Ầm! Tất Như Ngọc chụp xuống đầm lầy màu đen phía dưới, tung lên vô số bùn đất. Một đoàn lửa tím bùng cháy bên dưới, dường như có vô số lệ quỷ gào khóc trong ngọn lửa, linh hồn của chúng đều hóa thành nhiên liệu cho ngọn lửa tím thiêu đốt. Tất Như Ngọc đầu tóc xõa tung, mắt dữ tợn, ngẩng đầu nhìn lên, Lâm Minh đã xuất hiện cách đó trăm trượng, một đòn của bà ta hoàn toàn thất bại. Lâm Minh nhìn ngọn lửa tím còn cháy trên mặt đất, cũng biến sắc. Hắn sẽ không chiến đấu trực diện với Tất Như Ngọc, chênh lệch thực lực quá xa. Vừa rồi lúc gặp Tất Như Ngọc, hắn đã sớm mở ra Kinh môn, Tất Như Ngọc vừa phát ra công kích, Lâm Minh liền phát huy thân pháp Kim Bằng Phá Hư, tốc độ cực hạn chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn. - Tiểu tử, đừng tưởng rằng tốc độ của ngươi vô địch Mệnh Vẫn, ta cho ngươi biết thực lực chân chính của cường giả Mệnh Vẫn đỉnh cấp! Tất Như Ngọc rít gào, giọng khó nghe như quỷ khóc, bà ta cắn đứt chót lưỡi của mình, phun ra một ngụm máu, nuốt đầu lưỡi vào bụng. Tiếp theo thân thể khô quắt của bà ta phát ra tiếng nổ đùng đùng liên tục, quần áo bị căng vỡ ra, tóc bay xõa tung. Hình thể Tất Như Ngọc bắt đầu cao lên, móng tay dài ra bén nhọn, hai tay thả ra chạm đất, khuỷu tay mọc ra gai xương, thân thể còng lại, phủ lớp lông tơ mịn, nhìn như Thực Thi quỷ chuyên ăn xác chết ở địa ngục trong truyền thuyết. “Loại công pháp này...”. Trong lòng Lâm Minh nghiêm lại, công pháp ma đạo đủ mọi chủng loại, Tất Như Ngọc sử dụng công pháp biến thân nghiêng về bí thuật con rối như Thi Quỷ Nhân, là loại công pháp quỷ dị dùng ngoại lực cải tạo thân thể. Đối với loại công pháp bất chấp mọi giá đổi lấy sức mạnh như thế này, Lâm Minh chưa bao giờ dám coi thường. Nên biết, Thi Quỷ Nhân dựa vào tu vi Mệnh Vẫn tầng bốn xếp hạng cường giả trên Thiên Mệnh bảng, chính là vì công pháp quỷ dị của hắn. Còn Tất Như Ngọc này, thọ nguyên không còn nhiều, vẫn có thể đứng năm mươi hạng đầu Thiên Mệnh bảng, tất nhiên có chỗ hơn người. Khi Tất Như Ngọc biến thân, ma sứ thứ hai cũng hành động, Lâm Minh không chết, lại vừa lúc hợp ý hắn, hắn muốn tự tay đánh chết Lâm Minh, hoặc là giam cầm hắn. Quát lớn một tiếng, cả người ma sứ thứ hai như bùng cháy, mấy chục Huyết Ẩm chi ấn xoay quanh người. Hắn họ Tư Đồ, là con cháu dòng thứ Tư Đồ hoàng thất Tu La thần quốc, tu luyện Đại Hoang kích quyết chính thống. Két! Tất Như Ngọc phát ra tiếng rít gào, thân thể hóa thành đường chỉ đen lao thẳng tới Lâm Minh. Tốc độ đó không kém hơn tốc độ cực hạn của Lâm Minh. Còn ở bên cạnh bà ta, ma sứ thứ hai bám sát theo, tay cầm trường mâu, mâu quang như xuyên thủng hư không. Đại Hoang kích quyết, Đồ Lục! Thấy công kích của hai người cùng đánh tới, tròng mắt Lâm Minh co rút. Hắn không muốn chiến đấu trực diện với Tất Như Ngọc cùng ma sứ thứ hai, đó là ngang với tự sát, về phần quay đầu chạy trốn cũng bị hắn bác bỏ. Tốc độ của Tất Như Ngọc không kém gì mình, trong thời gian ngắn không có khả năng bỏ rơi được bà ta. Còn hiện tại bởi vì Tất Như Ngọc sử dụng công pháp đặc thù, gần như mất đi lý trí, ở trong tám ngàn dặm đầm lầy đen này, điên cuồng bay ở tốc độ cực hạn với một kẻ điên, nó không khác gì tự sát! Chọc tới tồn tại cấp bậc Thận Long trong Kỳ Tích chi hải, chỉ cần thổi một hơi là bọn họ không còn miếng xương nào! Lâm Minh cũng không muốn chết chung với bà già điên này. Hắn nháy mắt đưa ra quyết định, mở ra Kinh môn, đạp thân pháp Kim Bằng Phá Hư, tốc độ cao nhất phóng lên trên! Trong bầu trời, mây đen dày nặng như núi, che phủ ánh mặt trời, ánh sáng duy nhất là những tia sét lấp ló. Mây đen này dày cỡ nào, chỉ có trời mới biết. Tốc độ của Lâm Minh nhanh cỡ nào, chỉ vài chớp mắt đã xông lên độ cao mười mấy dặm, ở trong này, gió rít như dao cạo, thổi lên chân nguyên hộ thể rung bần bật như sắp bị cắt vỡ. Nếu là võ giả cấp bậc thấp, chỉ cần rơi vào trong gió quét này là sẽ bị bầm thây! Lâm Minh cắn răng, mở ra Tà Thần lực, vận chuyển năng lượng đến cực hạn. “Lên!”. Lâm Minh nhân thương hợp nhất, hóa thành tia sáng bắn thẳng chân trời, Tất Như Ngọc cùng ma sứ thứ hai bám sát đằng sau! Lúc này Tất Như Ngọc đã điên cuồng, còn ma sứ thứ hai cũng bất chấp mọi giá muốn đuổi bắt Lâm Minh. Trong lòng hắn có dự cảm, nếu có thể bắt được Lâm Minh, được thần quốc thưởng cho, cộng thêm hóa đi tâm ma dẫn tới cảnh giới tăng lên, hắn sẽ có một chút khả năng xông lên Thần Hải trong tương lai! Cảnh giới Thần Hải có sức dụ hoặc vô cùng với cường giả Mệnh Vẫn, cho nên dù tám ngàn dặm đầm lầy là hiểm địa mười phần chết chín, hắn vẫn tới! Bùm! Lâm Minh chỉ thẳng trường thương tới trước, đâm phá mây đen, lực đánh mạnh mẽ xé nát mây đen trong vòng vài dặm. Nhất thời tia chớp phun trào, tiếng sấm vang vọng! Lâm Minh đã quấn mình giữa tia sấm ngập trời! Kỳ Tích chi hải, trên có Cửu Thiên Lôi Vực, trong đó tràn ngập vô số sấm sét, võ giả bình thường lọt vào đó sẽ hóa thành bụi ngay lập tức! “Đáng chết!”. Thần trí của ma sứ thứ hai rất tỉnh táo, nhìn Lâm Minh xâm nhập lôi vực, trong lòng căng thẳng. Lúc trước Lâm Minh không hề bị thương trong sương mù đen, đã làm hắn cảm thấy Lâm Minh ngang ngạnh như con gián, dù là lôi vực cũng chưa chắc đánh chết hắn. “Lúc sương mù đen che phủ trời đất, ta không thể thấy ngươi sống thế nào, hiện giờ ngươi ở ngay trước mắt, để ta xem ngươi có thủ đoạn gì! Ta không tin, với thực lực xếp hạng tám mươi ba Thiên Mệnh bảng, còn không bằng tiểu tử Toàn Đan kỳ chỉ xếp hạng hai trăm tám mươi như ngươi!”. Ma sứ thứ hai cắn răng, thúc giục chân nguyên hộ thể đến tận cùng, đuổi theo Lâm Minh. Hắn tuyệt không cho rằng lúc ấy Lâm Minh có sức chống cự sương mù đen mạnh hơn bọn họ, nhất định hắn có thủ đoạn gian lận gì. Ầm ầm ầm! Từng tia sét như những cây roi quất lên chân nguyên hộ thể của ma sứ thứ hai, chân nguyên hộ thể nhanh chóng tan rã, lực lôi điện còn thừa chui vào người như rắn độc, lan ra toàn thân, năng lượng cuồng bạo trong kinh mạch làm hắn phải vận chuyển chân nguyên áp chế, làm cho thân mình hắn ngừng trệ, khí huyết sôi trào. Ngẩng đầu nhìn, tốc độ của Lâm Minh vẫn không giảm, đã đi sâu mười mấy dặm vào trong lôi vực! “Tiểu tử này!”. Tròng mắt ma sứ thứ hai co rút, thân thể hắn làm bằng sắt ư? Tiến vào trong lôi vực mà vẫn không giảm tốc độ? Hay là hắn vì chạy trối chết mà mạnh mẽ chống chịu cảm giác lôi điện gây tê để bảo trì tốc độ cực hạn? Tốc độ ma sứ thứ hai giảm liên tục, Tất Như Ngọc ở bên cạnh lại không hề để ý tới lôi điện xung quanh. Bà ta rít lên xông tới như kẻ điên, mặc cho sấm sét giáng lên người, giống như không thể bị tổn thương! Một đuổi một chạy, Tất Như Ngọc cùng Lâm Minh nhanh chóng bỏ xa ma sứ thứ hai. Điều này khiến ma sứ thứ hai trừng to mắt, nhìn phương hướng Tất Như Ngọc cùng Lâm Minh biến mất. Tất Như Ngọc thì không nói, bản thân bà ta có thực lực kinh người, hơn nữa tu luyện công pháp quỷ dị, bởi vì lực lượng mạnh hơn mà cải tạo mình thành không ra người không ra quỷ. Lực phòng ngự mạnh mẽ, thần kinh bị gây tê đến mức phá hủy, đều khiến cho Tất Như Ngọc có kháng tính lôi điện rất mạnh. Nhưng còn Lâm Minh thì sao, hắn dùng thủ đoạn gì? Ma sứ thứ hai nản lòng ngừng lại, tiếp tục đi nữa sẽ vượt qua cực hạn của hắn. Hai mươi dặm, hai mươi lăm dặm, ba mươi dặm! Lâm Minh không ngừng đi sâu vào, sấm sét bắt đầu đổi màu. Từ màu lam trắng ban đầu biến thành màu tím trắng, lực lôi đình càng thêm hung dữ, tia sấm to như cánh tay, ánh sáng càng chói lọi. Ngay cả có được hạt giống Tà Thần áp chế lôi đình lực trong người, Lâm Minh vẫn cảm nhận được từng trận tê dại. Sấm sét này quá khủng bố, còn cơ thể Lâm Minh chứa đựng lôi đình lực có hạn, đã có một phần làn da của hắn cháy đen, phát ra tiếng xèo xèo. Quay đầu nhìn lại, Tất Như Ngọc vẫn ở đằng sau, bám sát không tha! “Bà già đáng chết, vẫn còn theo nữa!”. “Tu vi của ta quá thấp, ngoài đan điền ra, thân thể không thể tồn trữ năng lượng, chịu thiệt hơn cường giả Mệnh Vẫn nhiều lắm! Cho dù hạt giống Tà Thần nghịch thiên, không có thời gian luyện hóa, thời gian dài vẫn sẽ vì cơ thể tụ tập quá nhiều sấm sét mà nhồi nổ kinh mạnh!”. Lâm Minh cắn răng tiếp tục bay, lại đi sâu vào trong, sấm sét đã thành màu tím đậm, ánh chớp rít gào. Nếu nói sấm sét ban đầu như cây roi, như vậy hiện giờ đã biến thành rồng sét. Đây là Địa Ngục lôi chân chính! Sấm sét chẳng những nhắm vào người Lâm Minh, còn nhắm vào linh hồn của hắn. Ở trên vùng trời tinh thần chi hải, những đường sấm sét uốn lượn như rồng, muốn xé nát tinh thần chi hải của Lâm Minh. Luân Hồi võ ý cùng Chiến Linh đồng thời vận chuyển, chia sẻ áp lực cực lớn. Sấm sét tổn thương lớn tới tinh thần chi hải, nếu là người ý chí không vững, bị sấm sét nhập thể sẽ rất dễ hôn mê. Cảm giác tê dại dữ dội tràn ngập cả người Lâm Minh, Lâm Minh liều mạng thúc đẩy chân nguyên, hạt giống Tà Thần chấn động mạnh, mạnh mẽ hấp thu số lượng lớn lôi đình lực. Nhưng vẫn còn tràn ra rất nhiều, chạy lung tung trong kinh mạch. Tốc độ của hắn không ngừng chậm lại, tinh thần lực vẫn luôn đặt trên người Tất Như Ngọc. Đáng mừng là rõ ràng Tất Như Ngọc cũng đến cực hạn. Tốc độ bà ta cũng chậm lại nhiều, lúc này tóc xõa tung, cả người cháy đen nhiều chỗ, thỉnh thoảng có dòng điện chui vào, phát ra tiếng nổ bùm bùm. Hai mắt bà ta như ma, không thể thấy con ngươi, chỉ có tròng trắng màu tím phát ra ánh sáng làm người ta sợ hãi. “Nguy hiểm!”. Trong lòng Lâm Minh bỗng sinh ra cảm giác nguy cơ mãnh liệt, cùng lúc đó, Tất Như Ngọc chợt động. Bà ta phát ra tiếng rít, thân thể chợt tăng tốc, tay phải vung lên chụp vào Lâm Minh. Lúc tốc độ bà ta tăng vọt, thân thể nứt toác ra, trên cánh tay phải lại sinh ra âm hồn trắng, rít lên xông vào Lâm Minh. Âm hồn vừa xuất hiện, lập tức bị lôi điện vô tận làm tan rã quá nửa, nhưng năng lượng còn thừa vẫn làm da đầu Lâm Minh tê dại! Tuyệt đối không thể chống đỡ! Lâm Minh bất chấp mình đang trong lôi vực nguy hiểm, dứt khoát mở ra Kinh môn, sử dụng tốc độ cao nhất. Kim Bằng Phá Hư! Vù! Lâm Minh vặn vẹo hư không, một bước đi ra mười dặm! Tiếng nổ lớn vang lên đằng sau Lâm Minh, hắn tránh né một đòn liều chết của Tất Như Ngọc, nhưng lúc hắn dừng lại, sắc mặt lại thay đổi. Ở vị trí của hắn, tia chớp đã biến thành màu vàng, chỉ to cỡ ngón tay, nhưng mang theo khí tức làm người ta kinh hồn vỡ mật, điên cuồng lao về phía Lâm Minh!