Vu Thần Kỷ

Chương 199

Cơ Hạo thu liễm toàn bộ thần niệm vào trong, hai tay không ngừng, không ngừng nuốt vào từng hũ vu dược chuẩn bị trước đó. Đan điền vu huyệt mở, toàn thân vu lực chứa đựng hết ở trong vu huyệt, mười hai vạn chín ngàn sáu trăm đường kinh lạc trống rỗng, một tia vu lực cũng không còn tồn tại. Vu dược tiến vào thân thể, sau khi bị ngọn lửa năm màu tinh luyện, hóa thành ánh sáng năm màu lưu chuyển toàn thân, đều dung nhập trong kinh lạc trống rỗng. Từng kinh lạc trống rỗng hấp thu hoàn mỹ tinh hoa vu dược, trở nên càng thêm rộng rãi, bền bỉ, có thể cất chứa càng nhiều vu lực hơn. Ngày thường muốn dùng vu dược rèn luyện kinh lạc, chung quy sẽ bị vu lực dâng trào quấy nhiễu, dùng trăm phần vu dược, hiệu quả có lẽ chỉ có một phần. Nhưng hôm nay kinh lạc trở nên triệt để trống rỗng, kinh lạc trống rỗng không chút quấy nhiễu đem tinh hoa của toàn bộ vu dược cắn nuốt hết. Cơ hội cường hóa tuyệt hảo như thế chỉ có thời gian ngắn ngủn mười hơi thở. Sau mười hơi thở, khí huyết toàn thân Cơ Hạo ùn ùn hướng đan điền vu huyệt ập tới, Tiểu Vu tinh huyết vốn loãng như sương mù xoay tròn ở trong đan điền vu huyệt, liền nhanh chóng hóa thành Đại Vu tinh huyết trầm trọng ngưng luyện như thủy ngân, một đường chậm rãi cọ rửa cơ thịt, huyết mạch và cốt cách, cốt tủy, nháy mắt tràn đi toàn thân. Đại Vu cảnh, mỗi một lần khai thác vu huyệt, đối với thân thể đều là một lần cường hóa. Tiểu Vu tầm thường tài sản không đủ sau khi đột phá, cần tiêu phí lượng lớn thời gian điên cuồng kim thạch, cắn nuốt máu thịt hung thú cấp Đại Vu thể trọng hơn mười lần bản thân, hoặc là máu thịt hung thú cấp Tiểu Vu thể trọng trên ngàn lần bản thân, mới có thể đạt được đủ huyết nhục tinh khí hoàn thành rèn luyện bản thân. Nhưng Cơ Hạo có tài nguyên Vu điện làm trụ cột, khi đan điền vu huyệt bắt đầu chuyển hóa khí huyết bản thân, hắn lập tức lấy ra ‘Tam Cầm Cửu Thú Hoàn’ Ngũ Long Nghiêu luyện chế nuốt xuống. Tam Cầm Cửu Thú Hoàn màu đỏ tươi như máu to bằng ngón cái là Ngũ Long Nghiêu dùng cốt tủy ba loại hung cầm, chín loại hung thú luyện thành, bên trong ẩn chứa khí huyết tinh hoa cực kỳ khổng lồ, một viên Tam Cầm Cửu Thú Hoàn nho nhỏ có thể bổ sung hơn phân nửa khí huyết một Đại Vu, ở trên chiến trường, có thể khiến một vị Đại Vu có được sinh mệnh lực gần như cuồn cuộn không ngừng, chỉ cần trong tay có Tam Cầm Cửu Thú Hoàn, một vị Đại Vu có thể khôi phục thân thể bị thương không có hạn chế. Ngắn ngủn vài hơi thở, Cơ Hạo nuốt hết một lọ mười hai viên Tam Cầm Cửu Thú Hoàn, năng lượng tinh huyết khổng lồ tràn ngập toàn thân, sau đó nhanh chóng bị đan điền vu huyệt chuyển hóa, hóa thành lực lượng khí huyết của chính Cơ Hạo. Khớp xương hắn kéo dài từng chút một, thân thể cao thêm từng chút một, thân hình vốn gầy yếu của người thiếu niên cũng dần dần trở nên cường tráng cao lớn. Trong nháy mắt tiếp theo, tinh huyết mãnh liệt mênh mông trong cơ thể Cơ Hạo hóa thành một con rồng dài, gào thét bị tử phủ kim đan hấp thu vào. Trong cơ thể một nửa khí huyết bị tử phủ kim đan một ngụm nuốt vào, tử phủ kim đan cấp tốc xoay tròn, tử phủ kim đan vốn to bằng ngón cái tựa như tử kim đúc thành, giờ phút này thong thả bành trướng lên. Xoay tròn mỗi ba ngàn vòng sẽ lớn thêm một vòng, rất nhanh tử phủ kim đan đã tăng lớn đến kích thước trứng gà. Mi tâm Cơ Hạo bốc lên một đạo tử khí, hai mắt hắn mở ra, thần niệm khổng lồ thêm mấy lần, tinh thuần hơn mấy lần như thủy triều trào ra, nháy mắt đã bao phủ phạm vi trăm dặm. Lực lượng thần niệm như thủy ngân rót xuống đất không lỗ nào không vào, trong phạm vi trăm dặm tất cả gió thổi cỏ lay đều ở dưới sự khống chế của Cơ Hạo. Trong đôi mắt sương mù màu vàng tím mờ mịt sinh ra, cạnh con ngươi màu đỏ vàng, chín cái pháp ấn trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, mơ hồ có thể ở trong con ngươi của Cơ Hạo nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị phong hoa tuyết nguyệt, tinh tú xoay tròn. Trong thần hồn không gian, hư ảnh lần đầu tiên hướng Cơ Hạo suy diễn Khai Thiên Nhất Kích. Trong nháy mắt đó Cơ Hạo chạm đến thiên địa đại đạo tầng sâu nhất, bổn nguyên nhất của thế giới này. Nhưng khi đó linh hồn của Cơ Hạo căn bản không đủ để thừa nhận những đại đạo pháp tắc này, cho dù là một tia đại đạo khí tức cũng thiếu chút nữa nghiền nát linh hồn hắn. Nhưng thành tựu Đại Vu, linh hồn ở dưới khí huyết khổng lồ tẩm bổ chợt cường đại hơn gấp mười, Cơ Hạo đột nhiên đối với thiên địa đại đạo hư ảnh một ngày đó suy diễn ra lại nhiều thêm một phần cảm ngộ. “Nha Công!” Trong con ngươi một mảng lôi vân lóe lên, cả mảng tia điện sục sôi. Cơ Hạo nhìn thấy Nha Công đang bị mấy nam tử thân thể nấp ở trong hư không loạn lưu, cầm từng thanh trường đao màu đen bóng ma biến thành điên cuồng chặt chém làm bị thương nặng. Mà lai lịch những hư không loạn lưu này, lại là sáu cây cột đồ đằng màu đen kia. Nhưng căn nguyên của tất cả, sáu cây cột đồ đằng tạo thành pháp trận trung tâm, lại là nam tử Ngu tộc xa ở ngoài mười mấy dặm, cách mấy cột đồ đằng cực xa. Nam tử Ngu tộc con mắt dựng thẳng ở mi tâm không ngừng phun ra mảng lớn bóng ma, không ngừng cười quái dị ‘Khặc khặc’, mới là người khống chế tất cả cái này. “Đốt!” Cơ Hạo khẽ quát một tiếng, hai tay nhẹ nhàng vỗ một cái, bùn đất phía dưới thân thể hắn giống như nước chảy sôi sục lên. Cơ Hạo dễ dàng độn vào trong bùn đất, trong thời gian ngắn đã tới ngoài mười mấy dặm, vừa vặn tới phía dưới nam tử Ngu tộc kia. Bản thân thành tựu Đại Vu, tử phủ kim đan được đột phá thật lớn, pháp lực tu vi tăng vọt một mảng lớn, Cơ Hạo thi triển Tiên Thiên Linh Thổ Độn cũng trở nên đặc biệt nhẹ nhàng, thời điểm ở trong lòng đất hành tẩu chỉ có động tĩnh cực nhỏ, nhưng nam tử Ngu tộc toàn bộ lực chú ý đều ở trên thân Nha Công, căn bản không có khả năng chú ý tới tiếng vang nho nhỏ trong lòng đất giống như mấy con giun chậm rãi xuyên qua. Ngẩng đầu, xuyên thấu qua tầng đất dày một thước, thấy rõ Ngu tộc nam tử phương vị, trong lòng lửa giận bốc lên Cơ Hạo vươn hai tay, cầm ở Ngu tộc nam tử mắt cá chân, sau đó hung hăng xuống phía dưới nhất tha. Bùn đất lăn lộn, đại địa biến thành một vũng bùn, nam tử Ngu tộc đang hết sức chăm chú thi triển thiên phú thần thông đối phó Nha Công, hắn nằm mơ cũng không ngờ được dưới chân sẽ xảy ra dị biến như vậy. Rú thảm một tiếng, nam tử Ngu tộc bị Cơ Hạo nháy mắt kéo vào sâu trong bùn đất. Đại địa chính là nước, Cơ Hạo là con cá, bùn đất không có bất cứ sự trở ngại nào đối với Cơ Hạo hành động. Nhưng nam tử Ngu tộc xui xẻo này, hắn có thể nắm giữ hư không, hắn có thể khống chế bóng ma, nhưng bùn đất đối với hắn lại không khách khí chút nào. Lượng lớn bùn lầy theo mũi cùng miệng hắn tràn vào, nam tử Ngu tộc hoảng hốt thất thố, con mắt dựng thẳng ở mi tâm ‘Bốp’ một cái khép kín, cả người run rẩy ở trong lòng đất cứng ngắc thành một cục. Cơ Hạo không nói một lời túm lấy đầu hắn, dùng sức bóp gãy cổ hắn. “Đốt!” Lại là một tiếng pháp ngôn ra khỏi miệng, mảng lớn điện quang từ lòng bàn tay Cơ Hạo phun ra, linh hồn nam tử Ngu tộc cũng ở trong điện quang bị bổ thành một làn khói. Chiêu thức ấy, lại là hướng Tự Văn Mệnh học được, Tự Văn Mệnh ra tay, trước giờ là ngay cả linh hồn cũng đồng loạt tru diệt. Tùy tay đem thi thể nam tử Ngu tộc xách trong tay, Cơ Hạo lao ra khỏi đồ đằng, dưới chân một đám mây nâng thân thể hắn, để hắn lơ lửng ở giữa không trung. Giơ lên cao cao thực thể nam tử Ngu tộc trong tay, Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Dừng tay cho ta! Đầu mục của các ngươi đã chết!” Mấy nam tử hung hãn đang điên cuồng công kích Nha Công, không ngừng phát ra tiếng cười chói tai như bệnh tâm thần hoảng sợ dừng thủ, không thể tin quay đầu nhìn lại. Trong tiếng ‘Rắc rắc’, sáu cây cột đồ đằng vỡ ra, Nha Công đột nhiên ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, cả mảng lớn ánh lửa phun trào ra, mấy nam tử hung hãn rú thảm một tiếng bị ánh lửa cuốn vào, trong chớp mắt đã cháy thành một làn khói.