Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 279
Âu Dương Minh một đường đi đến lúc này, rất ít gặp phải cao thủ, chỉ có Phương Khải, Mộc Cổ Kiếp Nhung và Huyễn Tiểu Điệp, ba trận đấu đó, Âu Dương Minh đều thắng lợi áp đảo, căn bản không bày ra chút thực lực nào.
Tuy nhiên không ai hoài nghi sự cường đại của Âu Dương Minh, trong tổng tông hội võ lần trước, ngay cả Khương Bạc Vân lần đầu tham gia hội võ đều thua trong tay Âu Dương Minh, khi đó, hắn từng được cho là hạt giống quán quân, chỉ là không nghĩ tới, Khương Bạc Vân lại tăng mạnh, áp chế Âu Dương Minh một đầu.
So với Âu Dương Minh dễ dàng tiến tới thứ hạng này, thì con đường của Lâm Minh lại có thể nói là một đường quá quan trảm tướng, hiện giờ danh tiếng của hắn gần bằng Khương Lan Kiếm cùng Mộc Cổ Bặc Vực, ngang bằng với Âu Dương Minh rồi.
Sau khi trọng tài tuyên bố trận đấu bắt đầu, trong thính phòng lập tức trở nên sôi trào, số người xem trọng Lâm Minh so với xem trọng Âu Dương Minh thì gần như bằng nhau.
Rất nhiều đệ tử Hợp Hoan tông hò hét cổ vũ cho Âu Dương Minh, so ra, tiếng hoan hô dành cho Lâm Minh có vẻ yếu ớt hơn rất nhiều, ngoài các võ giả của ba mươi sáu nước ra, cũng chỉ có vài thiếu nữ Cầm tông có ấn tượng khá tốt với Lâm Minh là đang hò hét trợ uy cho hắn.
Trên lôi đài, Âu Dương Minh mặc một bộ áo trắng, cầm trong tay một thanh chiết phiến, đầu đội một chiếc khăn chít đầu, nhìn qua giống như một công tử phong lưu tiêu sái, toàn thân đều tỏa ra một luồng khí chất ngọc thụ lâm phong.
Là đệ tử Hợp Hoan tông, bên cạnh Âu Dương Minh tất nhiên là oanh oanh yến yến, thê thiếp thành đàn, tuy nhiên, vẫn là rất nhiều thiếu nữ xinh đẹp chủ động yêu thương hắn, một là do dung mạo khí chất của Âu Dương Minh rất xuất chúng, hai là do Âu Dương Minh có thân phận đệ tử hạch tâm, đi theo hắn thì sẽ nhận được một chút tài nguyên, đủ cho những nữ tử kia đột phá Ngưng Mạch kỳ.
Cách Âu Dương Minh hai mươi trượng, Lâm Minh cầm trong tay một thanh ngân thương, đứng thẳng tắp tại chỗ, dáng người cao ngất, nửa năm qua, do tu luyện công pháp Luyện Thể đỉnh cấp, thân thể Lâm Minh phát dục rất nhanh, hiện giờ mới vừa tròn mười sáu tuổi, hắn chỉ thấp hơn Âu Dương Minh dáng người cao gầy kia một chút mà thôi.
“Tiểu tử này, không biết thực lực cực hạn rốt cuộc ở mức nào...”.
Âu Dương Minh nhìn Lâm Minh, trong lòng không có chút cảm giác tất thắng nào, loại cảm giác này cũng giống như khi hắn đối mặt với Mộc Cổ Bặc Vực vậy.
Trước đó, hắn chưa từng nghĩ tới một đệ tử xuất thân từ ba mươi sáu nước lại có thể mang đến cho mình áp lực như vậy.
Lâm Minh là một thiên tài toàn năng, người như vậy rất hiếm thấy, đại đa số thiên tài đều có một ưu thế đặc biệt nào đó, cùng với nhược điểm tương ứng. Ví dụ như công kích của Cầm Vô Tâm là vô hình vô chất, khó có thể né tránh, nhưng nàng cũng không thông thạo cận chiến, một khi bị đối thủ tới gần người, thì sẽ thua nhiều thắng ít, mà như Hỏa Nham La, Trương Ngạn Triệu, công kích cực kỳ uy mãnh, nhưng sức chiến đấu bản thân lại có hạn, một khi công kích của bọn họ bị đối thủ tránh thoát, thì kết quả cũng là thua. Mặc dù là Khương Lan Kiếm nhìn như có vẻ toàn năng, thì cũng có nhược điểm là khí thế công kích không đủ và lực phòng ngự không đủ.
Như vậy thì các ưu thế và nhược điểm giữa các thiên tài sẽ tạo thành tình huống khắc chế lẫn nhau, các thiên tài có thực lực giống nhau, thường thường do thực lực tương khắc mà phân ra thắng bại.
Nhưng Lâm Minh lại chính là vương giả chiến đấu toàn năng, khí thế công kích cường đại, thương chiêu linh hoạt, sắc bén, trong công kích ẩn chứa Phong chi ý cảnh, tốc độ công kích cực kỳ nhanh, về phần lực phòng ngự thì lại không cần phải nói. Cứng rắn đỡ một kiếm của Khương Lan Kiếm mà còn không có việc gì! So thân pháp tốc độ và năng lực né tránh thì lại không khác gì quỷ mị, quả thực không có nhược điểm nào!
Đối mặt với một cao thủcó nhược điểm như vậy, Âu Dương Minh căn bản không biết nên làm như thế nào để chiến thắng nữa.
Trận đấu chính thức bắt đầu, Âu Dương Minh không nói gì, trong tay mở ra thiết phiến.
- Tuyệt Sinh Tử Viêm!
Theo tiếng xuy xuy vang lên, rất nhiều tử hỏa từ trong thiết phiến toát ra, hừng hực bốc cháy, ngọn lửa có màu tím này còn nồng đậm hơn Tử Viêm Cốt Mâu của Âu Dương Tử Phong rất nhiều!
Vù...
Ngọn lửa gào thét nhằm về phía Lâm Minh, mang theo một luồng khí tức băng hàn, ngọn lửa lạnh như băng, cực kỳ quỷ dị.
Thanh Thương chân nguyên bùng nổ, Lâm Minh bước lên một bước, đâm ra một thương, một vạn luồng chân nguyên chấn động giết ra.
Ầm...
Ngọn lửa màu tím trực tiếp sụp đổ, bị Luyện Lực Như Tơ làm tan rã.
Sau khi đạt tới Ngưng Mạch sơ kỳ, cộng thêm Luyện Lực Như Tơ đột phá, hiện giờ Lâm Minh thi triển chân nguyên chấn động, uy lực hoàn toàn khác trước.
Âu Dương Minh biến sắc, tuy rằng không trông cậy vào Tuyệt Sinh Tử Viêm để thắng lợi, nhưng không nghĩ tới lại bị đối phương dễ dàng phá giải như vậy.
- Tử Viêm Cốt Mâu!
- Tử Thần liêm đao!
Âu Dương Minh khẽ quát một tiếng, một cốt mâu do ngọn lửa hình thành hiện lên bên cạnh hắn, so với Âu Dương Tử Phong, thì cốt mâu của Âu Dương Minh gần như hình thành trong nháy mắt, gần như không có quá trình chân nguyên ngưng tụ, không chỉ vậy, hắn lại vung thiết phiến lên, lại có thêm một thanh liêm đao màu tím xuất hiện, chém về phía đầu của Lâm Minh!
Đối mặt với các công kích đang gào thét mà đến, Lâm Minh vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh, chân đạp Kim Bằng Phá Hư, tốc độ của hắn trong nháy mắt đã đạt đến mức tận cùng.
Xoẹt...
Thân ảnh lóe lên, Lâm Minh lao xuyên qua khe hở giữa cốt mâu và Tử Thần liêm đao, một thương ẩn chứa Phong chi ý cảnh và lôi đình lực đâm thẳng vào mặt Âu Dương Minh!
Âu Dương Minh rùng mình, thân thể vội vàng lui lại, cùng lúc đó, hắn vung thiết phiến lên, từng luồng tử viêm như các đám mây nở rộ trước mắt hắn, bảo vệ chặt chẽ thân thể hắn!
Ầm...
Một vạn luồng Thanh Thương chân nguyên bùng nổ, lôi đình to lớn như một đám tử xà múa loạn, tử viêm hộ thuẫn chỉ kiên trì trong nháy mắt, đã bị trường thương xé rách!
Mắt thấy ngân thương lạnh lẽo đâm tới, đồng tử Âu Dương Minh co rút lại, hắn vạn lần không ngờ tới một thương có vẻ tùy ý của Lâm Minh lại có uy lực cường đại đến trình độ này, liên tục phá vỡ ba luồng tử viêm hộ thuẫn của hắn!
Hắn hiểu được, một khi bị một thương này đâm trúng, như vậy thì hắn nhất định sẽ thất bại, lúc trước Phương Khải bị một thương liên tục phá vỡ năm luồng Cửu Chuyển Thanh Quang trận, Âu Dương Minh cũng không cho rằng hộ thể chân nguyên của mình mạnh hơn Cửu Chuyển Thanh Quang trận của Phương Khải.
Lâm Minh này, lực công kích rất biến thái!
- Điệp Vũ Bách Hoa!
Thân thể Âu Dương Minh trong nháy mắt đã hóa thành các tàn ảnh liên tiếp, mạo hiểm tránh thoát một thương này.
- Võ kỹ thân pháp?
Lâm Minh thấy Âu Dương Minh giống như một con bướm lao ra, thân ảnh mơ hồ phiêu hốt, hiển nhiên đây là một loại thân pháp né tránh cực kỳ hoa lệ, mười mấy bóng người thật thật giả giả, các võ giả bình thường sẽ không phân biệt rõ bản thể của Âu Dương Minh rốt cuộc ở chỗ nào, muốn công kích cũng không thể xuống tay được, chỉ có thể bị động chịu đòn, hơn nữa còn không biết công kích của Âu Dương Minh sẽ đến từ đâu.
Tuy nhiên điều này đối với Lâm Minh mà nói thì lại không phải là vấn đề, hắn dứt khoát nhắm hai mắt lại, linh hồn lực dung nhập Phong chi ý cảnh, bóng dáng của Lâm Minh đột nhiên biến mất!
- Hoành Tảo Thiên Quân!
Vẫn là một chiêu Thương quyết cơ sở, Lâm Minh quét một thương ngang hư không, mà Âu Dương Minh lại xuất hiện ngay dưới mũi thương của Lâm Minh, dường như hắn tự mình đánh lên vũ khí của đối phương vậy.
Sắc mặt Âu Dương Minh đại biến! Thân pháp Điệp Vũ Bách Hoa của hắn lại bị nhìn thấu chỉ trong nháy mắt ư?
Lúc này Âu Dương Minh đã không thể tránh được, chỉ có thể cứng đối cứng!
Bốp...
Thiết phiến được mở ra, Âu Dương Minh quát lớn một tiếng, thúc giục chân nguyên toàn thân, ngọn lửa màu lam tím lao ra từ trong thiết phiến, chém thẳng vào mũi thương.
Ầm...
Ngọn lửa màu lam tím va chạm vào lôi đình màu tím, Lôi Hỏa lực lập tức bùng nổ!
Ngay khi thiết phiến tiếp xúc với mũi thương, Âu Dương Minh chỉ cảm thấy dường như một kích của mình vừa bổ vào một ngọn núi lớn, một vạn luồng chân nguyên chấn động lao ngược lên, lực chấn động cực lớn trực tiếp làm cho bàn tay Âu Dương Minh vỡ ra, cánh tay phải mất đi cảm giác.
- Đây là...
Âu Dương Minh cảm giác ngực mình dường như bị một thanh búa tạ đánh trúng, yết hầu hơi ngọt, Âu Dương Minh bay ngược, phun ra một ngụm máu tươi, bóng người bay ngược ra ngoài, đập mạnh trên màn sáng thủ hộ.
Kết quả này làm cho khán giả tại đây như dại ra, thậm chí ngay cả Khương Lan Kiếm vẫn luôn cực kỳ “tôn sùng” Lâm Minh thì cũng mang vẻ mặt khó tin.
Âu Dương Minh xếp thứ ba trong tổng tông hội võ lần trước, lại bị đánh bại dễ dàng như vậy ư?
Kỳ thật Lâm Minh thăng lợi cũng nằm trong dự kiến của Khương Lan Kiếm, nhưng hắn vốn tưởng rằng hai người này phải giao đấu giằng co một phen, dùng hết các thủ đoạn bí mật, sau đó Lâm Minh mới có thể dùng ưu thế nho nhỏ mà thắng lợi, nhưng không nghĩ tới, hai người chỉ dùng không đến mười chiêu, Lâm Minh đã thắng lợi rồi.
- Âu Dương Minh dễ dàng thua như vậy ư? Hắn dường như còn chưa ra đòn sát thủ a?
Khương Lan Kiếm cảm giác rất khó tin, trong tổng tông hội võ lần trước, hắn bại bởi Âu Dương Minh, lần này, hắn cũng không có tin tưởng chắc thắng được đối phương, nhưng Lâm Minh lại thắng Âu Dương Minh thoải mái như vậy!
Khương Bạc Vân chậm rãi nói:
- Đòn sát thủ của Âu Dương Minh đã được đánh ra rồi, đó chính là Hợp Hoan thần công tầng thứ năm viên mãn của hắn, Tuyệt Sinh Tử Viêm và Tử Thần liêm đao kia đều là tuyệt chiêu chỉ có thể thi triển được khi Hợp Hoan thần công đạt tới tầng năm, chỉ là lại bị Lâm Minh dễ dàng phá vỡ, cho nên rất nhiều người không nhận ra uy lực trong chiêu thức của Âu Dương Minh... Không phải là Âu Dương Minh yếu, mà là Lâm Minh quá mạnh, sau khi đột phá Ngưng Mạch kỳ, thực lực của hắn lại tăng lên một mảng lớn!
Khương Bạc Vân hít sâu một hơi, các võ giả bình thường đột phá từ Luyện Cốt đỉnh phong đến Ngưng Mạch, thực lực cũng sẽ không tăng trưởng nhiều như vậy, nhưng Lâm Minh lại không phải là võ giả bình thường, hắn bước vào Ngưng Mạch kỳ, bản thân chính là đột phá hoàn mỹ, căn cơ cực kỳ vững chắc, hơn nữa hắn tu luyện Hỗn Độn Cương Đấu kinh, sau khi đột phá mỗi một cảnh giới, thì đều khiến cho chân nguyên tăng trưởng và ngưng kết đậm đặc hơn các võ giả cùng cấp rất nhiều.
Không chỉ vậy, Lâm Minh còn có Thanh Thương chân nguyên, Luyện Lực Như Tơ cùng Tử Giao Thần Lôi, đây đều là chiêu thức biến thái, chân nguyên cường đại một phần, thì uy lực của chiêu thức lại cường đại hơn ba phần, bốn phần, năm phần!
Cho nên từ Luyện Cốt đỉnh phong đến Ngưng Mạch kỳ, Lâm Minh đã có một lần tăng vọt về thực lực!
- Âu Dương Minh cũng bị đánh bại! Tới lúc này, số người giữ được toàn thắng chỉ còn ba người thôi!
- Ngoài Mộc Cổ Bặc Vực cùng Khương Bạc Vân ra, thì Lâm Minh đã giao thủ với đại đa số cao thủ rồi, về phần Huyễn Tiểu Điệp và Mộc Cổ Kiếp Nhung chưa giao thủ kia thì cũng sẽ không phải đối thủ của Lâm Minh, nói cách khác, cho dù Lâm Minh liên tiếp bại bởi Mộc Cổ Bặc Vực và Khương Bạc Vân, thì hắn cũng chắc chắn tiến vào trước ba!
Mọi người nhao nhao bàn luận thế cục giải đấu, Lâm Minh là “hắc mã” khó lường nhất, một đệ tử từ ba mươi sáu nước, lần đầu tiên tham gia tổng tông hội võ, đã giết vào ba hạng đầu, hơn nữa đối phương còn mới vừa tròn mười sáu tuổi, điều này thật sự rất kinh thế hãi tục.
Sau khi Lâm Minh đi xuống đài, liền gặp Mộc Cổ Bặc Vực, trên khuôn mặt khô gầy của đối phương vẫn mang theo nụ cười âm tà như trước, chỉ là ánh mắt của hắn nhìn về phía Lâm Minh cũng không còn mang theo vẻ trêu tức và khinh thị như trước nữa, mà là có một chút ngưng trọng nhỏ không thể thấy rõ.
Hiển nhiên, Mộc Cổ Bặc Vực cũng cảm nhận được uy hiếp của Lâm Minh!
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
21 chương
145 chương
11 chương