Vu Thần Kỷ

Chương 1370

Cửu Long Xa Liễn mây lửa cuồn cuộn, mấy vạn chiến sĩ Nghiêu Sơn lĩnh võ trang hạng nặng đôi mắt lửa giận hừng hực, nhìn chằm chằm lão nhân áo bào đen. Cơ Hạo cười ha ha không nói gì, chỉ nhìn từ trên xuống dưới lão già áo bào đen mỗi một lỗ chân lông ở toàn thân đều tản mát ra khí tức ‘chính nghĩa’ này. Nhưng Man Man phía sau hắn đã buồn bực nhảy ra, chỉ vào lão nhân áo bào đen quát lớn: “Dựa vào cái gì? Bảo bối của Cơ Hạo, dựa vào cái gì các ngươi chỉ một câu đã muốn thu đi?” Lão nhân áo bào đen cười cười ‘ôn hòa’, ‘Hiền lành hòa ái’ hướng Man Man gật gật đầu: “Man Man à, lão phu và phụ thân ngươi cũng là bạn già nhiều năm. Năm đó lão phu trẻ tuổi, từng cùng Chúc Dung đại tế tửu ở Nam Hoang vịnh hắc phong liên thủ câu long đầu ngạc giao.” Lão nhân áo bào đen muốn kéo gần quan hệ, nhưng Man Man chưa bao giờ dựa theo lẽ thường ra bài, đôi mắt to sáng ngời khẽ trợn, Man Man dị thường mãnh liệt ngẩng đầu, chỉ vào lão nhân áo bào đen cười lạnh nói: “A nha, ngươi quen biết a cha thì sao? Ngươi muốn cướp bảo bối của Cơ Hạo, bảo bối của Cơ Hạo chính là bảo bối của Man Man, ngươi dám cướp bảo bối của Man Man, a cha nhất định sẽ đánh chết ngươi!” Cơ Hạo mỉm cười, Thiếu Ti ‘Phốc’ một tiếng cười lên, bộ logic này của Man Man thật sự là quá cường đại! Lão nhân áo bào đen sửng sốt chốc lát, hắn nheo mắt, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Man Man nói: “Man Man, tuổi ngươi còn nhỏ, không hiểu chuyện, lão phu có thể tha thứ ngươi càn quấy, nhưng sự tình liên quan tương lai nhân tộc, việc này, ngươi không hiểu. Ngươi đã không hiểu, ngươi đừng xen mồm lung tung, bằng không ta nhất định thay phụ thân ngươi, dạy dỗ ngươi một trận hẳn hoi!” Lời còn chưa dứt, một đám lửa phóng lên cao, Man Man vung tay đánh ra sáu mươi tư viên Đô Thiên Liệt Diễm Thần Châu, như sáu mươi tư vầng mặt trời nhỏ cuốn theo nhiệt độ cao, hung hăng hướng chỗ yếu hại toàn thân lão nhân áo bào đen đập xuống. Một lời không hợp, vung quyền đánh ngay, Man Man rất có tinh túy của chiến sĩ man nhân Nam Hoang, nàng quả thực chính là một con bạo long hình người, toàn thân đều dày đặc vảy ngược, ai dám trêu chọc nàng, vậy lúc nào cũng phải đối mặt nàng điên cuồng phản kích. Lão nhân áo bào đen hoảng hốt, Đô Thiên Liệt Diễm Thần Châu cũng là vật tiên thiên, uy lực to lớn, Man Man vừa mới đem bảo châu đánh ra, nhiệt độ cao đã thiêu đốt lông tóc toàn thân hắn bốc khói. Lão nhân áo bào đen thét dài một tiếng, trong trường bào màu đen của hắn phun ra vô số ánh sao, hóa thành một bộ tinh đồ nho nhỏ vờn quanh toàn thân, từng mảng ánh sao to bằng nắm tay nhảy nhót trên không, như vô số ong bướm linh hoạt hướng sáu mươi tư viên thần châu xông lên. ‘Oành’ một tiếng vang lớn, Man Man vung hai thanh liên hoa chùy, cấm chế lực sát thương lớn Vũ Dư đạo nhân tự mình luyện chế ầm ầm bùng nổ, lực bùng nổ đáng sợ nháy mắt đem ánh sao trong trường bào của lão nhân áo bào đen phun ra chấn tan thành mảnh vụn. Man Man cười ‘Hi hi ha ha’, hai thanh đại chuỳ như trời sập, sạch sẽ lưu loát đánh ở trên ngực cùng bụng của lão nhân áo bào đen. Vang một tiếng trầm nặng, trường bào màu đen trên thân lão nhân nổi lên vô số gợn sóng như sóng nước. Hắn bị man lực đáng sợ của Man Man chấn động về liên tục lui mấy chục bước, thật không dễ gì mới ổn định được thân hình giữa không trung. “Khí lực thật lớn.” Toàn thân ‘Chính khí’ của lão nhân áo bào đen chợt tiêu tán, một luồng khí u ám nặng nề quanh quẩn toàn thân, hắn nhìn chằm chằm Man Man cười lạnh nói: “Chúc Dung Man Man, ngươi dám ra tay đánh giết lão phu? Ngươi có biết, lão phu là người thế nào hay không?” Mấy năm nay Man Man theo Cơ Hạo bôn ba khắp nơi, dãi nắng dầm mưa, mỗi ngày đều ác chiến chém giết, chiến sĩ nhân tộc trên chiến trường chiến đấu đẫm máu động cái là nói bậy, không có một ai nói chuyện nhã nhặn. Bản thân Man Man lại là tính cách nóng nảy, muốn nàng học thêu hoa, vẽ tranh đó là nghĩ cũng đừng nghĩ, nhưng muốn nói học mắng chửi người... thiên phú của nàng có thể xưng là yêu nghiệt. Hai mắt trợn lên, Man Man cười lạnh nói: “Một lão rùa già già mà còn chưa chết, Man Man mặc kệ ngươi là ai! Ồ? Thân thể của ngươi xương cốt rắn chắc đấy, ăn của ta một chùy nữa!” Song chùy nhoáng lên một cái, Man Man rống lớn, hai chân chấn vỡ không khí bộc phát ra tiếng sấm sét, một đường phát ra tiếng ‘Oành oành’ hướng lão nhân áo bào đen đánh tới. Lão nhân áo bào đen tức giận đến mức đôi mắt đỏ bừng, hai tay hắn siết chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm Man Man lớn tiếng quát: “Ta là Toại Nhân thị đương đại tộc trưởng Toại Nhân Minh!” “Ngươi tên là gì, có cái gì quan hệ với ngươi là lão rùa đâu? Mặc kệ ngươi tên là gì, ngươi cũng là lão rùa!” Sáu mươi tư viên Đô Thiên Liệt Diễm Thần Châu xoay tròn bay múa bên người Man Man, các con rồng lửa rống giận vồ mạnh tới Toại Nhân Minh, hai cây trọng chùy càng chấn vỡ hư không, mang theo hai ánh lửa thật dài nhằm vào đầu nện xuống. Toại Nhân Minh lớn tiếng thét dài, thân thể hắn đột nhiên sáng lên, từ trong sáng ra ngoài. Hắn như một khối than lửa hừng hực thiêu đốt, đột nhiên phát ra vô cùng ánh sáng và nhiệt độ. Đôi tay hắn phun lửa thật dài, hóa thành hai thanh kiếm lửa như thực chất dài đến trăm trượng, hung hăng điểm về phía hai thanh đại chuỳ của Man Man. ‘Thùng thùng’ hai tiếng vang lớn, trọng chùy của Man Man đánh ở trên thân kiếm lửa, cấm chế trong liên hoa chùy bộc phát, kiếm lửa bản mạng vu hỏa của Toại Nhân Minh ngưng tụ thành ầm ầm vỡ nát. Toại Nhân Minh mang theo một tia kinh hãi không thể tin nhìn Man Man một cái, chợt bị rồng lửa Đô Thiên Liệt Diễm Thần Châu phun ra bao phủ. Các con rồng lửa mạnh mẽ bùng nổ, Toại Nhân Minh bị lực phát nổ đáng sợ nổ cho toàn thân run rẩy, trường bào màu đen không ngừng phun ra các mảng ánh sao vờn quanh toàn thân, miễn cưỡng ngăn cản thế công khủng bố như thiên tai của Man Man. Người xung quanh thấy một màn như vậy không ai không sợ hãi thất thanh hô. Đây chính là Toại Nhân Minh, Toại Nhân thị đương đại tộc trưởng, cường giả nhân tộc đỉnh cấp từ nhỏ đã nhận được Toại Nhân thị rót vào vô số tài nguyên, càng có các trưởng lão Toại Nhân thị hao phí bản mạng tinh huyết dịch cân tẩy tủy, quán đỉnh tráng nguyên cho hắn, không đến ba mươi tuổi đã chen thân hàng ngũ Vu Đế, nay đã ngó được thấy cảnh giới Vu Thần. Hắn thế mà, bị một tiểu nha đầu tuổi không bằng số lẻ của hắn đè đầu mà đánh! Đặc biệt hai thanh liên hoa chùy của Man Man loạn chùy một trận, trường bào màu đen trên thân Toại Nhân Minh có lực phòng ngự kinh người, nhưng mỗi đòn của trọng chùy sẽ đem ánh sao trong trường bào phun ra chấn thành phấn —— Rất hiển nhiên, hai thanh liên hoa chùy không bắt mắt này của Man Man, có sự huyền diệu không cho ai biết! Cách xa mấy trăm trượng, một lão vu tế toàn thân đồ đen, đầu đội nón cao cười âm lạnh, ngón tay búng ra, ba cây kim xương xanh mượt vô thanh vô tức kéo ra đuôi khói nhỏ bé dài đến trăm trượng, tàn nhẫn vô cùng từ phía sau bắn về phía gáy, hậu tâm cùng xương cụt ba chỗ yếu hại của Man Man. Sau khi kim xương rời tay, trên kim xương nhỏ bé bốc lên sương mù xanh lục, trong đó có thể thấy được hư ảnh vô số con rết, bọ cạp, rắn độc… các độc vật lóe lên, có thể thấy được đây tuyệt đối sẽ không là bảo bối hữu ích thể xác tinh thần khỏe mạnh gì cả. Cơ Hạo giận quát một tiếng, thân thể nhoáng lên một cái đến phía sau Man Man, tay áo vung lên, một đạo Vũ Dư thần lôi phun ra, lôi quang cương mãnh bá đạo mang theo một tia ý vị sắc bén chém vỡ hư không đem ba cây kim xương chấn nát. Hắn thuận thế xoay thân thể, một bạt tai dốc hết toàn lực vả ra. “Toại Nhân Minh? Ngươi con mẹ nó là thứ gì, cũng dám cướp bảo bối của bản hầu?” Cơ Hạo nghẹn một bụng cơn tức, một chưởng rót toàn lực dễ dàng phá nát trường bào màu đen trên người Toại Nhân Minh, phá nát phòng ngự kết giới mấy chục miếng ngọc phù tự động hộ chủ phát ra trên người hắn, một bạt tai vả thật chuẩn ở trên mặt Toại Nhân Minh. Ầm một tiếng, nửa bên đầu Toại Nhân Minh nổ tung, ngay sau đó thân thể hắn giống như quả trứng gà bị lực lượng khổng lồ đánh vào ầm ầm nổ tung. Vô số tiếng kinh hô không thể tin từ trong đại điện thảo luận chính sự truyền ra, trong tiếng ‘soạt soạt’ bóng người lấy hàng vạn để tính từ trong đại điện thảo luận chính sự lao ra.