Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 812
Tà Thần lực là bí pháp truyền từ Tà Thần thượng cổ, bởi vì đại năng Thần Vực lấy được nó rất ngẫu nhiên, hơn nữa hắn chưa kịp tìm hiểu đã ngã xuống.
Rốt cuộc là Tà Thần lực có bí mật gì, cuối cùng tu luyện đến cảnh giới nào, Lâm Minh không có gì tham khảo, chỉ có thể tự mò mẫm.
Hắn làm sao cũng không ngờ tới, sau khi thừa nhận oai lực công kích của Lôi Linh thiên giai cực phẩm cùng với sấm sét màu vàng vô tận trong vòng mười dặm, hạt giống Tà Thần lại nảy mầm!
Nên biết, hạt giống Tà Thần kỳ thật là vật hư cấu do nén năng lượng ngưng tụ thành, nó không phải hạt giống thật sự. Trước đó Lâm Minh hoàn toàn không ngờ tới hạt giống Tà Thần sẽ mọc rễ nảy mầm như hạt giống thật sự.
Chẳng lẽ trút vào nhiều năng lượng sấm sét như thế, khiến nó chân chính có được sinh mệnh.
Nói tới, vũ khí nếu được võ giả trút vào năng lượng cùng ý chí trong thời gian dài, cũng sẽ chầm chậm có được sinh mệnh, sinh ra thứ như Kiếm Linh, Thương Hồn... Điều này cũng không lạ.
Lâm Minh đang nghĩ miên man, lúc này trong hạt giống Tà Thần phát ra tiếng rít gào thảm thiết, hai tia sáng vàng hiện ra ở mặt ngoài hạt giống, nó rõ ràng là đôi mắt mãng xà vàng.
Mãng xà vàng giãy giụa muốn thoát ra khỏi hạt giống Tà Thần, nhưng lại có một cỗ năng lượng cổ vô hình bao bọc, chỉ là giãy giụa không ngừng, làm sao cũng không thoát khỏi hạt giống Tà Thần trói buộc.
Cùng với động tác của nó, nguyên khí Lôi hệ xung quanh náo động, năng lượng ngày càng điên cuồng, sấm sét màu vàng vốn bị nó hút khô cũng lại xuất hiện!
Là Lôi Linh cực phẩm kia?
Lâm Minh nhìn vào hạt giống Tà Thần, hạt giống Tà Thần vừa nảy mầm đang đấu tranh với khách không mời Lôi Linh thiên giai cực phẩm.
Lôi Linh cực phẩm muốn cắn nuốt hạt giống Tà Thần, còn hạt giống Tà Thần thì phải bắt lấy Lôi Linh.
Xẹt xẹt xẹt!
Điện quang màu vàng vô tận xung quanh bị hai thứ dẫn vào, ồ ạt trút vào người Lâm Minh. Lúc này Lâm Minh không có một chút sức lực gì, một đòn cuối cùng khi nãy đã cạn kiệt hết năng lượng của hắn.
Nhìn vô số sấm sét vàng xông tới, Lâm Minh cắn răng, nhắm mắt, lúc này hắn đành giao phó hết cho hạt giống Tà Thần.
Ầm ầm!
Sấm sét tẩy rửa toàn thân Lâm Minh, mỗi một lỗ chân lông, mỗi một đoạn kinh mạch, từng tấc da thịt đều trải qua sấm sét vàng tẩy rửa. Cả người Lâm Minh ngâm mình trong biển sấm sét vàng, lại không cảm giác quá nhiều đau đớn.
Tuy rằng vẫn cảm thấy tê dại, nhưng loại cảm giác này rất là thoải mái.
Điều này khiến Lâm Minh rất kinh ngạc, dường như thân thể hắn hoàn toàn được cải tạo thành thân thể Lôi Linh.
Năng lượng ngày càng mạnh, sấm sét vàng rít gào, tiếng sấm cuồn cuộn. Võ giả bình thường ở trong tình cảnh này đã sớm bị hủy diệt thành tro bụi. Dù cho Tất Như Ngọc cải tạo thân thể đổi lấy sức mạnh to lớn, có sức miễn dịch lớn với lôi đình lực, cũng tuyệt đối không chống đỡ được!
“Đây là công hiệu sau khi hạt giống Tà Thần nảy mầm? Độ hòa hợp của cơ thể ta với sấm sét, có lẽ còn bao gồm cả với lửa cũng được nâng cao thật lớn!”.
Biến hóa này, làm cho Lâm Minh vô cùng mừng rỡ.
Nếu sấm sét vàng không tổn thương tới hắn, hắn liền không ngừng đưa năng lượng vào trong hạt giống Tà Thần, hỗ trợ nó hàng phục Lôi Linh thiên giai cực phẩm.
Nhưng Lâm Minh nhanh chóng phát hiện, hạt giống Tà Thần đã nảy mầm kỳ thật không cần được giúp đỡ, lôi đình lực màu vàng xung quanh điên cuồng trút vào người Lâm Minh, có chín mươi lăm phần trăm bị hạt giống Tà Thần hấp thu!
Từ sau khi nảy mầm, hạt giống Tà Thần tựa như trở nên vô cùng đói khát, năng lượng sấm sét đến bao nhiêu cũng không từ chối, có bao nhiêu hấp thu bấy nhiêu.
Mầm non trên hạt giống Tà Thần cũng bao phủ ánh sáng tím chói mắt, những chùm sáng tím này hình thành những vòng tròn, bao bọc nhiều vòng quanh hạt giống Tà Thần, phát ra hào quang như mộng ảo.
Dưới hào quang này, hạt giống Tà Thần chầm chậm, khó khăn, nhưng lại vững vàng trưởng thành!
Lôi đình lực không ngừng đổ vào, trong người Lâm Minh xuất hiện lốc xoáy màu vàng thật lớn.
Rất nhiều năng lượng đổ vào hạt giống Tà Thần, biến mất không thấy như trâu đất xuống biển, hạt giống Tà Thần đang trong trưởng thành tựa như cái hang không đáy.
Còn Lôi Linh thiên giai cực phẩm bị hạt giống Tà Thần đè đầu hoàn toàn, lúc này như con rắn nhỏ dưới vuốt chim ưng, không gây ra được sóng gió gì.
Lôi đình lực màu vàng hội tụ tới, phần lớn bị hạt giống Tà Thần hấp thu, thậm chí cả năng lượng tinh hoa trong cơ thể Lôi Linh cực phẩm cũng đang bị hạt giống Tà Thần rút ra!
Lôi Linh thiên giai cực phẩm luống cuống, mặt nó vặn vẹo tràn đầy sợ hãi. Nó càng giãy giụa dữ dội hơn, nhưng mặc kệ giãy giụa thế nào cũng không thoát khỏi hạt giống Tà Thần giam cầm.
Dần dần, mầm non hạt giống Tà Thần cao lên một tấc, nó vươn ra hai cuống lá non, trên cuống lá còn có hai chiếc lá cuốn khúc, trong đó một mảnh màu đỏ, một mảnh màu vàng.
Hai chiếc lá chậm chạp mở ra, chúng nó chẳng những khác màu, hình dạng cũng khác. Lá cây màu đỏ nhìn giống hình trái tim, còn lá cây màu vàng thì hẹp dài, thoạt nhìn như thanh kiếm nhỏ.
Lâm Minh nhìn hai chiếc lá này, trong lòng chấn động. Trên lá cây non màu đỏ, rõ ràng có dấu ấn vật tổ, nó chính là dấu ấn vật tổ ngọn lửa mà Lâm Minh lĩnh ngộ ở Viễn Cổ hoàng thành, vốn ấn ở mặt ngoài hạt giống Tà Thần, hiện giờ xuất hiện trên lá cây.
Nó tượng trưng cho pháp tắc Hỏa hệ, đan vào đạo và lý của Hỏa chi ý cảnh.
Tiếp đó, một ngọn lửa nhỏ bùng cháy trên chiếc lá đỏ, đó là Hỏa Tinh Phần Tinh Chi Viêm.
Sau đó, cả chiếc lá thiêu đốt, mảnh lá non này không sợ lửa thiêu, ngược lại càng thêm tươi tắn trong lửa.
Theo thời gian, mầm non hạt giống Tà Thần càng lớn thêm, còn Lôi Linh thiên giai thì càng thêm suy yếu. Thân thể con rắn nhỏ màu vàng co rút nhỏ đi, thần sắc uể oải, trong mắt nó toát ra cầu xin, nó cảm giác được không thể chống nổi lực lượng của hạt giống Tà Thần.
Lại kiên trì thêm mười mấy giây, sau đó Lôi Linh thiên giai cực phẩm tự động bò lên chiếc lá khác của hạt giống Tà Thần, hóa thành tia sét vàng vây quanh lá cây, chiếc lá vàng lập tức có điện quang lấp lóe.
Đến lúc này, mầm non Tà Thần có hai loại năng lượng bản nguyên thiên giai, một cái Phần Tinh Chi Viêm, cái còn lại là con rắn nhỏ lôi điện màu vàng này.
Ngay lúc này, Lâm Minh cảm giác trong đầu chợt đau đớn, tiếp theo Ma Quang phát ra tiếng hét thảm!
Lâm Minh kinh hãi, quan sát tinh thần chi hải, lúc này Lâm Minh mới phát hiện, lúc trước vì cạn kiệt ý chí linh hồn, mạnh mẽ điều động số lượng lớn lôi đình lực tồn trữ trong người, khiến cho tinh thần chỉ hải của Lâm Minh xuất hiện vết thương.
Điều này làm cho một bộ phận lôi đình lực màu vàng chảy vào, tàn phá bên trong tinh thần chi hải của hắn. Còn Ma Quang đang ở trong đó, vừa rồi bị một tia sét đánh trúng, cháy cả đuôi.
Thần hồn và vật quỷ tà rất sợ sấm sét, nhất là loại sấm sét màu vàng quỷ dị này. Ma Quang vừa thấy liền sợ hãi, vừa nhảy lên nhảy xuống vừa hô to gọi nhỏ:
- Lâm Minh, mau đè những lôi quang đó lại, bản thánh sắp bị chúng nó đánh chết rồi.
Lâm Minh vội vàng điều động năng lượng áp chế lôi quang, nhìn lại vết thương trong tinh thần chi hải, phát hiện nó ngập trong vô số lôi quang, đang tự lành với tốc độ rất chậm.
Một đòn cuối cùng của Lâm Minh thúc đẩy hạt giống Tà Thần tiến hóa, bằng không thân thể hắn đã bị Lôi Linh cắn nuốt. Hạt giống Tà Thần trở thành cây vô căn, dù nó đan vào pháp tắc huyền ảo hơn nữa cũng không thể tồn tại, càng đừng nói nảy mầm.
Một đòn đó, Lâm Minh gánh chịu áp lực quá lớn, dù ý chí của hắn vượt xa võ giả bình thường, điều động nhiều năng lượng như vậy cũng cạn kiệt linh hồn lực nghiêm trọng.
Vết thương thần hồn rất khó xử lý, nếu muốn khôi phục hoàn toàn phải cần thời gian rất dài.
Tuy nhiên kỳ dị là tinh thần chi hải của Lâm Minh thẩm thấu lôi đình lực mạnh như vậy, hắn lại không có gì khó chịu, chỉ là cảm thấy đau đớn rất nhỏ mà thôi.
Ngược lại vết thương đó ngâm trong lôi quang, dường như hấp thu lực lượng lôi điện mà khép lại, tựa như tinh thần chi hải của hắn nên phải có sấm sét.
Lâm Minh nuốt một viên Dưỡng Hồn đan dược, ngồi xuống điều tức một phen liền không để ý tới vết thương thần hồn này nữa. Muốn hoàn toàn điều trị được nó, phải cần tĩnh dưỡng đáng kể, tốt nhất phải phối hợp thiên tài địa bảo đỉnh cấp, ở trong này rõ ràng là không được.
Lâm Minh do dự một chút, ngẩng đầu nhìn trời.
Trên bầu trời vẫn tối đen, tia chớp vô tận phủ kín.
Vào lôi vực năm mươi dặm là loại tia chớp màu vàng này, vậy tiến sâu hơn nữa, vậy sẽ thế nào?
Tia chớp màu vàng đã không tạo thành uy hiếp tới Lâm Minh, nhập vào thân thể gây ra cảm giác tê ngứa lại khiến hắn thoải mái, thậm chí còn tẩm bổ thần hồn ở mức nhất định.
Rõ ràng đây là kết quả sau khi hạt giống Tà Thần nảy mầm.
Nếu như tiến thêm một bước, đi thử lôi đình lực mạnh hơn, bị hạt giống Tà Thần hấp thu thì sẽ thế nào, có thể nào mang tới lực lượng càng mạnh hơn, có thể bắt được Lôi Linh càng mạnh hơn nữa không?
Lâm Minh nghĩ vậy, trong mắt chớp động hào quang hưng phấn, đi thẳng sâu vào trong lôi vực.
Ở ngoài Cửu Thiên Lôi Vực, dưới bóng đêm vô tận, Tất Như Ngọc đã khôi phục bản thể. Bà ta lấy ra bộ áo bào đen phủ lên người, tóc xõa ra, lưng còng xuống, hai mắt vàng khè vô thần, răng lỏng lẻo, mái tóc đen cũng trở nên hoa râm. Biến thân vừa nãy, làm bà ta già hơn mười tuổi.
Bà ta run rẩy lấy ra một cái bình nhỏ màu vàng, mở ra, có một đoàn sáng mờ như ánh lửa tràn ra, bị bà ta tham lam hút lấy.
Mỗi một ngọn lửa xanh này là bà ta thu gom lửa sinh mệnh của mấy chục cô gái trẻ tuổi mà luyện chế thành, có thể bổ sung sinh mệnh lực cho bà ta. Mỗi lần bà ta vận dụng công pháp biến thân, đều sẽ tổn hại mấy chục năm thọ mệnh, không cần bao lâu, bà ta sẽ biến thành đống xương trắng.
Nuốt ngọn lửa xanh này, tinh thần của bà ta tốt lên rõ ràng, ánh mắt cũng có thần thái, tóc đen hơn nhiều, chỉ là vẫn không che giấu được vẻ già nua, nếp nhăn chồng chất trên mặt mang theo vẻ tro tàn.
Cạn kiệt thể năng truy kích, cộng thêm tiêu hao rất nhiều năng lượng mạnh mẽ vặn vẹo không gian lôi vực chạy ra, cuối cùng vẫn gây ra áp lực lớn lên sinh mệnh lung lay như ánh nến trong gió của bà ta, sinh mệnh lực đã đánh mất chỉ dựa vào ngoại lực thì khó mà bù đắp được.
- Tiểu tử đáng chết, ta nhất định rút hồn ngươi ra luyện dược!
Tất Như Ngọc nghiến răng nghiến lợi nói, ngay lúc này, bà ta bỗng ngây dại.
Bà ta thấy được tình cảnh bên dưới.
- Đó là... Sao lại thế này...
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
9 chương
21 chương
46 chương