Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 1788
Chương 1802: Gặp thánh tử. (1)
Lâm Minh đột nhiên hỏi một câu như vậy, nhìn qua Mộ Thiên Tuyết bên cạnh, Mộ Thiên Tuyết mượn nhờ thân thể Huyền Tình Thiên Hậu, mà Huyền Tình Thiên Hậu chính là thái cổ thần tộc.
- Đúng vậy, là thái cổ thần tộc, là một trong những thái cổ chủng tộc mạnh nhất thái cổ mười tỷ năm trước, cho nên mới xưng là thần tộc. Nhân số của bọn họ rất ít, nhưng toàn là nhân kiệt, thần tộc đại khái là chủng tộc hoàn mỹ nhất do ông trời sáng tạo ra.
Lâm Minh lần thứ hai đi vào Vạn Cổ Ma Khanh, nghe tàn hồn đệ tử Hỗn Nguyên Thiên Tôn từng nói qua, thần tộc có linh hồn, thân thể, nội thế giới không thứ nào không cường đại, có thể tinh khí thần cùng tu, vừa ra đã có được lực lượng cường đại, thiên phú nghịch thiên, thọ nguyên dài gấp mười lần nhân tộc.
Đúng là vô cùng nghịch thiên.
Đáng tiếc dù là chủng tộc nào cũng không thể kéo dài mãi mãi, tộc nhân của nó càng ngày càng ít, mấy chục vạn năm trước dã diệt sạch.
Dường như Huyền Tình Thiên Hậu và Hỗn Nguyên Thiên Tôn ở chung đường luân hồi, mục đích của hắn là mượn lực lượng luân hồi chuyển sinh, giúp thái cổ thần tộc có một đường sinh cơ, nhưng mà cuối cùng vẫn thất bại như cũ.
Địa điểm thọ yến của Yêu Đế năm trên một hòn đảo của phiến biển cả này.
Hòn đảo này rộng tám trăm dặm, chung quanh hòn đảo có rất nhiều đảo nhơ chi chít như sao trời.
Trong hải vực gần nhiều đảo nhỏ này có rất nhiều yêu thú biển cả bơi qua lại.
Trong đó có thâm hải huyền quy, một sừng hải giao long, thôn thiên hải xà, cửu đầu hải xà...
Những động vật biển này vô cùng to lớn, cường đại vượt qua Thánh Chủ, chúng đều nghe theo Yêu tộc chỉ huy, một khi chiến đấu có lực lượng cường đại.
- Thần Mộng tiền bối, Lâm Minh huynh!
Đột nhiên xa xa có một giọng nói truyền tới, có người tiến lên hành lễ, sau đó ân cần hỏi thăm Thần Mộng Thiên Tôn, lại nhìn về phía Lâm Minh.
Người này chính là Bạch Nghiêu, là đệ tử hạch tâm dưới trướng Hạo Vũ Thiên Tôn, năm đó trong Thần Vực đệ nhất hội võ đã từng tranh phong với đám người Lâm Minh.
Sau lưng Bạch Nghiêu còn có đội ngũ đi tới, hiển nhiên Hạo Vũ Thiên Tôn cũng tới.
- Đã lâu không gặp.
Gặp lại Bạch Nghiêu, Lâm Minh trong lòng cảm khái, chỉ sợ lần thọ yến này sẽ hội tụ tuấn kiệt của Thần Vực như Long Nha, Hành Si, Quân Bích Nguyệt.
Đương nhiên với tư cách là một trong những nhân vật chính, Tiểu Ma Tiên cũng là một trong những thiên tài trong hội võ.
Nhưng mà thời điểm Thần Vực đệ nhất hội võ, Lâm Minh tuyệt đối không ngờ Tiểu Ma Tiên lúc trước trẻ tuổi khí thịnh, không ai bì nổi lại ở cùng với nhau.
Chỉ có thể nói vận mệnh quá mức kỳ diệu.
Đệ nhất hội võ đã qua gần trăm năm, nhớ lại ngày đó, những người này đều là tuổi trẻ khí thịnh, trăm năm sau gặp lại nhau chỉ có cảm khái ngàn vạn.
Lâm Minh dự đoán không tệ, sau khi đi lên hòn đảo thì gặp được người quen -- đến từ Phổ Đà sơn Hành Si.
Hành Si vẫn mặc tăng bào vải bố, nhìn qua mộc mạc mà sạch sẽ.
Đoàn người Phổ Đà sơn chỉ có ba người, lộ ra dáng vẻ lẻ loi trơ trọi, Chiến Phật Đế Thích Già cùng Đại Tự Tại Phật không có tới.
- Lâm thí chủ, đã lâu không gặp!
Hành Si chắp tay trước ngực, gương mặt mỉm cười vui vẻ, đã nhiều năm như vậy, Hành Si không có chút biến hóa nào.
Hắn nhìn ra tu vị của Lâm Minh, biểu lộ hơi kinh ngạc, chợt có thoải mái, cười khổ nói:
- Lâm thí chủ thật là nhân kiệt, năm đó tu vị của bần tăng cao hơn Lâm thí chủ hai tiểu cảnh giới, hiện tại thì ngươi cao hơn ta một mảng lớn.
Hành Si không ngừng lắc đầu.
Tu vị Lâm Minh hôm nay đã vượt qua hắn quá nhiều.
Mà trên thực tế tu vị vẫn là thứ yêu, Lâm Minh đáng sợ nhất chính là chiến lực của hắn, từ Tu La Lộ trở về, Lâm Minh tu tập Tu La Thiên Thư lại kế thừa Tu La chi huyết, chiến lực tăng vọt không cách nào tưởng tượng nổi.
- Hành Si huynh quá khiêm tốn, chúng ta cùng tiến vào đi.
Lâm Minh cũng thi lễ trở lại, đối với Phổ Đà sơn, Lâm Minh ấn tượng rất tốt, năm đó Đại Tự Tại Phật có ân với hắn, nếu như không phải Phổ Đà sơn Bồ Đề Thụ, ba loại võ ý của Lâm Minh vẫn rất khó dung hợp.
Càng xâm nhập vào trong, hòn đảo càng nhiều.
Tại hòn đảo trung ương có một cung điện lơ lửng trên không trung, đây cũng là nơi cử hành thọ yến của Yêu Đế.
Chung quanh cung điện có các loại điểu thú, thụy thú, chúng đằng vân giá vũ, đẹp không sao tả xiết.
Trừ chuyện đó ra các loại thần liễn, linh thuyền của các thế lực lớn giá trị xa xỉ, hôm nay hội tụ cùng một chỗ cũng cực kỳ đồ sộ.
Có thể ngồi trong nội cung đều là nhân vật lớn, là nhân vật bá chủ một phương, trong đó chỉ cường giả Thiên Tôn cũng hơn hai mươi người.
Mà một đời tuổi trẻ trong tuấn kiệt tuy cũng có thể vào nội cung này, nhưng mà chỉ có thể ngồi ở một chỗ xa xa, trong đó kể cả Lâm Minh.
Như Mộ Linh Nguyệt, Mộ Thiên Tuyết có thực lực cao, thân phận không đủ người cũng ngồi chung vị trí với Lâm Minh.
Xa hơn về phía sau chính là tùy tùng các thế lực lớn, chỉ có thể ở bên ngoài mà thôi.
Ngồi ở vị trí của mình, Lâm Minh nhắm mắt dưỡng thần, trong lúc đó hắn cảm giác có sát khí lăng lệ áp tới!
Sát khí này làm tâm thần Lâm Minh rùng mình, cơ hồ khiến hắn lập tức rút Phượng Huyết Thương ra.
Đột nhiên hắn nhìn qua phương hướng có sát khí, chỉ thấy một nam tử cao lớn đang đứng trên bệ đá, ánh mắt như lôi đình nhìn qua hắn.
Người này chính là Ma Thủy Thiên Tôn!
Lâm Minh hô hấp hơi chậm lại, hắn cảm giác được uy áp ập thẳng về phía hắn, tại hiện trường thọ yến, Ma Thủy Thiên Tôn không có khả năng ra tay với Lâm Minh, nhưng mà hắn vẫn không nén được tức giận, dùng khí thế bản thân chấn nhiếp Lâm Minh, nếu như là võ giả nửa bước Thánh Chủ bình thường đã bị Ma Thủy Thiên Tôn dùng khí thế đánh chết, đây là chuyện quá dễ dàng.
- Tiểu tử, ngươi còn dám tới! Đúng là lá gan không nhỏ.
Giọng của Ma Thủy Thiên Tôn băng hàn truyền âm như sấm sét vang vọng bên tai Lâm Minh, giống như muốn chấn vỡ màng tai của Lâm Minh.
- Ma Thủy tiền bối.
Lâm Minh hai tay ôm quyền, trong khí thế như cuồng phong bạo vũ đó, hắn cũng chỉ miễn cưỡng duy trì trấn định
Nếu như Ma Thủy Thiên Tôn lại tăng thêm uy áo, hắn cũng chỉ có thể mở tà thân lực ra, thuyên chuyển thêm lực lượng, thậm chí là phải vận dụng Tu La chi huyết.
- Ai là tiền bối của ngươi, ít lôi kéo làm quên! Ngươi lấy đi nguyên âm cháu gái ta, việc này ta sẽ không bỏ qua, cho dù Thần Mộng che chở ngươi, ta cũng phải đòi một câu trả lời.
Giọng của Ma Thủy Thiên Tôn dữ tợn, Lâm Minh chỉ trầm mặc không nói, như lời Thần Mộng Thiên Tôn đã nói, Ma Thủy Thiên Tôn sẽ nổi nóng, cộng thêm tính cách của hắn hung bạo, không thể dễ dàng tha thứ cho người nào phản bác làm trái lời của hắn, cho nên Lâm Minh thời điểm này mặc kệ nói cái gì cũng sẽ không tốt.
- Tiểu tử, từ hôm nay trở đi, Tiên nhi sẽ không có nửa phần quan hệ nào với ngươi! Ngươi cho rằng ngươi là ai? Trong đại kiếp nạn này, ngươi chỉ là con sâu cái kiến, ngươi cho rằng thiên phú ngươi tốt thì vô địch? Ở trước mặt Chân Thần, thiên phú tốt dùng được cái rắm!
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
33 chương
100 chương
35 chương
13 chương
52 chương
97 chương