Võ Giả bình thường mở song tử đạo cung, tách phân thân ra không khác gì bản tôn. Phân thân và bản tôn tách ra thì chiến đấu càng thêm linh hoạt, tốc độ tu luyện nhanh hơn. Nếu phân thân và bản tôn dung hợp tương đương chồng lên sức chiến đấu. Lâm Minh thì khác, hắn định dùng song tử đạo cung làm gốc ngưng tụ thành ảo ảnh tinh quang, rót hết tinh hoa Ác Ma lực trong người vào phân thân, khiến song tử phân thân trở thành phân thân Ác Ma hoàn toàn. Bản tôn Lâm Minh chỉ để lại thần chi lực và huyết mạch đối ứng. Làm như vậy sau này thân phận của Lâm Minh càng linh hoạt hơn, bản tôn và phân thân dung hợp tùy thời thay đổi hình dạng. Song tử phân thân Ác Ma có thể kiêng nể gì lợi dụng pháp tắc cắn nuốt ăn mất Ác Ma lực. Bản tôn thì chăm chỉ hấp thu lực lượng thế giới để tu vi vững bước tăng cao. Thế thì Lâm Minh không cần lo lắng lợi dụng pháp tắc cắn nuốt tăng nhanh tu vi rơi vào tà môn tà đạo, làm căn cơ hỗn tạp, thậm chí xuất hiện tình huống Ác Ma lực phản phệ. Chờ khi Lâm Minh mở ra song tử đạo cung, tiến vào Ma Thần chi mộ có thể lấy thân phận làm chính biến ảo hình dạng Thâm Uyên Ác Ma, lúc nhận Ác Ma tế điển sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Lâm Minh nói cho Mộ Thiên Tuyết nghe ý tưởng của mình. Mộ Thiên Tuyết nghe xong thật lâu không phản ứng lại: - Ngươi . . . Có thể phân ra một phân thân Ác Ma? Lâm Minh cảm thấy rất khó tin, làm sao Lâm Minh có thể mở ra đệ thất đạo cung trong Đạo Cung Cửu Tinh mau như vậy? Tinh hoa của Hoang trong cơ thể hắn từ đâu ra? - Chắc được, phân thân cũng là chính ta, không phải đoạt xá. Chỉ cần phân ra một lũ căn nguyên lình hồn tiến phân thân thì nó chính là hình dạng thứ hai của ta. - Ngươi . . . Mấy năm qua đã trải qua điều gì? Mộ Thiên Tuyết sớm muốn hỏi nhưng vừa rồi bàn nhiều chuyện không có dịp hỏi. Thâm Uyên Ác Ma gần như không thể bị nhân tộc Tam Thập Tam Thiên đoạt xá, Lâm Minh sắp chế tạo một phân thân Ác Ma, thật khó tin. Lâm Minh kể lại kinh nghiệm bảy ngàn năm cho Mộ Thiên Tuyết nghe, từ lúc bị Phiêu Vũ truy sát, bị Thánh Mỹ lấy đi căn nguyên hồn lực, gặp nạn ở hạ giới, chuyển sinh bảy đời, đến vũ trụ hoang dã, hấp thu hồn Hoang, khống chế phân thân hoang, kiềm chế hai thần vương khiến bọn họ rút khỏi chinh chiến nhân tộc và thánh tộc. Lâm Minh không giấu diếm Mộ Thiên Tuyết điều gì, nàng biết hết bí mật Ma Phương thì còn gì mà giấu? Nghe kinh nghiệm của Lâm Minh, Mộ Thiên Tuyết ngây người hồi lâu. Mấy năm nay Lâm Minh trải qua rất ly kỳ, từ không còn sống bao lâu, tuyệt vọng đến vực dậy, cố gắng xoay chuyển trong vũ trụ hoang dã, trở thành lãnh tụ nhân tộc, phong hiệu Nhân Hoàng. Cuộc đời Lâm Minh dùng từ lên nhanh xuống mau không đủ để hình dung, nghe chuyện rất khó tin. Mộ Thiên Tuyết tự nhận mình trải qua nhiều cơ duyên trong Thái Cổ giới, kỳ ngộ và chém giết sinh tử đã là gợn sóng phập phồng nhưng so với Lâm Minh thì rất bình thường. - Thì ra ngày xưa ngươi mất tích không phải vì Thánh Mỹ, nàng . . . Mộ Thiên Tuyết không biết nói cái gì, nàng cảm giác cách làm của Thánh Mỹ rất khó hiểu. - Ngươi nói Thánh Mỹ và Hồn Đế có thù lớn. Sau khi Thánh Mỹ cướp hết lực lượng của ngươi thì để lại một chút căn nguyên lình hồn của nàng trong thân thể ngươi, phong ấn nguyên âm chi lực, đại chuyển sinh thuật bí pháp của nàng? Thánh Mỹ làm như vậy có ý nghĩa không? Trong tình huống đó khả năng ngươi phục hồi lực lượng gần bằng không. Thánh Mỹ không biết ngươi có Ma Phương, nàng dựa vào cái gì cho rằng ngươi có thể phục hồi lại lực lượng? Lâm Minh thở ra, lắc đầu nói: - Ta cũng không rõ ràng, hành động lúc đó của Thánh Mỹ chắc vì Hồn Đế tham gia, nàng không cách nào chống đối nên làm ra lựa chọn duy nhất. Khi ấy ta chết chắc, có lẽ Thánh Mỹ dựa vào trực giác để lại hy vọng cuối cùng cho ta, cũng để lại hy vọng cuối cùng cho nàng. Thánh Mỹ là một nữ nhân bí ẩn. Nghĩ đến Thánh Mỹ làm Lâm Minh nhớ đến một nữ nhân tuyệt trần từng xuất hiện trong hàn băng kính, để lại bộ xương ở trung tâm vĩnh hằng chi bích. Vượt qua dòng sông thời gian trăm ức năm, Thánh Mỹ và nữ nhân bí ẩn kia như phân thân và bản tôn song tử đạo cung, bọn họ rốt cuộc có quan hệ gì? Ân oán giữa Thánh Mỹ và Hồn Đế, những gì nàng làm với hắn, khiến Lâm Minh có tình cảm rất phức tạp với Thánh Mỹ. Thánh Mỹ vừa chính vừa tà, nàng phong quang vô hạn lại như trải qua câu chuyện rất thảm. Nhưng mặc kệ Thánh Mỹ có thân thế gì, mặc kệ nàng muốn gì, Lâm Minh biết bảy ngàn năm nàng bị Phiêu Vũ thần vương truy sát cùng đường, Hồn Đế ở một bên như hổ rình mồi, là Thánh Mỹ cứu mạng hắn. Lâm Minh sẽ không quên ân tình này, mặc dù cách làm của Thánh Mỹ rất bí ẩn. Thánh Mỹ cho cảm thấy như Mạn Châu Sa Hoa ẩn trong sương mù màu đen. Trăm ức năm trước hoa rơi, trăm ức năm sau hoa nở, vượt qua muôn đời luân hồi, trời sao là nhân quả, duyên đã định sinh tử . . . Hắc Sa thành là chợ nô lệ lớn nhất thập nhị tầng Hắc Ám Thâm Uyên, khi cổ thần tộc khởi nghĩa bùng nổ, chẳng những việc buôn bán không bị ảnh hưởng mà Hắc Sa thành càng phòn hoa hơn. Liên tục mấy tháng, mỗi tháng có ít nhất hai vạn nô lệ bị vận đến Hắc Sa thành. Đến hôm nay số nô lệ tụ tập tại Hắc Sa thành nhiều cỡ hai mươi vạn. Các nô lệ toàn là hàng thượng phẩm được chọn lựa kỹ càng. Có rất nhiều nô lệ được chuyển từ tổng bộ Ma Đạo Hội đệ thập lục tầng, thậm chí thập thất tầng đến. Ma Đạo Hội vì có thể bồi dưỡng nô lệ càng tốt thậm chí nuôi dưỡng một số nô lệ thiên địa đến cảnh giới Thánh Chủ. Nhưng vì để hoàn toàn khống chế các nô lệ, Ma Đạo Hội cung cấp toàn là công pháp tàn khuyết, bọn họ chỉ có thể tu đến Thánh Chủ là cùng. Cộng thêm nô ấn trong hồn hải của bọn họ, chuyên môn điều giáo nô lệ hóa, khiến xác suất các nô lệ thoát khỏi kiểm soát gần bằng không. Trừ phi nô lệ được cứu đi, được cao thủ giải nô ấn thì bọn họ sẽ trở nên với chính mình. Nô lệ đẳng cấp Thánh Chủ được bán giá trên trời. Nô lệ đẳng cấp Giới Vương gần như tuyệt chủng, nếu có là vài Ác Ma đẳng cấp cao chuyên môn nuôi dưỡng để hưởng dụng nội bộ. Chiều hôm nay, chín mặt trời chiếu xuống sa mạc cát đen như sắp đốt cháy, cát hiện màu đen vì có chứa thành phần huyền thiết. Huyền thiết dưới ánh mặt trời dễ làm chân người phồng rôp knước, nếu vùi trứng chim vào hạt cát, khoảng một nén nhang là trứng chín ngay. Nhưng hạt cát nóng rực này không là gì đối với một vài tọa kỵ. Ầm ầm ầm ầm ầm! Chân một con quái vật màu xanh như cây cột đạp xuống, làm hạt cát đen nóng rực lõm cái hố sâu một thước. Đây là chân của người khổng lồ một mắt, còn là loài biến dị. Nó to lớn hơn người khổng lồ một mắt bình thường, lực lượng mạnh hơn, tốc độ nhanh hơn. Đương nhiên giá tiền của nó mắc hơn người khổng lồ một mắt bình thường gấp mười lần. Người khổng lồ một mắt bình thường đã là xa xỉ phẩm, người khổng lồ một mắt biến dị càng không phải người bình thường có thể cưỡi.