Vu Thần Kỷ

Chương 196

Sau khi rời khỏi Mậu Sơn ba ngày, đại đội di chuyển cắm doanh địa ở một thảo nguyên. Ban ngày, Cơ Hạo cưỡi Nha Công, đem mấy trăm dặm chung quanh đều tuần sát một lần, trong một mảng thảo nguyên này chỉ có chút ít đàn thú ăn cỏ, không có đàn thú ăn thịt quy mô lớn, coi như rất an toàn. Vừa vào đêm, Cơ Hạo đã tìm tới Vũ Mục, đem chuyện mình muốn tìm nơi yên tĩnh đột phá nói một lần. Vũ Mục và Phong Hành ôm đồm việc thủ ban đêm, Cơ Hạo cưỡi Nha Công, hướng một mảng gò đất hắn ban ngày đã xem xét ngoài ba trăm dặm bay đi. Vốn Cơ Hạo chỉ muốn một mình lẳng lặng rời khỏi, không kinh động bất luận kẻ nào đột phá sau đó quay về, nhưng Man Man sau khi phát hiện động tác của Cơ Hạo thì cứng đầu bám lấy, không làm sao được, Cơ Hạo chỉ có thể để Man Man đuổi kịp mình. Trên đồi gò nhỏ địa thế khá phẳng, Cơ Hạo đào một cái hố nho nhỏ ngồi ở trong, Nha Công và Man Man ở lại bên ngoài hộ pháp cho mình, hắn toàn tâm toàn ý điều động vu lực toàn thân, bắt đầu tấn công đan điền trọng huyệt. Nam Hoang Tiểu Vu đột phá Đại Vu cảnh, trên cơ bản không có bất cứ hệ thống thành thục nào đáng nói. Cho dù Tất Phương bộ, Hỏa Long bộ đại bộ lạc như vậy, cao thủ cấp Vu Vương, Vu Đế của bọn họ, cũng chỉ là đại khái hiểu một bộ phận vu huyệt quan trọng nhất trong lực lượng mạch lạc của mình, đại khái biết những vu huyệt nào tương đối dễ khai thác, do đó chỉ điểm hậu bối của mình theo nếp đột phá mà thôi. Nhưng Cơ Hạo kiếp trước đã có lý giải xâm nhập đối với kinh lạc cơ thể người, một kiếp này càng ở dưới sự trợ giúp của hư ảnh, đem một số kinh lạc bí ẩn hắn kiếp trước cũng không biết triệt để mở ra. Mà hắn thần niệm như nước, lúc quan sát bên trong toàn bộ vu huyệt nhìn không sót gì, giống như tinh tú trên trời, tất cả đều khắc thật sâu ở sâu trong thần hồn hắn. Vu, không tu linh hồn, không luyện nguyên thần, cũng không có ý kiến thần niệm. Đối với nắm giữ vu lực, bọn họ chỉ là ngày qua ngày rèn luyện thân thể, ngày qua ngày chém giết chiến đấu với cường đại đối thủ, đem sự nắm giữ đối với vu lực biến thành một loại bản năng. Nắm giữ như vậy là thô, là nguyên thủy, cho nên vu chiến đấu xưa nay cuồng dã phóng đãng. Nhưng Cơ Hạo luyện nguyên thần, súc thần niệm, hắn có thể đem vu lực của mình hóa thành từng sợi tơ nhện, khống chế tự nhiên theo ý muốn. Ở dưới thần niệm cường đại khống chế, trong mười hai vạn chín ngàn sáu trăm đường kinh lạc lớn nhỏ toàn thân, vu lực khổng lồ tương đương với bình thường trên dưới một trăm lần Tiểu Vu đỉnh phong bắt đầu chuyển động trong kinh lạc có trật tự. ‘Hô ~ hít ~’! ‘Hô ~ hít ~’! ‘Hô ~ hít ~’! Cơ bắp trên người Cơ Hạo phập phồng quái dị, như thủy triều lên xuống, lúc triều lên, thân hình hắn phồng lên như quả cầu, lúc triều xuống, làn da hắn cũng dán sát ở trên xương, nhìn qua giống như một bộ xương. Ở phía dưới làn da trắng nõn như ngọc của hắn, từng sợi kinh lạc màu lửa đỏ hừng hực thiêu đốt, đem toàn thân hắn cũng biến thành một mảng đỏ bừng. Nếu lúc này có người đứng ở trước mặt Cơ Hạo, tuyệt đối có thể nhìn ra —— Cơ Hạo đã đem toàn bộ kinh lạc toàn thân triệt để đả thông, hơn nữa trong mỗi một đường kinh lạc đều tràn ngập vu lực cường đại. Nha Công tâm thần tương thông với Cơ Hạo giang cánh, lười biếng ghé vào cửa huyệt động Cơ Hạo đào ra. Cửa vào huyệt động chỉ to khoảng hai thước, cái mông to của Nha Công chặn ở cửa, ánh lửa trên người Cơ Hạo không lọt ra được một chút nào. Man Man ghé vào trên đầu Nha Công, chải vuốt từng cây lông chim bóng loáng cho Nha Công, do đó cũng không chú ý tới bộ dáng kỳ quái này. Toàn thân vu lực cuồn cuộn, ở dưới thần niệm điều động hóa thành một mũi khoan cấp tốc xoay tròn, hung hăng hướng về đan điền yếu huyệt tỏa sáng rạng rỡ đâm tới. Trong tiếng ‘Ong ong’, một tầng màng trời sinh cực kỳ cứng cỏi, dày nặng ngoài vu lực cùng đan điền yếu huyệt của Cơ Hạo va chạm với nhau, tầng màng tiên thiên nguyên khí này biến thành lập tức lõm xuống. Trong thần hồn không gian, hư ảnh dần dần hiện ra thân hình. Hắn quan sát toàn bộ sự đột phá của Cơ Hạo. “Linh hồn… Nguyên thần… Thần niệm… Thì ra có diệu dụng như thế. Lực lượng cường đại là căn bản, nhưng lực lượng cường đại thuần túy không ý nghĩa tất cả. Nắm giữ đối với lực lượng, khống chế đối với mỗi một giọt lực lượng nhỏ bé nhất quan trọng tương tự.” “Đáng tiếc, đáng thương. Đáng tiếc, năm đó ta nếu có thể hiểu một điểm này, nào sẽ lưu lạc tới mức bây giờ? Nhưng cũng không chậm, chưa tuyệt vọng, còn có một đường sinh cơ. Tiểu gia hỏa, Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh này của ngươi, là thật sự giúp ta lớn bằng trời.” Cơ Hạo điều động vu lực, kéo dài không dứt hung hăng tấn công đối với đan điền yếu huyệt. Đổi thành Tiểu Vu đỉnh phong khác, bọn họ không có thần niệm khống chế vu lực tinh diệu như thế, bọn họ có thể làm chỉ có thể là như tự mình hại mình, dùng vu lực điên cuồng xông vào vu huyệt nào đó, như nước chảy đá mòn, trải qua ngắn nhất mấy tháng khổ công, mới có thể đem một tầng màng trời sinh dày vô cùng ngoài vu huyệt nhau cọ rửa sạch sẽ, thuận lợi mở vu huyệt. Cho nên a cữu Thanh Ảnh của Cơ Hạo còn có nửa bước Đại Vu khác, bọn họ cho dù đã đến bên bờ đột phá, vẫn phải hao phí mấy tháng đến mấy năm thời gian chậm rãi mài lực lượng, lúc đó mới có thể cuối cùng trở thành Đại Vu. Nhưng dưới thần niệm của Cơ Hạo khống chế, vu lực của hắn hóa thành mũi khoan cấp tốc xoay tròn dễ đột phá nhất, hung hăng khoan ở trên màng trời sinh. Màng trời sinh dày nặng, dày đặc, mềm dẻo dị thường phát ra tiếng ‘Ong ong’ không chịu nổi gánh nặng, ngắn ngủn một khắc đồng hồ sau, đã bị mạnh mẽ khoan ra một cái lỗ thật nhỏ. Vu lực khổng lồ trong mười hai vạn chín ngàn sáu trăm đường kinh lạc theo cái lỗ nho nhỏ chen chúc vào, con đê ngàn dặm bị hủy bởi hang kiến, tầng màng trời sinh ngoài đan điền yếu huyệt ầm ầm nổ tung, hóa thành thiên địa nguyên khí cuồn cuộn tinh thuần dị thường tan vào trong vu lực. Đây là Đại Vu đột phá, một loại ban ân, một loại bồi thường đối với Đại Vu của thiên địa tạo hóa. Tổng lượng vu lực của Cơ Hạo chợt tăng lên gấp đôi có thừa, sau khi điên cuồng rót vào vu huyệt, mạnh mẽ đem đan điền yếu huyệt hướng bốn phương tám hướng mở rộng ra. Ban đầu chỉ là một điểm nhỏ bé không thể tra xét, hiện tại đan điền yếu huyệt lại bị vu lực gào thét mà đến mạnh mẽ làm căng ra. Một tấc, hai tấc, ba tấc, một thước, hai thước, ba thước, một trượng, hai trượng, ba trượng… Cơ Hạo không ngừng lấy ra vu dược trân quý mang đến từ Vu điện, rót vào trong miệng từng ngụm từng ngụm. Vu dược hóa thành sóng nhiệt cuồn cuộn, sau khi trải qua hai đám lửa năm màu trong bụng chuyển hóa, nhanh chóng chuyển hóa làm vu lực tinh thuần nhất ùa vào đan điền. Đan điền yếu huyệt kịch liệt mở rộng, co rút lại, áp lực khổng lồ ép vu lực ở trong đan điền yếu huyệt cấp tốc xoay tròn, áp súc, vu lực vốn như dòng nước, ở dưới áp lực khổng lồ của đan điền yếu huyệt nghiền áp, đang dần dần ngưng tụ thành tồn tại nặng nề, đặc như thủy ngân. ‘Đinh’ một tiếng, trong đan điền Cơ Hạo truyền đến một tiếng vang giòn, giọt vu lực Đại Vu mới tinh đầu tiên ngưng tụ thành hình, hóa thành dịch màu lửa đỏ rơi vào trong đan điền. Sau đó tiếng ‘Đinh đinh’ không dứt bên tai, toàn thân vu lực nhanh chóng chuyển hóa, đan điền của Cơ Hạo dần dần trở nên no đủ tràn đầy. Một mảng ánh lửa hiện lên ở phía sau Cơ Hạo, trong ánh lửa một con Tam Túc Kim Ô sống động như vật còn sống dần dần thành hình. Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Tam Túc Kim Ô ầm ầm sụp xuống vỡ nát, trong ngọn lửa phía sau Cơ Hạo, hiện ra một bóng người cường tráng đội trời đạp đất, hai tay giơ lên cao cao, giống như muốn chống đỡ toàn bộ bầu trời! Trong thần hồn không gian, hư ảnh hài lòng nở nụ cười. “Nhân tộc, bản thân đã là đồ đằng… nào cần dùng bọn cầm thú kia làm đồ đằng cung phụng!” “Giữa trời đất, nhân tộc, chính là nhân tộc duy nhất, đội trời đạp đất!” “Không quỳ trời, không bái đất, không kính quỷ thần, lưng có thể đỡ toàn bộ thiên địa, nhân tộc!”