Vu Thần Kỷ
Chương 1459
Cơ Hạo đột nhiên muốn ôm bụng điên cuồng cười một trận.
Da Ma Thiên chạy rồi, xám xịt lẻ loi một mình chạy, bỏ lại toàn bộ thành viên Vinh Diệu Chúa Tể Hội, cực kỳ không vẻ vang gì một mình chạy trốn.
Hắn đi rồi, đám công tử ca ăn chơi đàng điếm của Vinh Diệu Chúa Tể Hội, còn có đám tâm phúc đáng tin bọn họ thu nạp lại xui xẻo. Hiện tại trong thành tràn ngập tín chúng đệ tử long hổ sư tượng bốn đại tôn giả phát triển, những kẻ con mắt bị thù hận thiêu đốt đỏ bừng kia, trời biết bọn họ sẽ nhào nặn dị tộc ở lại Lương Chử thành như thế nào.
Bưng chén trà lên, bàn tay Cơ Hạo cũng đang khẽ run rẩy, hắn thật không dễ gì mới dừng được tiếng cười điên cuồng của mình.
Rõ ràng, xui xẻo nhất vẫn không phải công tử ca Vinh Diệu Chúa Tể Hội, xui xẻo nhất hẳn là long hổ sư tượng bốn đại tôn giả nhỉ? Bọn họ vất vả ở trong nô lệ dị tộc phát triển vô số đệ tử, thật không dễ gì mới đánh vào Lương Chử.
Nhưng Cơ Hạo chặn ngang một đao, hiện tại các đệ tử bốn đại pháp đàn đều bị phòng ngự cấm chế cuối cùng của Lương Chử thành phong tỏa ở trong thành.
Long hổ sư tượng có lẽ có Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân ban cho dị bảo hoặc linh phù hộ thân, bọn hắn có thể từ trong thành Lương Chử chạy thoát. Nhưng bọn hắn dám chạy sao? Bọn hắn dám bỏ lại nhiều môn nhân đệ tử như vậy để chạy trốn sao?
Bọn hắn cũng không phải là Da Ma Thiên. sau lưng Da Ma Thiên người ta có người chống lưng, hắn làm ra bất cứ việc không gánh trách nhiệm nào cũng là thiên kinh địa nghĩa. Long hổ sư tượng bốn đại tôn giả lại không thể làm như vậy, nhiều môn nhân đệ tử như vậy, bọn họ dám đem nhiều đệ tử như vậy vứt bỏ ở trong thành Lương Chử, cho dù bọn họ là thân truyền đệ tử của Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân, bọn họ cũng sẽ xui xẻo!
Hung hăng uống một hớp trà lớn, Cơ Hạo nheo mắt, bắt chéo một chân rất thích ý vung vẩy. Hiện tại trong thành Lương Chử nhất định là một mảng đại loạn nhỉ? Long hổ sư tượng nhất định đang rống giận rít gào nhỉ? Bọn họ phải thế nào mới có thể thoát khỏi khốn cục đây? Trong lòng Cơ Hạo thật sự vạn phần chờ mong!
Ở lại trong Hạo Kiếp Chi Thành, là bản thể Cơ Hạo.
Bảy mươi hai phân thân của hắn, thì đã sớm phân tán đi bốn phương tám hướng Lương Chử thành. Khi Da Ma Thiên khống chế Hủy Diệt Võ Trang chật vật chạy trốn, vừa lúc chạm mặt một phân thân của Cơ Hạo.
Không chút do dự, phân thân của Cơ Hạo thét dài một tiếng, liên tục chín đạo Vũ Dư thần lôi bổ xuống vào đầu. Lôi quang sắc bén như kiếm để lại trên bầu trời quang ảnh dài đến trăm dặm, chuẩn xác dị thường bổ vào trên khoang tinh thể được khảm ở mi tâm Hủy Diệt Võ Trang. Lôi quang tan rã, vô số ánh điện như kiếm quang hung hăng xé rách khoang tinh thể, không ngừng phát ra tiếng ‘Leng keng’ chói tai.
Hủy Diệt Võ Trang kịch liệt nhoáng lên một cái, tốc độ phi hành chợt giảm đi mấy lần. Da Ma Thiên ngây ngốc trong khoang tinh thể hít một hơi thật sâu, hắn liên tục trút sáu bình dược tề chữa thương đỉnh cấp, vết thương trên người chậm rãi co rút lại. Hắn ngẩng đầu lên, xuyên thấu qua khoang tinh thể thật dày nhìn về phía bóng người chặn đường.
“Nghiêu Hầu, Cơ Hạo? Ngươi sao lại ở chỗ này?” Da Ma Thiên có chút mờ mịt nhìn Cơ Hạo. Nơi này là vùng trời Lương Chử, bá hầu nhân tộc không nên toát ra ở nơi này.
“Ta luôn muốn thử Hủy Diệt Võ Trang của ngươi. Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, tương lai ta có thể đối đầu cha ruột của ngươi, người của hắn, hẳn là không thiếu Hủy Diệt Võ Trang nhỉ?” Phân thân của Cơ Hạo chậm rãi giơ tay, Bàn Cổ Long Văn không tiếng động từ lòng bàn tay hắn hiện lên.
Hai tay nắm chặt chuôi kiếm, cảm nhận được chiến ý nồng đậm của Cơ Hạo, Bàn Cổ Long Văn run nhè nhẹ, hai long ảnh lặng lẽ hiện lên ở hai bên lưỡi kiếm, từng tiếng rồng gầm khe khẽ chấn động mây bay phụ cận tan vỡ từng đám một, trên bầu trời xuất hiện một vòng tròn trống trơn thật lớn.
Da Ma Thiên như nghe được câu chuyện buồn cười nhất trên thế giới, hắn nhịn không được lăn lộn cười lên trong khoang tinh thể.
“Ngươi, Nghiêu Hầu Cơ Hạo, dân bản xứ nhỏ nhoi, sinh vật ngu muội ngu xuẩn chưa khai hóa, chưa tiến hóa xong, ngươi thế mà dám nói như vậy? Ngươi sẽ đối đầu phụ thân ta? Ngươi muốn đối nghịch với phụ thân chí cao, vĩ đại? Ngươi biết ngươi đang nói gì không?” Da Ma Thiên cười đến mức nước mắt cũng chảy ra. Trong khoang tinh thể tràn ngập chất lỏng màu tím nhạt dinh dính, nước mắt trong suốt lơ lửng ở trong chất lỏng màu tím, từng giọt rạng rỡ tỏa sáng.
“Ngươi căn bản không biết phụ thân ta cường đại bao nhiêu! Ngươi cũng không cách nào hiểu biết quý tộc chân chính đến từ Bàn Ngu Thế giới và con cháu của lũ sa cơ thất thế kia có chênh lệch lớn bao nhiêu.” Da Ma Thiên ngạo nghễ ngẩng đầu, nói ra tình báo Cơ Hạo muốn biết nhất.
“Ngươi biết không? Quang huy Tam Nguyệt Cửu Nhật không thể chiếu rọi Bàn Cổ thế giới, cho nên bọn sa cơ thất thế sinh ra ở Bàn Cổ thế giới, con cháu bọn chúng cũng chưa thật sự tắm rửa quang huy Tam Nguyệt Cửu Nhật. Nếu nói, quý tộc chân chính sinh ra ở Bàn Ngu thế giới, bọn họ là cự long bay lượn cao cao ở bầu trời, đám con cháu bọn sa cơ thất thế sinh ra ở Bàn Cổ thế giới, bọn chúng chỉ là con chuột trên mặt đất, ti tiện mà không đáng giá nhắc tới!”
“Ngươi không thể lý giải loại chênh lệch này, quý tộc Ngu tộc mỗi ngõ ngách thân thể đều thấm đầy quang huy Tam Nguyệt Cửu Nhật là tồn tại tôn quý cỡ nào, vĩ đại cỡ nào. Nói đơn giản, cùng là Nhật Nguyệt cảnh, cường giả Nhật Nguyệt cảnh Bàn Ngu thế giới, bọn họ lý giải đối với quy tắc, nắm giữ đối với lực lượng, lực lượng thực tế của bọn họ, là gấp mười, thậm chí là gấp trăm lần, ngàn lần đám người sa cơ thất thế Bàn Cổ thế giới!”
“Bất cứ một kỵ sĩ nào dưới trướng cha ta, đều có thể thoải mái càn quét toàn bộ Lương Chử!” Da Ma Thiên cách khoang tinh thể thật dày, hung hăng chỉ vào Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Đám sa cơ thất thế vô năng này, bọn chúng tốn nhiều năm như vậy cũng chưa chinh phục được các ngươi lũ dân bản xứ ti tiện, nhưng chờ sau khi cha ta buông xuống, ông tùy tiện phái ra một cánh quân, không cần tới vài năm, là có thể triệt để phá hủy nền văn minh của các ngươi!”
Ngạo nghễ ngẩng đầu, Da Ma Thiên cười lạnh nói: “Đương nhiên, phá hủy nền văn minh của các ngươi không tốn bao nhiêu thời gian, tốn thời gian nhất, là đi đường! Bàn Cổ thế giới quá khổng lồ, quân đội cha ta cần hối hả ngược xuôi bao nhiêu năm, mới có thể đem nền văn minh của các ngươi nhổ tận gốc?”
Cơ Hạo nhíu nhíu mày: “Bọn họ, thật mạnh như vậy? Lực lượng Tam Nguyệt Cửu Nhật, thật sự thần kỳ như vậy?”
Da Ma Thiên kiêu căng nhìn Cơ Hạo: “Ngươi chưa tận mắt thấy Bàn Ngu thế giới, ngươi sẽ vĩnh viễn không biết nó vĩ đại bao nhiêu.”
Thương thế trên người đã khép lại, Da Ma Thiên chợt siết chặt hai nắm đấm, ba con mắt trợn tròn, hung hăng hướng phía Cơ Hạo rống lớn một tiếng. Cánh sau lưng Hủy Diệt Võ Trang phun ra mảng lớn liệt hỏa lôi quang, hư không phạm vi ngàn dặm kịch liệt run rẩy, như nước chảy hướng Hủy Diệt Võ Trang sụp đổ xuống.
Trong tám cánh tay của Hủy Diệt Võ Trang đồng thời phun ra trường kiếm thần quang màu đen ngưng tụ thành, Da Ma Thiên gào to, tám thanh kiếm ánh sáng nhằm vào đầu Cơ Hạo chém xuống.
Thân thể Cơ Hạo bị một mảng thanh quang bao phủ, thân thể hắn nhoáng lên một cái, vô cùng kì diệu xuyên qua hư không bị vặn vẹo, xuất hiện ở sau lưng Hủy Diệt Võ Trang. Bàn Cổ Long Văn phun ra kiếm quang dài đến nghìn trượng, hung hăng đâm về phía sau gáy Hủy Diệt Võ Trang.
Một tiếng ‘Két...’ vang lên, chỗ sau gáy Hủy Diệt Võ Trang phun ra vô số điện quang, trong không khí các tầng kết giới hình lục giác mỏng như cánh ve không ngừng hiện lên, kết giới trong suốt màu đen kịch liệt chấn động, không ngừng phát ra tiếng nổ đáng sợ.
Bàn Cổ Long Văn xuyên thấu cả thảy hai mươi tư vạn tầng kết giới màu đen mỏng vô cùng, hung hăng cắm ở trên gáy Hủy Diệt Võ Trang.
Nhiều đốm lửa phun ra, Bàn Cổ Long Văn chui thật sâu vào Hủy Diệt Võ Trang.
Truyện khác cùng thể loại
96 chương
600 chương
1602 chương