Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 306
Cảnh giới Tôi Tủy tuy nói là ở phía trên Ngưng Mạch kỳ, nhưng cũng không cần đạt tới sau Ngưng Mạch đỉnh phong, mới đột phá Tôi Tủy, ngược lại, cảnh giới Tôi Tủy cao thấp, thật ra thì căn bản không có quan hệ cùng võ giả bị vây tại Ngưng Mạch sơ kỳ hay là Ngưng Mạch hậu kỳ.
Nói trắng ra là, Tôi Tủy cùng Ngưng Mạch thuộc về hệ thống tu luyện bất đồng.
Tôi Tủy thuộc về công pháp Luyện Thể của Thần Vực.
Ngưng Mạch thuộc về hệ thống tu luyện tụ nguyên Hậu Thiên, Tiên Thiên, Toàn Đan.
Võ giả từ Luyện Lực, Luyện Nhục, Luyện Tạng, Dịch Cân, Luyện Cốt, chân nguyên từ ngoài vào trong, càng lúc càng thâm nhập, sau đó chân nguyên rót vào cốt tủy, liền là Tôi Tủy.
Ngược lại chân nguyên chảy vào kinh mạch quanh thân, liền là Ngưng Mạch, sau Ngưng Mạch, chân nguyên dọc theo kinh mạch hội tụ ở đan điền, thì có thể bước vào Hậu Thiên, Tiên Thiên cảnh giới, cho đến khi chân nguyên hóa xoáy ở đan điền, sẽ thành Toàn Đan.
Nói cách khác, cảnh giới Tôi Tủy thật ra là cũng liệt vào cùng Ngưng Mạch kỳ.
Tôi Tủy là đặt nền móng cho Bát Môn Độn Giáp, l luyện thể thật sự.
Mà kinh mạch của Ngưng Mạch kỳ thông suốt thì tương liên cùng đan điền, thì lại là đặt nền móng cho tụ nguyên ngày sau.
Chỉ bất quá Ngưng Mạch dễ dàng, Tôi Tủy khó khăn, cho nên bình thường sẽ là sau khi bước vào Ngưng Mạch kỳ, rồi mới tới Tôi Tủy.
Lâm Minh hiện tại chính là làm như vậy.
Mạnh mẽ dựa theo phương pháp Tôi Tủy ghi lại bên trong “Hỗn Độn Cương Đấu kinh” để khống chế dược lực, từng điểm từng điểm rót vào bên trong xương cốt.
Dược lực của Nhập Thiên đan, dị thường táo bạo, võ giả bình thường sau khi ăn Nhập Thiên đan, cũng chỉ có thể không ngừng khai thông, luyện hóa, như Lâm Minh chỉ dùng chân nguyên trói buộc dược lực của Nhập Thiên đan, muốn đẩy dược lực của Nhập Thiên đan vào bên trong cốt tủy, lại càng khơi dậy sức lực mãnh liệt của Nhập Thiên đan phản công!
Lâm Minh chỉ cảm thấy, dược lực Nhập Thiên đan trong cơ thể hắn như dòng nham thạch cuồn cuộn. Chảy đến nơi đâu, nơi đó sẽ đau đớn phệ cốt!
- Lâm Minh, ngươi không sao chớ...
Mục Thiên Vũ nhìn bộ dạng thống khổ của Lâm Minh, có chút bận tâm, nếu như thực lực không đủ, ăn Nhập Thiên đan có thể chết người, từ xưa tới nay, đã từng có tiền lệ là võ giả Ngưng Mạch kỳ nóng lòng chạy theo thành công, sau khi nuốt Nhập Thiên đan vào bởi vì không tiêu hóa được dược lực mà chết bất đắc kỳ tử.
Tuy nhiên lúc trước Mục Thiên Vũ chẳng bao giờ lo lắng loại chuyện này sẽ phát sinh ở trên người Lâm Minh, dù sao thực lực Lâm Minh đã bày ra trước đó. Hắn cũng có hơn chứ không kém so với võ giả Hậu Thiên hậu kỳ xuất thân từ nước nhỏ.
Nhưng là bây giờ nhìn bộ dạng thống khổ như thế của Lâm Minh, Mục Thiên Vũ một lòng lại treo lên, Lâm Minh phản ứng quá kịch liệt, vượt ra khỏi tưởng tượng của nàng.
Hấp thu Nhập Thiên đan, người khác giúp không được gì, Mục Thiên Vũ không thể làm gì khác hơn là móc ra chiếc khăn tay trong ngực, lau đi giọt mồ hôi trên trán Lâm Minh.
Một lần lau này, Mục Thiên Vũ lại phát hiện cái trán Lâm Minh nóng bỏng đến lợi hại.
- Tại sao có thể như vậy?
Mục Thiên Vũ cau mày lại, chẳng lẽ lúc hấp thu dược lực Nhập Thiên đan xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Nàng thậm chí đang do dự xem có nên bằng vào tu vi thâm hậu của chính mình mạnh mẽ bức dược lực đi ra khỏi cơ thể Lâm Minh hay không, đúng lúc này, Lâm Minh khó khăn khoát tay áo, cắn răng nói:
- Ta... Không có chuyện gì...
Một lời này, Mục Thiên Vũ lại thấy trong hàm răng của hắn hiện đầy tia máu.
Lâm Minh cũng không phải là không chịu nổi dược lực của Nhập Thiên đan. Chẳng qua là chân nguyên vào tủy, quá mức khó khăn.
Lâm Minh chỉ cảm thấy xương cốt phảng phất giống như tường đồng vách sắt, hắn ngạnh sinh sinh áp dược lực của Nhập Thiên đan đi vào, mỗi khi ép một luồng dược lực vào, liền đau đớn giống như mũi nhọn đâm vào thấu xương!
Ban đầu, Lâm Minh ngưng lại ở Luyện Cốt đỉnh phong hồi lâu, cho đến khi chân nguyên tự nhiên tràn đầy, hoàn mỹ đột phá!
Làm như vậy tự nhiên gây dựng trụ cột vững chắc, xương cốt của hắn được chân nguyên tôi luyện lâu dài, cốt chất tỉ mỉ hoàn mỹ, không có một tia sơ hở.
Nhưng là càng là như thế, xương cốt càng là kiên cố như kim thạch, khó có thể rót dược lực vào!
Tuy nhiên Lâm Minh cũng không hối hận.
Đột phá càng là khó khăn, Tôi Tủy liền càng triệt để!
Dược lực của Nhập Thiên đan, trải qua áp súc xương cốt tỉ mỉ tinh khiết hóa, mới có thể đạt tới hiệu quả Tôi Tủy tốt nhất.
Lý niệm trước sau như một của Lâm Minh chính là, Muốn đánh trụ cột, phải đánh đến vững chắc nhất. Muốn đột phá cảnh giới, sẽ phải thực hiện đột phá hoàn mỹ!
Lâm Minh nỗ lực ước chừng thời gian một khắc đồng hồ, cả người ướt đẫm mồ hôi, lúc này, hắn nội thị thân thể, phát hiện bên trong cốt tủy, xuất hiện một tia màu vàng nhạt rất nhỏ không thể kiểm tra.
Tuy như kim loại, chính là dấu hiệu của Tôi Tủy!
Song Lâm Minh lại không có một chút nửa điểm cảm giác mừng rỡ, ngược lại vô cùng nản lòng, thế nhưng mới chỉ một chút như vậy!
Chính mình đã tiêu hao hết một phần năm dược lực của một quả Nhập Thiên đan, thế nhưng mới rèn luyện được một tia không thể kiểm tra như vậy, nếu là hoàn toàn hoàn thành, sợ rằng phải sử dụng một hai vạn viên, chẳng lẽ nói, chính mình hoàn thành cảnh giới Tôi Tủy phải cần tới ngàn viên Nhập Thiên đan?
Thiên a, chính là Thần Hoàng đảo tài đại khí thô, sau khi cung ứng cung ứng mấy ngàn viên Nhập Thiên đan cũng sẽ bị suy sụp!
Phải biết rằng, mỗi ba năm Thất Huyền cốc mới chuẩn bị hơn hai mươi viên Nhập Thiên đan, chia đều cho từng nơi, cho dù Thần Hoàng đảo lợi hại một chút, một năm kiếm được mười mấy viên, lấy cái tốc độ này, muốn tích lũy mấy ngàn viên Nhập Thiên đan phải một trăm năm!
Cho dù Lâm Minh thiên tài thế nào, dù yêu nghiệt thế nào, Thần Hoàng đảo cũng không thể nắm chặt, một trăm năm không ăn không uống tích lũy cho hắn nhiều Nhập Thiên đan như vậy.
Hơn nữa mặc dù Thần Hoàng đảo nguyện ý, Lâm Minh cũng đợi không được a.
Chẳng lẽ mình nhất định không cách nào đặt chân vào cảnh giới Tôi Tủy?
Nghĩ đến Bát Môn Độn Giáp, Đạo Cung Cửu Tinh ghi lại trong “Hỗn Độn Cương Đấu kinh”, nghĩ đến cả cảnh giới cước liệt đại địa, quyền toái tinh thần kia, Lâm Minh cảm thấy thật sâu không cam lòng, vô luận như thế nào, hắn sẽ không buông tha cho Tôi Tủy, chỉ sợ hy vọng xa vời, cuối cùng cũng tìm được đường.
Có thể rèn luyện một tia, liền rèn luyện một tia, có thể rèn luyện nửa phần, liền rèn luyện nửa phần!
Sau khi củng cố lòng tin của mình, Lâm Minh cắn chặt hàm răng, tiếp tục hấp thu dược lực còn dư lại của Nhập Thiên đan.
Một viên Nhập Thiên đan, nếu như dùng cho Tôi Tủy toàn thân, sợ rằng một chút hiệu quả cũng không có.
Mặc dù Lâm Minh giàu có, nhưng là không có giàu có đến trình độ có thể không xem Nhập Thiên đan ra gì, hắn không cách nào tiếp nhận sau khi ăn một viên Nhập Thiên đan quý giá, thực lực mình lại không chiếm được nửa điểm tăng trưởng.
Nghĩ tới đây, Lâm Minh dựa theo phương pháp “Hỗn Độn Cương Đấu kinh”, vận chuyển chân nguyên toàn thân, đem tất cả dược lực ép về tay phải.
Nếu rèn luyện toàn thân không có bất kỳ hiệu quả, như vậy, không bằng tập trung rèn luyện một chỗ.
Lâm Minh lựa chọn đúng là tay phải, vô luận là sử dụng Phấn Thân Toái Cốt quyền, hay là ra thương, tay phải cũng là bộ phận mấu chốt nhất.
Trước rèn luyện tay phải rồi hãy nói.
Dược lực như thủy triều phóng mạnh về tay phải, ở dưới dược lực áp bách, tay phải của Lâm Minh đau đớn như đao xoắn, nếu như không phải thân thể của hắn trải qua Vu Thần tháp cải tạo nhiều lần, vô cùng bền bỉ, chỉ sợ sớm đã bị bành trướng nổ tung.
Cứ như vậy, Lâm Minh từng điểm từng điểm bức bách dược lực rót vào cốt tủy tay phải, từng bước khó khăn.
Tay phải của hắn đã căng ra đỏ bừng như máu, một mảnh gân xanh dài hẹp giống như con giun đội lên, kịch liệt vặn vẹo, Lâm Minh quỳ rạp trên đất, đặt tay phải ở phía dưới, chịu đựng sự thống khổ do dược lực Tôi Tủy mang tới, mồ hôi hột một viên một viên lăn xuống dọc theo lọn tóc.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cứ như vậy ước chừng qua hơn nửa canh giờ, Lâm Minh mới rốt cuộc luyện hóa một viên Nhập Thiên đan này, lúc này, toàn thân hắn đã thoát lực.
Chân nguyên tiêu hao quá lớn, Lâm Minh trở mình, thân thể nằm ngửa thành hình chữ đại ở phía trên thạch đàn, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.
May là nơi này thiên nhiên ưu đãi, mỗi khi hít một hơi, đều có đại lượng Hỏa nguyên khí tràn vào trong cơ thể, bị hạt giống Tà Thần hấp thu, nhanh chóng làm dịu kinh mạch gần như khô khốc của Lâm Minh.
Nội thị không đạt tới, cốt tủy xương tay quả nhiên bịt kín một tầng màu vàng nhạt vô cùng mỏng manh, chẳng qua là bám vào ở mặt ngoài cốt tủy, mặc dù xa xa không đạt tới cảnh giới vững chắc tủy như kim loại, nhưng là Lâm Minh có thể cảm giác một phần lực khí huyết tràn đầy trong xương tủy.
- Chỉ có cốt tủy xương tay có một chút màu vàng nhạt, cốt tủy xương cánh tay mặc dù không có loại biến hóa này, nhưng là màu sắc lại càng đỏ hơn.
Trong lòng Lâm Minh tự nói, cốt tủy của người có hai loại, một loại tủy xương, một loại tủy đỏ, chỉ có tủy đỏ có thể tạo máu.
Trẻ nít vừa sinh hạ ra toàn thân cũng là tủy đỏ, cũng có thể tạo máu, mà theo số tuổi tăng trưởng, tủy đỏ bên trong cốt từ từ tràn đầy mỡ, từ tủy đỏ biến thành tủy xương, không hề tạo máu nữa.
Người niên kỷ càng lớn, tỷ lệ tủy xương liền càng lớn, cốt tủy ố vàng, lực khí huyết của người sẽ không đủ. Cho nên sinh mệnh lực của trẻ nít, nếu so với người già tràn đầy hơn.
Hiện tại xương cánh tay ở cánh tay phải của Lâm Minh đã biến trở về tủy đỏ thuần túy, nếu là toàn thân cũng là tủy đỏ, lực khí huyết tràn đầy, vô luận sự chịu đựng, sự khôi phục sức khỏe, hay là sinh mệnh lực cũng sẽ càng cường đại hơn!
- Lâm Minh, ngươi không sao chớ?
Thấy Lâm Minh rốt cuộc trở lại bình thường, Mục Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm, đưa lụa trong tay lên, nàng không nghĩ tới, Lâm Minh sau khi ăn Nhập Thiên đan vào, sẽ phản ứng lớn như vậy.
- Ta không sao.
Lâm Minh khoát khoát tay, nhận lấy chiếc khăn tay Mục Thiên Vũ đưa tới, lại phát hiện vốn là khăn tay sạch sẽ mang theo mùi hương nhàn nhạt đã trở nên vô cùng bẩn, hiển nhiên đây là kiệt tác của hắn.
Có chút cười cười xấu hổ, Lâm Minh phát hiện mặt ngoài thân thể bịt kín một tầng màu xám tro vấy mỡ đặc dính. Nhập Thiên đan là linh đan tẩy cân phạt tủy, khu trừ khí bẩn Hậu Thiên trong cơ thể, sau khi ăn, tự nhiên sẽ bài xuất tạp chất.
Lâm Minh chịu không được cảm giác dính trên người, nói với Mục Thiên Vũ:
- Ta ra đi tắm.
- Ừm, đi đi.
Ở phía sau trụ sở của Xích Viêm lão tổ, có một đầm sâu do người tạo ra, Lâm Minh sải bước lại tới đây, cũng không có rút đi y phục trước tiên để bắt đầu tắm, mà là xem bốn bề vắng lặng một chút, từ trong Tu Di giới lấy ra một thanh bảo đao nhân giai hạ phẩm.
Nhìn cái thanh bảo đao um tùm hàn quang này, Lâm Minh đột nhiên đưa tay phải ra, một phát bắt được lưỡi đao sắc bén, hắn không có dùng bất kỳ chân nguyên bảo vệ, chỉ bằng nhục chưởng nắm được bảo đao, vặn nó méo mó.
Chi chi chi...
Ở bên cạnh đầm sâu yên tĩnh, thanh âm kim loại biến hình rõ ràng lọt vào tai, mà Lâm Minh chẳng qua là cảm thấy bàn tay có chút đau, lại hoàn toàn không có bị lưỡi đao cắt.
Mấy hơi sau, cái thanh bảo đao nhân giai hạ phẩm này đã bị Lâm Minh nắm tới mức hoàn toàn biến hình, lưỡi đao đã xoắn lại, đây là bảo đao ban đầu Hỏa Công chế tạo, ở trong bảo khí nhân giai hạ phẩm cũng coi như một cấp tương đối khá.
Nói một cách khác, hiện tại cường độ tay phải của Lâm Minh đã đuổi kịp và vượt qua bảo khí nhân giai hạ phẩm!
Ban đầu Lâm Minh cũng từng “tay không đón dao sắc”, nhưng dựa vào là Luyện Lực Như Tơ, là dùng xảo kình, nhưng là hiện tại bóp nhẹ cái thanh bảo đao này lại không có quán chú bất kỳ chân nguyên gì.
Cường độ đạt tới mức như thế, nếu như phối hợp chân nguyên, lực phòng ngự của Lâm Minh sẽ đạt tới một cái trình độ khủng bố!
Không chỉ như thế, cường độ lớn, lực công kích cũng mạnh, đánh ra một quyền, khai sơn phá thạch, có thể nói, đến khi đó, thân thể Lâm Minh chính là bảo khí.
Truyện khác cùng thể loại
807 chương
501 chương
123 chương
2015 chương