Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 448
Tại đại bản doanh của liên minh thời chiến, Lữ Hoắc, võ giả Tiên Thiên, phụ tráchg chỉ huy, nhìn các võ giả Nam Hải Ma Vực cuồn cuộn mà giết đến, khẽ cau mày.
- Nam Hải Ma Vực điên rồi sao?
Tuy rằng thực lực cá nhân của võ giả Nam Hải Ma Vực mạnh hơn liên minh thời chiến, ví dụ như ba đầu sỏ của Nam Hải Ma Vực, thì liên minh thời chiến rất khó tìm được võ giả cùng cấp địch nổi chúng, nhưng tổng bộ liên minh thời chiến của bọn hắn lại có đại trận phòng ngự, một khi đại trận được mở ra, thì võ giả Nam Hải Ma Vực sẽ rơi vào hoàn cảnh bị động, nếu tấn công tổng bộ của liên minh thời chiến thì Nam Hải Ma Vực sẽ phải trả giá nặng nề.
Mà cho dù có thắng, thì cũng chỉ đoạt được một thị trấn không có tác dụng thực tế gì mà thôi, không hề có ý nghĩa gì cả.
- Ân? Đó là...
Lữ Hoắc trong lòng vừa động, hắn nhìn thấy trong trận doanh có một người nam nhân gầy gò mặc áo đỏ, còn có một người trung niên sắc mặt tái nhợt, hai người này chính là Huyết Cốt cùng Khuê Xà trong ba đầu sỏ của Ma Vực.
Mà trước mặt hai người còn có một thanh niên tóc đỏ cực kỳ khôi ngô, Huyết Cốt và Khuê Xà có vẻ cực kỳ cung kính đối với thanh niên tóc đỏ này, hiển nhiên tên này có thân phận rất cao.
Thanh niên tóc đỏ có tu vi Tiên Thiên Chí Cực, nhìn qua khoảng hai mươi, ba mươi tuổi, mặc một bộ trường bào màu đen, trên ngực trái có thêu một Cự Ma đồ đằng.
Nhìn thấy đồ đằng này, Lữ Hoắc hít một hơi khí lạnh, Cự Ma đồ đằng, dấu hiệu của Nam Hải Ma Vực, điều này cho thấy thanh niên tóc đỏ này chín mươi chín phần trăm là tông môn thiên tài của Nam Hải Ma Vực rồi!
Cũng là võ giả Tiên Thiên Chí Cực thì cũng có chia ra cấp bậc, ví dụ như bản thân Lữ Hoắc, tuy rằng cũng là Tiên Thiên Chí Cực, nhưng tuổi đã gần hai trăm rồi, kỳ thật chính là kém cỏi nhất trong số Tiên Thiên Chí Cực, cuộc đời này không có hy vọng đột phá Toàn Đan.
Mà ba người Huyết Cốt, Khuê Xà, Mộng Ma, thì lại cao hơn một cấp bậc, có thể được xưng là cường giả Tiên Thiên Chí Cực cao cấp, bọn họ có vài phần hy vọng đột phá Toàn Đan, điều này cũng là nguyên nhân bọn hắn dương danh tại Nam Hà đảo.
Lên cao nữa thì chính là các tông môn thiên tài như thanh niên tóc đỏ này, loại thiên tài này ở trong đại tông môn thì cũng không nhiều.
Ọn họ thường chỉ hơn ba mươi tuổi, đã có tu vi Tiên Thiên Chí Cực, cộng thêm một vài con bài chưa lật, các loại bí bảo nữa, chiến lực chân chính hơn xa Lữ Hoắc, bọn họ có thể được xưng là cường giả Tiên Thiên Chí Cực đỉnh cao, nếu không phát sinh điều gì ngoài ý muốn, thì họ đều sẽ bước vào Toàn Đan, thậm chí tu luyện đến Toàn Đan trung kỳ, hậu kỳ!
Thanh niên tóc đỏ này hiển nhiên chính là cường giả Tiên Thiên Chí Cực đỉnh cao!
Có cường giả cấp bậc như vậy ở đây, không hề nghi ngờ gì nữa, lần tổng tiến công này, Nam Hải Ma Vực là muốn làm thật.
Có phán đoán này, Lữ Hoắc nhìn qua một lượt, quả nhiên phát hiện ra, trong các võ giả tham gia tổng tiến có rất nhiều đệ tử dòng chính của Nam Hải Ma Vực.
Nên biết rằng, số lượng đệ tử dòng chính của Nam Hải Ma Vực cũng không nhiều, chỉ có mấy vạn người mà thôi, một trận chiến đấu quy mô siêu lớn bao phủ toàn bộ Nam Hải, một chút đệ tử dòng chính như vậy thì còn xa mới đủ, thường thường các đệ tử dòng chính của Nam Hải Ma Vực sẽ phân tán đến các chiến trường để lịch lãm, rất ít khi tham gia tổng tiến công, đây chính hành động của đám pháo hôi a!
- Tại sao lại như vậy? Một chiến trường Nam Hà đảo nho nhỏ, làm sao lại được Nam Hải Ma Vực coi trọng đến mức này?
Lữ Hoắc đang miên man suy nghĩ, bỗng nhiên, một Truyền Âm phù cháy lên trước mặt Lữ Hoắc, nghe được thanh âm trong đó, Lữ Hoắc đầu tiên là mừng rỡ, nhưng ngay sau lại mang vẻ lo lắng.
Vui mừng chính là, Thần Hoàng đảo đã nhận được tin tức Nam Hải Ma Vực muốn tổng tiến công từ trước, đã phái ra rất nhiều đ dòng chính đến trợ giúp, nhưng lo lắng chính là, khoảng cách từ Nam Hà đảo đến tiền tuyến là khá xa, các đệ tử dòng chính của Thần Hoàng đảo muốn đi tới đây thì còn cần gần nửa canh giờ nữa, thời gian dài như vậy, có trời mới biết những tạp binh này của liên minh thời chiến sẽ bị đánh thành bộ dáng gì nữa.
Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên sáng lên một luồng sáng chói mắt, màn sáng của đại trận phòng hộ chấn động mạnh, ngay sau đó nhanh chóng ảm đạm xuống, lờ mờ có xu thế không chống đỡ được!
- Xe bắn ma!
Lữ Hoắc âm thầm hoảng hốt, hắn nhìn thấy trong đội ngũ của Nam Hải Ma Vực rõ ràng có một xe nỏ màu đen dài năm đến sáu trượng.
Loại xe nỏ này tên xe bắn ma, thân xe được chế tạo từ Toái Văn Cương, thậm chí còn bỏ thêm vào một chút Tử Huyễn quý giá nữa, một chiếc xe bắn ma có giá trị chế tạo khó có thể đánh giá được, hơn nữa mỗi lần bắn một mũi tên thì sẽ tiêu hao năng lượng của mấy trăm viên Chân Nguyên thạch trung phẩm, dùng vũ khí này tại chiến trường Nam Hà đảo, quả thực là “dùng dao mổ trâu để giết gà”.
Trên chiến trường, thanh niên tóc đỏ nhìn luồng sáng chói lọi trên không trung, khóe miệng hơi cong lên, mục tiêu của lần tổng tiến công này chính là giết người.
Tuy nhiên đối với những tạp binh này, hắn còn khinh thường ra tay, Nam Hải Ma Vực phái hắn đến đây chủ yếu là điều khiển xe bắn ma để phá trận mà thôi.
Thanh niên tóc đỏ nhìn các chiến sĩ của liên minh thời chiến đang hoảng loạn trong đại trận, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường, lại vung tay lên, có thêm một mũi tên nữa được bắn ra!
Mũi tên bắn ma sáng lòa trên hư không, phát ra tiếng rít chói tai, như một viên lưu tinh va chạm mạnh vào màn sáng của đại trận.
Ầm...
Theo một tiếng nổ vang lên, màn hào quang bị xe bắn ma bắn trúng, lập tức sụp đổ, bắn ra một loạt các điểm sáng rơi xuống.
Sắc mặt Lữ Hoắc đại biến! Các võ giả của liên minh thời chiến cũng chấn động.
Phòng hộ đại trận, bị phá!
- Giết sạch bọn họ, một người cũng không lưu!
Thanh niên tóc đỏ lạnh lùng hạ lệnh.
Võ giả Ma Vực bắt đầu điên cuồng công kích!
Võ kỹ sáng lòa xẹt qua trời xanh, cuồng oanh loạn tạc vào trận doanh của liên minh thời chiến.
Võ giả của liên minh thời chiến lập tức tạo ra chân nguyên hộ thể, người có tu vi cao thì tất nhiên là không có việc gì, nhưng tu vi yếu thì vòng bảo hộ này có thể vỡ nát vào bất cứ lúc nào, trong nháy mắt chết đi, trở thành vật hy sinh.
- Giết... Giết... Giết...
Tại tiền tuyến của cuộc chiến, các võ giả Ma Vực bắt đầu cận chiến với võ giả của liên minh thời chiến, tại đây gần như đều là võ giả Tiên Thiên, kém nhất cũng là Hậu Thiên đỉnh phong.
Một bên có quân đội dòng chính của Nam Hải Ma Vực trợ giúp, có chuẩn bị mà đến, mà bên kia thì đa phần là tạp binh mới được liên minh thời chiến chiêu mộ tới, ngay khi chiến tranh bắt đầu, liên minh thời chiến đã sắp không chống đỡ được rồi!
Máu tươi rơi xuống, tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên!
Nhất là ba đầu sỏ của Nam Hải Ma Vực thì giống như ba thanh đao nhọn liều mạng cắm vào trong trận doanh của liên minh thời chiến, các võ giả dưới Tiên Thiên gan như bị miểu sát, Tiên Thiên sơ kỳ thì cũng không phải là đối thủ của bọn họ!
Những tạp binh của liên minh thời chiến này đều là bí quá hóa liều, ôm mục đích kiếm lời khi tới Nam Hà đảo, trông cậy vào bọn họ tử chiến là chuyện không có khả năng, vì thế sau khi thấy cảnh này, một phần lớn tạp binh đã sợ tới mức chạy tán loạn!
Nhưng trong loạn quân này, muốn chạy trốn cũng không phải là chuyện dễ dàng, rất nhiều võ giả vừa mới xoay người, sau lưng đã bị võ giả Ma Vực đâm vào một thanh trường mâu!
Nhìn thấy tình cảnh này, tuy rằng bề ngoài Lữ Hoắc vẫn giữ vẻ trấn định, nhưng sau lưng đã đẫm mồ hôi lạnh, hắn biết vào lúc này, bản thân hắn tuyệt đối không thể loạn được, nhưng hắn lại không thể phát ra bất kỳ mệnh lệnh hữu hiệu nào, có thể thay đổi loại cục diện này được cả.
- Một đám rác rưởi!
Thanh niên tóc đỏ của Nam Hải Ma Vực đứng cách đó rất xa, lạnh lùng nhìn các võ giả của liên minh thời chiến:
- Một đám ô hợp như vậy, lại cần ta tự mình dẫn đội ngũ ra tay, thật sự là mất hứng!
Ngoài chiến trường mười dặm, Lâm Minh cầm trường kích trong tay, mặt không chút đổi sắc, bay nhanh trong rừng rậm, đại chiến quy mô lớn như vậy, không phải là thứ mà một mình hắn có khả năng lực thay đổi được, hơn nữa hắn cũng không dám làm việc quá mức lộ liễu.
Hậu Thiên hậu kỳ đã có sức chiến đấu của Tiên Thiên Chí Cực, thật sự quá mức chói mắt, toàn bộ Nam Thiên Vực cũng chỉ có Lâm Minh là có chiến lực như vậy mà thôi, đến lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều người đoán ra thân phận của mình.
Như thế sẽ rất dễ dẫn tới đại năng Toàn Đan, một khi nhìn thấu Dịch Dung thuật mà Bích Lạc lưu lại kia, thì hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Nếu không có năng lực thay đổi được gì, thì Lâm Minh cũng chỉ định đi tìm tiểu đội Hỏa Phủ, giúp bọn hắn vượt qua kiếp nạn này, coi như giải quyết xong một chút nhân quả mà thôi.
- Ha ha! Thật sảng khoái! Đã sớm nên đại chiến một trận như vậy rồi, cũng không biết lúc trước các trưởng lão Nam Hải Ma Vực nghĩ cái gì nữa!
Tại tuyến đầu của chiến trường, một nam nhân tóc bạc rủ xuống hông đang tùy ý giết chóc, khuôn mặt người này tinh xảo tuấn mỹ, thoạt nhìn khá là đẹp trai, hắn chính là Mộng Ma, một trong ba đầu sỏ của Ma Vực.
- Tại sao tên Huyết Ma kia vẫn không ra đây nhỉ, ta thật sự muốn gặp hắn một lần, muốn biết rốt cuộc hắn có thực lực cỡ nào!
Huyết Cốt ở bên cạnh Mộng Ma, nói.
- Hừ, mặc kệ tên giấu đầu lòi đuôi này đi, không bằng hai chúng ta đánh cuộc một cái, xem ai giết nhiều hơn, nếu ngươi bị thua, phải giao Ma Huyết thạch cho ta, thế nào?
Mộng Ma phát ra một luồng tinh thần công kích, dễ dàng đâm rách biển tinh thần của một võ giả liên minh thời chiến, cười một cách khiêu khích.
- Ha ha, thì ra là ngươi thèm muốn Ma Huyết thạch của ta, vừa đúng lúc ta cũng nhìn trúng Hồn Diễn quyết của ngươi, chúng ta đánh cuộc một lần đi!
Huyết Cốt cười ha hả, liều chết xông vào trong trận doanh của liên minh thời chiến, hắn rút ra một thanh chiến kích màu đỏ dài một trượng, đang muốn ra sức giết chóc, nhưng đúng lúc này, toàn bộ Nam Hà đảo đột nhiên chấn động kịch liệt!
- Ân?
Huyết Cốt biến sắc:
- Động đất ư?
Rắc... Rắc...
Mặt đất càng chấn động kịch liệt hơn, các ngọn núi cũng đổ nát, từng đạo cái khe rộng vài trượng lập tức xuất hiện, hai bên đang giao chiến không hẹn mà cùng ngừng lại.
Sao lại thế này?
Càng lúc càng có nhiều khe rãnh hơn, ngay cả ngọn núi phía xa cũng đều bắt đầu sụp đổ, đây cũng không phải là hậu quả do các cơn động đất bình thường có thể tạo ra được!
Ầm...
Theo một tiếng nổ vang lên, trên mặt biển phía xa, mây đen dày đặc, sáu cột máu đỏ thẫm bắn lên cao, đâm thẳng vào Thái Cực Thiên!
Từ xa nhìn lại, chúng rất giống như sáu cây cột chống trời màu máu, đẩy cả bầu trời lên cao!
- Đó là cái gì?
- Là phương hướng Huyết Sát đảo và Âm Minh đảo!
Khi mà võ giả hai bên đang không hiểu chuyện gì xảy ra, thì Nam Hà đảo đã bắt đầu sụp đổ!
Từng khe hở rộng mấy trượng mở rộng ra tới tận mấy chục trượng, các tòa nhà của liên minh thời chiến giống như tòa nhà trên cát, trong nháy mắt đã bị hủy diệt.
- Mau bay lên!
Các võ giả Tiên Thiên vội vàng bay lên trời, nhưng các võ giả Hậu Thiên thì lại thảm rồi, bọn họ không biết bay!
Tới gần đồng bạn thì còn có thể được đồng bạn kéo lên, kẻ nào giàu có thì mua được Linh chu, có thể đi lên Linh chu, nhưng rất nhiều võ giả Hậu Thiên lại rơi vào trong vực sâu vạn trượng, tiếng kêu thảm của bọn họ bị bao phủ trong tiếng trời sụp đất nứt, không nghe được gì cả.
Bọn họ giống như một nắm cát bị ném vào trong biển rộng, căn bản không làm bốc lên chút bọt sóng nào.
Ầm ầm...
Một cơn lốc khổng lồ màu đen hình thành bên dưới Nam Hà đảo đang sụp đổ này, giống như miệng của một con dã thú khổng lồ, cắn nuốt và hủy diệt mọi thứ...
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
1694 chương
17 chương
151 chương
36 chương
42 chương
230 chương
87 chương