Vũ Thần
Chương 1114
Xa xa bay tới chính là tiểu tử bảo trư trở về từ Tây phương Long cốc sau khi hoàn thành nhiệm vụ dụ địch.
Bất quá lúc này bảo trư không giữ nguyên hình dạng nhỏ bé khéo léo mà thân thể bành trướng kinh khủng hơn cả Tát Ma Đức.
Khi tiếng hống bảo trư truyền tới đây, đồng thời thân thể khủng bố của nó xuất hiện, đám sinh vật đại dương lần nữa giải tán. Chúng đồng dạng ngửi được khí tức nguy hiểm trên thân thể bảo trư, hơn nữa sau khi mất đi sự kích thích từ Long huyết, chúng đã không duy trì nổi dũng khí ban đầu.
Tốc độ bảo trư rất nhanh, chỉ giây lát đã tới trước mặt Hạ Nhất Minh.
Nó ngẩng đầu nhìn quanh, theo sau nói:
- Nơi này có khí tức của Tát Ma Đức. Hắn chạy đâu rồi?
- Đã chết.
Hạ Nhất Minh bình tĩnh nói.
Bảo trư sửng sốt giây lát, nói:
- Ngươi giết hắn? Hắn thật sự đã chết?
Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu, bất quá gương mặt không chút vui vẻ.
Vừa rồi chiến thắng có chút may mắn, nếu không phải hắn cỡi Lôi điện, cầm Kim Cương Đao do Bách Linh Bát hóa thân, phối hợp bốn kiện Thần khí, chưa chắc đã thuận lợi chém chết Tát Ma Đức.
Bảo trư liều mạng chớp mắt, cất tiếng cười lớn.
Mặc dù không phải nó đánh chết Tát Ma Đức nhưng cũng có đôi chút công lao.
Hơn nữa trong thân thể bảo trư chảy máu huyết Đông phương Thần long, có công đánh chết một đầu Tây phương Thần long Ngụy thần cảnh là chuyện vô cùng sảng khoái.
Nó ngửa cổ, rống lớn vài tiếng, theo sau hưng phấn nói:
- Tiếp theo phải làm gì? Vẫn theo kế hoạch cũ?
Sắc mặt Hạ Nhất Minh nhất thời ngưng trọng, hắn nhìn hải vực cau mày không nói.
Đôi mắt bảo trư liên tục chớp động, nói:
- Nếu Tát Ma Đức đã chết, Long cốc chỉ còn hai đầu Thần thú. Chúng ta có thể công kích, tiêu diệt chúng. Nếu thật sự có thể làm thịt hai tên kia, chúng ta yên tâm hủy diệt Long cốc, trừ đi hậu họa.
Âm thanh của nó vô cùng hưng phấn, đối với chuyện này rất có hứng thú. Huyết mạch Đông phương Thần long sục sôi khiến bảo trư cảm giác nôn nóng không thể chờ đợi.
Kỳ thực kế hoạch này không phải bảo trư nghĩ ra mà là kết quả thương nghị giữa Hạ Nhất Minh cùng Bách Linh Bát.
Với năng lực tính toán của Bách Linh Bát, những phương án đưa ra vô cùng chính xác. Bằng chứng là lúc này Tây phương Thần long Tát Ma Đức đã ngã xuống.
Tiếp theo hủy diệt Long cốc không nghi ngờ là cách giải trừ hậu họa tốt nhất.
Bất quá lúc này Hạ Nhất Minh nhìn ra đại dương, mơ hồ cảm nhận nơi đó ẩn nặc nguy hiểm cực lớn.
Cảm giác này vô cùng mơ hồ nhưng đối với Thần đạo cường giả điều này không phải không thể xảy ra,
Hắn hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
- Bảo trư. Sau khi ta chém chết Tát Ma Đức, không tìm thấy Long châu nội đan.
- Không thấy Long châu nội đan? Nó ở đâu?
Bảo trư kinh ngạc nói.
Trên thân thể linh thú nội đan là thứ giá trị nhất. Điểm này bất luận Tiên thiên linh thú thông thường hay Thần thú cũng vậy.
Hạ Nhất Minh thu thập thi thể Thần long để thất lạc Long châu nội đan, đây là việc bảo trư không hiểu chút nào.
Cười khổ một tiếng, Hạ Nhất Minh nói:
- Khi giao chiến Tát Ma Đức thổ tức Long châu nội đan, bị ta một đao đánh bay. Nhưng khi kết thúc ta tìm không ra.
Ánh mắt ngưng lại, Hạ Nhất Minh nói:
- Ta hoài nghi nó còn chưa rời khỏi nơi này.
Bảo trư thông minh nhất thời hiểu rõ ý tứ Hạ Nhất Minh. Nó trợn tròn mắt nhìn xung quanh nói:
- Ngươi hoài nghi nơi này có Thần đạo cường giả ẩn nấp?
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, sắc mặt ngưng trọng nhưng không trả lời.
Hắn cùng Tát Ma Đức giao chiến nhưng không phát hiện ra người này ẩn nấp, điều này đáng sợ cỡ nào.
Bảo trư tròng mắt khẽ đảo, chiếc mũi dài nhanh chóng chun lại khiến nếp nhăn càng lúc càng nhiều.
Sau một hồi đôi mắt bảo trư sáng lên, nó quay lại nhìn một phía đồng thời hống lên kinh thiên động địa:
- Thứ quỷ quái gì đó? Lăn ra đây cho ta.
Theo tiếng hống này mặt biển vốn tĩnh lặng lại cuồn cuộn sóng lớn.
Giống như bị thiên thạch giáng xuống, sóng biển cao vút cuốn phăng tất cả mọi vật. Đám sinh vật biển bị sóng biển cuốn đi thân thể giãy giụa, bất quá rất nhanh đã nhưng lại bởi chúng hoàn toàn hôn mê.
Cùng lúc từ đáy biển một bóng trắng mơ hồ xuất hiện trước mặt Hạ Nhất Minh.
Sau khi bị bảo trư bức ra, hắn cũng không lựa chọn bỏ chạy mà quang minh chính đại hiện thân. Biểu hiện tự tin cường đại đối chọi cùng Hạ Nhất Minh.
Hai hàng chân mày nhíu lại, Hạ Nhất Minh lập tức nhận ra lai lịch đối phương.
Đôi mắt lóe lên tinh quang, tinh thần khí trong giây lát ngưng tụ cực điểm, Kim Cương Đao trong tay rung lên, mặc dù không phát ra âm thanh nào nhưng chỉ cần là người sáng suốt cũng biết Hạ Nhất Minh vận lực chờ phát động.
Không chỉ vậy, quang mang những kiện Thần khí không ngừng lóe lên quanh thân thể hắn.
Hết thảy điều này đều bởi thân phận của đối phương.
- Lý Áo Ba Đặc các hạ. Có thể ở nơi này nhìn thấy ngài quả thực là vinh hạnh của ta.
Hạ Nhất Minh đôi mắt lóe tinh quang, vẻ tươi cười nói.
Trong lòng Hạ Nhất Minh vô cùng kinh ngạc, bởi hắn nghĩ nát óc cũng không cho rằng đối phương ẩn nặc dưới đáy biển lại là Giáo hoàng bệ hạ tiền nhiệm của Thần điện Tây phương.
Bất quá sau khi nhìn thấy người này hắn đã biết vì sao mình không thể phát hiện hành tung đối phương.
Vị Tây phương Ngụy thần cảnh cường giả này thực lực vô cùng cường đại, thậm chí không kém hơn Tát Ma Đức. Hơn nữa Thần điện truyền thừa vạn năm, mật thuật vô cùng đa dạng, có trời mới biết cường giả Thần điện nắm giữ bao nhiêu. Hạ Nhất Minh cùng Tát Ma Đức không phát hiện ra hành tung Lý Áo Ba Đặc là chuyện bình thường.
Lý Áo Ba Đặc trên mặt xuất hiện vẻ tươi cười thản nhiên, nói:
- Hạ Nhất Minh các hạ. Đã lâu không gặp.
Theo sau ánh mắt lão nhìn bảo trư ánh lên vẻ quái dị, nói:
- Bảo trư các hạ. Xin hỏi sao ngài có thể phát hiện hành tung của ta?
Rất hiểu nhiên vị Thần đạo cường giả này vô cùng tự tin với phương pháp ẩn nặc của bản thân. Bởi thế khi bị người phát hiện, phản ứng đầu tiên chính là không thể chấp nhận.
Bảo trư đắc ý hừ mũi vài tiếng, mặc dù nó không am hiểu tâm cơ nhưng tuyệt không phải đồ đần.
Bởi thế nó căn bản không có ý tứ nói thật.
Ngược lại khóe miệng Hạ Nhất Minh xuất hiện nụ cười.
Năng lực ẩn nặc của Lý Áo Ba Đặc quả thật lợi hại. Nếu lão vẫn ẩn nặc không ra ngay cả bản thân hắn cùng bảo trư cũng không cách nào xác định. Nhưng sau khi gặp được Long châu nội đan, lão không nhịn được ra tay.
Năng lực cảm ứng của bảo trư phản ứng rất mạnh với thiên tài địa bảo. Cái mũi của nó khẽ chun lại đã cảm nhận được hành tung bảo vật. Long châu nội đan là bảo vật thế nào? Thứ này vừa xuất hiện đã tràn ngập Long tức, bởi vậy nó như dấu hiện để bảo trư tìm kiếm. Cho dù Lý Áo Ba Đặc cất giấu Long châu trong vật phẩm không gian cũng đừng mong che giấu khứu giác bảo trư.
Bất quá đạo lý này không thể dễ dàng tiết lộ.
- Lý Áo Ba Đặc các hạ. Ngài tới nơi này không biết có gì chỉ giáo?
Hạ Nhất Minh mở miệng xóa bỏ đề tài trước.
Lúc này hắn đã không ôm bất cứ hi vọng nào với Long châu.
Thiên tài địa bảo như vậy nếu đã rơi vào tay Lý Áo Ba Đặc trừ khi động võ, nếu không đừng hi vọng nắm giữ. Mà muốn động thủ cướp vật trên tay vị Giáo hoàng bệ hạ tiền nhiệm này, Hạ Nhất Minh không đủ tự tin.
Vẻ mặt Lý Áo Ba Đặc dần ngưng trọng, lão cao giọng nói:
- Hạ Nhất Minh các hạ. Những lời này phải là ta nói mới đúng.
Lão dừng lại một chút, đôi mắt ánh lên vẻ hung hãn, nói:
- Ngươi tiến vào đại lục phương Tây, hơn nữa tới Long cốc giết Tây phương Long tộc. Đây là đạo lý gì?
Hạ Nhất Minh lặng lẽ cười, nói:
- Lý Áo Ba Đặc các hạ. Xem ra ngài đã sớm theo sau chúng ta?
Lý Áo Ba Đặc vẻ mặt không đổi, giống như không hiểu ý tứ Hạ Nhất Minh. Lão trầm giọng nói:
- Sau khi các ngươi tiến vào phương Tây ta đã chú ý. Thật không ngờ các ngươi tới Long tộc quấy rối, hơn nữa ngay cả Tát Ma Đức cũng bị các ngươi giết chết.
Khi nói những lời này, ngữ khí Lý Áo Ba Đặc không khỏi xuất hiện vẻ xúc động.
Tát Ma Đức vẫn thân tuyệt đối vượt ngoài dự tính của lão.
Ngay cả lão cũng không nắm chắc tiêu diệt đầu Thần long nắm giữ Không gian lĩnh vực này. Không ngờ đám tiểu tử phương Đông trước mặt lại có thể hoàn thành chuyện đó.
Điều này khiến đánh giá của lão về Hạ Nhất Minh đạt tới độ khó tin.
Hạ Nhất Minh cất tiếng cười lớn, nói:
- Nếu ngài đã theo sau chúng ta chẳng lẽ không biết lý do bên trong?
Lý Áo Ba Đặc chần chừ một lát, nói:
- Tát Ma Đức giết tộc nhân của các ngươi, ngươi báo cừu ta có thể mặc kệ. Nhưng muốn động tới Long cốc sẽ là kẻ địch của Tây phương chúng ta. Bổn tọa tuyệt đối không khoanh tay đứng nhìn.
Đôi mắt Hạ Nhất Minh bắn ra hai tia hung mãnh.
Khí thế hai bên đột nhiên tăng vọt, dĩ nhiên không ai chịu lùi nửa bước.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
1338 chương
41 chương
22 chương
1191 chương