- Đúng là không biết sống chết! Ngươi thật tưởng mình đột phá Mệnh Vẫn là vô địch, buồn cười! Nói chuyện chính là đại đệ tử Tư Đồ Hạo Thiên, Tư Đồ Bạch. Tư Đồ Bạch vốn không phải võ giả Tư Đồ gia tộc, mà là đỉnh cấp thiên tài được thu nuôi từ nhỏ, được ban thưởng họ Tư Đồ, lại được Tư Đồ Thiên thu làm đại đệ tử, hắn xếp hạng trên Thiên Mệnh bảng lại ở trên tam đại ma sứ. - Không cần những người khác, sau khi ngươi phá Mệnh Vẫn, Tư Đồ Bạch ta sẽ một mình tới khiêu chiến ngươi là đủ rồi! - Có thể, ta chờ ngươi. Lâm Minh cầu còn không được. - Bạch huynh, đừng xúc động! Đại ma sứ vội vàng dùng chân nguyên truyền âm, Tư Đồ Bạch không biết Lâm Minh, mà đại ma sứ lại ở trong tay Lâm Minh ăn không ít đau khổ, hắn biết rõ kết cục khinh thị Lâm Minh. Tư Đồ Bạch còn muốn nói gì thì đúng lúc này, Tư Đồ Hạo Thiên quát lạnh một tiếng: - Lui ra! - Sư phụ... - Ta bảo ngươi lui ra! - Vâng... Cho dù Tư Đồ Bạch vẻ mặt không phục, cũng chỉ có thể lui ra phía sau. Tư Đồ Hạo Thiên tiến lên trước một bước, cặp mắt sáng quắc nhìn thẳng Lâm Minh: - Ngươi muốn một mình khiêu chiến tất cả cường giả Mệnh Vẫn Tu La thần quốc ta? - Đúng! Đối mặt với áp lực của Tư Đồ Hạo Thiên, Lâm Minh dứt khoát trả lời. - Lâm tiểu huynh đệ, ngươi... Thích Bạch nghe vậy mà kinh hãi, Lâm Minh đúng là quá cả gan làm loạn, Mệnh Vẫn tầng một liền khiêu chiến tất cả cao thủ Mệnh Vẫn của Tu La thần quốc. Lâm Minh hít nhẹ một hơi, dùng chân nguyên truyền âm nói: - Cảm ơn tất cả chuyện Thích Bạch tộc trưởng làm cho ta, nhưng ta không thể khiến Thần Khí bộ tộc thay ta đưa lưng gánh tất cả oán cừu, hậu quả rất nghiêm trọng! Thích Bạch nghe ra trong giọng nói của Lâm Minh có vẻ kiên quyết, hắn nói: - Ngươi thật sự nắm chắc? Ngươi đối với cao thủ đỉnh cấp của Tu La thần quốc có lý giải thế nào? - Chỉ tìm hiểu được một bộ phận mà thôi. Lâm Minh tỉ mỉ nói, lúc trước Lâm Minh tự nhiên đã xem qua Thiên Mệnh bảng, đối với danh sách cường giả Mệnh Vẫn thuộc Tu La thần quốc đều có hiểu biết, nhưng hắn biết Thiên Mệnh bảng cũng không phải là toàn trí toàn năng, về phần bên trong Tu La thần quốc còn có một ít cao thủ ẩn giấu không thuộc Thiên Mệnh bảng hay không, Lâm Minh cũng không dám xác nhận. Ưng thuận hứa hẹn điên cuồng này, Lâm Minh cũng chấp nhận phiêu lưu thật lớn. Nhưng hắn không thể không làm như vậy, tại trong không khí giương cung bạt kiếm này, Tư Đồ Hạo Thiên có áp lực, Lâm Minh làm sao không có áp lực? Đây là một canh bạc sinh tử, kiếm đã xuất ra thì không thể thoái nhượng, tiếp tục giằng co thì rất có thể là toàn diện khai chiến. Đây chính là hai đại thế lực siêu cấp, một khi khai chiến. Tất nhiên sẽ tổn thất thảm trọng, máu chảy thành sông, mà kết quả này, Tư Đồ Hạo Thiên, Thích Bạch, Lâm Minh đều không chịu nổi. Lui một bước, tránh cho cường giả Thần Hải tham gia toàn diện khai chiến. Hạn chế chiến tranh ở mức võ giả Mệnh Vẫn, đây xem như phương thức giải quyết tốt nhất. Tư Đồ Hạo Thiên chắp tay sau lưng, ánh mắt hơi hơi nheo lại, nhưng ánh mắt hắn lại càng thêm sắc bén, dường như muốn nhìn thấu Lâm Minh vậy! Hắn không dễ dàng đáp ứng khiêu chiến này, cũng không lập tức cự tuyệt, trong đầu hắn nhanh chóng phân tích thực lực Lâm Minh. Trăm ngày phía trước, Lâm Minh được xếp hạng thứ hai trăm tám mươi trên Thiên Mệnh bảng, lúc ấy Lâm Minh chỉ có tu vi Toàn Đan hậu kỳ đỉnh phong, hiện tại tu vi hắn vẫn chưa tăng lên, thực lực không có khả năng có tính đột phá thực chất. Cho dù hắn kỳ tài ngút trời, còn có rất nhiều con bài chưa lật thì trong vòng trăm ngày chiếm được tiến hóa (chưa thành đột phá, chỉ khiến thực lực tăng lên) thì hiện tại cũng tuyệt đối không vượt qua xếp hạng thứ sáu mươi, đây đã là hắn đánh giá cực cao rồi. Thiên Mệnh bảng xếp thứ sáu mươi thì cũng chẳng tính là gì, nên biết rằng Thiên Mệnh bảng có mấy bước ngoặt. Hai trăm, một trăm, năm mươi, ba mươi, mười hạng đầu đều là những bước ngoặt lớn, cho dù đột phá một đại cảnh giới Mệnh Vẫn. Thực lực tăng tiến vùn vụt, thì cũng không vượt qua nhiều lắm (ý nói vượt xếp hạng). Nhưng mà... Lâm Minh là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, không thể nhìn theo lẽ thường được. Rốt cuộc thực lực của hắn sẽ tiến tới bước nào, Tư Đồ Hạo Thiên căn bản không dự đoán chính xác được. Kỳ thật không chỉ là Tư Đồ Hạo Thiên không thể phỏng đoán được, Lâm Minh cũng không thể phỏng đoán được, Ma Quang cũng không thể đưa ra được đề nghị có giá trị nào, dù sao loại pháp thể song tu như Lâm Minh rất ít gặp, hơn nữa hắn dùng lôi đình lực phá Mệnh Vẫn, cộng thêm Chiến Linh của hắn, hạt giống Tà Thần vân vân, ở Thần Vực đều là độc nhất vô nhị, tất cả những thứ như vậy cộng lại, muốn phỏng đoán sau khi Lâm Minh phá Mệnh Vẫn có thể xếp thứ mấy trên Thiên Mệnh bảng là chuyện hoàn toàn không có khả năng. Huống chi, Lâm Minh còn không biết Tu La thần quốc có che giấu cao thủ hay không? Trận chiến này, quả thực là một canh bạc! - Ngươi muốn dùng trận chiến này, hóa giải đại chiến thánh địa bùng nổ? Tư Đồ Hạo Thiên lạnh lùng nói, giọng nói không mang theo chút cảm tình nào. - Không sai! Thế nào, quốc gia mênh mông như các ngươi, lại không có một người trẻ tuổi khiêu chiến được với ta sao? Lâm Minh đối mặt với khí thế kinh người của Tư Đồ Hạo Thiên, vẫn bình tĩnh như trước, nhưng mà chính phần bình tĩnh này, lại khiến cho Tư Đồ Hạo Thiên cảm giác được Lâm Minh đầy vẻ khinh thường, đây là miệt thị đối với hắn, miệt thị đối với Tu La thần quốc! Đến từng tuổi như Tu La Thần Hoàng, tự nhiên sẽ không quản cái gì mà phép khích tướng, tuy nhiên trước mắt, hắn lại không thừa nhận cũng không được, đề nghị Lâm Minh đưa ra, quả thật là phương thức hòa giải duy nhất, nếu không, cho dù hắn có thể cổ động các đại quốc khác cùng hắn liên thủ tấn công Thần Khí bộ tộc thì cũng phải trả cho những minh hữu này cái giá cao ngất trời, cộng thêm tổn thất thảm trọng trong chiến đấu cũng phải cái giá phí phải trả có thể so với. Nghĩ đến đây, hai tay Tu La Thần Hoàng sau lưng bỏ xuống, trên người ẩn ẩn tản phát ra một cỗ sát khí đặc sệt: - Là sinh tử chiến sao? Những lời này đã ý nghĩa với Tư Đồ Hạo Thiên đã đáp ứng trận chiến này rồi. - Đúng! Võ giả xuất trận chỉ hạn chế là võ giả tu vi Mệnh Vẫn của Tu La thần quốc ngươi! - Tốt, chiếu theo như làm! Tu La Thần Hoàng một lời đáp ứng, tuy rằng xa luân chiến không vẻ vang, nhưng thời điểm này, hắn cũng tuyệt đối không làm ra cái vẻ anh hùng gì mà cử một tên võ giả đi chiến với Lâm Minh. Trận chiến này, liên quan đến vận mệnh quốc gia Tu La thần quốc! Thắng thì thu hồi đầy đủ kế thừa của Ma Đế, thua thì tạo ra một tên đại địch với Tu La thần quốc, kết quả hai cái là cách biệt một trời một vực! Lâm Minh hít sâu một hơi, siết chặt nắm tay, ánh mắt sáng quắc nhìn Tu La Thần Hoàng, đối phương quả nhiên đáp ứng rồi! Tuy rằng chiến quả vẫn chưa biết, tuy rằng sau khi mình chân chính đột phá Mệnh Vẫn thực lực như thế nào, đánh cuộc cũng tràn ngập tính nguy hiểm, nhưng mà Lâm Minh lại cảm giác được máu huyết toàn thân thiêu đốt lên, đây là chiến ý máu huyết sôi trào, hắn khát vọng một trận chiến này, khát vọng trận chiến đấu huyết chiến này! Hứa hẹn đánh cuộc trận chiến này, nguyên nhân chủ yếu là muốn giảm sức ép cho Thần Khí bộ tộc, nhưng đồng thời, Lâm Minh cũng muốn sức ép giúp mình đột phá cực hạn. Hắn nhìn Tu La Thần Hoàng mở miệng nói: - Nếu như sinh tử chiến... Tiền cược của ta chính là kế thừa trên người, còn có Ma Đế khải giáp, như vậy các ngươi thì sao? Có phải cũng lấy ra một chút tiền cược hay không? Vốn đây là chiến đấu không công bình, Lâm Minh dùng một địch nhiều, một khi thua, có thể nói là mặc cho Tu La thần quốc xử trí, mà thắng lại không có bất kỳ ưu đãi nào, loại chuyện này, Lâm Minh tự nhiên sẽ không đáp ứng. - Ngươi nghĩ muốn cái gì? Tu La Thần Hoàng cũng không ngoài ý muốn, giọng điệu của hắn lại bình tĩnh hơn, khiến cho người ta không thể đoán ra hắn đang suy nghĩ gì... Lâm Minh hơi hơi trầm ngâm, hắn đầu tiên nghĩ đến chính là Ma Thần Hộ Tâm kính, chỉ cần chiếm được nó là có thể gom đầy đủ Ma Đế khải giáp, đó là bảo vật giá trị không kém Càn Khôn Dung Nhật lô. Tuy nhiên Lâm Minh rất nhanh gạt bỏ điều này. Ma Đế khải giáp đầy đủ cũng không khiến thực lực Lâm Minh tăng lên lớn như tưởng tượng, dù sao nó chỉ là ngoại vật, dựa giẫm quá nhiều vào nó thì cũng không phải là chuyện quá tốt, còn không bằng lấy một ít thiên tài địa bảo đề thăng tu vi. Hơn nữa, quan trọng nhất chính là, Ma Thần Hộ Tâm kính chính là thể diện của Tu La thần quốc, đó chính là tượng trưng cho kế thừa Ma Đế của bọn hắn, nếu Tu La thần quốc thật sự thua mất đồ vật này, vậy sẽ trở thành trò cười cho giới võ giả thiên hạ. Thử nghĩ, Tu La thần quốc luôn miệng nói tổ tiên Lâm Lan Kiếm trộm kế thừa và Ma Đế khải giáp của bọn họ, gióng trống khua chiêng khắp thiên hạ đuổi bắt Lâm Minh, kết quả lại là kế thừa không lấy được, mà ngay cả Ma Thần Hộ Tâm kính cũng đều rơi vào tay Lâm Minh, đây không phải là chuyện buồn cười lớn nhất thiên hạ sao? Đến lúc đó, một khi Tu La Thần Hoàng thẹn quá hóa giận, xé rách da mặt, tình nguyện trước mặt mọi người buông bỏ hứa hẹn, tình nguyện liều mạng Tu La thần quốc tổn thất thảm trọng cũng muốn chân chính khai chiến với Thần Khí bộ tộc khai chiến thì rất không tốt. Nghĩ đến đây, Lâm Minh làm ra quyết định, hắn đem thứ mình muốn toàn bộ khắc lên ngọc giản. - Mười cân Mộc Linh ngọc trăm vạn năm, Đào Tâm Tinh Tủy vạn năm, Thần Vụ hoa, Phi Sương thạch, Mộc Linh tuyền... Lâm Minh liên tiếp khắc mười lăm phần tài liệu, mấy năm nay, Lâm Minh tinh nghiên Luyện Dược thuật, cho nên đối với tài liệu của Thiên Diễn đại lục cũng có nghiên cứu không ít, những tài liệu hắn liệt ra đều có thể tìm được ở Thiên Diễn đại lục, nhưng lại cực kỳ quý báu. Dùng những tài liệu này, có thể luyện chế được hai viên linh đan. Một quả là Bích Lạc Luyện Tâm đan, có thể rút ngắn thời gian mình từ Mệnh Vẫn tầng một đột phá đến Mệnh Vẫn tầng hai. Thứ hai là Tử Điện Thiên Băng đan, đúng là linh dược trợ giúp hắn mở ra Bát Môn Độn Giáp của thứ tư, về phần nói lấy được toàn bộ còn kém một chút để khai hỏa, nhưng mà Luyện Thể thuật tiêu hao quá nhiều tài liệu, cho dù ở Thần Vực, muốn gom đủ tài liệu luyện chế linh dược cũng phải tiêu hao rất nhiều của cải. - Bá! Ánh sáng trắng lóe lên một cái, ngọc giản bảy tới tay Tu La Thần Hoàng. Nhìn lướt qua thứ Lâm Minh yêu cầu, Tu La Thần Hoàng suýt nữa bóp nát ngọc giản. Hắn còn tưởng rằng Lâm Minh sẽ yêu cầu Ma Thần Hộ Tâm kính, nhưng không nghĩ tới Lâm Minh lại lựa chọn thiên tài địa bảo, mấy thứ này, đều là thứ quý báu! Toàn bộ cộng lại, giá trị cũng phải bảy, tám trăm vạn Nguyên Linh thạch! Hơn nữa trong đó phần lớn đều rất hiếm có, tài nguyên hao phí tổng cộng chỉ sợ giá trị không dưới ngàn vạn Nguyên Linh thạch! Lâm Minh hoàn toàn là công phu sư tử ngoạm. Tuy nhiên bình tĩnh mà xem xét, so với thua mất Ma Thần Hộ Tâm kính mà nói thì Tu La Thần Hoàng vẫn nguyện ý chọn cái sau, hắn nhìn Lâm Minh, cắn răng nói: - Ngươi rất thông minh, biết tránh đi vảy ngược của bản hoàng, đồng thời cũng tranh thủ lợi ích lớn nhất cho ngươi, được, ta đáp ứng! Tư Đồ Hạo Thiên nói xong, đột nhiên xoay người rời đi, các võ giả Tu La thần quốc khác vội vàng đuổi theo, theo sát phía sau, thở lớn cũng không dám, bọn họ đều nhìn ra, Tư Đồ Hạo Thiên đang rất buồn bực. Với sự cường thế của hắn, không ngờ hôm nay lại bị Thần Khí bộ tộc và một tên tiểu tử Toàn Đan hậu kỳ buộc phải đáp ứng đánh cuộc, tâm tình thế nào không nghĩ cũng có thể nghĩ là biết. Ngay lúc đi qua Giới Tâm đại điện Thần Khí bộ tộc, Tư Đồ Hạo Thiên đột nhiên dừng chân lại, hắn quay lại lạnh lùng quét mọi người ở đây một cái. - Mấy người các ngươi đều phải tham gia trận chiến này, thắng, trọng thưởng! Bại, chết!