Vu Thần Kỷ
Chương 1296
Toàn thân Hà Mã yêu phóng ra một tầng bảo quang mượt mà, cười mang theo một tia hiền lành, cầm cái lang nha bổng dính máu kia, rất cung kính đứng ở phía sau long hổ sư tượng bốn vị đại hán.
Long hổ sư tượng bốn người bảo tướng trang nghiêm đứng trang nghiêm tại chỗ, hai mắt như đúc từ vàng không ngừng lóe ra kim quang âm trầm, vạn phần uy nghiêm hướng bốn phía đảo mắt. Phàm là yêu ma quỷ quái bị ánh mắt bọn họ đảo qua, đều chỉ cảm thấy như thiên kiếp trước mắt, một khí tức đáng sợ hầu như đem yêu hồn của bọn họ nghiền nát ép bọn họ liên tục lui lại, không một ai dám đối mắt với bốn người lấy một cái.
Chỉ có đến đoàn người Cơ Hạo bên này, một người ngọc thạch tí hon cao thâm khó lường treo bên hông Đồ Sơn Mặc Thạch sáng lên, một tầng vu lực dao động mờ nhạt bảo vệ toàn thân hắn, Đồ Sơn Mặc Thạch tươi cười dễ gần hướng bốn người chắp tay hành một lễ, nụ cười mang theo khôn khéo đặc hữu của người làm ăn hướng cao thấp toàn thân bốn người nhanh chóng nhìn lướt qua.
U Minh giáo chủ khinh thường sụp mí mắt, không rên một tiếng, không nói một lời, hai tay đặt trên đầu gối, cũng không nhúc nhích.
Ánh mắt bốn người như núi đao rừng kiếm gào thét ập tới, đến trước người U Minh giáo chủ, giống như mấy viên đá nhỏ ném vào Huyết Trì vô biên, ngay cả một gợn sóng cũng chưa thể nổi lên.
Thân thể bốn người long hổ sư tượng khẽ run lên, bọn họ kinh ngạc phát hiện, bọn họ thế mà nhìn không thấu hư thật của U Minh giáo chủ. Bọn họ không thể tin lặng lẽ kết một cái thủ ấn, trên thanh mộc trượng cầm trong tay trái càng có một tầng thần quang năm màu lặng yên rót vào thân thể bọn họ, sâu trong con ngươi bọn họ chợt có một cái lá bồ đề năm màu lặng yên sáng lên.
Bọn họ cẩn thận vận đủ thị lực, hung tợn hướng U Minh giáo chủ nhìn qua.
U Minh giáo chủ khẽ lắc lắc đầu. Hắn thở dài một hơi, khí tức trên người biến ảo một trận, chợt biểu hiện ra thực lực so với cảnh giới Vu Đế của nhân tộc cao minh hơn một chút, nhưng tuyệt đối chưa đạt tới Vu Thần cảnh.
Long hổ sư tượng bốn người ‘nhìn thấu’ thực lực U Minh giáo chủ. Bốn người đồng thời thở phào nhẹ nhõm một hơi, khinh miệt lắc lắc đầu. Theo bọn họ thấy, U Minh giáo chủ chỉ là có bí pháp nào đó giấu kín khí tức, nhưng ở dưới ‘thần thông quảng đại’ của họ, rốt cuộc không thể che dấu hành tích.
Sau đó, bốn người đồng thời hướng Cơ Hạo nhìn tới.
Cơ Hạo trừng mắt, trong đôi mắt hắn lóe ra một đợt u quang màu lam bạc, Thái Âm chi lực hóa thành tám luồng hàn mang nhỏ bé từ trong mắt hắn lao vút ra, hung hăng đâm về phía con mắt bốn người.
Bốn người long hổ sư tượng hoảng hốt, bọn họ đồng thời giận quát một tiếng, trên thanh mộc trượng ở tay trái lưu động bảo quang, trong mắt phun ra lửa nóng màu vàng dài hơn một thước. Hàn quang màu bạc hung hăng va vào trên lửa màu vàng, chỉ nghe ‘Ba ba’ một đợt tiếng vang thanh thúy, tám luồng sáng lạnh màu bạc dần dần tan rã, lửa màu vàng trong mắt bốn người phun ra cũng áp chế chỉ còn lại có khoảng ba tấc.
Cơ Hạo hừ lạnh một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng vuốt hai sợi râu tôm thật dài dưới cằm, bày ra một tư thế cậy già lên đời, chậm rãi nói: “Con người, nơi này là Quỳ Môn, là địa bàn thủy yêu nhất tộc Cộng Công nhất mạch ta. Muốn ở nơi này quát tháo cậy hung, các ngươi tìm lầm chỗ rồi.”
Cười quái dị ‘Cạc cạc’ vài tiếng, Cơ Hạo chỉ chỉ đám đông yêu ma vây quanh xem, ngạo nghễ nói: “Các ngươi đã có thể tới nơi này, chứng minh các ngươi và thủy yêu nhất tộc ta ít nhiều có chút liên quan. Cho nên, phải giữ quy củ, không được làm bậy, bằng không sẽ có người chết!”
Vừa rồi ánh mắt bốn người long hổ sư tượng quá mức sắc bén, dọa yêu ma quỷ quái xung quanh ùn ùn rút lui. Đối với yêu ma thiên tính hung ác tàn bạo mà nói, bị ánh mắt người khác dọa lui, cái này quả thực so với đào phần mộ tổ tiên bọn họ còn mất mặt hơn.
Bởi vì không rõ giới hạn của bốn người long hổ sư tượng, đám đông yêu ma không dám làm chim đầu đàn, một đám đứng ở một bên lẳng lặng vây xem.
Nhưng Cơ Hạo biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ, đối mặt bốn người long hổ sư tượng một bước cũng không nhường, hơn nữa còn mơ hồ chiếm một tia thượng phong, dũng khí của yêu ma xung quanh chợt tăng vọt, bọn họ đều thấp giọng cười dữ tợn, cố ý phóng ra yêu khí của mình.
Yêu khí của mấy ngàn đại yêu nối liền một thể, yêu vân nồng đậm dựng lên từ đất bằng, trong yêu vân mơ hồ có thể thấy được hư ảnh vô số thủy tộc như ẩn như hiện, tiếng rú thảm bén nhọn quả thực muốn đem linh hồn người ta xé thành mảnh vụn, tai nghe được thấy rất khó chịu.
Bốn người long hổ sư tượng nhìn nhau một cái, một đại hán giao long đi theo phía sau nắm thanh mộc trượng cao tương đương với hắn, chậm rãi tiến lên một bước. Hắn nghiêm nghị nhìn Cơ Hạo, đột nhiên kéo dài tiếng cười to lên.
‘Thiên Long Ngâm Xướng’, đại hán này sử dụng, rõ ràng là Cơ Hạo từ trong ‘diễn’ chi đạo quả cũng học được, kỳ môn bí pháp ‘Thiên Long Ngâm Xướng’ của Hoa đạo nhân. Tiếng rồng gầm cao vút gạn đục khơi trong xông lên chín tầng mây, con giao long kia đại hán phía sau cũng theo đó cất tiếng rống to, khí tức uy nghiêm của long tộc là đứng đầu thủy tộc lân giáp tràn ngập bốn phương, chấn động khiến sắc mặt yêu ma quỷ quái xung quanh trở nên thê thảm, nhiều người thân thể mềm nhũn ngồi xuống đất, không thể động đậy nữa.
Tiếng hộc máu ‘Phốc phốc’ không ngừng vang lên, mấy ngàn yêu ma quỷ quái xung quanh, ít nhất có một nửa số người không chịu nổi uy lực Thiên Long Ngâm Xướng bị chấn thương yêu hồn, bọn họ hộc từng ngụm từng ngụm máu, trong ánh mắt tràn đầy sự thê lương.
Bị Thiên Long Ngâm Xướng chấn bị thương yêu hồn, đạo hạnh tu vi của các thủy yêu này chợt suy yếu, nhiều thủy yêu thậm chí suy yếu đến không thể bảo trì hình thái nhân loại, lần lượt hóa thành nguyên hình. Trong lúc nhất thời trên đường cái cá đuối điện, cá hố, cá mập, sứa các loại thủy tộc nhảy nhót chạy loạn, nhảy lên mỗi một lần, cũng còn hộc từng ngụm từng ngụm máu, khung cảnh nhất thời trở nên hỗn loạn không chịu nổi.
Con ngươi Cơ Hạo chợt biến thành một mảng đỏ đậm, hắn há mồm, một đợt tiếng kêu kéo dài u u, tựa như dã quỷ khóc đêm từ trong bụng hắn chậm rãi bay ra.
Khóe mắt U Minh giáo chủ chợt nhấc lên, kinh hãi nhìn về phía Cơ Hạo —— đây là ‘Huyết Trì Quỷ Khốc’, Huyết Trì ngục thân truyền thụ Cơ Hạo Huyết Trì bí pháp trong, một môn bí pháp ác độc cũng lấy sóng âm thương tổn nguyên thần kẻ địch, đồng thời còn ăn mòn huyết khí kẻ địch, bại hoại tinh huyết kẻ địch, ăn mòn lục phủ ngũ tạng thậm chí cốt tủy óc kẻ địch.
Hắn vừa mới hướng Cơ Hạo truyền thụ Huyết Trì đại đạo, Cơ Hạo thế mà có thể dùng ra Huyết Trì Quỷ Khốc!
Cái này... U Minh giáo chủ sờ sờ đầu, đột nhiên rất muốn ngoác mồm chửi, thế này thật sự là gặp quỷ sống rồi, thiên phú của Cơ Hạo cũng quá tốt chút!
Tiếng quỷ khóc u u nhanh chóng trung hoà Thiên Long Ngâm Xướng cương mãnh bá đạo, không ai bì nổi, như một chậu nước đá hắt ở trên một lò than lửa, Thiên Long Ngâm Xướng của đại hán trở nên đứt quãng, tiếp đó uể oải, không bao lâu, đại hán đột nhiên phun ra một ngụm máu đen, thân thể nhoáng lên một cái lui hai bước.
Bốn người long hổ sư tượng đồng thời kinh hãi vạn phần nhìn Cơ Hạo ——Thiên Long Ngâm Xướng của bọn họ, thế mà bị Cơ Hạo phá!
Không chỉ có bị phá Thiên Long Ngâm Xướng, ‘Long’ còn bị một loại huyết khí dơ bẩn đáng sợ xâm nhập thân thể, tinh huyết bản thân tinh thuần như lưu ly kim cương, thế mà đều mang theo một tầng khí tức tro bụi mục nát không sạch sẽ, cái này ít nhất khiến hắn tổn thất mấy chục năm tu vi khổ tu.
“Ngươi...” Long hổ sư tượng đồng thời tiến lên một bước, hung tợn nhìn về phía Cơ Hạo.
“Ta nói, nơi này là địa bàn của thủy yêu nhất tộc ta, không phải để các ngươi tùy ý làm bậy!” Cơ Hạo ngẩng đầu, nhảy xuống khỏi cá ngựa, chậm rãi hướng long hổ sư tượng đi qua, trong lòng hắn dâng trào sát ý, âm hàn chi khí quanh thân hóa thành một cái vòi rồng bao lấy thân thể.
Đã nhận ra bốn người này là đệ tử Mộc đạo nhân, Cơ Hạo đã sớm xé rách da mặt với Hoa đạo nhân, Mộc đạo nhân, không ngại chém giết bọn hắn ngay tại chỗ chút nào.
Long hổ sư tượng nhìn nhau một cái, ‘Long’ đột nhiên cười lên: “Vị đạo hữu này, ngươi có duyên với bổn môn đấy!”
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
54 chương
103 chương
415 chương
13 chương
73 chương