Vu Thần Kỷ

Chương 1837

Công thành đại chiến, hoặc là nói, hành trình chịu chết đã bắt đầu. Hỗn Độn Nguyên Long kéo xe kéo chậm rãi đến gần đỉnh thiên lập địa cột sáng lưu ly bảy màu, lẳng lặng lơ lửng trên không trung cách mặt đất gần trăm dặm. Cơ Hạo đứng dậy, đi tới trên hành lang mép xe kéo, chắp tay sau lưng lạnh lùng nhìn chiến đấu phía dưới... Nói chính xác, là giết hại. Chính bắc Da Ma Thiên, cũng tức là Ngu Hoặc phân thân quản lý quý tộc bản thổ thúc giục vô số vật hi sinh cuồn cuộn lao về phía Nghiêu Sơn thành, phương hướng chính đông chính tây thực dân thánh tôn cũng ra roi vô số vật hi sinh gào thét lao về phía trước. Không biết Đế Úc bỏ thuốc gì cho tộc trưởng, trưởng lão các bộ tộc vừa và nhỏ, nhiều bộ tộc vừa và nhỏ thực lực thấp kém được ăn cả ngã về không, đem thanh niên trai tráng trong tộc đuổi về phía tiền tuyến. Bọn họ cưỡi chiến thú đủ loại màu sắc hình dạng, giơ đồ đằng chiến kỳ đủ loại màu sắc hình dạng, hung hãn không sợ chết lớn tiếng kêu gào, ý chí chiến đấu sục sôi hướng Nghiêu Sơn thành áp sát. Nghiêu Sơn thành trừ bị các dòng sông hung hiểm đến cực điểm vờn quanh, bên ngoài cùng càng có một vòng biển lớn mênh mông Cơ Hạo bố trí, đám đông tinh nhuệ long tộc thống lĩnh vô số thủy tộc đại quân, đã chỉnh đốn xong hàng ngũ ở trong biển lớn, đứng ở trên đầu sóng kéo dài không dứt lớn tiếng gào rống. Theo bốn con đường lớn ở bốn phương hướng, vô số quân đội vật hi sinh lao vào một mảng nước lớn mênh mông này. Pháo đài bay của đại quân dị tộc phun ra điện quang màu lam loá mắt bay ngang trời, nhưng vừa mới tiến vào phạm vi một vòng mặt nước này, cấm không pháp trận trong Thiên Địa Đại Trận ầm ầm phát uy, mấy chục tòa pháo đài bay dài rộng mười dặm có thừa chợt mất đi tuyệt đại bộ phận động lực lơ lửng, chật vật từ trên cao rơi về phía mặt nước. Mảng lớn sóng máu quay cuồng lao ra, trong biển máu Cơ Hạo bố trí ở bên ngoài cùng của mặt nước, vô số Bán Long Tu La cùng Huyết Trì U Quỷ vô thanh vô tức lao ra, nhấc lên sóng máu cuồn cuộn bao phủ mấy chục tòa pháo đài. Mấy chục ngọn núi bay theo sát ở sau pháo đài lại không chịu nổi, các ngọn núi đó dựa vào phù văn lơ lửng bay được trên trời bùng nổ vô số quầng lửa, từng ngọn núi phun ra mảng lớn khói đen lửa nóng, nặng trịch từ trên cao rơi xuống. Trong máu quay cuồng, ngọn núi trực tiếp bị U Minh Huyết Hải ác độc đến cực điểm ăn mòn thành cặn, tính cả toàn bộ sĩ tốt trên ngọn núi cũng hóa thành máu. Đại quân vật hi sinh quý tộc bản thổ Bàn Ngu thế giới hướng chính bắc bị kìm tỏa, quân đội dị tộc chính đông chính tây hai phương hướng cũng chẳng có kết cục tốt. Đám đông sinh linh thực dân thế giới cổ quái ở dưới các thực dân thánh tôn thúc giục, hung hãn không sợ chết lao vào trong biển lớn toát ra mùi máu tươi. Các sinh linh dân bản xứ thể tích khổng lồ đó gào thét trầm thấp, dốc sức bơi về phía trước, cõng trên lưng chiến sĩ dân bản xứ rậm rạp khó có thể đếm hết hướng phía trước cấp tốc bơi đi. Bọn họ không ngừng bơi về phía trước, dần dần rời xa đất liền. Mười dặm, trăm dặm, ngàn dặm... Sinh linh dân bản xứ to lớn rậm rạp nhiều đếm không xuể phập phềnh ở trên mặt nước, bọn họ dùng thân thể của mình làm thuyền bè, chở quân đoàn dân bản xứ quy mô khổng lồ hướng Nghiêu Sơn thành bơi đi. Sau khi quân đoàn dân bản xứ trôi nổi trên mặt nước đạt tới một con số kinh người, trong hải vực hai sườn đông tây sóng máu phóng lên cao, vô số Bán Long Tu La và Huyết Trì U Quỷ gào thét lao ra. Máu sức ăn mòn rất mạnh của biển máu hầu như ở trong vài hơi thở ngắn ngủn đã đem các sinh linh dân bản xứ thể tích khổng lồ kia ăn mòn hết, đem bọn họ hóa hết thành máu sền sệt, dơ bẩn. Vô số chiến sĩ dân bản xứ rơi vào biển máu, bọn họ thậm chí chưa thể phát ra một tiếng thét chói tai, đã bị máu nuốt chửng. Trên biển máu bốc lên sương mù máu nhàn nhạt, đó là huyết khí quá mức nồng đậm mà bốc hơi khí tức tanh máu. Trong sương mù máu dần dần nồng đậm, một lại một cánh cổng đồng xanh mặt ngoài điêu khắc vô số cái đầu ác quỷ lặng yên mở ra, từng cái vòng xoáy đen sì ở phía sau cửa lặng lẽ xuất hiện. Vô số chiến sĩ dân bản xứ bị đánh chết linh hồn gào rú thảm thiết bị quấn vào cánh cổng đồng xanh, Minh đạo nhân đã không kiềm chế được lặng yên ra tay —— linh hồn đám chiến sĩ dân bản xứ kia, đều là tư liệu sống tốt nhất hắn luyện chế các loại U Minh chiến sĩ cổ quái! Càng có thi thể vô số chiến sĩ dân bản xứ bị máu nháy mắt âm thầm giết từ trong biển máu phóng lên cao, như thiêu thân lao đầu vào lửa nhập vào cánh cổng đồng xanh. Minh đạo nhân lấy vô thượng pháp lực nhanh chóng thu gặt thi thể các chiến sĩ dân bản xứ đó, trong cánh cổng đồng xanh mơ hồ truyền đến từng đợt tiếng cười cao vút đến cực điểm, hiển nhiên Minh đạo nhân đã đắc ý đến cực điểm. Hướng chính nam, từng cái thuyền gỗ, bè gỗ lâm thời bị vô số chiến sĩ nhân tộc đẩy đi trong nước, từng đám đông chiến sĩ nhân tộc mang theo chiến thú tọa kỵ của mình đi lên thuyền bè, trực tiếp dùng binh khí của mình làm mái chèo, chèo thuyền hướng Nghiêu Sơn thành lao đi. Vô số phi cầm tọa kỵ cõng vô số chiến sĩ nhân tộc gào thét lướt qua không trung, nhanh như cuồng phong lao về phía Nghiêu Sơn thành. Như pháo đài bay và ngọn núi bay của quân đoàn bản thổ Ngu tộc hướng chính bắc, vô số phi cầm tọa kỵ vừa mới lao vào phạm vi phòng thành đại trận của Nghiêu Sơn thành bao phủ, cấm không đại trận ầm ầm phát tác, vô số phi cầm gào thét từ trên cao cấp tốc rơi xuống. Mặc cho đám phi cầm đó điên cuồng vỗ cánh, nhưng bọn chúng không cảm thụ được lực nâng ngày thường quen thuộc nữa. Vô số lông vũ hỗn độn từ bầu trời rơi xuống, từng đám đông phi cầm tính cả chủ nhân của chúng cùng nhau từ trên cao rơi xuống. Chiến sĩ nhân tộc rơi xuống giống như các ngôi sao băng, lộn xộn đập vào trong thuyền bè của chiến sĩ nhân tộc phía dưới, thuyền bè lấy hàng vạn để tính bị chiến sĩ nhân tộc mặc phi trọng giáp đập lộn xộn triệt để rã rời, trong lúc nhất thời không biết có bao nhiêu chiến sĩ nhân tộc gào thét rơi xuống nước. Ảnh ảnh trác trác, vô số Huyết Trì U Quỷ vô thanh vô tức từ trong máu bơi tới. Bọn họ kéo hai chân chiến sĩ nhân tộc rơi xuống nước, lôi bọn họ nhanh chóng chìm vào đáy nước. Máu dinh dính tanh hôi nhanh chóng trút vào thất khiếu của các chiến sĩ nhân tộc này, vô số chiến sĩ nhân tộc chỉ hự một tiếng liền ngất đi. Chỉ ngất, chưa chết. Đây là kế hoạch Cơ Hạo trước khi di chuyển Nghiêu Sơn thành đã chế định, các chiến sĩ dị tộc kia có thể càn rỡ giết chóc hết, chỉ có các chiến sĩ nhân tộc này có thể bắt sống thì dốc sức bắt sống. Là cao tầng bộ tộc tương ứng các chiến sĩ đó mắc sai lầm, không nên do các chiến sĩ đến thừa nhận một phần tội nghiệt này. Vô số lính tôm tướng cua lặn ở đáy nước thật sâu, bọn họ ở trong nước sâu kéo theo các mớn nước màu trắng chảy xiết, nhanh chóng đi tới biên giới nước biển bình thường và nước biển huyết hải giao giới. Huyết Trì U Quỷ đem chiến sĩ nhân tộc bị ngất từ trong huyết hải kéo ra, giao cho đám lính tôm tướng cua kia. Đám lính tôm tướng cua kéo các chiến sĩ nhân tộc đó nhanh chóng nổi lên mặt nước, kéo bọn họ hướng Nghiêu Sơn thành nhanh chóng bơi đi. Đế Úc ở trên bờ phía nam ‘bày mưu nghĩ kế’, ‘chỉ huy toàn cục’ thông qua vu kính nhìn thấy đám đông chiến sĩ nhân tộc bị bắt sống, hắn không khỏi tức giận đến mức rống giận liên tục. Ở trong tiếng kinh hô của thủ lĩnh vô số bộ tộc, Đế Úc rút binh khí, chém giết ngay tại chỗ mười mấy thủ lĩnh bộ tộc vừa và nhỏ ‘tác chiến bất lực’. Đế Úc ra lệnh một tiếng, các bộ tộc vừa và nhỏ bị chém giết thủ lĩnh bị phế truất tên của bộ tộc, toàn bộ lãnh địa của bọn họ, bọn họ tộc nhân của toàn bộ, đều ở dưới dụ lệnh của Đế Úc nhập vào Công Tôn nhất tộc. Ở trong tiếng quát lớn nổi trận lôi đình của Đế Úc, Phệ Tâm bọn cửu tử hùng hổ vỗ vỗ ngực, sải bước đi về phía tiền tuyến.