Vu Thần Kỷ

Chương 1489

Ở dưới thái dương kim lôi Cơ Hạo ngưng tụ ra uy hiếp, toàn bộ dị tộc đều ngậm miệng. Sau đó Cơ Hạo thả ra mười vạn Bán Long Tu La, trăm vạn Huyết Trì U Quỷ. Bán Long Tu La ngoại hình đặc biệt, khí tức sâm nghiêm rít gào trầm thấp, uy áp cường đại đáng sợ làm trái tim người ta rung động; Huyết Trì U Quỷ thân hình chớp tắt, như quỷ mỵ lúc ẩn lúc hiện, con mắt lạnh lẽo khiến sau lưng người ta lạnh toát từng đợt. Bán Long Tu La thực lực nhân tộc cao giai Vu Đế, Huyết Trì U Quỷ thực lực nhân tộc cao giai Vu Vương. Khi bọn họ sóng vai với kim giáp thần tướng, ngân giáp thiên binh xếp thành trận địa hình vuông chỉnh tề, không đơn giản là dị tộc đột nhiên biến sắc, ngay cả nhiều bá hậu nhân tộc vẻ mặt cũng có chút mất tự nhiên. Trong bất tri bất giác, Nghiêu Sơn lĩnh thời gian thành lập còn chưa đến trăm năm, thế lực lệ thuộc trực tiếp Nghiêu Hầu Cơ Hạo đã đáng sợ như thế? Không nói các thần tướng, thiên binh đến từ thiên đình, chỉ nói mười vạn Bán Long Tu La, thuần một sắc thực lực cao giai Vu Đế, bộ tộc tầm thường làm sao lấy ra được? Cộng thêm bản thân Cơ Hạo một Vu Thần thứ thiệt cường hãn thái quá, bản mạng vu tinh thế mà là một vầng mặt trời của thế giới khác, lực lượng bản mạng vu tinh vượt qua hồng hoang tinh thần tầm thường trăm ngàn lần, ngàn vạn lần. Càng không cần nhắc tới Cơ Hạ phụ thân của Cơ Hạo kế thừa di trạch tổ tiên Vu Thần lưu lại, lúc nào cũng có thể lột xác thành một Vu Thần chân chính! Hai đại cao thủ cấp Vu Thần tọa trấn, loại nội tình này so với Hữu Hùng thị siêu cấp thị tộc như vậy còn hơi kém một chút, nhưng cũng đủ để xếp vào hàng ngũ thị tộc đứng đầu nhân tộc. Đặc biệt Cơ Hạo được thiên địa sắc lệnh, thế mà giống với thượng cổ thánh hoàng Phục Hy thị, lấy thân người thành tựu thiên đế chi tôn. Tiềm lực Nghiêu Sơn lĩnh tương lai phát triển, dù là Hữu Hùng thị, Cao Dương thị siêu cấp thị tộc như vậy cũng có chút không nhìn rõ nữa. Cơ Hạo chân đạp mây lửa đi tới tường thành Lương Chử. Hắn hướng đám người Đế Thuấn kính cẩn hành lễ, mà Đế Thuấn, Hiên Viên thánh hoàng, Thần Nông thị… năm đại Nhân Hoàng vội vàng dựa theo thân phận ngang hàng hướng hắn hoàn lễ. Làm Nhân Hoàng, Đế Thuấn bọn họ ở trên lễ nghi không thể có chút sai lầm sơ suất, cho dù Cơ Hạo là vãn bối nhân tộc, hắn giờ phút này có được thân phận thiên đế, thì không thể đối đãi hời hợt. Chỉ có Cơ Hạo lúc hướng Tự Văn Mệnh hành lễ, Tự Văn Mệnh cười lớn đánh một quyền vào trên ngực hắn. Hai người nhìn nhau cười, ăn ý trước sau như một. Đế Thuấn nhất thời cũng cười lên. Trước đây các đời Nhân Hoàng và thiên đế thiên đình quan hệ luôn cứng rắn đối lập, mọi người thường xuyên có ma sát dày đặc. Hiện tại Cơ Hạo thiên đế mới ra lò này và Nhân Hoàng dự định nhiệm kỳ sau Tự Văn Mệnh quan hệ giao hảo như thế, cái này đối với toàn bộ nhân tộc, đối với toàn bộ Bàn Cổ thế giới đều vô cùng tốt... Thế này thật sự là quá tốt rồi. Một lão vu tế lấy ra Lão Ngả Thảo (cỏ ngải) hắn dùng tinh huyết bách độc bào chế không biết bao nhiêu năm, cuộn thành cục Ngả Thảo, lại rắc một vốc bột phấn bọ cạp, nhện, rết… các độc trùng mài thành ở bên trên, châm một mồi lửa, từng luồng khói đen dinh dính từ trong cục Ngả Thảo trào ra, rất có linh tính chui vào lỗ mũi Xích Lôi. Một cái hắt xì kinh thiên động địa vang lên, Xích Lôi kịch liệt hắt xì, thân thể hắn chợt lay động, xương khớp vỡ vụn toàn thân ma sát lẫn nhau, hắn đau đến mức rú thảm lên khàn cả giọng. Cơ Hạo dẫn theo mấy kim giáp thần tướng tới trên tường thành, giờ phút này các kim giáp thần tướng đó đang mặt âm trầm, cúi đầu quan sát Xích Lôi. Bọn họ chính là thiên đình thần tướng thiên địa ý chí của Bàn Cổ thế giới ngưng tụ thành, người bảo vệ thiên địa pháp tắc, người chấp hành thiên địa quyền bính. Tuy bị Đế Thích Sát dùng chí bảo quái dị làm đục linh trí, không tự chủ được bị đám người Đế Thích Sát hiệu lệnh, các thần tướng trời sinh linh trí cường đại này đối với chuyện đã xảy ra trên người mình vẫn nhớ rành mạch. Nói chính xác, các thiên đình thần tướng này không chỉ là binh khí tác chiến cường đại nhất, bọn họ càng là vật ghi lại tin tức hoàn mỹ. Thân thể bọn họ, lông tóc bọn họ, mỗi một tế bào bọn họ, đều sẽ đem mỗi một việc bọn họ tự mình trải qua ghi lại đầy đủ, chỉ cần dùng bí pháp thiên đình rút lấy, thì có thể cho cao tầng thiên đình phân tích tình cảnh của bọn họ, do đó chế định các loại kế sách, kế hoạch. Cho dù đoạn thời gian bị người ta nắm giữ, không tự chủ được kia, thân thể bọn họ vẫn xuất phát từ bản năng ghi lại mọi điều bọn họ gặp được. Ở dưới thiên đế ấn tỳ thiên địa ý chí ngưng tụ triệu hồi, các thần tướng, thiên binh này dùng bản ngã ý thức cường đại đột phá dị bảo của Đế Thích Sát phong ấn, khôi phục bản ngã linh thức. Bọn họ nhanh chóng rút lấy tin tức trên người, đã biết toàn bộ tình hình trước sau. Bọn họ tràn đầy lửa giận nhìn chằm chằm Xích Lôi, nhìn chằm chằm những kẻ ‘phản nghịch không thể tha’ có gan ‘Giả tạo thiên mệnh, khống chế thiên quân’. Xích Lôi vừa mới thức tỉnh, còn chưa làm rõ tình huống xung quanh, nhìn thấy mấy thần tướng toàn thân kim giáp rạng rỡ tỏa sáng, vẻ mặt âm lạnh sát khí lạnh lẽo, hắn theo bản năng kêu lên: “Các ngươi bọn nô lệ này, các ngươi đem những kẻ kia xử lý rồi sao? Hay là đuổi đi rồi? Khốn kiếp, còn không mau cứu chữa cho ta? Chưa thấy ta bị thương sao? Đế Thích Sát tên ngu xuẩn này, chủ nhân ban cho hắn ‘Hỗn Linh Bình’, hắn thế mà lại dùng để khống chế các ngươi lũ ngu xuẩn này?” Đám kim giáp thần tướng không nhúc nhích, cao tầng nhân tộc, dị tộc xung quanh đã đồng thời lớn tiếng xôn xao hẳn lên. Quả nhiên là Đế Thích Sát, quả nhiên là Đế Thích Sát đã khống chế Thần Nguyên trì, dẫn tới thiên đình chúng thần trong Thần Nguyên trì thai nghén, tất cả đều thành công cụ của hắn. “Bì Thỉ Nu, còn có các vị bệ hạ, mọi người đều nghe rõ rồi chứ. Về việc thiên đình thần binh giết lĩnh chủ dị tộc các ngươi, đầu sỏ gây nên là tộc nhân của các ngươi, Đế Thích Sát. Mà chỗ dựa sau lưng hắn, là vị các ngươi gọi là ‘Huyết miện’ đại nhân kia.” Cơ Hạo trấn định tự nhiên nhìn mười hai chấp chính đại đế khuôn mặt đầy sự tức giận. “Cho nên, ta từ chối mọi sự lên án của các ngươi nhân đối với các thiên đình thần binh này. Giết hại nhằm vào tộc nhân các ngươi, không phải bản ngã ý thức của bọn họ làm chủ, cũng không phải âm mưu của nhân tộc chúng ta.” Cơ Hạo cười hướng bọn họ gật gật đầu: “Hiện tại sự tình đã làm rõ, ta hy vọng các ngươi có thể ước thúc tộc nhân của mình, đừng làm ra chuyện ngu xuẩn người thân đau, kẻ thù sướng.” Đám người Bì Thỉ Nu lâm vào trong trầm tư, chỉ có Da Ma La Gia không quen nhìn dáng vẻ đắc ý của Cơ Hạo, nàng lấy tính tình nhỏ nhen cười lạnh nói: “Mặc kệ nói như thế nào, những thứ gọi là thiên đình thần binh này, bọn hắn vẫn giết chết rất nhiều tộc nhân vô tội của chúng ta. Cho dù bọn hắn là công cụ giết chóc, hung khí cũng nên bị tiêu hủy, không phải sao?” Da Ma La Gia đắc ý nhìn Cơ Hạo, đối với Cơ Hạo này từng mấy lần khiến nàng mất mặt xấu hổ, nàng lúc nào cũng muốn tìm chút phiền toái cho hắn. “Rất nhiều, tộc nhân, vô tội, của các ngươi?” Sắc mặt Cơ Hạo dần dần trở nên nghiêm túc mà sát khí lạnh lẽo, hắn hướng Da Ma La Gia đi tới hai bước, ghé đến trước mặt nàng lạnh lùng nói từng chữ một: “Nữ nhân, ngươi nói, tộc nhân của các ngươi, là vô tội? Như vậy, các ngươi nhiều năm như vậy, giết hại, nô dịch nhiều tộc nhân như vậy của chúng ta, chúng ta nên tính món nợ này như thế nào?” “Có lẽ, ta nên lập tức giết chết ngươi? Sau đó đem toàn bộ hung khí của ngươi tiêu hủy hết?” Khí tức đáng sợ như vô số con rắn độc, gắt gao quấn lấy linh hồn Da Ma La Gia. Da Ma La Gia đột nhiên biến sắc, theo bản năng liên tục lui về phía sau. Giờ này khắc này, nàng thế mà ngay cả dũng khí đứng thẳng thân thể ở trước mặt Cơ Hạo cũng đã mất đi.