Vu Thần Kỷ
Chương 1765
Từng phần tử lục thiên thư bay loạn, từng cái mệnh lệnh truyền loạn, vô số long tộc đại tướng hưng phấn tới mức kêu ngao ngao chạy loạn, từng đám đông chiến sĩ long tộc tinh lực quá thừa hi hi ha ha múa đao múa kiếm chạy lung tung, Thiên Địa Đại Trận khẽ ngân lên không ngừng, thông qua hồng hoang tinh thần lực có mặt khắp nơi trong hư không, đem đám đông tướng sĩ long tộc đưa đi các nơi của Bàn Cổ mỗ đại lục.
“Ta là công bằng nhất.” Ngao Bạch đắc ý ưỡn bụng hướng Thiếu Ti, Chúc Dung thị, Đông công, Thanh Tường cười nói: “Các bộ tộc cầu viện kia, ta biết đều là bằng hữu của Cơ Hạo và Tự Văn Mệnh, cho nên chỉ cần bọn họ cầu viện, long tộc ta lập tức phái ra viện binh... Không trì hoãn một chút nào cả, số lượng phái ra viện binh cũng là giống nhau như đúc, đây là công đức, công đức!”
Ngao Bạch cười đến mức răng hàm cũng lộ ra, là Bí Hý một trong chín con trai của tổ long, hắn có được man lực tuyệt đối vô địch bá đạo ở trong long tộc, có lẽ chính bởi vì man lực quá mạnh mẽ, đầu óc hắn giống như con cháu hắn, cũng không đủ dùng cho lắm.
Thiếu Ti, Chúc Dung thị có kinh nghiệm chiến đấu phong phú gương mặt giật giật nhìn Ngao Bạch. Bọn họ muốn nhắc nhở Ngao Bạch phân phối chia đều phái ra viện binh như vậy, tất nhiên là không thỏa đáng. Nhưng Ngao Bạch ngửa mặt lên trời cười lớn một tiếng, cực kỳ bá đạo cười nói: “Hôm nay để các vị xem phong thái long tộc ta... Ha ha ha, Bàn Cổ thế giới, nhân tộc là nhân vật chính của thiên địa? Khí vận chi chủ? Hắc, muốn nói đánh trận, vẫn phải xem long tộc ta!”
Hung hăng vung tay, Ngao Bạch cười lạnh nói: “Mặc kệ thiên quân vạn mã, hảo hán long tộc ta chỉ cần một ngón tay, là có thể đánh bọn hắn một cái người ngã ngựa đổ, đầu người lăn lông lốc, máu chảy thành sông, xác chất khắp nơi... A nha nha nha, ai dám chiến với ta một trận?”
Khí phách cuồn cuộn từ trong cơ thể Ngao Bạch khuếch tán ra, chấn động toàn bộ đại điện cũng khẽ run lên. Thiếu Ti, Chúc Dung thị trao đổi với nhau một ánh mắt, không làm sao được đành ngậm miệng. Nhưng âm thầm, bọn họ nhanh chóng ban phát mệnh lệnh, Kim Ô đạo binh của thiên đình cùng Chúc Dung thần binh bắt đầu khẩn cấp tập hợp, còn có Hạ Mễ quản lý đại quân thủy tộc, cùng với quân đoàn thủy yêu của Vô Chi Kỳ, Viên Lực, tất cả làm sẵn chuẩn bị xuất chiến.
Trên không bộ tộc của Hùng Sơn, Ngao Hạo mặt âm trầm nhìn kẻ địch ở bốn phương tám hướng giống như mây đen hội tụ tới, ưu thế binh lực gấp hơn trăm lần, điều này làm Ngao Hạo cũng cảm thấy đau đầu một trận.
Đột nhiên, mấy quái thú đầu chim ưng thân sư tử há mồm hướng tới Ngao Hạo phun ra các ánh chớp, dòng điện to bằng vại nước hung hăng đánh ở trên thân Ngao Hạo, đánh cho vảy trên da mặt hắn đốm lửa văng tung tóe, vô số dòng điện nhỏ bé đem râu rồng của hắn cũng đánh cho gấp khúc lại.
Sự kiêu ngạo, kiêu căng bắt nguồn từ trong xương tủy long tộc chợt bùng nổ, Ngao Hạo giơ hai cây roi dài lớn tiếng quát: “Bọn nhỏ long tộc, theo lão tử lên... Hắc hắc, một đám nhãi con nhân tộc, cộng thêm một đám ác quỷ dị tộc chưa biết tên... Giết sạch bọn chúng!”
Bắt đầu từ khi Bàn Cổ tam tộc xuất hiện ở Bàn Cổ thế giới, nhân tộc không có nanh vuốt sắc bén, không có lân giáp chắc chắn, không biết bay, không biết độn thủy, hầu như vô dụng, từ thời đại hồng hoang đã luôn bị long tộc khinh bỉ đến hôm nay. Toàn bộ long tộc đều tin tưởng vững chắc, một hảo hán tử long tộc có thể thoải mái xử lý một vạn chiến sĩ nhân tộc.
Vẻn vẹn binh lực chênh lệch gấp trăm lần, tính là cái chim gì?
Ngao Hạo mở cái miệng rộng, một làn sóng hàn khí âm u từ trong mồm hắn phun ra, vô số khối băng màu đen cấp tốc xoay tròn ở trong sóng nước, khối băng to bằng đầu người va chạm lẫn nhau, phát ra tiếng nổ vang chói tai, sóng nước quét ngang hư không, đem mấy vạn quái thú đầu chim ưng thân sư tử quấn vào, cũng đem hơn một ngàn phi hùng kỵ sĩ bọc lại trong sóng nước.
Sóng nước âm hàn thấu xương, huyền băng màu đen nặng nề từ bốn phương tám hướng đập xuống, đem lũ quái thú đầu chim ưng thân sư tử kia đập tan xương nát thịt, đem các phi hùng kỵ sĩ Công Tôn thị đập đứt gân gãy xương.
Ngao Hạo lớn tiếng rít gào, thân thể hắn bành trướng đến trên dưới mười trượng, hai cây roi dài đến mười mấy trượng kéo theo phong lôi cuồn cuộn, như hai cây cột lớn hướng tới bốn phương tám hướng đập loạn. Lực lượng cơ thể đáng sợ của long tộc trong nháy mắt này triển lộ không bỏ sót, nơi cây roi dài trong tay Ngao Hạo đi qua, không có bất cứ một phi hùng kỵ sĩ nào có thể tiếp được một đòn của hắn.
Trong phi hùng kỵ sĩ Công Tôn Sài mang đến, mấy chục anh hùng hảo hán Công Tôn thị có danh tiếng, mỗi người đều là cấp bậc Vu Đế đỉnh phong, bọn họ thét lớn hướng Ngao Hạo lao lên, trường thương trường kích trong tay mang nhiều điểm hàn quang đâm về phía thân thể Ngao Hạo.
Ngao Hạo không có ý tứ né tránh, thân thể hắn lao chính diện về phía binh khí của phi hùng kỵ sĩ, trường thương trường kích sắc bén bắn tung tóe ra nhiều đốm lửa trên lân giáp của hắn, chưa có một món nào có thể đâm thủng thân thể hắn. Cây roi dài trong tay hắn quét ngang một cái, mấy chục tên Vu Đế đỉnh phong liền phun từng ngụm từng ngụm máu, đứt gân gãy xương hướng phía sau bay ra.
Một đòn tùy ý của Ngao Hạo, lực lượng lớn tới mức kinh người, mấy chục tên Vu Đế bị đánh bay không tính, càng có năm Vu Đế bị đánh phát nổ thân thể ngay tại chỗ, thân thể nổ tung thành một mảng sương mù máu, vu bảo giáp trụ thiên chuy bách luyện càng bị đánh cho phân giải vỡ nát.
“Long tộc... vô địch trên đời!” Ngao Bạch một đòn nhẹ nhàng đã phá nát mấy chục tên đại tướng Công Tôn thị vây công, tám trăm chiến sĩ long tộc thuần huyết phía sau hắn cũng lớn tiếng gào thét, thân thể bọn họ cấp tốc bành trướng đến trên dưới bảy tám trượng, vung các loại binh khí nặng nề hung hãn xông vào trong hàng ngũ phi hùng kỵ sĩ của Công Tôn thị.
Cự long trợn mắt, lân giáp toàn thân giống như lưỡi đao dựng thẳng lên, tám trăm con cự long thuần huyết chỉ lắc đầu xông pha một đợt, hơn vạn phi hùng kỵ sĩ lập tức trọng thương hộc máu, phi hùng kỵ sĩ còn lại tạo thành quân trận hướng các chiến sĩ long tộc khủng bố kia điên cuồng tấn công, mười mấy vạn phi hùng kỵ sĩ ngạnh kháng tám trăm long tộc, thế mà chỉ đánh được ngang tay.
Càng nhiều phi hùng kỵ sĩ nhanh chóng đến cứu viện, từng đám đông chiến sĩ Già tộc nhanh chóng đầu nhập chiến trường, vô số quái thú đầu chim ưng thân sư tử cuồn cuộn không ngừng bay tới, càng nhiều chiến sĩ dị tộc bao vây quân đội Ngao Hạo suất lĩnh, nhiều chiến sĩ dị tộc đã giao thủ cùng mười vạn chiến sĩ thủy tộc Ngao Hạo mang đến.
Hùng Sơn thở hổn hển đứng trên mặt đất, hắn nhìn thấy Ngao Hạo ở giữa vô số kẻ địch lui tới xung phong, tung hoành vô địch, hắn không khỏi vung cây rìu lưỡi rộng khổng lồ, gầm rú khàn cả giọng: “Giết, giết, giết, giết sạch bọn phản đồ nhân tộc cấu kết ác quỷ dị tộc... Giết, giết, giết, giết sạch bọn ác quỷ dị tộc làm hại nhân tộc chúng ta... Giết, giết, giết!”
Một ngón tay màu đen mang theo tiếng xé gió đáng sợ đột ngột xuất hiện ở phía sau Hùng Sơn, sắc bén hung hăng đục lỗ cái gáy Hùng Sơn, một đòn xuyên thủng đầu của hắn, đem hắn đánh bay xa mấy trăm trượng.
Hùng Sơn trọng thương, ngã vật xuống đất cả người run rẩy không ngừng. Vu Bật toàn thân khí đen lượn lờ, đã hoàn toàn hóa thành ma tộc chậm rãi từ trong không khí đi ra, nheo mắt nhìn về phía chiến sĩ long tộc trên bầu trời lui tới xung phong.
“Long tộc... Lợi hại! Sơ vu nhất mạch ta, không, tổ tiên Nguyên Ma nhất tộc ta, dốc hết tâm huyết nghiên cứu phát triển Đồ Long Thuật, hôm nay cuối cùng đã có đất dụng võ... Đồ Long Thuật, vô thượng bí thuật hàng đầu thế gian, nhiều năm qua bởi vì long tộc áp chế không dám bại lộ chút nào. Hôm nay, cho bọn nhãi long tộc các ngươi biết, thế gian long tộc ngươi không phải là vô địch!”
Vu Bật cười dữ tợn, từng mảng lớn khí màu đen không ngừng từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra.
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
113 chương
114 chương
4 chương
156 chương
4 chương
13 chương
160 chương