Vũ Thần

Chương 493

Hạ Nhất Minh ánh mắt ngưng trọng. Hắn nhìn lão nhân hành lễ thật trọng. Hành động này quả thật xuất phát từ tận thâm tâm hắn, cùng lão nhân nói chuyện bằng mười năm tìm tòi. Hơn nữa sau khi nắm vững chiến kỹ này, sức phòng ngự của bản thân hắn cũng được đề thăng rất lớn. Ít nhất có thể chống đỡ được một kích toàn lực của Tôn giả đồng cấp. Tới Đông Hải này, mặc dù chưa thể thấu triệt hoàn toàn Thủy lực lượng nhưng lại học được chiến kỹ thần kỳ, chuyến đi này tuyệt đối không tệ. Hắn lại nhìn về hướng Đông, tinh thần tập trung, chân khí trong cơ thể điên cuồng vận lên. Theo điều khiển của hắn, từng cỗ nhiệt lưu tập trung trên miệng. Cảm nhận được lực lượng thần kỳ này, Hạ Nhất Minh mở miệng đã phún xuất tam hoa. Phảng phất như được lực lượng thần bí nào đó điều khiển, ba đoá hóa này bắt đầu xoay tròn trên đỉnh đầu Hạ Nhất Minh. Đại lượng thiên địa chân khí bắt đầu ngưng tụ lại. Một lát sau, thiên địa chân khí xung quanh dao động mãnh liệt, dường như được vật vô hình nào không ngừng khuấy đảo. Lão nhân khẽ gật đầu, trong lòng âm thầm thở dài, người này quả nhiên là thiên tài. Chỉ nghe qua một lần có thể thi triển hoàn toàn chính xác. Mặc dù động tác của hắn vô cùng mới lạ nhưng nếu trong chiến đấu, động tác thong thả như vậy còn chưa chờ hắn ngưng tụ thành bảo giáp đã bị người ta xẻ làm năm, bảy phần. Bất quá lão nhân biết điều này không đáng ngại. Người này tu luyện thêm một thời gian nữa tốc độ sẽ tăng lên rất nhiều. Có lẽ chỉ mấy năm sau cũng có thể giống lão, chỉ trong giây lát đã ngưng tụ thành bảo giáp. Ba đóa hoa dần bạo liệt ra. Tình huống lần này có điểm khác biệt so với lần trước, ba đóa hoa bạo liệt ra chứ không dung hợp làm một, trực tiếp chảy tràn bao phủ thân thể Hạ Nhất Minh. Các loại lực lượng không ngừng di động trên thân thể hắn, trao đổi, hình thành một hệ thống lực cân bằng. Rốt cuộc, khi lực lượng này ổn định, Hạ Nhất Minh mới mở mắt ra. Hắn cúi đầu nhìn xuống thân thể, trên người hắn quả nhiên xuất hiện một bảo giáp ba màu. Bởi vì áo giáp này hoàn toàn do chân khí bản thân ngưng tụ mà thành, nên khi mang trên người hắn có cảm giác vô cùng dễ chịu, giống như nó dung hợp cùng thân thể vậy. Áo giáp chân khí này cùng áo giáp thật khác nhau. Áo giáp thật cho dù thần kỳ tới đâu lần đầu mặc lên người cũng tuyệt đối không có cảm giác chân thật như vậy. Nhẹ nhàng cử động cánh tay, Hạ Nhất Minh có thể dễ dàng cảm nhận lực lượng khổng lồ ngưng tụ trong bảo giáp. Chẳng qua điều duy nhất khiến hắn cảm thấy không ổn là bảo giáp này thật sự tiêu hao chân khí vô cùng lớn. Cho dù với thực lực của hắn cũng cảm thấy có chút không thừa nhận được. Trách không được vị lão nhân này trước đây khi cùng bạch mã giao chiến, cũng không thể sử dụng ngay lúc đầu. Chỉ tới khi bạch mã thi triển tuyệt chiêu lão mới sử dụng áo giáp này đón đỡ. Nguyên nhân cũng bởi bảo giáp này tiêu hao chân khí thật sự khủng bố. E rằng Tôn giả cũng không cách nào duy trì trạng thái này lâu dài. Chân khí trong đan điền không ngừng tuôn ra, Hạ Nhất Minh cảm giác vô cùng rõ ràng điều này. Nhưng lúc này hắn đột ngột phát hiện, dòng suối Âm Sát Khí trong đan điền của hắn không ngờ lại bắt đầu biến hóa. Từng dòng Âm Sát chân khí này cảm giác muốn động, như muốn từ đan điền chui ra. Do dự một chút, Hạ Nhất Minh lập tức buông lỏng giám sát bọn chúng. Dòng chân khí này từ khi chiếm cứ một phần đan điền của Hạ Nhất Minh, hắn vẫn không thể phát hiện ra công dụng của chúng. Mặc dù hắn điều động thế nào bọn chúng vẫn không nghe, nhất định không chịu dung hợp cùng chân khí trong kinh mạch, tùy thời có thể tiến hành công kích. Cứ như vật cỗ chân khí này tồn tại như gân gà. Nhưng giờ phút này, lực lượng ấy bắt đầu chuyển động, hình thành phản ứng thần kỳ, điều này khiến Hạ Nhất Minh vô cùng vui mừng. Hắn muốn xem thứ này rốt cuộc có năng lực thần kỳ ra sao. Một giây sau khi được giải phóng, vòng xoáy chân khí này dường như có được trí tuệ độc lập. Một mạch dũng mãnh tiến vào kinh mạch, hướng tới bên ngoài phóng đi. Chỉ trong giât lát, lực lượng kỳ dị này đã rời khỏi đan điền hỗn độn ra ngoài thế giới rộng lớn. Khi vừa tiếp xúc với không khí bên ngoài, chúc nhanh chóng chuyển hóa thành khói bụi đen đặc bám vào bảo giáp chân khí. Chỉ thoáng chốc đám khói bụi này nhanh chóng lan rộng khắp bảo giáp đồng thời dung nhập hoàn toàn vào đó. Lão nhân vốn đứng bên lặng lặng quan sát, trong lòng cảm khái vài phần. Nhưng giờ phút này, gương mặt lão nhăn nhúm kịch liệt. Bảo giáp chân khí này là công phu độc quyền của lão. Đối với chiến kỹ công pháp này, trong thiên hạ còn ai có thể sánh cùng lão. Bởi thế tất cả các quá trình lão đều hiểu rõ. Mặc dù thể chất mỗi người khác nhau, tu luyện công pháp cũng không giống nhau, nhưng chỉ cần là người, áo giáp bọn họ ngưng tụ được cũng không có quá nhiều khác biệt. Nhưng không ngờ trên người cường giả trẻ tuổi này bất ngờ xuất hiện cỗ chân khí hóa khói đen, điều này khiến lão vô cùng ngạc nhiên. Trong đầu lão vô số ý nghĩ lướt qua, chẳng lẽ người này từng tu luyện công pháp âm độc nào, bởi vậy mới có biến hóa kỳ dị kia? Đây cũng không phải lão nhân suy nghĩ lung tung mà thân thể Hạ Nhất Minh lúc này quả thật khiến người ta vô cùng sợ hãi. Trên người hắn, đám khói bụi không ngừng chuyển động, bề mặt bảo giáp như có dòng nước chảy tự do. Mới nhìn qua trên người hắn như có vô số xoáy tròn màu đen hình thành từ khói bụi. Bảo giáp này bao phủ cả người Hạ Nhất Minh, cả đầu và mặt hắn cũng không ngoại lệ. Bất quá điểm đáng sợ là dòng chân khí này không ổn định mà luôn luôn thay đổi. Bọn chúng khi chậm rãi khi bùng nổ, hung hăng như muốn phóng ra ngoài. Không những thế, khi dòng chân khí này xuất hiện, không gian như tràn ngập hàn khí âm u. Ngay cả dưới ánh mặt trời chói chang, cũng khiến kẻ khác cảm thấy áp lực vô cùng quỷ dị tồn tại. Vị lão nhân kia nếu đã là Tôn giả, hiển nhiên cũng là nhân vật hiểu biết rộng lớn. Mặc dù vài chục năm qua lão một mực ở lại trên hoang đảo này chưa từng rời đi. Nhưng khi còn trẻ tuổi đi đây đi đó cũng từng kết giao với vô số cao thủ, hơn nữa đã từng giao thủ với không ít Tôn giả. Nhưng với kinh nghiệm phong phú như vậy, lão cũng không thể nhìn ra chân khí quỷ dị kia thuộc về loại công pháp nào. Đương nhiên nếu là Âm Sát Khí, dùng đầu gối cũng biết uy lực cường đại của tà môn công pháp này. Công pháp này uy lực vô cùng lớn nhưng tu luyện khó khăn gấp nhiều lần công pháp bình thường. Lão nhân trong lòng tuy không phân biệt công pháp tà chính nhưng cảm nhận được cỗ Âm Sát Khí cường đại này trong lòng không tránh khỏi có chút kinh sợ. Dù sao, tu luyện công pháp tà môn thực lực nhanh chóng tăng lên, nhưng tư tưởng của người tu luyện không tránh khỏi bị ảnh hưởng. Chính vì vậy những người tu luyện tà môn công pháp thường có tâm trạng đề phòng người khác. Hạ Nhất Minh thở ra một hơi thật dài. Tâm trạng của hắn vô cùng kích động. Sau khi bảo giáp này thuận lợi thành hỉnh, trong lòng hắn vô cùng vui thích. Hơn nữa Âm Sát chân khí đột nhiên bộc phát bám vào bề mặt bảo giáp chuyển động không ngừng. Mặc dù chưa rõ tác dụng, nhưng Hạ Nhất Minh có thể khẳng định, lực lượng Âm Sát Khí này sẽ hỗ trợ rất nhiều cho bảo giáp. Bảo giáp sau khi dung nhập Âm Sát Khí có lẽ không chỉ có tác dụng phòng ngự mà còn có thể công kích nữa. Một bộ giáp vừa có thể phòng ngự lại vừa có thể tấn công. Điều này thật sự là niềm vui ngoài ý muốn. Đương nhiên đối với năng lực của bảo giáp này ra sao, Hạ Nhất Minh trước mắt vẫn không thể khăng định. Trừ khi trải qua thực chiến kiểm nghiệm, nếu không căn bản hắn không có được đáp án thỏa mãn. Dù sao bảo giáp cùng thần binh vừa luyện chế được cho dù uy lực cường đại nhưng chưa qua thực chiến cũng không ai dám khen tặng. Hạ Nhất Minh cũng không tưởng dùng Âm Sát bảo giáp này đón đỡ công kích, nhưng trong thực chiến có nó dù sao cũng tốt hơn. Xoay người nhìn lão nhân, Hạ Nhất Minh hành lễ thật sâu, chân thành nói: - Đa tạ các hạ chỉ điểm. Lão nhân khoát tay chặn lại. Ánh mắt lão nhìn Hạ Nhất Minh đầy vẻ dò xét cùng sợ hãi mơ hồ. Sau một lát, Hạ Nhất Minh do dự hỏi: - Tại hạ có chuyện không hiểu, xin các hạ chỉ bảo. - Cứ nói. Lão nhân trầm giọng nói. Hạ Nhất Minh ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn lão, trầm giọng nói: - Không biết tại hạ làm thế nào lại được các hạ ưu ái truyền thụ công pháp này. Hắn dừng một chút, nói: - Nếu các hạ có chuyện gì cần làm. Xin không ngại nói ra. Chỉ cần có thể làm được, tại hạ quyết không chối từ. Quả thật Hạ Nhất Minh mặc dù có chút tự phụ, nhưng cũng không nghĩ người này vừa gặp đã đối tốt với hắn như thế. Nếu nói chỉ vì vài con cá nướng, có thể để lão nhân này dốc túi truyền thụ, hắn càng tuyệt đối không tin. Bởi vậy Hạ Nhất Minh nghĩ, lão nhân này khẳng định nhìn trúng thực lực Tôn giả của hắn, cùng Bách Linh Bát cao thâm khó lường nên muốn nhờ mình làm chuyện gì đó. Cũng vì thế mới đem công pháp này làm vật trao đổi. Lão nhân đầu tiên ngẩn ra, sau đó trên mặt lộ ra vẻ hiểu rõ. Lão nhân gia hắn bất quá chỉ mới ở nơi này mấy chục năm, lâu lâu chưa tiếp xúc cùng người khác thôi. Nhưng cùng Hạ Nhất Minh ở chung một khoảng thời gian, lão cũng bắt đầu nghĩ tới chuyện cũ.