Vu Thần Kỷ
Chương 1340
“Ngươi!” Thân thể bị cắt thành trên trăm mảnh, mỗi một mảnh thi thể của Cộng Công đều hóa thành một phân thân cao mấy trượng, chỉ vào Cơ Hạo gầm lên giận dữ!
“Ta, có thể giết ngươi!” Cơ Hạo cầm Bàn Cổ Long Văn, bình tĩnh nhìn hơn trăm Cộng Công phân thân con ngươi phun lửa: “Không hổ là thuỷ thần Cộng Công, thủy tính chí nhu, có thể phân có thể hợp! Thân thể của ngươi, hoặc là nói thần hồn bị cắt thành hơn trăm mảnh vỡ, thế mà mỗi một mảnh đều có thể tự thành một phân thân! Khá lắm, thực khá lắm!”
Chính bởi vì Cộng Công có như vậy thực lực cùng thủ đoạn, là nhân vật khá thế này, mới không thể để hắn sống sót!
Một vị Cộng Công còn sống, đối với nhân tộc uy hiếp quá lớn!
“Ngươi sao có thể giết ta?” Hơn trăm Cộng Công phân thân giận dữ hét lên, tức giận đồng thời lại nghi hoặc hướng tới Cơ Hạo kêu to: “Ta là thuỷ thần Cộng Công, ta là thần! Ngươi chỉ là phàm nhân, chỉ là một tên phàm nhân!”
“Ta, có thể giết ngươi!” Cơ Hạo vẫn bình tĩnh như cũ nhìn Cộng Công: “Ngươi là thần, ghê gớm lắm sao?”
Được Vực tổ dùng thiên phú thần thông bí pháp, từ trong Hồng Mông hỗn độn xa xôi chuyển dời về Bàn Cổ thế giới, Cơ Hạo tuyệt không tin trong quá trình này, thực lực Cộng Công không có chút hao tổn. Hơn nữa lúc ở trong tế đàn, còn chưa hoàn toàn quay về Bàn Cổ thế giới, đã bị Hóa Huyết Phi Đao bổ mấy ngàn đao, giờ phút này, thực lực Cộng Công có thể có một thành khi đỉnh phong đã không tồi rồi.
Vẻn vẹn một thành thực lực, Da Ma Sát Nhất hoàn toàn có thể áp chế hắn, càng không cần nói Da Ma Sát Nhất rất vô sỉ đánh lén sau lưng hắn!
Thực lực bản thân Cơ Hạo cũng không yếu đâu, Bàn Cổ Long Văn càng là sát phạt chí bảo cực mạnh, chém giết Cộng Công bị thương nặng, đây không phải chuyện đương nhiên sao? Mỉm cười giơ lên Bàn Cổ Long Văn, nhìn mười một vị Cộng Công xa xa nhấc lên sóng to diệt thế điên cuồng đánh tới, Cơ Hạo thản nhiên cười nói: “Không kịp! Các ngươi tới quá muộn rồi!”
Bàn Cổ Long Văn mang theo một mảng quang ảnh mỹ lệ nặng nề hạ xuống, hơn trăm phân thân đang hướng vào phía trong tụ hợp, muốn một lần nữa ngưng tụ thành Cộng Công thần thể cùng kêu lên bi thương, bị Cơ Hạo chém loạn một phen thành mảnh vụn.
Trong Bàn Cổ Long Văn rồng gầm từng tiếng, các luồng lực lượng hủy diệt đáng sợ đánh vào Cộng Công phân thân, đem bổn nguyên lạc ấn trong thân thể hắn đánh thành phấn. Từng vầng thần quang đen sì lơ lửng ở không trung, đây là di vật cuối cùng Cộng Công lưu lại —— thần thể của hắn, hoặc là nói thần hồn của hắn, hoặc là nói đây là thần lực tinh túy nhất tạo thành hắn!
Hai con Thần Hỏa Xà đột nhiên xao động bất an hét lên, bọn nó chợt ngẩng đầu, xoay cổ, tội nghiệp nhìn Cơ Hạo!
Dục - vọng ăn tham lam quay cuồng ở trong mắt hai con Thần Hỏa Xà, bọn nó sốt ruột không chịu được muốn cắn nuốt thần lực khổng lồ vị Cộng Công này lưu lại sau khi thân thể sụp đổ. Cơ Hạo kinh hãi nhìn hai đứa này: “Hắn chính là thuỷ thần, hắn... ừm, là ta sai rồi.”
Cơ Hạo đột nhiên giật mình, quản hắn Thuỷ thần, Hỏa Thần gì đó, bản thân bọn họ có lẽ có phân chia thuộc tính, nhưng thần lực của họ, lại là lực lượng thuần túy nhất Bàn Cổ thế giới ngưng tụ mà thành. Các vầng sáng thần lực màu đen kia giờ phút này còn biểu hiện ra đặc tính ‘Thủy’, nhưng sau khi bị Thần Hỏa Xà cắn nuốt tiêu hóa, tự nhiên có thể đem nó chuyển hóa thành hỏa hệ thần lực.
Lực lượng mặc dù có phân chia thuộc tính, nhưng cuối cùng quy về hỗn độn, quy về Thái Cực.
“Là của các ngươi rồi đó!” Cơ Hạo nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu hai con Thần Hỏa Xà.
“Tiểu nhi, ngươi dám!” Cực xa, mười một vị Cộng Công nhấc lên sóng to vô cùng lo lắng hướng bên này chạy tới cùng lên tiếng tức giận mắng.
“Ta sao mà không dám?” Cơ Hạo cười to ‘Ha ha’, hắn cố ý thả ra chín thanh Hóa Huyết Phi Đao quay quanh hắn bay loạn một phen. Chín dài huyết quang thật dài xé rách hư không, ở bên người Cơ Hạo hóa thành một tấm lưới lớn màu máu.
Nhìn thấy Hóa Huyết Phi Đao, mười một vị Cộng Công như trâu đực phát cuồng gặp tấm vải đỏ, trong lỗ mũi mỗi người phun ra hơi nước nóng cháy, dùng hết toàn lực hướng Cơ Hạo đánh tới. Chỉ tiếc vết thương nặng trên thân bọn họ chưa lành, khí tức Huyết Trì dơ bẩn đang không ngừng ăn mòn thân thể bọn họ, tốc độ bọn họ dốc hết toàn lực phi hành, cũng chỉ hơi nhanh hơn những cơn sóng to kia một chút.
Muốn chạy tới trước mặt Cơ Hạo, cũng không phải là việc một chốc một lát có thể làm được.
Hai con Thần Hỏa Xà vui sướng mở cái miệng rộng, hướng về phía các vầng sáng màu đen tản mát ra dao động cường đại trước mặt Cơ Hạo hung hăng hít một hơi. Mấy ngàn vầng sáng màu đen to nhỏ đều đều chia làm hai phần, bị hai con Thần Hỏa Xà nuốt chửng.
Ở bên cạnh một cánh tay xương trắng lởm chởm chợt chộp tới, muốn cướp đi vầng sáng màu đen trong mồm Thần Hỏa Xà. Cơ Hạo nhanh tay lẹ mắt, tùy tay bổ xuống một kiếm, chỉ nghe một tiếng rú thảm, con rối xương trắng do một vị trưởng lão sơ vu nhất mạch phóng ra bị hắn chặt đứt cánh tay.
“Cơ Hạo!” Con rối xương trắng áp đáy hòm nhà mình bị Cơ Hạo chặt đứt cánh tay, sức chiến đấu chịu tổn thương thật lớn, trưởng lão sơ vu nhất mạch hổn hển chỉ vào Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Ngươi cấu kết thủy yêu, ngươi còn dám động thủ với lão phu, ngươi, ngươi...”
Cơ Hạo đã lười nói lời thừa với những lão già ích lợi che lòng, trừ ích lợi không biết điều gì khác nữa này.
Vảy toàn thân hai con Thần Hỏa Xà dựng thẳng lên từng mảnh, thân rắn khổng lồ kịch liệt run rẩy. Cơ Hạo từ trên thân bọn nó phi thân nhảy lên, quanh thân phóng ra vô lượng kim quang. Cửu Long Xa Liễn theo tiếng nổ vang từ mi tâm hắn phun ra, phun lửa ngập trời nặng nề hướng các trưởng lão thị tộc rối như tơ vò lao đi.
Thiên đế thần khí của Đông Hoàng Thái Nhất, kim quang liệt hỏa Cửu Long Xa Liễn phóng ra uy lực mạnh mẽ đến cực điểm, cho dù có đỉnh cấp vu bảo hộ thân, các trưởng lão thị tộc vì Vu Lôi tiểu phiên đánh loạn cả lên vẫn chật vật không chịu nổi chạy tán loạn, không dám cứng rắn chịu một đòn của Cửu Long Xa Liễn.
Cơ Hạo vượt ở trước Cửu Long Xa Liễn, cầm lấy Vu Lôi tiểu phiên, không để ý nó điên cuồng giãy dụa với nhảy lên, tùy tay đem nó ném vào Bàn Cổ Chung.
Chỉ nghe một tiếng chuông ngân, Bàn Cổ Chung tự phát kêu to một tiếng, Vu Lôi tiểu phiên kịch liệt nhảy lên không ngừng lóe ra điện quang loá mắt đột nhiên im lặng, rất phối hợp tự hóa thành một quầng hỗn độn chi khí dày đặc dung nhập trong Bàn Cổ Chung.
Bàn Cổ Chung liên tục nổ vang ba tiếng, Cơ Hạo đột nhiên cảm thấy mình đối với vận dụng lực lượng của Bàn Cổ Chung tăng cường rất nhiều, phun một ngụm chân khí ở trên Bàn Cổ Chung, thân chuông dần dần mở rộng, trong chớp mắt bành trướng đến khoảng mười hai trượng, hỗn độn chi khí phóng ra dễ dàng bao trùm phạm vi trăm dặm.
“Bảo vật này, bản hầu lấy, các vị lão cẩu, có ý kiến không?” Đã xé rách da mặt, vậy thì không cần mặt mũi nữa đi!
Cơ Hạo đầu đội Bàn Cổ Chung, chân đạp Cửu Long Xa Liễn, bên người vờn quanh hai con Thần Hỏa Xà cả người run rẩy như động kinh, ngạo nghễ nhìn đám đông trưởng lão thị tộc ngây ra cùng một chỗ. Bàn Cổ Long Văn hưng phấn run nhè nhẹ, từng đợt từng luồng khí sắc bén hóa thành các long ảnh mông lung, lui tới lưu chuyển ở trên lưỡi kiếm.
Các trưởng lão thị tộc tức giận nhìn Cơ Hạo —— hắn thế mà dám ra tay với các vị trưởng lão tôn quý! Hắn thế mà dám cướp đi trọng bảo của sơ vu nhất mạch!
Hậu sinh vãn bối vô lễ mà lại càn rỡ như thế, bọn họ đã rất nhiều năm chưa được thấy rồi! Hậu sinh vãn bối như vậy, nên giáo huấn một phen hẳn hoi mới được!
Bất chấp sóng to bốn phía ập tới, bất chấp thủy yêu đại quân bị mười một vị Cộng Công chỉnh hợp cùng một chỗ đang vờn quanh đánh tới, các trưởng lão thị tộc không để ý chiến sĩ trong tộc thương vong thảm trọng, lần lượt chỉnh đốn một phen, muốn liên thủ đánh chết Cơ Hạo.
Chợt tiếng rồng gầm kinh thiên động địa từ bên người Cơ Hạo truyền đến, da rắn của hai con Thần Hỏa Xà đột nhiên bóc ra, quanh thân bọn nó sáng lên Thái Dương Chân Hỏa màu vàng, đỉnh đầu sinh ra hai cái sừng hươu hoa mỹ, dưới bụng cũng có ngũ trảo lửa nóng quấn quanh thò ra!
Hai con Thần Hỏa Xà cắn nuốt một vị Cộng Công, thế mà ở trước mặt mọi người hóa rắn thành rồng!
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
54 chương
103 chương
415 chương
13 chương
73 chương