Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 837
Toàn trường mấy vạn võ giả tĩnh lặng im ắng, Lâm Minh lăng không, ánh sáng chói lọi vô hạn.
Hắn lúc này như là tiên quân hạ phàm thế gian.
- Ha ha ha, rất tốt!
Đúng lúc này, một tiếng cười sang sảng truyền đến, Thích Bạch bay lên trời.
Hôm nay tuyệt đối là một cái thời gian được lịch sử nhớ kỹ, Lâm Lan Kiếm, tương lai rất có thể trở thành cường giả đệ nhất thiên hạ, khi Thần Khí nhất tộc vượt qua Mệnh vẫn, về sau chỉ cần Lâm Minh không vẫn lạc, Thần Khí nhất tộc cũng sẽ được ích lợi vô cùng.
Lâm Minh phất tay thu hồi Tỏa Thiên Đại Trận vào Tu Di giới, cung kính thi lễ đối với Thích Bạch một cái, nói:
- Đại ân của tộc trưởng Thích Bạch, Lâm mỗ ghi nhớ trong lòng.
Lần này có thể phá Mệnh vẫn, Thần Khí nhất tộc có tác dụng vô cùng trọng yếu, có thể nói là ân tái tạo, nếu không Lâm Minh rất có khả năng vẫn lạc dưới tay Tu La Thần Quốc.
Tuy Lâm Minh chỉ đơn giản hứa hẹn, nhưng loại võ giả ý chí siêu phàm này, một câu hứa hẹn là đủ rồi.
Thích Bạch nâng Lâm Minh dậy, tươi cười lên mặt vẫn như trước, hắn ra giá lớn như vậy trợ giúp Lâm Minh, ngoại trừ hoàn lại nhân tình Lâm Minh ra, cũng có một bộ phận nguyên nhân là coi được tương lai Lâm Minh, cường giả tuyệt thế có thể đạt tới cảnh giới Thần Hải hậu kỳ, trọn vẹn có thể sống hơn vạn năm, có thể che chở Thần Khí nhất tộc bọn hắn vạn năm.
- Chúc mừng Lâm huynh.
Dương Vân bay tới chắp tay từ rất xa, hắn vẫn như cũ phong hoa tuyệt đại, chỉ so với Lâm Minh thiếu đi một phần khí chất xuất trần, mà nhiều hơn một phần khí thế vương giả tiêu sái mà cao quý.
Đa tạ Dương huynh Hóa Thần Đan.
Lâm Minh đáp lễ lại, tuy rằng hắn một mực chưa từng đáp ứng Dương Vân gia nhập Cửu Đỉnh Thần Quốc, nhưng đối với bản thân Dương Vân, ấn tượng của Lâm Minh vẫn rất không tồi.
Cẩn thận chú ý đan điền Dương Vân một phát, Lâm Minh phát hiện mặc dù mình phá Mệnh vẫn, cũng như trước không cách nào thấy rõ tu vi Dương Vân, Dương Vằn kể cả dưới tay hắn Cửu Đỉnh vệ đều tu luyện có một loại đặc thù che dấu tu vi bí pháp, lại để cho người căn bản khó có thể thấy rõ đan điền.
Như thế một bộ kỳ dị mà thực dụng công pháp, nếu như có thể tu thành, đại chỗ hữu dụng.
Lâm Minh nghĩ như vậy, nội thị thân thể của mình, cẩn thận sưu tầm một lần, hắn phát hiện Tử Thần Chi Chú Ma sứ thứ hai lưu cho chính mình đã biến mất triệt để.
Tử Thần Chi Chú là thi thuật giả trước khi chết dùng thiêu đốt toàn bộ Sinh Mệnh lực của mình, linh hồn, máu huyết làm đại giá, để tử thần ra tay giết chết, người trúng nguyền rủa hẳn phải chết, trừ phi thực lực đối phương cường đại đến đủ để bằng lực lượng bản thân phá giải nguyền rủa.
Lâm Minh phá Mệnh vẫn xong, rốt cục đã có phần thực lực này, kể từ đó, Tử Thần Chi Chú tự nhiên tiêu trừ.
Lại nội thị đan điền, Lâm Minh phát giác năng lượng trong đan điền chinh mình nồng đậm đến quá phận.
- Ẩn? Ta đã thành nhất trọng Mệnh vẫn đỉnh phong rồi!
Vừa vỡ Mệnh vẫn, trực tiếp đạt tới nhất trọng đỉnh phong! Bất quá nghĩ cũng bình thường, tu vi Lâm Minh vốn sớm đủ rồi, chỉ là bởi vì luyện thể mở ra Bát Môn Độn Giáp, thân thể quá mức cứng cỏi, chậm chạp không thể chiết xuất, làm cho tu vi Lâm Minh bị áp xuống cực hạn, hôm nay xuất ra thiên tài địa bảo như vậy, một khi đột phá, thực lực đương nhiên đột nhiên tăng mạnh.
- Cái gì? Đây là...
Cảm giác xuyên thấu qua sương mù màu xanh trong đan điền, Lâm Minh giật mình phát hiện, tại bên trong đan điền của mình, phía trên tinh hạch Toàn Đan màu đen, thình lình có một mầm mong sinh trưởng! Nó vươn ra hai cuống lá non nớt, phía trên cuống lá, có hai mảnh lá quăn non, một mảnh màu đỏ, một mảnh khác màu vàng, đó chính là ấu điệp tượng trưng cho Hỏa Diễm cùng Lôi Đình, trong đó lá cây Hỏa Diễm hiện hình trái tim, phía trên có biểu tượng Hỏa Diễm pháp tắc đan vào đồ đằng màu vàng, mà lá cây Lôi Đình hiện lên hình dạng phi kiếm, phía trên có Cửu Thiên Lôi Linh màu tím quấn quanh.
- Hạt giống Tà Thần chuyển dời đến đan điền rồi sao?
Thời điểm Lâm Minh đạt được Tà Thần bí pháp, dựa theo trí nhớ đại năng Thần Vực, có lẽ thời điểm tạo ra trong đan điền, hạt giống Tà Thần sẽ theo trái tim chuyển dời đến trong đan điền, bởi vì lúc đó thân thể võ giả tu luyện trọng tâm từ trái tim chuyển dời đến đan điền.
Nhưng mà tại trên người Lâm Minh, đến khi phá Mệnh vẫn, trọng ngưng linh thể, hạt giống Tà Thần mới chuyển dời đến đan điền, Lâm Minh suy đoán cái này cùng mình tu luyện luyện thể thuật có quan hệ, dù sao một đường luyện thể, trái tim mới là vị trí trọng yếu nhất, hạt giống Tà Thần sống nhờ ở trái tim cũng hợp tình lý.
- Âu mầm Tà Thần sinh trưởng ở tinh hạch Toàn Đan, không biết sẽ mang đến biến hóa gì...
Lâm Minh nhìn về phía ấu mầm Tà Thần, có loại cảm giác hãi hùng khiếp vía, nó thật biết chọn vị trí sinh trưởng, rõ ràng sinh trưởng ở tinh hạch Toàn Đan, không thông báo sẽ tạo thành ảnh hướng như thể nào đối với chính mình...
Ngay tại thời điểm Lâm Minh dò xét thân thể chính mình, Thích Bạch cũng phát hiện Lâm Minh đã đạt tới nhất trọng đỉnh phong, khoảng cách nhị trọng Mệnh vẫn chỉ thiếu chút nữa!
Cái này khiến cho hắn càng thêm vui sướng, loại tình huống này trước kia chưa từng nghe nghe thấy.
- Lâm tiểu huynh đệ, ngươi vừa đột phá đã là nhất trọng Mệnh vẫn đỉnh phong?
Lâm Minh gật đầu nói:
- Đại khái là ăn quá nhiều linh dược mới may mắn đạt tới cảnh giới này, bất quá căn cơ còn phải củng cố thoáng một phát mới tốt.
Thích Bạch cười ha ha:
- Rất tốt, căn cơ ngươi vững chắc, hậu tích bạc phát, một khi đột phá gông cùm xiềng xích sẽ như rồng bay trên trời, một phát không thể vãn hồi! Hơn nữa khó khăn nhất chính là tâm chí ngươi cứng cỏi, thích hợp luyện võ!
Nếu như phải nói Lâm Minh có thiên phú tập võ gì, như vậy không phải tư chất, không phải ngộ tính, mà là ý chí cùng võ đạo chi tâm của hắn, kể cả về sau Lâm Minh đạt được võ y, đều cùng một nhịp thở cả hai chúng nó.
Lâm Minh còn chưa nói gì, lúc này, một đôi như huynh muội Kim Đồng Ngọc Nữ dắt tay nhau tới, chinh là Âu Dã Thanh Phong cùng Ẩu Dã Khinh Vằn đen từ Đại Dã Thần Quốc.
- Chúc mừng Lâm huynh đột phá Mệnh vẫn, thành tựu về sau không thể hạn lượng a!
Âu Dã Thanh Phong chắp tay:
- Lâm huynh phong hoa tuyệt đại, thật làm cho ta cảm thấy áp lực a!
- Lâm công tử, chúc mừng.
Âu Dã Khinh Vằn cũng nhỏ giọng nói.
Lúc trước Lâm Minh sớm đã biết rõ xuất thân của hai người, cũng từng đáp lễ, hắn còn muốn ngây ngốc một thời gian ngắn tại Thiên Diễn Đại Lục, có thể làm tốt quan hệ cùng những nhân vật phong vân của tứ đại Thần Quốc này tự nhiên có nhiều chỗ tốt.
- Nghe nói lúc trước Lâm huynh sưu tập linh dược, linh thảo cùng Mộc Linh ngọc, ta chuẩn bị một ít tại đây, coi như lễ mọn đưa cho Lâm huynh, xin vui lòng nhận cho.
Âu Dã Thanh Phong nói xong xuất ra một hộp ngọc Mộc Linh, bên trên hộp ngọc Mộc Linh mở một khe hở nhỏ, cung cấp Lâm Minh dùng cảm giác dò xét đồ vật bên trong.
Một khối Mộc Linh ngọc trăm vạn năm, còn có đại lượng dược linh trân quý, giá trị đoán chừng có 30 vạn Nguyên Linh Thạch, đối với Lâm Minh hiện tại mà nói, những vật này tự nhiên vô cùng thực dụng, bởi vì hắn tinh thông tu luyện dược thuật, vô luận phá Mệnh vẫn hay là phá Bát Môn Độn Giáp, đều cần linh dược.
Lâm Minh đang muốn nói cái gì, Ẩu Dã Thanh Phong nói:
- Lâm huynh ngàn vạn lần không nên từ chối, chỉ là kết giao bằng hữu, không có ý tứ gì khác.
Vài ngày trước Lâm Minh bế quan, số lượng người cầu kiến Lâm Minh cũng không ít, bọn họ đều ôm tâm tư kết giao, Âu Dã Thanh Phong cũng không ngoại lệ, vạn nhất Lâm Minh thắng toàn bộ Võ giả Tu La Thần Quốc, về sau tiền đồ không thể hạn lượng.
Vốn Âu Dã Thanh Phong định chờ Lâm Minh thật sự thắng mới đưa ra những lễ vật này, nhưng hôm nay chứng kiến dị tượng Lâm Minh phá Mệnh vẫn, cải biến chủ ý, dệt hoa trên gấm so ra kém đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
- Vậy thì cám ơn Âu Dã huynh rồi.
Lâm Minh nhận những dược tài cùng Mộc Linh ngọc này, hắn thật sự cần, lúc trước hắn thu Hóa Thần Đan của Dương Vân, nếu như cự tuyệt mà không thu bảo vật của Âu Dã Thanh Phong, khả năng làm cho đối phương sinh lòng nghi kỵ, đây không phải kết quả hắn muốn.
- Ha ha, Lâm huynh khách khí, Lâm huynh có Phong Đê chi mệnh, tương lai có thể thành đệ nhất thiên hạ, đến lúc đó, chiếu cố tiểu đệ một phát là được rồi.
Âu Dã Thanh Phong nói giỡn.
Thời điểm chung quanh chúc mừng tưng bừng, một âm thanh chói tai truyền đến.
- Điệu bộ này, lúc này mới phá Mệnh vẫn, không biết còn tưởng rằng
Vừa phá Thần Hải rồi, không phải là nhất trọng Mệnh vẫn sao? Võ giả Thiên Diễn Đại Lục nhất trọng Mệnh vẫn, không có tám vạn cũng có năm vạn, cho dù ở ngay đây cũng có một nắm to!
Cái thanh âm chanh chua này lập tức khiến rất nhiều người chú ý, mọi người nhao nhao nhìn lại, thấy nói chuyện chính là một người trẻ tuổi mặc áo đen, hai tay giao nhau ôm ở trước ngực, một bộ dạng không cho là đúng.
Người này chính là Tư Đồ Xuyên bị tổn thất nặng trên tay Lâm Minh.
Hắn chịu nhục trên tay Lâm Minh xong, một mực coi Lâm Minh trở thành đối thủ cạnh tranh, hiện tại thấy chênh lệch càng ngày càng xa, cơ bản không có nửa điểm khả năng đuổi theo, liền đố kị vừa hận châm chọc đối với Lâm Minh.
- Hừ, lúc đột phá sinh ra Thiên Địa dị tượng thì thế nào, nhất trọng Mệnh vẫn vẫn là nhất trọng Mệnh vẫn, ngươi thật nghĩ ngươi có thể chiến thắng tất cả cường giả Mệnh vẫn của Tu La Thần Quốc ta?
Khi Tư Đồ Xuyên nói chuyện, phía sau hắn xuất hiện bảy tám cường giả, nguyên một đám đều là tu vi cao trọng Mệnh vẫn, căn cơ vô cùng vững chắc, những người này, không hề nghi ngờ đều là cao thủ Thiên Mệnh Bảng.
Lâm Minh ở trong đó thấy được thân ảnh Đại Ma sứ cùng đồng tử áo đỏ, bọn họ đều là lục trọng Mệnh vẫn, bài danh Top 100 Thiên Mệnh Bảng, thể nhưng ở chính giữa những người này, bọn hắn rõ ràng không phải mạnh nhất, để cho người ta có loại cảm giác thâm bất khả trác, là một cái nam tử anh tuấn phía trước tất cả mọi người, hắn mặc áo đen rộng thùng thình, hai chân trần trụi, hai con ngươi sáng ngời, toàn thân có một cỗ khí chất nhẹ nhàng.
Lâm Minh trực tiếp không để mắt đến Tư Đồ Xuyên, đem ánh mắt tập trung trên người nam tử áo đen, đối với Tư Đồ Xuyên, Lâm Minh căn bản chẳng muốn nói nhảm cùng hắn, không phải nói Tư Đồ Xuyên là củi mục, mà là hắn quá non, thiên tài tuổi trẻ có thể chiến cùng Lâm Minh một trận, ít nhất phải ngoài bốn mươi tuổi.
- Hắn là Tư Đồ La Sát...
Lâm Minh nói thầm trong lòng, bởi vì lúc trước Tư Đồ La Sát cũng không ẩn nấp hành tung, hắn đã nghe nói qua danh hào đối phương.
Tư Đồ La Sát im lặng không nói, đối mặt với Lâm Minh, hắn đồng dạng cảm nhận được áp lực, nhưng chiến ý đồng thời cũng bừng bừng, Lâm Minh vừa phá Mệnh vẫn, tuy rằng thanh thể to lớn, nhưng sức chiến đấu đến tột cùng như thế nào, cũng chỉ có đánh qua mới biết được, hắn cũng không bị khí thể đối phương hù ngã.
- Lâm Lan Kiếm, mặc ngươi thiên tài thì thế nào, phát triển không nổi, không có bất kỳ ý nghĩa! Ta xem đại chiến kế tiếp ngươi ngăn cản như thế nào!
Tư Đồ Xuyên cảm giác được chinh mình rõ ràng bị Lâm Minh không để mắt đến, thẹn quá hóa giận nói.
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
9 chương
21 chương
46 chương