Vũ Thần
Chương 557
Cảm thụ được khí thế không ngừng áp bách kia, Hạ Nhất Minh rốt cuc hơi hiểu được vì sao Sở Hao Châu đã hùng mạnh như vậy mà vẫn kiêng kị Hắc sa vương này.
Bởi vì áp lực khổng lồ từ nơi đó truyền tới tuyệt đối có thể xếp vào trong số năm người hoặc sinh vật hùng mạnh nhất mà hắn đã từng tiếp xúc.
Trừ hỏa long trong Cửu long lô, long xà ở Quỷ khốc lĩnh và hải quái không biế tên ở ngoài biển, hắn chưa từng thấy thứ gì có thể phát ra áp lực khổng lồ mà đầy uy nghiêm như vậy.
Đương nhiên, áp lực này tuy rằng hùng mạnh nhưng vẫn không thể gây ra cho hắn áp lực như long xà mang lại. Lần này có đông đảo người ở đây, Hạ Nhất Minh tự tin có thể buông tay chiến một trận.
Ánh mắt mọi người ngừng nhìn xung quanh mà đều nhìn về một phía. Dần dần, một ngọn núi nhỏ chậm rãi di chuyển về phía bọn họ.
Đây là một con cá mập đen lớn vô cùng, ít nhất lớn hơn gấp mười lần so với mấy con cá mập đen vừa rồi. Đám người Hạ Nhất Minh đứng trước mặt con cá mập to lớn này giống như một người lớn ở bên cạnh mấy thứ đồ chơi nhỏ bé, căn bản là không thể so sánh.
Một đôi mắt giống như đèn lồng nhìn tới, ánh mắt lạnh như băng đảo qua mọi người.
Sở Hao Châu hừ lạnh một tiếng, khí thế hùng mạnh đột nhiên phát ra từ người y. Không ngờ y không hề giữ lại chút nào, phát huy khí thế toàn thân tới cực điểm.
Hạ Nhất Minh nhướng mày, khí thế của Sở Hao Châu còn hùng mạnh hơn so với trước khi tới thành Hải Thiên. Xem ra cảnh giới càng củng cố, tu vi võ đạo của y cũng càng cao hơn.
Tuy nhiên Hạ Nhất MInh cũng không yếu thế, hắn hít sâu một hơi, miệng hộc ra ba đóa hoa hữu hình. Tiếp đó, ba đóa hoa dung hợp với nhau, biến thành một chiếc áo giáp bao quanh người hắn, mà hết thảy vẫn chưa kết thúc, sau khi áo giáp hoàn toàn bao quanh người hắn, một làn sóng màu đen xuất hiện trên áo giáp, trong nháy mắt đã trải rộng khắp chiếc áo giáp.
Trong nháy mắt, toàn bộ chiếc áo giáp trở nên dữ tợn khủng bố dị thường , khí thế phát ra hùng mạnh không kém gì so với Sở Hao Châu đã đạt tới cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên.
Sở Hao Châu kinh ngạc nhìn Hạ Nhất Minh, trong lòng ngổn ngang trăm mối cảm xúc.
Bí quyết lấy những đóa hoa hữu hình ngưng tụ thành áo giáp chân khí là do chính y truyền cho Hạ Nhất Minh, nhưng trải qua sự cải tiến của người này, không ngờ lại làm ra bộ áo giáp hình thù kỳ quái như vậy. Hơn nữa chỉ xét về uy thế đã vượt rất xa phạm trù áo giáp chân khí bình thường, thật không biết hắn như thế nào tu luyện ra...
Bạch mã lôi điện hai mắt lóe sáng, trên người nó cũng phát ra khí thế hùng mạnh. Tuy rằng thân thể nó còn xa mới to lớn bằng đối phương, nhưng sức mạnh ẩn chứa trong người nó cũng không thể khinh thường.
Khí thế hai người một ngựa tăng lên đỉnh trong nháy mắt, đồng thời khuếch tán ra xa, va chạm với khí thế của Hắc sa vương, không ngờ còn mơ hồ chiếm thượng phong tuyệt đối.
Bảo trứ ghé vào trước ngực Bách Linh Bát, nó dùng cái mũi dài dụi dụi vài cái, như thế muốn Bách Linh Bát cũng học bộ dáng của đám người Hạ Nhất Minh, phát ra uy thế của bản thân. Nhưng rất đáng tiếc, Bách Linh Bát căn bản là chưa từng để ý tới.
Hắc sa vương to lớn dường như hơi chần chừ, mấy sinh vật nhỏ bé trước mặt này không ngờ lại khiến nó rung động không gì sánh nổi. Nó mơ hồ cảm thấy, nếu muốn lưu mấy sinh vật đó lại, chỉ sợ sẽ phải trả một cái giá rất đắt. hơn nữa nó cũng mơ hồ phát giác, nhưng người này cũng không phải đến đây vì nó. Ít nhất, trong ba khí thế kia , nó chỉ cảm thấy chiến khí dày đặc chứ không hề cảm thấy sát khí.
Nhưng dù sao Hắc sa vương cũng là chúa tể của hải vực này, mấy ngàn năm qua, bất cứ sinh vật nào can đảm dám tới đây khiêu chiến nó đều bị nó cắn nuốt không chút lưu tình.
Nhiều năm như vậy tích lũy thành uy thế khắc sâu trong cốt tủy của nó.
Tuy rằng đám người Hạ Nhất Minh biểu hiện thực lực có thể chiến với nó một trận nhưng cuối cùng nó vẫn lựa chọn ra tay.
Khẽ quẫy cái đuôi to lớn, con cá mập khổng lồ lao thẳng tới trước với tốc độ cực nhanh.
Thân hình khổng lồ như ngọn núi nhỏ không ngờ lại linh hoạt như vậy, khiến người ta cảm giác cực kỳ thanh thoát.
Nhung không ai có tâm tư thưởng thức màn biểu diễn của nó, ngay khi Hắc sa vương xông lên, tất cả mọi người đều giật mình, tránh sang một bên theo những cách thức khác nhau.
Hạ Nhất Minh và Sở Hao Châu đều uốn éo thân mình, bơi ra xa như những con cá.
Bạch mã lôi điện thì không cần phải nói, tuy rằng ở trong nước, nhưng nếu Hắc sa vương muốn áp đảo nó bằng tốc độ thì tuyệt đối là si tâm vọng tưởng.
Trong mọi người, chỉ có Bách Linh Bát ôm bảo trư dường như châm chạp hơn nhiều. Y vung tay ném bảo trư ra ngoài, động tác như một tia chớp hơn nữa ở Hắc sa vương vừa mới bắt đầu di động thì y đã thực hiện động tác ném, cho nên bảo trư thuận lợi rơi trên lưng bạch mã.
Không còn bị trói buộc, Bách Linh Bát không ngờ cứ như vậy đứng nguyên tại chỗ, không chút động đậy.
Hắc sa vương mở cái mồm to như bồn máu, lập tức cắn Bách Linh Bát. Hai mắt Hạ Nhất Minh tối sầm, suýt nữa không thở nổi. Bách Linh Bát tuy rằng lợi hại, nhưng Hắc sa vương này hùng mạnh thế nào, bị nó "cắn" trúng , chỉ sợ dù là Bách Linh Bát cũng dữ nhiều lành ít.
Nhưng ý niệm này vừa nảy sinh thì hắn đã cảm ứng được vô số sóng nước phát ra bốn phương tám hướng.
Hắc sa vương không biết vì sao lại trở nên chấn động điên cuồng.
Nửa ngày sau, nó lại mở cái mồm to như bồn máu, hộc ra một người.
Hai mắt Hạ Nhất Minh sáng lên, lập tức bơi tới, kéo Bách Linh Bát vừa bị Hắc sa vương nhổ ra.
Sóng nước dường như càng dao động mạnh hơn, hắc sa vương tập trung gắt gao nhìn Bách Linh Bát, trong đôi mắt như có lửa giận không nói nên lời, đồng thời còn có cả sự sợ hãi to lớn.
Hạ Nhất Minh và Sở Hao Châu đều ngạc nhiên, không rõ đã xảy ra sự tình gì, không ngờ khiến cho Hắc sa vương này thay đổi như vậy. ngưng tụ thanh âm, hạ Nhất Minh hỏi:
- Bách huynh, ngươi bị nó nuốt vào rồi sao nữa?
Bách Linh Bát không chút biểu tình nói:
- Nó cắn ta, bị gãy răng!
Hạ Nhất Minh nhìn về phía Bách Linh Bát, trong mắt tràn đầy kính ngưỡng. Có một thân thể tốt như vậy, chỉ sợ duy nhất mình y mà thôi.
Sở Hao Châu cũng không biết bọn họ nói cái gì, bởi vì dù sao đây cũng là trong lòng biển, dù bọn họ có khả năng mở miệng nói chuyện nhưng chỉ có thể nói chuyện cá nhân ma thôi.
Chỉ có điều, thấy bộ dáng của hắc sa vương, mọi người đều biết vừa rồi nó đã ăn phải đòn đau.
Thân thể to lớn của nó hơi xao động, nước biển xung quanh lập tức mãnh liệt ép tới. Đám người Hạ Nhất Minh biến sắc mặt, trong nước biển này không ngờ ẩn chứa rất nhiều chân khí, gần như muốn ép người nát vụn.
Đây là chân khí phát ra từ người Hắc sa vương, không ngờ lại hùng mạnh tới mức này.
Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, cổ tay run lên, Ngũ hành hoàn lập tức được lấy ra. Trước mắt hắn lập tức nổi lên một đạo hào quang màu hoàng kim, ngăn cản luồng sức mạnh kia.
Sau khi sử dụng thần khí phỏng chế, luồng sức mạnh kia bị hắn tiêu trừ một cách thong dong, nhưng như vậy cũng đủ để hắn cảm thấy chấn động rồi.
Sau khi thủy thổ lực va chạm với nhau, Hạ nhất Minh phát hiện, dường như Hắc sa vương đã vận dụng chân khí tới mức cực kỳ linh hoạt rồi.
Tuy rằng có sinh mạng dài mấy ngàn năm nhưng không thể phủ nhận, năng lực vận dụng chân khí của linh thú kém xa nhân loại.
Nhưng sau mấy ngàn năm sinh tồn, linh thú biến thành thánh thú, lượng chân khí mà chúng tụ tập được lại hơn xa nhân loại có thể đạt tới.
Giống như lúc này, chân khí dao động từ người hắc sa vương truyền tới đã đạt tới sự hùng mạnh khó có thể chống đỡ nổi.
Đến tận lúc này, hạ Nhất Minh mới tin rằng, nếu thật sự có tôn giả đến khiêu chiến Hác sa vương, như vậy trên cơ bản đều là có đến mà không có về.
Sở Hao Châu uốn éo thân mình, không ngờ xuyên phá bức tường nước chứa đựng chân khí của đối phương, đến gần thân thể hắc sa vương. Y giơ tay, long tiên đã xuất hiện trong tay y, tiếp đó là một đòn long tiên nhắm thẳng vào thân hình như một ngọn núi nhỏ kia.
Long tiên hung hăng rút ra khỏi thân thể Hắc sa vương. Nhưng điều khiến mọi người ngạc nhiên là tuy rằng hắc sa vương giật mình nhưng thân thể nó chỉ bị một lỗ thủng to chừng nắm tay, hơn nữa lổ thủng này chỉ chảy ra chút máu rồi khôi phục lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Hạ Nhất Minh và Sở Hao Châu đều kinh hãi. Trừ sức mạnh, tốc độ mà nhân loại khó có thể sánh kịp thì linh thú chân chính thường có những thiên phú rất thần kỳ.
Bạch mã thì có năng lực lôi điện mà Hắc sa vương này hiển nhiên cũng là một loại thánh thú. Năng lượng mà nó nắm giữ chính là khôi phục nhanh chóng. hạ Nhất Minh hơi nhíu mày, thân hình vặn vẹo xuyên qua bức tường nước, tới sát thân hình như ngọn núi kia, Ngũ hành hoàn hung hăng vung lên, cũng để lại một vết thương lớn trên người Hắc sa vương. Nhưng nó vẫn giống như trước, hắc sa vương căn bản không thèm để ý, thân thể nó lay động, vết thương trên người tự bịt kín lại rất nhanh.
Bị hai lần công kích liên tiếp, Hắc sa vương rốt cục nổi giận.
Thân thể nó bắt đầu quẫy lung tung không phân phải trái, đồng thời mở miệng, từng đạo dao động năng lương kỳ dị thổi về phía mọi người. Đó là sức mạnh của thủy, nhưng xuất phát từ miệng Hắc sa vương, cho dù là Sở Hao Châu đã ngưng tụ thủy hoa, hay Hạ Nhất Minh mặc áo giáp chân khí, cũng không dám cứng rắn chống lại. chỉ có bạch mã lôi điện vẫn chắn trước mặt hắc sa vương. Tuy rằng thể tích của hai thánh thú chênh lệch nhau khá xa nhưng thực lực mạnh mẽ của bạch mã lúc này mới được thể hiện toàn bộ.
Mỗi một lần thân hình của nó va chạm vào hắc sa vương, nó đều đứng thẳng trong nước rồi mới lùi lại phía sau. Nhưng chỉ vừa lùi về sau, nó lại lợi dụng tốc độ lao thẳng về phía trước.
Cho dù là ở trong nước, đối mặt với thánh thú bá chủ đại hải là hắc sa vương, không ngờ bạch mã vẫn không hề rơi xuống hạ phong. diều này làm Hạ Nhất Minh vừa mừng vừa sợ, cảm thán không ngừng, đồng thời cũng rất hoài nghi, rốt cục bạch mã lôi điện này có lai lịch thế nào, không ngờ lại chưa từng đọc được trong bất cứ sách vở nào.
Truyện khác cùng thể loại
7540 chương
770 chương
31 chương
9 chương
35 chương
10 chương