Vũ Thần

Chương 1166

Mưa lớn như cuồng nộ trút nước xuống. Những tầm màn che hình thành từ nước như bao phủ hết thảy. Vô số hạt mưa rơi thẳng vào sóng biển cuồn cuộn phát ra tiếng vang lớn, theo sau bị những con sóng bao phủ. Trên mặt biển là một mảnh mãnh liệt mêng mông, bất quá dưới lòng biển vô cùng bình yên. Vô số sinh vật đại dương nhàn rỗi di chuyển, chúng đối với sóng gió cỡ này tập nhiều thành quen. Đột nhiên từ phương xa một đạo quang mang phóng tới với tốc độ cao. Trong nháy mắt đám sinh vật biển đều tránh xa đoàn quang mang này. Mặc dù vừa mới nhìn thấy, hơn nữa đoàn quang mang này không bộc lộ chút khí tức hung bạo nào, nhưng đám sinh vật trời sinh thái độ thận trọng. Lúc này quang mang di chuyển tới gần, đám sinh vật mới nhìn rõ. Trong phạm vi vài trượng quang mang bao phủ, nước biển như lực lượng nào đó ngăn cản, một chút cũng không thể tiến vào. Trong đoàn quang mang này, có hai người hai thú. Được quang mang bao bọc, tốc độ bọn họ di chuyển dưới biển rất nhanh. Trong quang mang dĩ nhiên chính là đám người Hạ Nhất Minh. Sau khi chia tay Mưu Tử Long, đám người Hạ Nhất Minh không tới Đông Hải mà mục đích của họ chính là Thủy Tinh Cung trong truyền thuyết. Bất quá khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy bực bội chính là, Thủy Tinh Cung mặc dù gần kề Đông Hải nhưng thực tế thuộc Ngoại hải. Từ Nam Cương chạy tới đây quả thật không gần. Muốn tới Thủy Tinh Cung đương nhiên phải tránh xa hai nhóm người. Một đương nhiên chính là Ngũ Hành Môn. Nếu để đám người Ngao Mẫn Hành biết hành tung đám người Hạ Nhất Minh, bất luận hắn có lấy được Tiên dịch thần dược hay không, đều kết thành oán thù không thể giải. Trừ khi một bên vẫn lạc, nếu không trước lợi ích to lớn Tiên dịch thần dược mang lại, hắn cùng Ngũ Hành Môn không có đường tỏa hiệp. Về phần người thứ hai cần tránh, đương nhiên chính là người đeo mặt lạ lai lịch quỷ dị khó lường kia. Mặc dù Thần long từng nói, nó đã đả thương người kia, trong thời gian ngắn không phải lo lắng. Bất quá Hạ Nhất Minh không biết bản thân an toàn trong bao lâu, bởi thế hắn vô cùng hoài nghi. Nếu để Thần long biết được suy nghĩ này của hắn khẳng định sẽ trực tiếp dùng cự trảo vồ xuống. Ngay cả Ngao Mẫn Hành cũng chưa từng nghi ngờ lời nói của Thần long, không ngờ lại bị Hư thần cảnh như Hạ Nhất Minh hoài nghi. Cuối cùng theo tính toán của Bách Linh Bát, bọn họ di chuyển dưới biển. Tuy nói phi hành trên không trung nhanh hơn nhưng khả năng gặp chuyện ngoài ý là rất lớn. Hơn nữa thời gian Thủy Tinh Cung mở cửa quy định nghiêm ngặt, khoảng cách lần mở ra tiếp theo còn chừng hai tháng. Cho dù bọn họ sớm chạy tới cũng chỉ có thể đứng ngoài chờ đợi. Đương nhiên di chuyển dưới lòng biển, bọn họ gặp qua không ít sinh vật cổ quái. Nhưng sinh vật này nắm giữ lực lượng khiến kẻ khác phải kinh sợ, hơn nữa đa phần chúng đều hung mãnh, chỉ cần phát hiện kẻ lạ xâm nhậm, tám chín phần mười sẽ phát động công kích. Bất quá vấn đề này đối với đám người Hạ Nhất Minh đã không còn là vấn đề. Với thực lực bốn vị Hư thần cảnh cường giả như bọn họ, cho dù gặp Ngụy thần cảnh cường giả bình thường cũng dễ dàng ứng phó. Trừ khi gặp phải tồn tại như người đeo mặt nạ, nếu không hải vực này có nguy hiểm hơn, bọn họ cũng tùy ý di chuyển. Đoạn đường tới đây số Thánh thú chết trong tay bọn họ đã không ít. Thời gian còn dài đủ để bọn họ thu hoạch thêm nhiều hơn Thánh thú nội đan cùng tài liệu luyện chế. Bất quá sau khi tới nơi này, đoàn quang mang đột ngột dừng lại. Hạ Nhất Minh chớp mắt, cảnh sắc dưới biển rất khó nhìn rõ, hắn cười khổ nói: - Bách huynh. Ngươi xác định vị trí Thủy Tinh Cung tại Ngoại hải? Bách Linh Bát không chút do dự nói: - Ta không biết, Nhưng Định vị khí phát ra tín hiệu phía trước. Bảo trư hừ một tiếng, nói: - Vậy còn do dự gì? Chỉ là Ngoại hải thôi, chúng ta vào thôi. Hạ Nhất Minh khẽ thở dài, nói: - Ngoại hải kỳ thực không đánh sợ. Nhưng không cẩn thận gặp phải Thần đảo thì... Bảo trư miệng lầm bầm, theo sau nói: - Thần đảo thì sao? Nếu gặp ta sẽ biến thân đập bể nó. Hạ Nhất Minh, Lôi điện cùng Bách Linh Bát đồng thời nhìn lại bảo trư. Tiểu tử này rụt cổ lại, vẻ mặt thản nhiên nói: - Ta chỉ nói vậy thôi. Nếu thật sự gặp, chúng ta xoay người bỏ chạy. Nó chỉ Lôi điện nói: - Có Lôi điện khẳng định chúng ta sẽ chạy thoát. Đám người Hạ Nhất Minh không khỏi bật cười, ngay cả tượng gỗ như Bách Linh Bát khóe miệng cũng nhếch lên vô cùng chân thật. Vỗ vỗ Lôi điện, Hạ Nhất Minh cười nói: - Lôi điện. Bảo trư coi trọng ngươi như vậy, đừng để nó thất vọng. Bảo trư hí nhẹ một tiếng như đáp lời. Sau khi dừng lại một lát, bọn họ tiếp tục di chuyển. Rốt cuộc bọn họ cũng tiến vào Ngoại hải đầy hung hiểm. Sau khi đi tới nơi này, cho dù tổ hợp cường đại như đám người Hạ Nhất Minh cũng không dám quang minh chính đại tiến vào. Hạ Nhất Minh khẽ vung tay, Quang minh lực lượng bao phủ phạm vị mười trượng nhất thời chuyển qua Hắc ám lực lượng. Thuộc tính lực lượng biến hóa, ánh sáng lập tức biến mất, thay thế nó là một mảnh hắc ám, một không gian hắc ám không lộ ra bất cứ khí tức sinh mệnh nào. Trong không gian này tràn ngập Hắc ám lực lượng, nếu Tiên thiên cường giả bình thường, thậm chí Nhất đường thiên trong hoàn cảnh sẽ chịu ảnh hướng lớn. Bất quá đối với đám người Hạ Nhất Minh mà nói, không có bất cứ gánh nặng nào. Thời điểm Thủy Tinh Cung mở ra vẫn còn xa, bởi thế đám người Hạ Nhất Minh không vội vã, ngược lại chậm rãi thong thả di chuyển, không để lộ hành trung của mình. Tuy nói Ngoại hải rộng lớn khôn cùng, cơ hội gặp Thần đảo nhỏ bé tới độ có thể quên luôn. Nhưng sau khi tiến vào nơi này, biểu hiện của đám người Hạ Nhất Minh vô cùng cẩn thận. Sau khi chuyển đổi lực lượng phòng hộ, phiền toái bọn họ gặp phải ít hơn rất nhiều. Lực lượng phòng hộ không chỉ ngăn cản nước biểt, ngay cả khí tức của họ cũng phong tỏa. Dưới tính huống như vậy, căn bản không sinh vật đại dương nào chủ động phát hiện. Đương nhiên di chuyển dưới lòng nước, rất dễ gặp phải tình huống ngoài ý. Có nhiều tên xui xẻo không thể phân biệt lực lượng phòng hộ với nước biển thông thường, bởi thế hay đâm đầu vào. Bị chân khí cường đại ngăn cản, những tên xui xẻo đó thường ngất lịm, phải vài canh giờ sau có lẽ mới tỉnh lại. Bất quá những tên xui xẻo này đa phần là mãnh thú đại dương, đám sinh vật có lính trí tuyệt đối không gặp. Dù sao những tên có trí truệ cho dù thấp đi nữa cũng nhận ra dao động lực lượng quanh lồng phòng hộ Hắc ám. Đám sinh vật có trí tuệ tính cảnh giác cao hơn mãnh thú rất nhiều. Cho dù không cảm giác được sát khí trong đó nhưng cũng không rảnh tới gần tìm hiểu. Cứ như vậy đoạn đường tiếp theo của đám người Hạ Nhất Minh vô cùng yên bình. Sau khi trải qua quãng đường xa, rốt cuộc từ miệng Bách Linh Bát nghe được tin tốt. Khoảng cách tới Thủy Tinh Cung đã rất gần. Đám người Hạ Nhất Minh dĩ nhiên vô cùng hưng phấn. Bất quá càng tới gần Thủy Tinh Cung, trong lòng bọn họ càng không yên. Không chỉ Hạ Nhất Minh, ngay cả bảo trư cùng Lôi điện cũng thế. Bởi bọn họ biết, mục đích chuyến đi này chính là Tiên dịch thần dược trong Thủy Tinh Cung. Nếu khứu giác bảo trư không lầm, hẳn bọn họ sẽ thu hoạch chút Tiên dịch thần dược. Nhưng nếu nơi bảo trư phát hiện chỉ có bát không hoặc vài giọt, đối với đám người Hạ Nhất Minh cũng không nhiều tác dụng. Tuy bọn họ đã là Thần đạo cường giả nhưng tác dụng Tiên dịch thần dược với họ quá lớn. Hơn nữa trong hoàn cảnh bị người đeo mặt nạ uy hiếp, đám người Hạ Nhất Minh mong muốn trong Thủy Tinh Cung có càng nhiền Tiên dịch thần dược càng tốt. Đột nhiên Hạ Nhất Minh dừng lại. Trong quá trình di chuyển dưới đáy biển, bọn họ với hải lưu ngầm có chút kiến thức. Lúc này nhìn những dòng hải lưu chảy xung quanh, bọn họ biết nhất định phía trước có đảo nhỏ chắn đường. Hạ Nhất Minh hít một hơn thật sâu, trong lòng tràn ngập kích động. Bọn họ đều biết phía trước không phải đảo nhỏ mà là một ngọn núi dưới biển. Cả ngọn núi bị nước biển bao phủ, trên mặt biển nhìn xuống căn bản không thể phát hiện. Mà ngọn núi này không nghi ngờ chính là Thủy Tinh Cung trong trí nhớ của họ. - Bách huynh. Chúng ta tới rồi. Hạ Nhất Minh khẽ nói. Bảo trư cùng Lôi điện nhìn nhau, ba người có thể cảm nhận rõ sự kích động trong lòng đối phương. - Đúng vậy. Chúng ta tới rồi. Bách Linh Bát đáp lời, một chút biến hóa trong giọng nói cũng không xuất hiện. Trong bốn người bọn họ, cũng chỉ Bách Linh Bát mới có thể bảo trì tâm trạng như vậy. Sau khi tiến tới, bọn họ rốt cuộc cũng thấy được ngọn núi cao, ẩn nặc trong lòng nước. Nhìn ngọn núi cao này trong lòng Hạ Nhất Minh có cảm giác, chắc chắn nơi này có Tiên dịch thần dược. Hơn nữa hắn sẽ thuận lợi đột phá cực hạn, tiến giai Ngụy thần cảnh. Khi hắn tiến giai Thần công sẽ có năng lực tự bảo vệ mình, trong thời đại Thần đạo trở lại mới có thể bảo vệ Hạ gia trang yên ổn. Ánh mắt gắt gao nhìn phía trước, song quyền nắm chặt, Hạ Nhất Minh nói: - Chúng ta vào thôi.