, nhưng chúng đều có chung một đặc điểm đó là tuy được làn sương màu đỏ ngưng tụ lại thành người, nhưng không hề có ngũ quan và khuôn mặt. Nhưng Ngưng Huyết nhân trước mặt Hạ Nhất Minh lại khiến cho hắn sởn tóc gáy. Trên mặt Ngưng Huyết nhân, không ngờ lại có thể thấy rõ cả ngũ quan. Sự thay đổi quá mức thần kỳ, khiến cho Hạ Nhất Minh cũng không biết là phúc hay họa. Có một điều duy nhất khiến cho hắn cảm thấy an ủi, chính là trong đầu hắn vẫn tồn tại ý niệm của Ngưng Huyết nhân. Nó vẫn giống như trước, ngoan ngoãn nghe lời. Hơn nữa, từ sau khi thành hình, nó còn có thể tiếp nhận một số mệnh lệnh của hắn. Ví dụ thân thể của nó hơi di động một chút, chứng minh Hạ Nhất Minh có thể điều khiển. Có một luồng ý niệm đó trong người, đó cũng là điểm quan trọng nhất để Hạ Nhất Minh có thể điều khiển Ngưng Huyết nhân. Trong lúc Hạ Nhất Minh đang cẩn thận quan sát, thì tại mi tâm của Ngưng Huyết nhân chợt phát sáng. Hạ Nhất Minh trợn mắt, trong lòng thầm giật mình. Trên Ngưng Huyết kinh không hề miêu tả lại tình hình như thế này. Mà hắn cũng không biết tình huống đó đại diện cho điều gì. Nhất thời, tay chân có cảm giác luống cuống. Từ từ, mi tâm của Ngưng Huyết nhân càng lúc càng phát sang… Hạ Nhất Minh nhận thấy có sự khác thường liền ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh đầu của Ngưng Huyết nhân. Hai mắt hắn trợn tròn, há hốc miệng. Một cảnh tượng khó tin đang từ từ hiện ra trước mặt hắn…