Vũ Thần

Chương 1134

Hạ Nhất Minh mở miệng trả lời, khẳng định thời khắc đó ánh mắt bảo trư cùng Lôi điện đồng thời ngưng lại. Chúng không hẹn dồn chú ý lên người hắn, bất quá chỉ trong nháy mắt cùng liếc qua đối phương. Đôi mắt lớn của Lôi điện cùng cặp mắt nhỏ của bảo trư cùng quan sát đối phương. Hai đầu Thần thú đồng thời trừng mắt như không ngờ đối phương âm thầm nhìn lén mình, bởi thế trong mắt chúng đồng dạng xuất hiện tia xấu hổ. Khâu Thần Nỗ dĩ nhiên quan sát được biểu hiện của hai đầu Thần thú, trong lòng lão thầm kêu đáng tiếc. Hai đầu Thần thú này ăn ý khiến người ta phát sợ. Chỉ liên tưởng khi chúng liên thủ cùng Hạ Nhất Minh cũng khiến người ta hâm mộ. Người bình thường được một đầu Thần thú chấp nhận đã là phúc khí, mà Hạ Nhất Minh đồng thời được hai đầu Thần thú, thậm chí siêu cấp Thần thú. Có lẽ chuyện tốt như vậy ngay cả lão thiên gia cũng đố kỵ nên mới bắt Hạ Nhất Minh lựa chọn. Hạ Nhất Minh chậm rãi tới trước mặt bảo trư cùng Lôi điện. Hai đầu Thần thú lập tức thu hồi ánh mắt, theo sau chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh. Chúng tựa hồ đạt được hiệp nghi nào đó nên thủy chung không nói một lời. Chậm rãi Hạ Nhất Minh đưa tay lên, ánh mắt kiên định, cổ tay tràn ngập lực lượng. Trong mắt Bách Linh Bát mơ hồ phát sáng, Khâu Thần Nỗ cùng Kỳ Lân thú đồng dạng vô cùng khẩn trương. Theo lý mà nói điều này không quan hệ tới họ, nhưng không hiểu vì sao trong lòng họ xuất hiện cảm giác không nỡ. Bởi bất luận Hạ Nhất Minh lựa chọn thế nào cũng đang vứt bỏ một đầu Thần thú. Cánh tay Hạ Nhất Minh đưa lên như ra quyết cuối cùng. Nhưng đúng lúc này bảo trư đột nhiên nói: - Chờ một chút. Động tác Hạ Nhất Minh ngưng lại, hắn hoài nghi nói: - Tiểu tử kia. Có chuyện gì? Sau khi bảo trư cất tiếng, không khí trong nội điện hòa hoãn hơn rất nhiều. Ngay cả Khâu Thần Nỗ cùng Kỳ Lân thú cũng thở phào nhẹ nhõm. Hai người bọn họ nhìn nhau, trong lòng cười khổ không thôi. Nếu là bọn họ căn bản không thể lựa chọn. Bảo trư đưa móng trước chạm lên cổ bạch mã. Lôi điện cảm giác ngứa ngáy nhưng không có ý hất tiểu tử kia xuống. - Ta đã nghĩ qua. Ngươi sẽ cùng Lôi điện tiến hành nghi thức bạn sinh. Bảo trư ánh mắt kiên định nói. Hạ Nhất Minh bật cười nói: - Tại sao? - Bởi vì ta không đánh lại Lôi điện. Bảo trư cây ngay không sợ chết đứng nói: - Uy lực lôi điện ngươi cũng thấy qua, so với Cửu Xỉ Đinh Ba của ta rõ ràng mạnh hơn. Lúc này ta không thể trợ giúp ngươi nhiều hơn nó. Bảo trư nói tới đây ngữ khí không khỏi biến hóa. Lôi điện hí lên một tiếng, thân thể run lên tựa hồ như bất mãn với bảo trư, bởi thế muốn nó ngã xuống. Nhưng bốn móng bảo trư như nam châm căn bản không hề lay chuyển, nó vỗ sống lưng Lôi điện nói: - Lôi điện. Lúc này đối thủ của chúng ta là đại gia hỏa tiếp nhận Tát Ma Đức truyền thừa. Ngươi thử nghĩ lại xem, hai người chúng ta ai ra tay thích hợp hơn. Động tác Lôi điện nhất thời ngưng lại, đôi mắt lóe lên quang mang như tự hỏi vấn đề này. - Đây cũng không phải luận võ, cho dù sinh tử chiến cũng không hơn lần này. Bất luận Ngả Đức Văn hay Ái Nhĩ Bá Lạp chỉ cần có cơ hội bọn chúng sẽ giết không tha. Bảo trư tiếp tục nói: - Nếu ta xuất trận ngươi nghĩ còn đường sống trở về sao? Lôi điện khẽ hí một tiếng, bất quá trong âm thanh rõ ràng xuất hiện cảm giác không yên. - Thánh Long. Khâu Thần Nỗ đang nghe bảo trư nói, sắc mặt đột nhiên biến hóa, giờ phút này không nhịn được ngắt lời: - Ngươi vừa nói Thần long Tát Ma Đức truyền thừa. Đây là chuyện gì? Bảo trư lập tức ưỡn ngực, hãnh diện nói: - Chính là đầu Tây phương Thần long Tát Ma Đức đi tới phương Đông tác quái bị chúng ta chém chết. Nhưng đáng tiếc Long châu của nó bị Lý Áo Ba Đặc trộm đi. Khâu Thần Nỗ sắc mặt càng cổ quái hơn, miệng run run nói: - Hạ huynh. Tát Ma Đức chẳng lẽ là đầu Thần long phương Tây chúng ta gặp tại Tử vong chi địa? Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu. Chuyện này không có gì bí mật, sớm muộn Khâu Thần Nỗ cũng biết. Hít một ngụm lãnh khí thật sâu, Khâu Thần Nỗ cùng Kỳ Lân thú liếc mắt nhìn nhau, đồng thời cảm nhận hàn ý trong lòng đối phương. Bọn họ không chút hoài nghi lời nói của bảo trư, bởi chưa người nào dám lấy chuyện này nói đùa. Bất quá nghĩ tới Hạ Nhất Minh chém chết một đầu Thần thú Ngụy thần cảnh cũng khiến bọn họ cảm thấy kinh hãi. Khâu Thần Nỗ trong lòng âm thầm cảm khái. May là Thánh Long bảo trư quan hệ tốt với Hạ Nhất Minh, nếu không bản thân lão vì khúc mắc khi trước giao chiến với hắn... Bọn họ một người một thú sắc mặt không ngừng biến hóa. Lúc này bọn họ không khác gì Lưu Mục cùng Mưu Tử Long khi trước. Bảo trư khẽ vỗ lên đầu Lôi điện, nói: - Ngươi có hai mươi hai khỏa Lôi chấn tử, thiên phú cùng thuộc tính tương hợp, uy lực phát ra khẳng định mạnh hơn Cửu Xỉ Đinh Ba của ta. Bởi thế lúc này nên là ngươi. Dứt lời bốn vó khẽ động, bảo trư lập tức nhảy tới phía Bách Linh Bát. Mặc dù mở miệng nói toàn chính khí nhưng trong lòng nó cảm thấy vô cùng khổ sở. Chỉ là nó không muốn người khác nhìn thấy tâm tư này bởi thế mới đi tìm Bách Linh Bát. Bất quá thân thể bảo trư đang di chuyển giữa không trung đột nhiên dừng lại, một bàn tay gắt gao túm chặt cổ nó. Bảo trư không phải đầu heo bình thường, nó đường đường chính chính là một đầu Thần thú. Không ngờ có người cả gan túm lấy cổ nó, chẳng lẽ không muốn sống? Bất quá miệng bảo trư không xuất hiện dấu hiệu thổ tức bởi cảm giác này nó vô cùng quen thuộc. Trong thiên hạ làm được chuyện này chỉ có hai người mà thôi. Một người là Bách Linh Bát trước mặt. Bất quá ánh mắt nó thấy rõ ràng, đôi tay Bách Linh Bát đang chắp sau lưng, gã im lặng đứng nhìn căn bản không có hành động khác. Nếu không phải Bách Linh Bát như vậy chỉ còn Hạ Nhất Minh. Quay đầu nhìn lại, quả nhiên Hạ Nhất Minh phía sau, ánh mắt bất mãn trừng trừng nhìn nó. Trên mặt bảo trư lập tức xuất hiện vẻ tươi cười nịnh nọt theo phản xạ. Bất quá nó lập tức phản ứng lại, nói: - Buông ta ra. Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, thu nó vào lòng, theo sau gõ gõ lên đầu nó vài cái nói: - Chuyện của ta không tới phiên ngươi làm chủ. Hung hăng áp chế tên tiểu tử trước ngực, tay còn lại Hạ Nhất Minh đặt lên cổ Lôi điện, cao giọng nói: - Khâu huynh. Ta đã chuẩn bị xong. Mời ngài tiến hành nghi thức bạn sinh. Khâu Thần Nỗ đang chấn động vì tin tức kia lúc này mới bừng tỉnh. Ánh mắt lão chuyển qua, nghi hoặc nói: - Hạ huynh. Lựa chọn của ngươi là... Hạ Nhất Minh cười ha hả, mỗi tay ôm một đầu Thần thú nói: - Đây là lựa chọn của ta. Khâu Thần Nỗ sắc mặt khẽ biến, nói: - Ngươi đồng thời lựa chọn hai vị Thần thú tiến hành nghi thức bạn sinh? - Không sai. Hạ Nhất Minh kiên định nói: - Bảo trư, Lôi điện cùng ta như một. Bất luận người nào cũng không thể bỏ. Khâu Thần Nỗ mặt mày nhăn nhó, nói: - Hạ huynh. Ngươi phải biết nghi thức bạn sinh đối với Đồ đằng nhất tộc chúng ta vô cùng quan trọng. Đó như đại sự cả đời, không thể coi như trò đùa. Vẻ tươi cười trên mặt Hạ Nhất Minh thu liễm, hắn nghiêm nghị nói: - Hạ mỗ biết bởi thế mới có lựa chọn này. Khâu Thần Nỗ hừ một tiếng, nói: - Theo lão phu biết, từ xưa tới nay chưa có người thành công kết bạn đồng thời với hai linh thú khác chủng tộc Hạ Nhất Minh trầm giọng nói: - Ta biết. Bất quá càng muốn thử một lần. Khâu Thần Nỗ đôi mắt lóe tinh quang, nói: - Người phải biết cơ hội tiến hành bạn sinh chỉ có một lần. Khi thất bại sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội này. Hai hành chân mày Hạ Nhất Minh khẽ nhíu, khuôn mặt lộ rõ vẻ kiên định, hắn nhìn bảo trư cùng Lôi điện gật đầu, cao giọng nói: - Luyện võ coi trọng kiên trì cùng tin tưởng. Chúng ta nhất định có thể thành công. - Hống... Bạch mã cùng bảo trư đồng thời hống vang như đáp lời Hạ Nhất Minh. Khâu Thần Nỗ chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh, ánh mắt hắn không chút dao động giống như trái tim hắn vững vàng như đá. Sau hồi lâu Kỳ Lân Thánh chủ thở dài một tiếng, ánh mắt lão nhìn lại hai đầu Thần thú bảo trư cùng Lôi điện, . Nhưng khiến lão kinh ngạc chính là, vừa rồi bộ dạng hai đầu Thần thú vô cùng lưỡng lự, nhưng khi Hạ Nhất Minh có quyết định không sáng suốt kia, ánh mắt chúng tràn ngập đấu chí. Biến chuyển kỳ dị này khiến Khâu Thần Nỗ cảm thán không thôi. Là Đồ đằng tộc nhân, lão hiểu rõ linh thú hơn xa người thường. Chỉ cần chứng kiến bộ dạng đám người Hạ Nhất Minh cũng biết bọn họ đã quyết tâm, bất luận lão khuyên can thế nào cũng không hiệu quả. Lão lắc đầu nói: - Hạ huynh. Lão phu xem qua lịch sử Đồ đằng nhất tộc cũng chưa từng biết ai có thể bạn sinh đồng thời hai vị Thần thú. Bất quá nếu ngươi đã quyết định, lão phu cũng không ngăn cản. Trên mặt Hạ Nhất Minh xuất hiện nụ cười, hắn gật đầu nói: - Đa tạ Khâu huynh. Lôi điện cùng bảo trư đồng thời hống vang, trong âm thanh tràn ngập cảm giác hưng phấn. Khâu Thần Nỗ nhìn ba người họ, cảm nhận tự tin cùng dũng khí tràn ngập không gian, không hiểu vì sao trong đầu lão xuất hiện ý nghĩ kỳ lạ. Có lẽ ba người họ thật sự có thể phá vỡ cực hạn, khiến Hạ Nhất Minh trở thành người đầu tiên qua mấy vạn năm có thể bạn sinh đồng thời hai Thần thú chủng tộc khác biệt.