Vũ Thần

Chương 290

Thân hình hắn nhanh chóng vọt lên cao. Cổ tay Hạ Nhất Minh khẽ động, vẫy ra một cái. Thân hình hắn đang bất động, chợt hóa thành một ngọn núi lớn lao về phía trước, nháy mắt đã tới bức tường bao quanh. Đôi tay của hắn như ngưng tụ cả ngàn cân, đồng thời chân khí xung quanh cũng nhanh chóng đọng lại. Luồng sát khí mà hắn vừa cảm thấy là từ hướng này truyền tới. Mặc dù không biết kẻ đó là ai nhưng sát khí đủ khiến Hạ Nhất Minh phải động dung thì cũng không phải là kẻ bình thường. Một bóng đen từ trong góc tối chợt hiện ra. Nhẹ nhàng tiếp xúc một chưởng với Hạ Nhất Minh, sau đó hắn vọt qua tường mà bay đi. Song chưởng của Hạ Nhất Minh tụ tập năng lượng Thổ hệ hiển nhiên không thể khiến người đó bị thương mà còn bị người ta mượn lực để chạy. Hừ lạnh một tiếng, Hạ Nhất Minh nhướng mày, giật mình. Mặc dù hắn mới tu luyện Kình Thiên ấn nên chưa thể phát huy hết uy lực của nó nhưng thực lực của đối phương cũng nằm ngoài sự suy nghĩ của hắn. Có thể nhẹ nhàng mượn lực mà chạy, thì tu vi của người này cũng cực kỳ cao, tuyệt đối không hề dưới đám người Vu Kinh Lôi. Chân khí mạnh mẽ lưu chuyển trong cơ thể, sau khi đưa chân khí Thổ hệ về tới đan điền lại một lần nữa ào ra biến thành phong hệ chân khí. Năng lượng Thổ hệ quả thực rất mạnh. Trong lúc đối địch có thể khiến cho đối phương gặp phải áp lực giống như bị một ngọn núi lớn đè lên. Nhưng nếu muốn truy đuổi thì lại không thể bằng phong hệ. Thân hình lóe lên một cái, Hạ Nhất Minh đuổi theo thân ảnh phía xa. Chỉ trong nháy mắt bóng dáng hai người đã hoàn toàn mất tích. Tuy nhiên, phía sau hai người có một bóng đen bám sát theo sau. Cho dù bọn họ có chạy nhanh đến mấy cũng không thể dứt bỏ được bóng đen đó.. Từ trong phòng cảm nhận chân khí thổ hệ mạnh mẽ lưu chuyển, cuối cùng Chu Thất Bát đã phát hiện được chuyện khác thường. Nhưng khi hắn đến được đây thì không còn ai nữa. Vị cường giả Nhất Đường thiên của Thiên trì sơn tái mặt, trong lòng cảm thấy lo lắng không biết có phải bộ tộc Đồ Đằng phái cao thủ tới hay không? Tốc độ của Hạ Nhất Minh càng lúc càng nhanh. Hắn từ từ thu lại khoảng cách với người trước mặt. Động tác của hắn vô cùng cẩn thận, không hề sử dụng phương thức di chuyển giữa hai điểm mà chầm chậm đuổi theo. Mặc dù tốc độ chậm hơn một chút, nhưng áp lực tâm lý lại càng lúc càng gia tăng, khiến cho kẻ khác khó chịu. Sau khi rời Hạ gia trang, thân ảnh đó quẹo một cái liền tiến vào rừng. Hạ Nhất Minh giật mình. Hắn thầm cười lạnh, không hề do dự đi theo. Hắn đã hoàn toàn nắm được Phong chi lực, ngay cả Phong chi hoa cũng đã ngưng tụ thành công. Cho dù là chạy trong rừng tuy có chút ảnh hưởng tới Phong chi lực nhưng hắn cũng chẳng quan tâm lắm. Chỉ trong chốc lát, Hạ Nhất Minh đã đuổi rất gần. Hắn duỗi tay phát ra một tia chân khí cực nhỏ. Một tia chân khí đó chẳng hề có uy lực mạnh mẽ, đối với cao thủ cùng giai chỉ sợ đừng có mà mơ tưởng xuyên qua được qua da. Tuy nhiên, người chạy phía trước lại hết sức cẩn thận. Hắn vung tay về sau, trong lòng bàn tay hắn chẳng biết từ lúc nào có một thanh binh khí, nhanh chóng chặn lại. Hạ Nhất Minh nhíu mày, thầm cảm thấy đáng tiếc. Nếu người này không phòng bị mà bị chân khí xâm nhập vào trong cơ thể thì có chắp cánh hắn cũng không thể thoát được. Trong mắt hắn lóe lên tinh quang, thầm quyết định nếu đã ám toán không được thì sử dụng tới thực lực. Sau khi hai mắt lóe lên tinh quang, Hạ Nhất Minh cảm thấy quang cảnh xung quanh có một sự biến hóa vi diệu. Một con đường thẳng tắp xuất hiện trước mắt hắn, như chỉ cần bước vài bước là có thể vượt qua khoảng cách đó. Thân hình Hạ Nhất Minh như quỉ mị biến mất tại chỗ. Cùng lúc đó, trước mắt người kia liền xuất hiện một đạo thân ảnh. Sau khi sử dụng năng lực tối cao của Phong hệ, Hạ Nhất Minh quay đầu nhìn khuôn mặt người đó mà ngẩn người. Người đó đeo một cái mặt nạ hết sức dữ tợn, chỉ lộ ra đôi mắ phát ra tinh quang cùng với mũi và miệng. Đối với việc Hạ Nhất Minh đột nhiên xuất hiện trước mặt chẳng hề kinh ngạc. Cổ tay hắn khẽ rung lên, vô số điểm đen lao thẳng tới Hạ Nhất Minh. Trong không khí những âm thanh rít gió vang lên. Vô số điểm đen trong không trung hiển nhiên là một loại ám khí cực nhỏ. Ánh mắt Hạ Nhất Minh trở lên nghiêm trọng. Thì ra người này đã biết hắn sở hữu năng lực đó và đã có chuẩn bị từ trước. Hắn tập trung tinh thần lắng nghe thanh âm trong gió. Mặc dù trong không trung lúc này có vô số ám khí nhưng cũng chẳng khiến hắn sợ hãi. Hai tay Hạ Nhất Minh lay động trước mặt. Bàn tay của hắn lên xuống giống hệt như những ngọn núi trùng trùng điệp điệp, liên miên bất tuyệt. Không khí quanh người Hạ Nhất Minh như cô đọng. Vô số ám khí tới gần bên hắn liền đứng lại, sau đó rơi thẳng xuống đất. Bao nhiêu ám khí như vậy mà không có một cây nào có thể xuyên qua được lớp không khí được ngưng tụ. Người đeo mặt nạ kêu lên một tiếng kinh ngạc. Hắn không thể ngờ được Phục Địa ấn của Hạ Nhất Minh lại có hiệu quả lớn đến thế. Có điều, hắn cũng là một vị cao thủ hàng đầu nên không hề dừng lại. Bàn tay cũng làm một thủ ấn trước ngực. Hạ Nhất Minh nhếch mép cười lạnh, cũng dựng lên một chưởng. Năng lượng thổ hệ mạnh mẽ giống như ngọn núi nhỏ chắn ngay trước mặt hắn. Trong nháy mắt, bàn tay của hai bên đã chạm vào nhau, Hạ Nhất Minh liền biến sắc. Một luồng năng lượng mạnh đến khó tin từ tay đối thủ truyền qua. Đối phương sử dụng hiển nhiên cũng là năng lượng thổ hệ, hơn nữa so với hắn còn mạnh hơn rất nhiều. Giống như một ngọn núi lớn chèn ép ngọn núi nhỏ hơn. Hạ Nhất Minh có cảm giác không thể chống lại được. Đây là lần đầu tiên, hắn giao thủ với người khác mà có cảm nhận chưởng lực của đối phương quá mạnh, còn hơn hắn một bậc. Chân khí trong cơ thể hắn nhanh chóng hoán đổi từ chí cương biến thành chí nhu. Thân thể của hắn giống như một chiếc lá, khiến cho năng lượng mạnh mẽ của đối phương giống như cơn gió thổi hắn ra xa. Người nọ lại giật mình thêm lần nữa. Lần đầu giao thủ, hắn mượn lực để chạy là muốn kéo biến ra xa. Nhưng đến lúc này cùng giao thủ, hắn mới biết sự mạnh mẽ của người thanh niên này còn hơn cả dự đoán. Có điều, hắn nhanh chóng đưa ra quyết định. Trong mắt hiện lên sát khí mãnh liệt, nhanh chóng đuổi theo như bóng với hình. Thân hình đang ở giữa không trung, Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng. Thân hình khẽ động một cái, nhất thời biến mất. Cả không gian đột nhiên xuất hiện một đám mây mù nhanh chóng khuếch tán. Nếu không thể đối lực với người ta thì sử dụng chiến kỹ để vãn hồi. Trong đám mây mù, Hạ Nhất Minh như hóa thành ngàn vạn thân hình, phát ra vô số công kích về các hướng khác nhau. Thân hình người nọ nhanh chóng dừng lại, bất động như núi. Khí thế trên người hắn biến đổi khiến cho không khí có cảm giác nặng nề. Hạ Nhất Minh kinh hãi. Loại lực lượng này hắn vô cùng quen thuộc. Đó chính là do ngưng luyện, áp sức năng lượng, biến chân khí vô tình thành thực thể có được năng lực thần kỳ. Hắn chợt có ý nghĩ chẳng lẽ đối phương chính là cao thủ tam hoa tụ đỉnh trong truyền thuyết. Nhưng ngay sau đó, hắn liền phát hiện ra trong không khí mặc dù có sự áp bức nhưng cũng không đến mức khủng bố cho lắm. Thở phào một cái, có lẽ đối phương cũng như hắn nắm giữ được một số năng lực của cao thủ đạt tới tam hoa tụ đỉnh chứ bản thân chưa đến mức đó. Chân khí mạnh mẽ lưu chuyển quanh người xóa bỏ đi áp lực. Hạ Nhất Minh phất tay một cái, từ trong lòng bàn tay bắn ra hơn mười tia chân khí nhỏ như sợi lông. Cổ tay người nọ cũng chuyển động, trong không trung vag lên tiếng quỉ khóc, sói tru vô cùng ghê rợn. Hạ Nhất Minh biến sắc. hắn đã nghe được những âm thanh đó là do một loại binh khí kỳ dị nào đó chuyển động mà thành. Nó chẳng những phá vỡ tất cả những tia chân khí của hắn mà còn phản công lại. Cảm nhận được xung quanh người có một lớp chân khí kỳ dị, sắc mặt Hạ Nhất Minh vô cùng nghiêm trọng. Hắn hít sâu một hơi, trầm người xuống, hai tay chầm chậm giơ lên. Khai Sơn tam thập lục thức, thức thứ hai mươi hai… Không khí xung quanh như bị nén lại, ngay cả tiếng kêu gào cũng nhỏ đi rất nhiều. Mặc dù, Hạ Nhất Minh sử dụng không phải ngũ hành hợp kích, nhưng thức thứ hai mươi hai của Khai Sơn tam thập lục thức cũng coi như là chiến kỹ hàng đầu. Năng lượng kim hệ khổng lồ trong nháy mắt tuôn ra mang theo khí thế gặp thần sát thần, gặp Phật giết phật bỏ tới người đeo mặt nạ. Cho dù không cầm đại khảm đao nhưng uy lục một kích này của hắn cũng không phải tầm thường. Ánh mắt người nọ trở nên hết sức trầm trọng, mang theo một chút khẩn trương và hưng phấn. "Chát…" Tiếng kim loại va vào nhau vang lên. Hai tay Hạ Nhất Minh đang lóe lên ánh sáng màu vàng. Dưới sự tập trung năng lượng Kim hệ trừ khi gặp phải đại khảm đao do Bách Linh Bát biến thành còn không thì đôi tay hắn chẳng khác nào bảo khí. Người đeo mặt nạ quỉ quái cầm trong tay một cái vòng tròn rất lạ, không biết được chế tạo từ vật gì. Khi kim hệ chân khí của Hạ Nhất Minh chạm vào nó liền có cảm giác giống như đánh vào một đại dương mênh mông nước. Có điều, uy lực của Khai Sơn tam thập lục thức làm sao thủy hệ công pháp có thể so sánh. Năng lượng kim hệ mạnh mẽ giống như một chiếc phủ có uy lực khai thiên tích địa, chặt đại dương mênh mông nước ra làm hai. Tuy nhiên, cổ tay người nọ khẽ động, cái vòng nhanh chóng quay tròn. Từ trên chiếc vòng phát ra chân khí Mộc hệ mạnh mẽ. Đại dương mênh mông nước liền biến thành một cây đại thụ khổng lồ. Hạ Nhất Minh vẫn hết sức bình thản, một chưởng như đao chém xuống, bổ đại thụ đang cản trước mặt ra làm đôi. Cái vòng tròn lại chuyển một lần nữa, năng lượng hỏa hệ liền bộc phát ra liên miên bất tuyệt. Đến lúc này, Hạ Nhất Minh cũng phải biến sắc. Nhưng hắn đang trong thế cưỡi hổ nên chỉ còn cách cố gắng vận dụng chân khí trong cơ thể phát huy chiêu thức của bản thân tới cực hạn. Mặc dù Hỏa có thể khắc kim nhưng năng lượng hỏa hệ trên vòng tròn dù sao cũng còn kém một chút, bị năng lượng kim hệ của hắn chọc thủng một lỗ. Nhưng ngay sau đó, Hạ Nhất Minh lại hết sức kinh ngạc. Theo sự di động của vòng tròn, năng lượng trước mặt hắn trở lên nặng nề như ngọn núi. Đó chính là năng lượng thổ hệ. Khai Sơn tam thập lục thức mặc dù rất mạnh nhưng trong trường hợp này cũng như ná giương hết đà không làm cách nào xuyên qua được sự phòng ngự của lớp đất. Vào lúc, khí thế của Hạ Nhất Minh biến mất, chân khí cũng mất theo, cái vòng tròn kỳ dị lại tiếp tục chuyển động. Thổ hệ chân khí liền biến thành Kim hệ chân khí mạnh mẽ nhất trong ngũ hành. Tiếng gió rít lên dữ dội, vang vọng trong thiên địa. Hạ Nhất Minh cảm thấy thất kinh. Trong mắt hắn mọi thứ xung quanh đột nhiên trở lên chậm rãi hơn. Một con đường giữa hai điểm bắt đầu hiện ra rõ ràng. Tuy nhiên, đúng lúc này, người đeo mặt nạ quỉ quái đột nhiên mở miệng, phun ra ba đóa hoa có màu sắc khác nhau. Kim, Thổ, Thủy … Trong ngũ hành, ba đóa hoa thuộc ba hệ tương sinh hiện ra trước mắt Hạ Nhất Minh. Sau khi ba đóa hoa thành hình liền nhanh chóng phát nổ. Một nguồn năng lượng nhanh chóng bao phủ toàn bộ không gian. Cuối cùng, trong mắt Hạ Nhất Minh xuất hiện sự kinh hãi. Cho dù là binh khí kỳ môn trong tay đối phương hay tam hoa phát nổ cũng hoàn toàn vượt qua sự suy nghĩ của hắn. Nắm giữ Phong chi lực vốn có thể giúp hắn trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng nhanh chóng di chuyển giữa hai điểm. Chỉ cần có được kỹ năng này hắn sẽ không bao giờ lâm vào tuyệt cảnh. Nhưng lần này, người đó cho tam hoa phát nổ, giam cầm toàn bộ năng lượng xung quanh. Con đường đang hiện rõ trong mắt nhất thời lay động sau đó biến mất. Tiếng rít trong không khí càng lúc càng tiến lại gần. Chiếc vòng kỳ lạ mang theo năng lượng tử vong đánh xuống đầu hắn. Mất đi phương pháp bỏ chạy, hơn nữa chân khí trong cơ thể bị chia cắt, Hạ Nhất Minh rơi vào trong tuyệt cảnh mà từ trước đến nay chưa từng có. Đến lúc này, người đeo mặt nạ quỉ mới cảm thấy vui mừng. Hắn cùng với đồng bọn đã thăm dò rất kỹ về Hạ Nhất Minh. Khổ công bao ngày hoàn toàn không uổng phí. Trừ phi có kỳ tích phát sinh nếu không Hạ Nhất Minh chết là chắc. Bất chợt, hắn cảm thấy rùng cả mình. Một cảm giác giá buốt so với hơi lạnh của khí trời gấp trăm lần nổi lên. Không gian xung quanh như động lại. Có điều nó hoàn toàn không giống như khi hắn cho tam hoa phát nổ, mà chính là hơi lạnh làm đóng băng tất cả mọi thứ. Có điều, khiến hắn cảm thấy khó tin chính là hơi lạnh đó lại phát ra từ trên người thanh niên trước mặt. Trong mắt hắn, song chưởng của Hạ Nhất Minh duỗi ra, trên tay tràn ngập một lớp sương màu trắng. Làn sương lạnh lan ra cực nhanh. Chỉ trong nháy mắt đã bao phủ thân thể Hạ Nhất Minh. Nhìn hắn lúc náy giống như đang mặc một lớp áo bằng băng trắng. Quang cảnh xung quanh như biến thành một vùng tràn ngập tuyết trắng, mờ mịt. Quái nhân cảm thấy hoảng hốt. Với tất cả tư liệu mà hắn có về Hạ Nhất Minh thì chỉ biết được rằng hắn không hề sợ Hàn hệ chân khí. Nhưng đến lúc này, hắn mới hiểu được thì ra không phải Hạ Nhất Minh không sợ Hàn hệ chân khí mà do trên người sở hữu chân khí hàn hệ còn mạnh hơn hang trăm lần so với bình thường. Ngoài ngũ hành chi lực còn có được Phong chi hoa và đến giờ là hơi lạnh khủng khiếp. Trong phút chốc, sự tin tưởng của hắn có chút dao động. Vòng tròn đang xoay nhanh bay tới đột nhiên chậm lại, phát ra những tiếng rít. Sau đó va chạm với đôi tay đang phủ lớp băng trắng cảu đối phương. Những tiếng nổ ầm ầm vang lên, Hạ Nhất Minh và quái nhân đeo mặt najcungf bay về phía sau. Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi, cảm xúc đang rối loạn mới bình tĩnh lại được. Trong mắt quái nhân xuất hiện một sự tiếc nuối. Có điều, hắn đối với Hạ Nhất Minh cũng nảy sinh một sự kiêng kỵ. Trong tình huống chắc chắn phải chết vậy mà hắn vẫn thoát được. Chẳng biết trong người hắn còn bao nhiêu thứ mà người khác không biết. Tam hoa… Các hạ đã là cao thủ đạt tới cảnh giới tam hoa tại sao không dùng diện mạo thật? - Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi. Quái nhân đeo mặt nạ ngập ngừng một chút rồi nói: Rất tiếc! Tu vi của ta vẫn còn kém hơn một chút. Nếu tụ đỉnh thành công thì hôm nay ngươi chắc chắn phải chết. Hạ Nhất Minh tái mặt. Nghĩ tới hiểm cảnh vừa rồi, hắn toát hết cả mồ hôi. Hạ Nhất Minh hét lớn một tiếng, nói : Đã gặp mà không tiếp thì đúng là bất nhã. Ngươi cũng tiếp của ta một quyền. Hạ Nhất Minh trầm người, Khai Sơn tam thập lục thức, thức thứ hai mươi hai lại được thi triển. Kim hệ chân khí phóng ra so với lúc nãy còn mạnh hơn vài phần. Từ trên người hắn phát ra khí thế bất khuất. Trong không trung có thể cảm nhận được hào khí kiên cường của hắn một cách rõ ràng. Dưới sự áp bức của luồng khí thế khổng lồ, quái nhân đeo mặt nạ vô cùng tập trung. Một cao thủ ngưng luyện được hai đóa hoa đã bất chấp tất cả thì uy lực của chiêu thức không thể coi thường được. Cho dù hắn là một cao thủ đã đạt tới cảnh giới tam hoa, trong tay lại có một kiện binh khí siêu cấp và có kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Nhưng đến lúc này, hắn cũng không hề dám coi thường. Trên người hắn cũng phát ra khí thế mạnh mẽ, đó chính là thổ hệ chân khí vững trãi như núi. Binh khí trong tay nhanh chóng xoay tròn. Có sự hỗ trợ của nó, thân hình hắn càng thêm vững trãi. Hạ Nhất Minh huýt một tiếng sáo dài, thân hình hắn chợt biến thành một cơn gió, bay nhanh về phía sau. Quái nhân deo mặt nạ sững người, há hốc mồm nhìn Hạ Nhất Minh biến mất sau đám cây rậm rạp.