Huyền Thanh mệt mỏi ngẩng mặt lên, nhìn Thượng Quan Dạ, hai tay hắn ôm chặt Độc Cô Hoa vào ngực, ánh mắt đề phòng nhìn chằm chằm hắn. “Ngươi là ai?” Thượng Quan Dạ nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của Huyền Thanh, biết hắn băn khoăn, cười nói với hắn:”Ta là Đệ Nhất Công Tử Thượng Quan Dạ, là sư phụ của Độc Cô Sương, cũng là sư thúc của Độc Cô hoa trên danh nghĩa, trong người cậu bé đang trúng độc của Vô Cực Môn, nhất định phải giải độc ngay lập tức, về phần những việc khác, ngươi trở lại phủ tướng quân sẽ hiểu.” Nói xong, Thượng Quan Dạ cướp Độc Cô Hoa trên tay Huyền Thanh, tung người, ở giữa không trung, liếc nhìn vẻ mặt kinh hãi của Huyền Thanh, hắn móc ra một viên thuốc ném cho Huyền Thanh: “Ăn viên thuốc này có thể giúp ngươi khôi phục thương thế, nơi này không phải chỗ có thể ở lâu, ngươi nhanh đi đi, giúp ta nhắn lời đến Độc Cô Diễm một tiếng, hài tử của hắn, ta sẽ thay hắn bảo vệ thật tốt.” Thanh âm dần xa, bóng dáng 2 người khuất khỏi tầm mắt hắn. Huyền Thanh lẳng lặng nhìn theo hướng 2 người rời đi, nhíu mày, hy vọng người này thật sự có thể cứu được Ngũ thiếu gia, hắn cầm viên thuốc kia lên nhìn mới phát hiện ra đây là Ngưng khí đan giang hồ khó kiếm, không khỏi kinh ngạc, nhanh chóng nuốt viên thuốc vào. Nhìn Vô Cực Môn một cái, Huyền Thanh kéo lê thân thể mệt mỏi rời đi. Hoàng cung, Chiến Hồn điện. Hoàng đế Chung Ly Tuyệt vọng nhìn các thần tử tâm phúc phía dưới không dám lên tiếng, giận đến sắc mặt cực kỳ khó coi, hắn lạnh lùng quét những người này một cái, quát lạnh: “Một đám thùng cơm vô dụng, trẫm nuôi các ngươi rốt cuộc để làm gì?” Ba vị đại thần nhìn nhau, rối rít quỳ xuống.”Hoàng thượng bớt giận, hoàng thượng bớt giận.” Chung Ly Tuyệt sắc mặt hung ác, hai tay vỗ vào trên bàn, bỗng nhiên, cái bàn bị vỗ thành mảnh vụn, tiếng vang to lớn khiến cho thân thể ba đại thần cũng giật mình. “Bớt giận? Bị Độc Cô Diễm phản kích một chiêu thâm độc như vậy, các ngươi bảo trẫm bớt giận như thế nào, chuyện này trẫm bất kể các ngươi dùng biện pháp gì, đều phải đem khí thế của Độc Cô Diễm đè xuống cho trẫm, cấm vệ quân bị đoạt đi kia, trẫm muốn phải trở lại trong tay trẫm, các ngươi hiểu không?” Đôi mắt Chung Ly Tuyệt tràn đầy tức giận. Ba vị thần tử kia cũng không phải là người lương thiện, lúc này vừa nhìn sắc mặt Chung Ly Tuyệt, liền hiểu kế tiếp nên làm như thế nào. Nếu công khai không đấu lại, vậy bọn họ liền ngầm đấu, võ công Độc Cô Diễm cao thâm bọn họ không đối kháng được, bọn họ cũng không tin, năm hài tử kia của hắn có thể có công lực lợi hại như vậy. Vận dụng hết thảy lực lượng, tuyệt đối phải tìm được năm hài tử của Độc Cô Diễm, đến lúc đó bọn họ xem Độc Cô Diễm hắn ta có còn khí thế dám phách lối trước mặt bọn họ hay không. Chung Ly Tuyệt hờ hững khoát tay ba người kia.”Lui xuống đi.” “Dạ, hoàng thượng.” Ba người lui ra sau, Chung Ly Tuyệt hừ lạnh một tiếng, liền hướng Vô Trần điện đi tới. Trước cửa Vô Trần điện, Tam công chúa Chung Ly Yến mặc bộ cung trang đắt tiền, phía sau là mười mấy cung nữ, khí thế kinh người, bên cạnh nàng ta, một vị cung nữ tuổi tương đối lớn ghé vào bên tai nàng âm hiểm nói: “Công chúa, tiện nhân kia được giấu ở bên trong Vô Trần điện.” Tam công chúa Chung Ly Yến nhíu mày, trong mắt có oán hận thoáng qua. “Dung ma ma, bà xác định?” tiện nhân Hướng Tiểu Vãn kia, thật bị hoàng huynh nhốt ở chỗ này? Được gọi là cung nữ lớn tuổi Dung ma ma, khóe miệng âm lãnh khẽ động. “Công chúa, nô tỳ xác định tiểu tiện nhân tuyệt đối ở bên trong, chuyện này là do Tử ma ma bên cạnh hoàng thượng chính miệng nói ra, không thể sai được.” Chung Ly Yến vừa nghe, trên mặt thoáng qua một tia cười âm hiểm. “Đi, chúng ta đi vào.” Tiện nhân Hướng Tiểu Vãn ngươi đáng chết, dám giành nam nhân với Chung Ly Yến ta, lần này ngươi vào cung, Bổn công chúa sẽ khiến ngươi phải hối hận, không có Độc Cô Diễm che chở, ta xem ngươi lấy cái gì đấu cùng Bổn công chúa.