Vu Thần Kỷ
Chương 1437
Khi Cơ Hạo đánh chết Dạ Ma Đế không ai thấy rõ, nhưng hắn cuồng vọng như thế trước mặt đám đông đem mấy chục quyền lực trưởng lão bán đi U Minh thế giới, lại bị vô số người nhìn thấy rõ ràng.
Da Ma Thiên đầu tiên là sửng sốt một hồi, sau đó hắn như phát điên ở trong khoang tinh thể trong suốt hoa chân múa tay cười phá lên. Hắn chưa thể thấy rõ thân hình Cơ Hạo, ở đây không có ai có thể thấy rõ chỗ bóng người Cơ Hạo, nhưng cái này cũng không gây trở ngại Da Ma Thiên điên cuồng lên tiếng trầm trồ khen ngợi.
“Làm đẹp lắm? Là ai? Là ai? Là ai đang đối phó đám lão bất tử này? Tiếp tục, cố gắng, xử lý bọn hắn, ta có thưởng lớn! Chờ ta trở thành chúa tể chí cao vô thượng của Bàn Cổ thế giới cùng đại thế giới xung quanh, ta sẽ thưởng thật lớn cho ngươi!”
Da Ma Thiên cười đến mức mắt mũi cũng nhăn nhúm lại.
Bản thân hắn hiểu rõ chuyện hắn. Vừa rồi hắn dốc toàn bộ tinh khí thần, khống chế Hủy Diệt Võ Trang phát động một đợt công kích, là cực hạn hiện nay hắn có thể làm được. Như vậy, còn có ba mươi ba quyền lực trưởng lão chỉ trọng thương gần chết.
Trọng thương gần chết, đối với các lão bất tử ở Bàn Cổ thế giới cào đất vô số năm mà nói, tính là gì? Bọn họ cũng không biết có bao nhiêu dược tề áp đáy hòm có thể khiến bọn họ khôi phục nguyên dạng bất cứ lúc nào.
Mấy chục quyền lực trưởng lão vây công, hắn không sợ; gần trăm tên phủ trượng trưởng lão vây công, hắn cũng không sợ.
Nhưng toàn bộ dị tộc đều biết rõ trong lòng —— chỉ có lực lượng hữu cơ của Ngu tộc và Già tộc kết hợp cùng một chỗ, bọn họ mới có thể phát huy ra sức chiến đấu cường đại nhất. Lực phá hoại của một quý tộc Ngu tộc cùng một chiến sĩ Già tộc phối hợp ăn ý, ít nhất là gấp ba thậm chí là năm lần hai người bọn hắn tác chiến đơn độc!
Mấy chục quyền lực trưởng lão và gần trăm phủ trượng trưởng lão nếu thuận lợi liên thủ, Da Ma Thiên cuồng vọng nữa cũng không dám nói hắn có thể thừa nhận công kích như vậy. Cho nên gặp được một kẻ ‘không thấy bóng người’ đánh lén các quyền lực trưởng lão trọng thương, Da Ma Thiên không để ý mình đang ở hộc cả đống máu, rất điên cuồng cười lên.
Cả thảy mười tám tên phủ trượng trưởng lão lập tức từ bỏ vây công đối với Da Ma Thiên, bọn hắn phát ra tiếng rống đòi đánh đinh tai nhức óc, kéo theo mười tám cơn lốc xé trời hướng Cơ Hạo lao lên.
Bọn hắn vẫn chưa thể phát hiện bóng người Cơ Hạo, nhưng bọn hắn bằng vào vị trí giữa không trung mở ra cánh cửa đồng xanh, dựa vào kinh nghiệm chiến tranh vô số năm của bọn hắn, bọn hắn đã phán đoán ra phương vị có khả năng nhất là chỗ Cơ Hạo. Mười tám thanh thần binh lợi khí tỏa sáng rạng rỡ phát ra tiếng xé gió chói tai, chuẩn xác vô cùng hướng Cơ Hạo ẩn nấp ở trong hư không bổ xuống.
“Lợi hại!” Cơ Hạo khẽ nhíu mày, từ đáy lòng tán thưởng một tiếng.
Những kẻ này căn bản không nhìn thấy bóng người của hắn, thế mà lại chuẩn xác như vậy phát động một đòn liên thủ đối với hắn, thực lực đám phủ trượng trưởng lão này thật sự không tệ.
Vô số xiềng xích gắt gao chế trụ ba mươi ba quyền lực trưởng lão giãy dụa không ngớt, mặc cho bọn họ điên cuồng gào rống, trong U Minh thế giới không ngừng truyền đến lực lượng cực lớn, kéo bọn họ hướng U Minh thế giới trầm luân xuống từng tấc một.
Cơ Hạo cảm nhận được U Minh giáo chủ hưng phấn, giống với Da Ma Thiên, hưng phấn gần như điên cuồng—— ba mươi ba quyền lực trưởng lão trọng thương, ba mươi ba cường giả Nhật Nguyệt cảnh. Đây, có lẽ là một lần thu hoạch lớn nhất trong nhiều năm qua như vậy của U Minh giáo chủ.
Tương tự, Cơ Hạo cũng tiếp thu được thần hồn dao động của U Minh giáo chủ. Quyền lực trưởng lão dù sao là quyền lực trưởng lão, ba mươi ba người liên thủ phản kháng, U Minh giáo chủ muốn vượt không gian đem bọn họ mạnh mẽ kéo vào U Minh thế giới cũng không quá dễ dàng.
Bọn họ quả thực đã trọng thương, Nhưng lão hổ bị thương mới là tồn tại nguy hiểm nhất. Giờ phút này U Minh giáo chủ có thể thoải mái chém giết các quyền lực trưởng lão đó, muốn hoàn hảo không tổn hao gì đem bọn họ nhét vào U Minh thế giới, độ khó so với chém giết bọn họ đâu chỉ gấp trăm lần?
U Minh giáo chủ dồn dập nói cho Cơ Hạo, giờ phút này hắn không thể chịu bất cứ sự quấy rầy nào.
Công kích của mười tám phủ trượng trưởng lão mắt thấy đã sắp rơi ở trên người Cơ Hạo, hắn lấy Thái Âm chi lực giấu kín thân thể, các phủ trượng trưởng lão kia công kích có thể có nửa thành lực lượng thật sự đánh vào trên người hắn coi như không tệ rồi, nhưng chín thành rưỡi lực công kích còn lại, tuyệt đối sẽ đánh ở trên cánh cửa câu thông U Minh kia phía sau Cơ Hạo.
Cơ Hạo cười, đầu hắn nhoáng lên một cái, mười tám sợi tóc dài rụng tận gốc.
Một luồng nguyên thần rót vào trong sợi tóc dài, Cơ Hạo phun ra một ngụm bản mạng nguyên khí, rót hết vào trong mười tám sợi tóc dài. Vô số phù văn cực kỳ nhỏ bé chợt lóe qua ở trên sợi tóc dài, thiên địa linh khí cuồn cuộn ở bốn phương tám hướng như nước lũ tràn đê, không ngừng rót vào trong sợi tóc dài.
‘Da...hây’!
Chợt nghe một tiếng hét lớn, mười tám Cơ Hạo toàn thân tiên quang lưu động từ trong sợi tóc dài sụp đổ bay lên, thân hình bọn họ lóe lên như quỷ mỵ, nháy mắt đến trước mặt mười tám phủ trượng trưởng lão, nhằm ngay vào mặt hướng bọn họ bổ xuống một chưởng.
Mười tám phủ trượng trưởng lão đồng loạt kinh hô.
Bọn họ chỉ cảm thấy, giáp mặt bổ xuống không phải bàn tay, mà là một cây rìu chiến lớn vô cùng. Rìu chiến thế tới sắc bén mang theo tiếng kêu chói tai, theo một quỹ tích huyền cơ khó lường bổ xuống, rất có một loại khí thế khủng bố đem thiên địa triệt để bổ vỡ.
Càng làm các phủ trượng trưởng lão có được mấy vạn lần, mấy chục vạn lần kinh nghiệm chiến đấu kia kinh hãi muốn chết là —— bọn họ kinh hãi phát hiện, các bàn tay nhằm vào đầu bổ xuống kia, đầu ngón tay bọn họ đang khóa cứng điểm yếu, lỗ hổng không có khả năng tồn tại nhất trong chiêu thức của bọn họ!
Bọn họ mỗi một chiêu mỗi một thức đều trải qua trăm ngàn lần rèn luyện, là chiêu pháp chiến đấu bọn họ ở trên chiến trường vô số lần chém giết tanh máu cân nhắc ra thích hợp bản thân nhất. bọn họ dám dùng đầu mình thề, chiêu thức của bọn họ tuyệt đối không có điểm yếu... Cho dù có, cũng không có ai có thể ở trên chiến trường, ở trên chiến trường trong nháy mắt biến hóa vạn lần, chỉ mành treo chuông phát hiện điểm yếu của bọn họ.
Nhưng mười tám người bọn họ đồng thời bị người ta nhìn thấu điểm yếu cùng lỗ hổng tuyệt đối không có trong chiêu thức, bàn tay như khai thiên cự phủ mang theo khí tức giống như trời sụp đất nứt hướng điểm yếu của bọn họ tấn công sắc bén vô cùng.
Kinh nghiệm chiến đấu phong phú vô cùng của các phủ trượng trưởng lão, giờ phút này thành gánh nặng lớn nhất của bọn họ. Bọn họ kinh hãi phát hiện sau khi lỗ hổng của mình bị người ta phát hiện, bọn họ lập tức bị khí tức khủng bố ngưng tụ trên bàn tay của kẻ địch chấn nhiếp.
Xong đời rồi, chết chắc rồi! Trong đầu bọn họ tự mô phỏng ra hậu quả khủng bố sau khi điểm yếu của mình bị công phá, bị người ta một chưởng đánh nát đầu, xé nát thân thể, ngay cả linh hồn cũng triệt để nghiền thành mảnh vụn.
Vứt binh khí, giáp trụ nặng nề ầm ầm tự tản ra, mười tám tên phủ trượng trưởng lão từ bỏ công kích, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất thoát ly Cơ Hạo, dùng tốc độ nhanh nhất rút lui về phía sau.
Càng có hai phủ trượng trưởng lão thực lực mạnh nhất, kinh nghiệm chiến đấu phong phú nhất lún thật sâu vào trong ý cảnh Cơ Hạo công kích mang đến. Bọn họ nháy mắt tự bổ não, lấy thực lực của mình làm cơ sở, mô phỏng ra mấy vạn loại cảnh tượng mình toàn lực ngăn cản một đòn này.
Mỗi một lần bọn họ đều là chiêu thức tán loạn, bị đánh cho hồn phi phách tán thi cốt vô tồn.
‘Oa!’ phun ra một ngụm máu tươi, tinh quang trong mắt hai gã phủ trượng trưởng lão này chợt ảm đạm, bọn họ bị đại đạo áo nghĩa trong phân thân công kích của Cơ Hạo vây khốn, linh hồn chịu thương tổn thật lớn.
Cơ Hạo cất tiếng cười dài, mái tóc dài của hắn bay múa, lại là năm mươi tư sợi tóc dài rụng tận gốc, năm mươi tư cái phân thân thét dài lao ra.
Hắn sử dụng, chính là thiên biến vạn hóa thuật tìm hiểu từ trong ‘Diễn’ chi đạo đài của Hoa đạo nhân.
Truyện khác cùng thể loại
96 chương
600 chương
1602 chương