Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 829
Từ lúc lập chiến ước bắt đầu, tổng cộng có thời gian ba tháng. Lâm Minh cũng không gấp gáp, bình thường võ giả độ Mệnh Vẫn tầng một chỉ cần thời gian hơn nửa tháng, Lâm Minh cho mình bốn mươi ngày là đủ rồi.
Mà một tháng rưỡi này, hắn chủ yếu để điều dưỡng thương thế linh hồn, đồng thời cũng thả lỏng bản thân, điều chỉnh trạng thái tinh thần, lúc nhàn hạ hắn cũng tìm hiểu ngọc giản Lôi chi ý cảnh Lôi Hoàng lưu lại.
Dù sao phá Mệnh Vẫn tầng một đối với Lâm Minh mà nói là một việc vô cùng nguy hiểm, hắn phải điều chỉnh mình tới trạng thái tốt nhất.
Theo thời gian trôi đi, võ giả trong trung thiên thế giới càng ngày càng nhiều, mà Thần Khí bộ tộc gần như là ai đến cũng không cự tuyệt, ngay từ đầu chỉ cần là võ giả Hậu Thiên kỳ trở lên, chứng minh được thân phận của mình là đều có thể vào được.
Tuy nhiên về sau, cho dù Thần Khí bộ tộc trong địa vực rộng lớn của trung thiên thế giới, cũng có vẻ có chút chật chội, không thể không làm ra một ít hạn chế.
- Bên kia chính là nơi cư ngụ của võ giả Tu La thần quốc.
Ở một chỗ trong trung thiên thế giới, mấy võ giả chỉ vào một tòa nhà hình tháp màu đen lơ lửng trên không trung.
Tháp cao hơn hai mươi trượng, lơ lửng trên không, toàn thân màu đen chói mắt, tản ra một cỗ năng lượng tràng cường đại, bình thường võ giả tu vi yếu chỉ cần tới gần đều cảm nhận được áp lực thật lớn, khiến cho chân nguyên lưu chuyển trong cơ thể không được thoải mái, không thể không cách xa ra.
- Sứ giả Tu La thần quốc là ăn chắc diệt Lâm Lan Kiếm, không ngờ ở tại chỗ cách Trưởng Lão cung Thần Khí bộ tộc mười dặm, tòa tháp màu đen kia là một bảo khí hình động phủ, có thể thu vào trong Tu Di giới, một khi lấy ra, có thể phóng lớn tới mấy chục trượng, vô cùng tiện lợi.
Trong lúc mọi người nói chuyện, đột nhiên một đội võ giả áo đen lăng không bay tới, vô thanh vô tức, giống như âm hồn màu đen vậy, tên nam nhân cầm đầu, mặc áo bào đen rộng thùng thình. Chân trần đạp gió mà đi, dung mạo tuấn tú thanh dật, một đầu tóc dài đen bay múa, lại có chút phiêu dật xuất trần.
Khí tức của hắn sâu không lường được, giống như đại dương mênh mông, võ giả ở đây căn bản nhìn không thấu tu vi của hắn.
- Người kia là ai? Thật là đáng sợ, ta chỉ liếc hắn một cái, liền cảm giác được như thấy một ngọn núi cao không thể với được.
Một tên võ giả Toàn Đan trung kỳ lòng còn sợ hãi nói.
Bình thường võ giả Toàn Đan trung kỳ, đã có thể nhìn thấu tu vi võ giả Mệnh Vẫn cao tầng, chỉ cần đối phương không cố ý tu luyện công pháp che giấu tu vi.
Nhưng nam nhân tuấn tú vừa mới bay qua kia, rõ ràng không có che giấu đan điền, nhưng, hắn căn bản không nhìn ra cảnh giới của đối phương.
- Chẳng lẽ là... Cường giả Thần Hải? Tu La thần quốc lại phái cường giả Thần Hải tới đây?
- Không phải Thần Hải, khẳng định không phải!
Một tên võ giả Toàn Đan hậu kỳ khác lắc đầu.
- Ta có thể mơ hồ cảm giác được cảnh giới của hắn, vẫn là Mệnh Vẫn, nếu ta không đoán sai, hắn là khổ tu sĩ của Tu La thần quốc, vô cùng có khả năng là Tư Đồ La Sát xếp hạng mười hai trên Thiên Mệnh bảng!
- Tư Đồ La Sát...
Nghe được lời này võ giả ở đây hít sâu một hơi, ở Tu La thần quốc, trừ ma sứ, quốc sư ra. Còn có một ít khổ tu sĩ, những nhân tài này là cao thủ đỉnh cấp của Tu La thần quốc.
Võ giả như ma sứ, quốc sư, bình thường còn phải chấp hành các loại nhiệm vụ Tu La thần quốc phái ra, phụ trách quản lý quốc gia. Khó tránh khỏi phân tán một chút tinh lực, cho nên không thể toàn tâm toàn ý tu luyện.
Cho nên thực lực quốc sư, ma sứ chưa từng có người nào xếp hạng trước ba mươi trên Thiên Mệnh bảng, thậm chí không ít người trong đó, chẳng hạn như Tất Như Ngọc, đồng tử áo đỏ đều đã dừng lại mấy ngàn năm, cơ bản không có hy vọng đột phá Thần Hải, những người này cho dù chết, Tu La thần quốc cũng không đau lòng.
Nhưng khổ tu sĩ thì lại khác, bọn họ là tinh anh trong tinh anh, nhiệm vụ duy nhất của bọn họ chính là hảo hảo tu luyện, đột phá Thần Hải!
Tu La thần quốc vì mỗi người bọn họ mà đổ vào đó tài nguyên kếch sù, cho nên tổn thất một người, đều khiến cho Tu La thần quốc thương cân động cốt, tổn thất sáu, bảy người, vậy chẳng khác nào tổn thất một đại năng Thần Hải!
Khổ tu sĩ thực lực có thể nói là sâu không lường được, giống như Tư Đồ La Sát trước mắt, đứng thứ mười hai trên Thiên Mệnh bảng. Kỳ thật đây cũng là Tri Thiên Mệnh phỏng đoán mà xếp hạng ra, dù sao chuyện Tư Đồ La Sát ra tay trước mặt công chúng mười năm trước, đối thủ của hắn cũng là một cao thủ Thiên Mệnh bảng, hơn nữa xếp hạng không thấp, lại bị Tư Đồ La Sát một chưởng đập chết, quả thực dễ dàng giống như đập con kiến vậy.
Đã qua thời gian dài như vậy, có người đồn rằng, Tư Đồ La Sát đã tiến rất gần tới cảnh giới Thần Hải, thậm chí có ba, bốn thành nắm chắc trong hai mươi năm có thể đột phá Thần Hải.
Đến lúc đó, Tư Đồ La Sát cũng chỉ hơn một trăm tuổi mà thôi.
Có thể chân chính đột phá cường giả Thần Hải, phần lớn đều hoàn thành trong vòng trăm tuổi đổ lại. Mấy trăm tuổi thậm chí một ngàn tuổi sau mới đột phá Thần Hải cường giả, đều là những người dựa vào cơ duyên đột phá.
Những người này mặc dù đột phá, thực lực cũng thường thường không bằng những người dùng thực lực bản thân đột phá Thần Hải cường giả, cho nên Tư Đồ La Sát khủng bố cỡ nào có thể nghĩ là biết!
- Tư Đồ La Sát đều đã trình diện, hơn nữa cũng không giấu giếm hành tung, có lẽ... Có lẽ, lần này Tu La thần quốc không chỉ phái Tư Đồ La Sát, thậm chí còn phái ra một khổ tu sĩ lánh đời người đời không biết, đó mới chân chính là con bài chưa lật của Tu La thần quốc.
- Ngay cả khổ tu sĩ đều điều đến, Tu La thần quốc đúng là bắt buộc thắng trận chiến này, ta cảm giác trận chiến này, Lâm Lan Kiếm dường như có chút nguy hiểm...
- Không phải có chút nguy hiểm, ta cảm giác hắn...
Tên võ giả kia nói tới đây lòng còn sợ hãi nhìn thoáng qua phương hướng Thần Khí bộ tộc.
- Quên đi, chúng ta đừng nghị luận nữa, không có ý tứ, bọn họ đã vượt qua phạm vi lý giải của chúng ta, nghị luận rốt cuộc bọ ngựa so với lão hổ lợi hại hay là sư tử lợi hại hơn, hoàn toàn không có ý nghĩa.
- Đúng vậy, chênh lệch quá xa...
Nhóm võ giả nói chuyện trong lòng đều cảm khái, mọi người cũng là võ giả, chênh lệch sao lại lớn như vậy?
Lúc này, ở tầng cao nhất tòa nhà hình tháp màu đen, nam nhân áo bào đen dung mạo tuấn dật xuất trần quỷ một gối xuống, cung kính thi lễ với Tư Đồ Hạo Thiên, dùng thanh âm có chút từ tính nói:
- Thần Hoàng bệ hạ, La Sát đến phục mệnh.
- Ừ, đến đây là tốt rồi, sự tình trải qua ngươi chắc đã biết, đối thủ lần này chỉ là Mệnh Vẫn tầng một, tên là Lâm Lan Kiếm, ngàn vạn lần không thể vì tu vi hắn thấp mà khinh thị hắn, mạng của hắn rất cứng rắn, thực lực rất mạnh! Ngươi và hắn chiến một trận này, có lẽ sẽ rất gian khổ, nhưng cũng là ma luyện tốt nhất với ngươi.
Tư Đồ Hạo Thiên ngồi ở trên vị trí thủ tọa, từ trên cao nhìn xuống nói, hắn nói cái gọi là mạng của Lâm Minh rất cứng rắn cũng không phải chỉ phòng ngự Lâm Minh mạnh mẽ, mà là hắn nhìn ra Lâm Minh có phong đế chi mệnh, người như thế, rất khó giết, thường thường từ trong sinh tử hồi sinh, khiến cho người ta vô cùng đau đầu.
- Cẩn tuân ý chỉ bệ hạ, La Sát sẽ không khinh thị bất kỳ địch nhân nào.
Nam nhân áo bào đen vẻ mặt bình tĩnh, hai mắt đen như bảo thạch sáng ngời, từ trong ánh mắt hắn, Tư Đồ Hạo Thiên nhìn ra được vẻ trịnh trọng và vô cùng nghiêm túc, điều này làm cho hắn vô cùng vừa lòng.
- Trận chiến này đúng là số mệnh và cơ hội lớn của ngươi, nếu ngươi có thể thắng, trong vòng mười năm ngươi tất thành Thần Hải! Nếu ngươi thua, trên con đường Thần Hải sẽ gặp phải suy sụp rất lớn, có thể vượt qua hay không, thì phải xem chính bản thân ngươi.
- La Sát hiểu rồi!
- Tốt lắm, ngươi lui ra đi.
Tư Đồ Hạo Thiên phất tay, hít sâu một hơi. Trong vẻ bình tĩnh hiện ra vẻ linh hoạt, sắc bén, dường như điềm tĩnh không hề nao núng khi bão táp sắp đến.
- Hạo Thiên, ngươi ngay cả La Sát cũng gọi tới! Có phải quá cẩn thận rồi hay không? Hắn đang ở trong giai đoạn bế quan quan trọng.
Đợi La Sát đi rồi, một tiểu thiếp bộ dáng phụ nhân đi ra, hơi bất mãn nói.
Tư Đồ Hạo Thiên liếc nhìn tỷ tỷ của mình một cái, hừ nhẹ nói:
- La Sát tới là phải, nếu không ngươi bảo ai tới chiến với Lâm Lan Kiếm? Ta chẳng những phải kêu La Sát mà còn muốn gọi cả Yêu Nguyệt.
- Còn muốn gọi cả Yêu Nguyệt? Ngươi đang nói đùa sao? Đừng nói nàng bây giờ còn đang bế quan, hơn nữa thân phận của nàng chính là một bí mật lớn, ngươi muốn cho toàn bộ người đại lục đều biết nàng? Ngươi muốn nàng ngày sau đều phải ở Tu La thần quốc, trước khi đột phá Thần Hải không thể đi ra lịch lãm sao? Đối phó một tên tiểu tử chỉ có tu vi Mệnh Vẫn tầng một, cần phải như thế sao? Hắn cho dù lợi hại, nhưng mà cũng đừng quên chúng ta xa luân chiến, mài cho hắn tới chết.
- Dao Hi! Ta Tu La thần quốc đã hai lần nếm thiệt thòi trong tay Lâm Lan Kiếm, ngươi sao còn không tiến bộ? Ta nói rồi, Lâm Lan Kiếm có phong đế chi mệnh, cho dù ngươi bày ra thế cục tất sát. Nhưng mà vẫn bị hắn chạy thoát, đối phó người như thế, ngươi phải xuất ra lực lượng gấp mấy lần hắn, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đánh chết hắn! Nếu không hậu hoạn vô cùng!
- Một trận chiến này đối với Tu La thần quốc ta mà nói vô cùng trọng yếu, chúng ta thua thì không dậy nổi, cũng không được phép thua, Lâm Lan Kiếm nói ra xa luân chiến, nhất định có phương pháp đặc thù đối phó xa luân chiến, chúng ta phải cam đoan phái ra cường giả có lực lượng gấp mấy lần hắn, cũng phải có chất lượng, phòng ngừa vạn vô nhất thất! Nếu không phải Thần Khí bộ tộc nội tình quá sâu, ta tình nguyện phát động quốc chiến!
Trong giọng nói của Tư Đồ Hạo Thiên lộ ra vẻ kiên quyết.
- Tình nguyện phát động quốc chiến? Ngươi điên rồi!
Tư Đồ Dao Hi biểu tình ngươi không biết nói lý, căn bản không ủng hộ cách nói của Tư Đồ Hạo Thiên:
- Cái gì phong đế chi mệnh, hai lần ăn thiệt ngươi trở thành như chim sợ cành cong, dù sao ngươi là Thần Hoàng, tất cả là ngươi định đoạt, tuy nhiên ta cảnh cáo ngươi, Yêu Nguyệt là thiên tài xuất sắc nhất gần ngàn năm của nhất mạch chúng ta, nàng tương lai tiền đồ không thể lường được, chẳng những sẽ trở thành Thần Hải, hơn nữa còn là người nổi bật nhất trong đám cường giả Thần Hải, thậm chí có thể kế thừa vị trí của ngươi, ngươi quấy nhiễu nàng bế quan, thì phải dùng để tài nguyên bù đắp trở về.
- Hừ, Yêu Nguyệt nếu quả thật có thể thắng được trận này, đối với nàng mà nói là một tạo hóa, chiến thắng cường giả có phong đế chi mệnh, có thể tích lũy khí thế cho mình, số mệnh và trong thâm tâm cũng in sâu niềm tin tất thắng, giá trị của nó không phải một lần bế quan có thể bằng được.
Tư Đồ Hạo Thiên nói tới đây đứng bật dậy, không muốn tiếp tục vô nghĩa với tỷ tỷ mình.
Hắn đi đến cửa sổ nhìn lên tinh không, ở trong trung thiên thế giới này gần như có pháp tắc đại thế giới, tinh quang cũng có thể tiến vào, độ sáng cũng không giảm.
Nhìn sau trời sáng lạn, Tư Đồ Hạo Thiên lẩm bẩm:
- Lâm Lan Kiếm, có lẽ ngươi là khỏa tinh tú chói mắt trên Thiên Diễn đại lục kia, nếu sớm biết ngươi có thể được Thần Khí bộ tộc che chở, ta tình nguyện không cần Ma Đế kế thừa cũng sẽ không trở mặt với ngươi, đáng tiếc bây giờ kiếm đã xuất ra, không thể vãn hồi được, ta phải hủy diệt ngươi.
Mười ngày sau, chỗ Thần Khí bộ tộc trong trung thiên thế giới có thể nói là hào kiệt tập hợp, hoàng tử thần quốc, thế tử thân vương, các đại tông môn ngũ phẩm, đệ tử thân truyền thánh địa, cũng không phải có một người.
Nên biết rằng, đây chính là một trận chiến đấu từ trước tới nay chưa bao giờ xuất hiện ở trong điển tịch, với tu vi Mệnh Vẫn tầng một khiêu chiến tất cả cường giả Mệnh Vẫn một đại thần quốc!
Có thể nói là tài hoa tao nhã.
- Lâm huynh, có áp lực không?
Ở một chỗ trong tửu lâu, một nam nhân dung mạo tuấn tú, cười nói.
Lâm Minh ngạc nhiên nhìn ba gã trẻ tuổi tuấn kiệt xuất hiện trước mắt, dĩ nhiên là Lam Thấm, Phong Thần và Đoan Mộc Quần.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
81 chương
261 chương
115 chương
13 chương
28 chương
32 chương