Vũ Thần
Chương 670
Liếc mắt nhìn khắp đại sảnh đường một cái. Sau khi thu thập xong, quanh đại sảnh đường không còn bất cứ một thứ đồ vật gì khác. Cho dù là những bộ hài cốt trắng bệch hay thi thể thánh thú. Mà thậm chí là tất cả thần binh hay những loại tài liệu không tên cũng bị hắn vét cho bằng hết.
Sau này, nếu có một người nữa tiến vào đây, thấy một căn phòng lớn trống không như thế này, chắc chắn đều cảm thấy hụt hẫng.
Hạ Nhất Minh nhếch mép cười. Có lẽ ngoại trừ chính mình ra, chỉ sợ cũng không còn người nào sơ suất đi vào trong này như thế. Hắn hít một hơi thật sâu, chậm rãi thu liễm tinh thần.
Sự tình tiếp theo, ngay cả bản thân hắn cũng không có nắm chắc. Nếu còn tiếp tục phân tâm thì hậu quả chắc chắn có thể đoán được.
Cổ tay vẫy nhẹ một cái liền lấy Ngũ Hành Hoàn ra. Ngũ sắc quang mang chói mắt tỏa ra xung quanh người hắn. Một lát sau, ánh sáng tụ tập lại thành một cái phủ thật lớn.
Hạ Nhất Minh vung tay lên, quang phủ chém xuống đất, lưu lại một cái khe nhỏ. Hắn nhướng mày, trong mắt có một chút vui mừng.
Trong lúc luyện chế Ngưng Huyết nhân có một bức tranh khó hiểu. Mặc dù, Hạ Nhất Minh cũng không biết tác dụng của bức hình đó. Nhưng hắn cũng không xác định được có phải làm theo cái đó hay không. Có điều, Ngưng Huyết kinh đã ghi lại như vậy thì hắn cũng không dám bỏ qua.
Tuy nhiên, bây giờ hắn đang ở trong một cái sảnh đường thần bí do cao thủ thần đạo kiến tạo nên. Vì vậy trong lòng hắn lo lắng không biết Ngũ Hành Hoàn của mình có thể lưu lại dấu vết trên mặt đất hay không nưa. Không ngờ mọi chuyện lại hết sức thuận lợi. Một kích toàn lực của Ngũ Hành Hoàn lại có thể tạo ra dấu vết trên nền đất. Vì thế làm cho hắn cảm thấy vui mừng khôn xiết.
Chân khí của hắn cuồn cuộn tiến vào trong Ngũ Hành Hoàn. Đồng thời, cái thế giới vô số màu sắc trong đó cũng đưa ra số lượng chân khí tương đương.
Mặc dù Hạ Nhất Minh là Tôn giả, chân khí trên người rất nhiều. Nhưng nếu muốn so sánh với thế giới tự thành Ngũ Hành Hoàn, thì đúng là còn kém quá xa.
Cảm nhận chân khí tỏng Ngũ Hành Hoàn tăng lên mấy lần, Hạ Nhất Minh hết sức hưng phấn. Nếu như không phải ở trong Luân Hồi chi địa, hắn đã hút lên một tiếng rồi.
Cổ tay hắn chuyển động liên tiếp. Chỉ trong chốc lát cũng đã hoàn thành được một phần của bức đồ án quỷ dị. Nhưng động tác của Hạ Nhất Minh chợt dừng lại. Hắn há hốc miệng nhìn xuống đất, như không tin vào mắt mình.
Trên mặt đất, những dấu vết mà hắn tạo ra đang chầm chậm khép lại. Nói cách khác, một bên hắn khắc, còn một bên thì xóa. Kết quả cuối cùng là tốn bao nhiêu công sức mà không được cái tích sự gì. Chớp chớp hai mắt, nét mặt Hạ Nhất Minh có chút khổ sở.
Đại sảnh đường giống như một sinh mạng hoàn chính, có trời mới biết được cuối cùng sẽ như thế nào. Ngày xưa, cao thủ thần đạo có được thần thong không phải là thứ mà người bây giờ có thể tìm hiểu. Trong lòng hắn chợt xuất hiện một suy nghĩ. Cố gắng trở thành thành xem cái cảnh giới đó cuối cùng là có bao nhiêu bí mật.
Tất nhiên, trước khi trở thành thần thì cứ nghĩ cách mà rời khỏi nơi đây trước đã. Nếu không cuối cùng hy vọng thành thần hiển nhiên sẽ trở thành hiện thực, nhưng thần đó chắc chắn không phải là thần đạo mà chính là thần chết. Ánh mắt hắn liếc nhìn trên mặt đất. Cặp lông mày đang nhíu chợt giãn ra.
Nếu không thể khắc được trên mặt đất thì sử dụng bột phấn hay cái gì đó mà rải lên xem sao. May ra có thể đáp ứng được yêu cầu. Hắn lấy tất cả không gian giới chỉ và không gian hạng liên ra mà lựa chọn những đồ ở bên trong.
Hắn lấy từ trong số những vật liệu quý giá, một số thứ không quan trọng lắm. Rồi vất chúng ra thành một đống.
Nếu những người khác mà nhìn thấy cái cách xa xỉ như thế này chắc chắn sẽ không nói gì được nữa. Mấy thứ này mà đưa ra ngoài cũng đều là thiên tài địa bảo cấp hai. Nhưng trong tay Hạ Nhất Minh chúng chẳng khác gì mấy hạt cát.
Có điều cũng không thể trách hắn. Trong lòng hắn lúc này chỉ có một việc đó là thoát khỏi đây chứ làm gì mà còn để ý tới quý hay không nữa.
Đem tất cả mọi thứ chất thành một đống. Hạ Nhất Minh quan sát một lúc rồi hài lòng, gật đầu. Do dự một chút, Hạ Nhất Minh lại lấy từ trong không gian ra vài viên huyền thiết nhỏ cùng với sừng của Long Xà, đặt xuống đất. Cuối cùng, hắn cẩn thận lấy ra những vật quan trọng nhất.
Số xá lợi đó cũng không phải là tiểu xá lợi mà toàn bộ đều là đại xá lợi lấy từ mi tâm của Tôn giả. Trong số đó có một viên màu hoàng kim, tỏa ra hàn khí khiến kẻ khác phải run rẩy.
Viên đại xá lợi đó cũng không giống bình thường. Nó được lấy ra từ mi tâm của cao thủ thần đạo. Lúc đó, để lấy ra được nó, Hạ Nhất Minh phải mất rất nhiều công sức.
Nếu không có viên xá lợi thần đạo này trong tay, Hạ Nhất Minh cũng chẳng ôm chút hy vọng nào đối với việc luyện chế Ngưng Huyết nhân. Hắn nhẹ nhàng ném nó vào một vị trí trên đồ án, tương xứng với mi tâm của con người.
Xá lợi của thần đạo chắc chắn là viên xá lợi quan trọng nhất. Vị trí của nó hiển nhiên là phải ở mi tâm. Những viên xá lợi còn lại, Hạ Nhất Minh dựa theo một trăm lẻ tám huyệt đạo trong cơ thể mà sắp xếp, không hề có một sai lầm.
Sau khi sắp xếp xong tinh khí thần của Hạ Nhất Minh cũng đạt tới trạng thái cao nhất.
Mỗi lần n ém ra một viên xá lợi, tinh khí thần của hắn lại tăng lên thêm một chút, giống như có một sự liên lạc thần kỳ nào đó. Sau khi, viên xá lợi cuối cùng rời khỏi tay, thân thể của hắn cũng tràn ngập năng lượng vô cùng vô tận.
Phất nhẹ một cái. Trên đầu ngón tay của hắn xuất hiện một vết thương nhỏ. Một giọt máu liền xuất hiện, sau đó được hắn ân lên một viên đại xá lợi.
Động tác của Hạ Nhất Minh nhanh như chớp. Hắn nhanh chóng nhỏ những giọt máu của mình lên trên từng viên xá lợi. Để cho mỗi một viên đều thấm máu huyết của bản thân. Cuối cùng ngón tay Hạ Nhất Minh điểm mạnh một cái về phía viên xá lợi thần đạo.
Trong nháy mắt, cái đồ án quỷ dị nhất thời phát sáng, tỏa ra quang mang đỏ như máu. Khi quang mang chiếu tới thân thể Hạ Nhất Minh, tinh thần của hắn lập tức cũng rung lên theo.
Lúc nãy, vì mất đi máu huyết mà đầu óc hắn hơi choáng váng. Nhưng vào lúc này tinh thần của hắn lại tỉnh táo hơn gấp trăm lần. Giống như có thể đem máu huyết ra làm như thế thêm cả trăm lần.
Tất nhiên, đó cũng chỉ là một sự vọng tưởng mà thôi. Nếu hắn thực sự làm như vậy thì đừng nói là luyện chế Ngưng Huyết nhân, chính hắn sẽ biến thành Khô Huyết nhân mà chết. T
Chân khí trong cơ thể lưu chuyển không ngừng, chậm rãi đưa vào trong viên thần đạo đại xá lợi. Sau khi tiếp nhận máu huyết và một lượng lớn chân khí, viên xá lợi thần đạo từ từ tỏa ra ánh sáng rất đẹp, hòa hợp với quang mang huyết sắc chung quanh.
Không biết trải qua bao nhiêu lâu, một làn huyết quang từ trên viên xá lợi thần đạo phát ra, lan tới một viên đại xá lợi gần đó. Ngay lập tức, viên đại xá lợi đó. Ngay lập tức, viên đại xá lợi đó bắt đầu quay tòn. Nhưng huyết quang cũng không đứng yên. Sau khi dừng lại ở viên đại xá lợi đó một lúc, nó lại bắt đầu lan tới một viên tiếp theo.
Chỉ trong chốc lát, huyết quang đã xuyên qua một trăm linh bẩy viên xá lợi, nối chúng lại với nhau.
Tới lúc này, luyện chế Ngưng Huyết nhân đã hoàn thành một điểm quan tọng nhất. Hạ Nhất Minh chớp chớp hai mắt. Hắn không ngờ được tất cả mọi việc lại thuận lợi như vậy.
Tuy nhiên, hắn không biết rằng dễ dàng như vậy thực ra là có liên quan đến viên xá lợi thần đạo. Đại đa số thần đạo cao thủ trước đây cũng đều xử lý tốt cơ thể của mình. Tuyệt đối không để cơ thể ở bên ngoài để cho người ta đục khoét. Cho dù là vị thần đạo cao nhân sáng tạo ra Ngưng Huyết kinh cũng không có được xá lợi của cao thủ thần đạo.
Nhưng Hạ Nhất Minh lại may mắn gặp được một vị thần đạo cao thủ chế không nhắm mắt. Người đó vì chờ đợi Thiên địa thánh quả mà tọa hóa trong sơn động. Loại chuyện như thế này gần như là hãn hữu. Có thể để cho Hạ Nhất Minh chiếm được một viên xá lợi thần đạo, chắc chắn cũng là chuyện độc nhất vô nhị trong thiên hạ.
Đúng là nhờ có xá lợi thần đạo làm chủ nên mới có thể đem toàn bộ những viên xá lợi còn lại khống chế trong phạm vi của mình, mà không xảy ra chuyện gì khác. Thời gian trôi qua, ánh sáng phát ra từ xá lợi càng lúc càng rõ ràng.
Từ từ, Hạ Nhất Minh đứng thẳng dậy. Hắn ngẩng đầu lên, thở ra một hơi thật dài. Cảm nhận được một trăm lẻ tám viên xá lợi dưới chân đang biến hóa một cách thần kỳ, trong lòng hắn tràn ngập vui sướng.
Tuy nhiên, một cảm giác kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn. Trong thân thể của hắn như có một nguồn năng lượng quái dị nào đó đang nhúc nhích. Sự kinh ngạc, khó hiểu trong lòng hắn tăng lên. Nguồn năng lượng đó đối với hắn vừa xa lại vừa quen thuộc.
Hắn có thể khẳng định chắc chắn đó không phải là ngũ hành lực, cũng không phải năng lượng Phong, Vụ và quang hệ. Nhưng nó lại có quan hệ tới Huyết lực. Giống như do hắn muốn luyện chế Ngưng Huyết nhân mà từ Ngưng Huyết thuật xuất ra.
Lần đầu tiên gặp phải chuyện này, trong lòng Hạ Nhất Minh cũng không cảm thấy yên tâm. Bất cứ người nào mà trong cơ thể lại xuất hiện một nguồn năng lượng xa lạ, cũng đều cảm thấy lo lắng. Huống chi hắn lại là một nhân vật cấp bậc Tôn giả. Đột nhiên phát hiện trong thân thể mình có một nguồn năng lượng không do bản thân khống chế làm gì mà chẳng sợ hãi. Hai mắt hắn khẽ nhìn lại, Hạ Nhất Minh cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh.
Hắn từ từ cảm ứng từng chút một. Sau một lúc, hai mắt hắn hơi giật giật, bởi đã phát hiện ra được một chuyện khó tin.
Trong cơ thể hắn quả thật có một nguồn năng lượng khó hiểu. Mà nguồn gốc của thứ năng lượng đó hiển nhiên xuất phát từ Ngưng Huyết nhân chưa thành hình trên mặt đất.
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
12 chương
586 chương
14 chương
29 chương
38 chương