Vũ Thần

Chương 488

Một người một ngựa đang giao tranh ở trong thung lũng , cũng không biết đã trải qua bao nhiêu lần giao chiến , cho nến đối với phương thức tấn công của đối phương cả hai đều nắm rất rõ . Đặc biệt là con ngựa trắng , mỗi khi thấy khí thế lão nhân dần đậm lên , giống như muốn phát ra tuyệt chiêu gì đó , nó ngay lập tức di chuyển một bước tránh về phía xa. Lấy tốc độ né tránh nhanh chóng không thể tưởng tượng của Bạch Mã , lão nhân căn bản chính là bất lực. Mặc dù cấp bậc Tôn Giả sau khi nối liền thiên đại lực , cũng có thể ngay lập tức trong thời gian ngắn vượt qua hơn mười trượng , nhưng để làm việc đó phải tiến hành từng bước , mặc dù quá trình thực hiện này cực ngắn ,nhưng cũng phải cần có thời gian để thi triển . Còn sự di chuyển của Bạch Mã thì lại bất đồng , tốc độ của nó không phải xuất phát từ lực lượng mà chính từ bản năng vốn có , được thi triển một cách tự nhiên không cần phải qua một quá trình nào cả , mà việc đó thì Tôn Giả không thể nào làm được. Giao chiến với nó một lúc lâu , lão nhân cuối cùng tìm được một cơ hội, tiến lên trước một bước, thân thể trong lúc đó chợt chuyển hướng , trong phút chốc đã đi tới góc chết mà bạch mã không nhìn thấy được. Quả đấm của lão trong nháy mắt phát tòan lực thật mạnh , ra sức đánh vào phần dưới bụng của nó . Biến cố thình lình xảy ra, cho dù là Hạ Nhất Minh đều cảm thấy chấn động, nhịn không được hít thở cũng có chút gấp gáp. Bạch mã trúng đòn lần này thật sự là rất nghiêm trọng ,sau khi hứng chịu đòn công kích toàn bộ thân hình của nó ngay lập tức bay thẳng lên không trung ,cả thân thể xoay tròn vài cái sau đó rơi xuống đất đánh bịch một cái trên nền đất. Hạ Nhất Minh trong lòng thầm kêu đáng tiếc, hắn đã nhìn ra, vị lão giả kia một quyền này cũng không có giữ lại một chút sức lực nào , quyền lực cực mạnh tựa như có thể phá hư không . Nếu như người trúng đòn là hắn ,bản thân thật sự trọng thương sẽ không nhẹ. Nhưng mà,chuyện xảy ra kế tiếp còn làm hắn giật mình hơn nữa. Bạch Mã sau khi bị đánh ngã lăn trên mặt đất , ngay lập tức thân thể liền bật dậy , nhìn động tác nhanh nhẹn của nó, dĩ nhiên là không có nhận một chút tổn thương nào. Hạ Nhất Minh trợn tròn con mắt, trong lòng kinh ngạc vạn phần, đây rốt cuộc là giống linh thú gì , động tác nhanh như tia chớp, uy năng cường đại vô cùng , lại còn có da thịt dày siêu cấp , ngay cả một lực lượng mạnh mẽ như vậy cũng không có cách nào tổn thương đến nó . Đến tận đây, Hạ Nhất Minh rốt cuộc hiểu rõ , vị Tôn Giả kia tại sao lại cùng con tiên thiên linh thú kia chiến đấu lâu như thế mà còn không phân thắng bại . Bởi vì đầu linh thú này quả thực tiềm lực quá lớn. mặc dù Hạ Nhất Minh cũng chưa từng thấy qua thánh thú, nhưng phỏng đoán con Bạch Mã này cho dù là gặp được thánh thú bình thường, cũng sẽ không kém bao nhiêu. Tuy là thế, Hạ Nhất Minh vẫn còn quá đánh giá thấp năng lực của con ngựa trắng. Sau khi nó xoay người đứng thẳng lên ,nó liền cất một tiếng hí dài, trong âm thanh tràn đầy sự phẫn nộ. Dường như khi nó bị lão giả đánh cho một quyền lảo đảo ,cho dù không bị thương nhưng sự tự tôn và lòng cao ngạo của nó đã bị xúc phạm, đến ngay cả cái bờm trắng ngay cổ cũng rung lên bần bật . Theo sau, ở đỉnh đầu của nó, Độc Giác bắt đầu phát ra một luồng sáng kỳ dị . Khi đường quang mang này xuất hiện , lão nhân vẻ mặt ngay lập tức uy nghiêm hẳn lên ,khí thế trên người của hắn chợt bộc phát lên cao vô cùng , chân khí mãnh liệt sau khi được hấp thu đến cực điểm liền tạo ra trên đỉnh đầu ba đóa chi hoa bất đồng màu sắc . Những đóa hữu hình chi hoa sau một lúc xuất hiện, lập tức dẫn tới việc thiên địa khí điên cuồng bị hấp thu. Ngay sau đó, ba đoá hữu hình chi hoa toàn bộ nở ra , nháy mắt cả ba tan chảy tạo thành một thể ,đem tất cả nguồn thiên địa lực bao bọc lấy thân hình của lão. Chỉ trong một nhịp thở thời gian , lão giả trên người giống như là khoác thêm một tầng áo giáp cực kỳ chắc chắn. Mặc dù nó cũng không phải là một chiếc áo giáp thực sự . nhưng việc lấy ba đóa hữu hình chi hoa làm chủ thể thu nhận cực đại lương thiên địa khí , chiếc áo giáp này nếu so về độ cứng rắn có thể vượt xa những bảo bối phòng ngự khác . Hạ Nhất Minh thấy một cảnh như vậy hai mắt liền tỏa ánh sáng, hóa ra hữu hình chi hoa và thiên địa lực kết hợp lại với nhau , có thể hình thành nên lọai biến hóa như thế Nếu không tận mắt nhìn thấy, hắn căn bản chính là khó có thể tin được. Nhìn bộ dáng lão nhân này giống như đang lâm đại địch,thì chiêu tấn công này của con ngựa trắng không phải một chiêu đơn giản. Quả nhiên, khi quang mang quanh chiếc sừng càng ngày càng thịnh tới trạng thái đỉnh điểm , đột nhiên truyền đến một tràn tiếng nổ "Bùm…Bùm…Cách….Cách…." kỳ lạ vang lên . Hạ Nhất Minh trái lại khẽ nuốt nước miếng , trách không được lão nhân lại thể hiện bộ dáng tòan lực ứng phó như vậy , hóa ra lực lượng phát ra trên đỉnh đầu con ngựa trắng lại chính là lực lượng truyền thuyết Lôi Điện Lực. Từng đường ánh sáng màu tím di chuyển xuất hiện quanh chiếc sừng ,thiên địa lực do đó cũng bị chấn động so với việc vận dụng chân khí của lão giả cũng không kém nhau là mấy. Hạ Nhất Minh trong lòng càng thực sự quá hồ nghi, con linh thú này rốt cuộc là lai lịch ra sao, chỉ mới cảnh giới tiên thiên đã có mạnh mẽ uy năng như vậy, nếu nó đột phá đến cảnh giới thánh thú, thì thực lực còn ở đến mức nào nữa đây. Bạch mã chậm rãi cúi đầu, nhưng mà hai mắt nó vẫn bền vững nhìn chăm chú lão giả trước mặt. Bầu không khí trong thung lũng bắt đầu khẩn trương lên , cho dù là một cơn gió nhẹ thổi qua cũng chịu một uy thế áp bức , tất cả lực lượng một khi tiến vào trong thung lũng đều đình trệ lại. Không trung tràn ngập một luồng không khí lạnh lẽo, nơi này tất cả mọi thứ đều trở nên im lặng. Cuối cùng,ánh sáng tím trên đỉnh đầu bạch mã chợt xuất hiện đột ngột, một tia chớp trong nháy mắt như cắt hư không , hướng về phía lão giả. Hạ Nhất Minh trên lưng chợt lạnh run , khi chứng kiến tia chớp này hắn chỉ cảm thấy nó quá nhanh , nhanh đến một trình độ không thể tưởng. Ánh sáng tím vừa mới từ chiếc sừng phát ra, đã đánh trúng về phía bụng của lão giả. Trong quá trình này, lão nhân thậm chí không có năng lực để mà tránh né . Đây mới là cực hạn tốc độ, cùng so sánh với tốc độ phong hệ , dường như hai cấp bậc đã quá khác xa nhau. Hắn thật không dám so sánh cùng Nhưng mà, lão giả đối với việc này giống như đã sớm có đề phòng, do biết mình sẽ không thể trốn khỏi công kích này , cho nên mới hao tổn tâm sức tạo ra chiếc áo giáp kỳ dị này , kết quả là khải giáp với lực lượng phòng ngự mạnh mẽ ngay lập tức đem một nửa lực lượng Lôi Điên triệt tiêu mất. Nhưng còn hơn một nửa lực lượng lôi điện còn lại cực kỳ hung hãn vẫn cứ tấn công vào lão . Thân hình lão giả chợt động , nhanh như cắt liền phóng về phía sau vọt đi . "Ầm....." một tiếng nổ vang thật lớn,do sức ép của vụ nổ , thân hình lão va chạm vào vách đá , Hữu hình chiến giáp cũng từ đó mà vỡ tan không còn tồn tại nữa. Lão nhân thở dài một cái, trong mắt hiện lên một ít vui mừng. Mặc dù áo giáp đã vỡ tan , nhưng mà có thể đem này một kích trí mạng triệt để tránh được . Nếu như lúc ban đầu , lão không biến hóa ra bộ chiến giáp bằng ba đóa hữu hình chi hoa ,thì dưới sự tấn công của luồng lôi điện , lão hoặc nhiều hoặc ít đều phải nhận một sự tổn thương không nhỏ . Thấy được một màn chấn động lòng người này , Hạ Nhất Minh hít một hơi thật dài, trong con mắt càng phát quang mang lấp lánh, ở trong lòng của hắn đột nhiên dâng lên một loại ý nghĩ muốn cùng bọn hắn giao chiến một chút , không biết hữu hình áo giáp của vị lão nhân này và uy năng Lôi điện của bạch mã như thế nào?? phải chăng có thể cùng Ngũ Hành Hoàn trong tay mình đánh một trận. Lão nhân sắc mặt đột nhiên biến đổi, hắn lãnh đạm nói: "Đi ra cho ta." Ánh mắt mạnh mẽ hướng về phía Hạ Nhất Minh đang ẩn nấp mà nhìn đến , không những thế ánh mắt của bạch mã nhìn qua cũng tràn đầy một mùi vị sẵn sàng nghênh chiến Hạ Nhất Minh bật cười khanh khách, biết mình vừa rồi tiếng hít thở thật sự quá mạnh , lập tức dẫn tới sự chú ý của bọn họ. Tuy nhiên trong lòng hắn cũng không chỗ nào sợ hãi , hai tay chắp sau lưng hiên ngang đi ra , Bách Linh Bát dường như có một chút do dự nhưng sau đó cũng ôm Bảo Trư đang ngủ mà đi theo. Nơi này dù sao không phải Đại Thân nội địa, Do đó cũng không cần tránh tai mắt của người khác. Hai người, một trước một sau đi vào phía thung lũng , lão nhân sắc mặt có chút khó , mà ánh mắt của bạch mã dường như cũng phát ra chút lấp lánh khác thường. Lấy thực lực lão nhân , và thiên phú linh mẫn của bạch mã , lại không có nhận ra được sự xuất hiện của hai người này. Nếu không phải một đòn cuối cùng của bạch mã làm cho Hạ Nhất Minh tâm chấn thần động , cũng không có khả năng làm cho bọn họ phát hiện được hắn. Nhân vật như vậy, bình thường xuất hiện một người đã là khó gặp , mà lúc này đột nhiên lại xuất hiện đến hai , tự nhiên làm cho một người và một ngựa có một ít hồ nghi cảnh giác. Ánh mắt lão lạnh lùng quan sát Hạ Nhất Minh sau đó chậm rãi chuyển qua Bách Linh Bát , rồi chuyển đến Bảo Trư. Bạch mã đột nhiên phát ra một tiếng phì phì trong mũi,ánh mắt to linh họat chớp động vài cái , nhưng rất nhanh đã bị một loại thần sắc nghi hoặc xâm lấn . Lỗ mũi của nó nhanh chóng co lại , đầu khẽ nghiêng , đang tự suy nghĩ tới một điều gì đó. Lão nhân ánh mắt lại tập trung đến Bách Linh Bát ,trong cảm giác của lão , thần bí nhân này giống như không phải là con người . Không có tim đập , không có nhiệt độ cơ thể , nhưng mà ngay cả tính mạng khí tức cũng không có, điều đó thật sự làm cho lão cảm thấy quá sợ hãi. Trong mơ hồ , lão giả nhìn Bách Linh Bát càng phát ra một tia khó hiểu , thậm chí so với Hạ Nhất Minh càng làm cho lão có phần lo ngại hơn. Hai bên đối mặt một lát, Hạ Nhất Minh cuối cùng phá vỡ sự yên tĩnh , nói : "Hai vị ở đây huyết chiến, tại hạ đến thật không đúng lúc , quấy rầy việc của các vị , xin các vị chớ trách." Lão nhân hừ nhẹ một tiếng, nói: "Các ngươi tới nơi đây làm gì? " Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, nói: "Tại hạ thân trên thuyền gặp một trận cuồng phong , cho nên thuyền bị đánh tan tành , chúng ta là từ trong biển mà phi hành tới đây , trong lúc vô tình nên đi qua hòn đảo này , không biết các hạ xưng hô như thế nào??" Lão nhân sắc mặt hơi nguôi giận, hắn cũng không có hoài nghi lời của Hạ Nhất Minh. Bởi vì ngoài nguyên nhân này , ngay cả bản thân lão đều không nghĩ ra một nguyên nhân khác thích hợp hơn. "Lão phu sớm đã không còn nhớ tên mình rồi." Lão giả lãnh đạm nói lên một câu, theo sau quay đầu hướng Bạch Mã nói : "Bởi vì hôm nay có người ngòai ở đây , chúng ta lần khác tiếp tục quyết chiến." Bạch mã như ở trong mộng tỉnh giấc , khẽ lắc lắc cái đầu , hai mắt to lần thứ hai lại chớp vài cái , thân hình liền chuyển động , bốn vó giơ lên, trong nháy mắt đã hóa thành một đạo bạch quang, rời khỏi phía thung lũng. Tuy Hạ Nhất Minh đã sớm chú ý tới động tác của nó, nhưng vẫn như cũ chỉ thấy được một chút dư ảnh của nó mà thôi. Tốc độ này đã vượt xa sự cực hạn của con người , làm cho Hạ Nhất Minh một lần nữa rung động không thôi . Lão nhân lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn họ , đặc biệt chú ý nhất chính là Bách Linh Bát , theo sau , hắn cũng quay người sải bước , không nói một lời quay đầy mà bỏ đi . Hạ Nhất Minh thở dài một tiếng, thực ra hắn cũng biết, nếu không phải mình và Bách Linh Bát biểu hiện giống nhau làm cho một người một ngựa sợ hãi, như vậy việc hôm nay nhìn trộm của hắn chỉ sợ không có dễ giải quyết như vậy . "Bách huynh, Ngươi cảm thấy thực lực của bọn hắn như thế nào?" Hạ Nhất Minh dò hỏi. "Rất mạnh, nhưng ngươi có thể thắng." Bách Linh Bát lạnh lùng nói ra. Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói: "Bách huynh, chỗ này cũng thật là thú vị, chúng ta nên ở đây dừng lại một thời gian đi." Ánh mắt của hắn hướng về phía lão nhân rời đi lầu bầu nói: "Hữu hình áo giáp, thật sự là một lão giả thú vị. " Mấy bác có ý kiến gì thì cho em xin tại đây nhé ^_^ :0 (147)::