Chương 1747: Phượng hoàng tức giận. (1) Mà mọi người thời điểm lâm vào khổ chiến, có người phát hiện Lâm Minh đột nhiên thoát ly đội ngũ, hắn và thiếu nữ áo đen bay đi, cơ hồ dán sát biên giới chiến trận, không ngừng chém giết. Từng phù văn màu đen thần bí bắn ra hào quang sáng ngời. - Hắn muốn làm gì? Mọi người nao nao, nhưng mà thời điểm này bọn họ chẳng quan tâm tới Lâm Minh, bảo trụ tánh mạng mình mới là mấu chốt nhất. Trong lúc đó một đạo hào quang đen kịt giống như Vạn Ma Sinh Tử Luân bắn ra, nó bắn ra khỏi đầu ngón tay của Lâm Minh, lưu quang này bành trướng hóa thành vòng xoáy, nó không ngừng mở rộng trên không trung, bên trong có vô số khí tức âm trầm đáng sợ và tiếng quỷ tru lên. Trong lờ mờ có thể nhìn thấy ngàn vạn hư ảnh ma đầu dữ tợn khủng bố. Người nào nhìn qua vòng xoáy này đều có cảm giác linh hồn của mình như bị hút vào bên trong. Lúc này vòng xoáy càng ngày càng lớn, đám Bất Phôi Kim Cốt trong chiến trận lúc này xao động, nhao nhao ngẩng đầu nghi hoặc nhìn qua không trung. Oanh -- Trong thời gian ngắn vòng xoáy này hàng lâm, bao phủ hơn trăm con tBất Phôi Kim Cốt vào trong, một con Bất Phôi Kim Cốt gầm hét lên, hỏa diễm trong hốc mắt của nó không ngừng bị hút ra ngoài. Vạn Ma Sinh Tử Luân am hiểu nhất chính là xoắn giết quỷ vật, tà linh và linh hồn võ giả sau khi chết lưu lại, đối mặt Bất Phôi Kim Cốt, sử dụng Vạn Ma Sinh Tử Luân hút hỏa diễm linh hồn của chúng là nhanh nhất. Mà Bất Phôi Kim Cốt có lực phòng ngự đáng sợ, trước mặt Vạn Ma Sinh Tử Luân hoàn toàn vô dụng. Trong lúc nhất thời ma trơi trong hốc mắt Bất Phôi Kim Cốt chẳng khác gì ngọn nến trước gió, không ngừng bị hút vào trong vòng xoáy màu đen. Vù vù vù! Ánh lửa trong hốc mắt Bất Phôi Kim Cốt bị dặp tắt, khung xương cứng rắn của chúng giống như củi mục đổ rạp xuống, rơi lả tả trên đất. Trong nháy mắt Bất Phôi Kim Cốt ngã xuống như rạ. Nhìn thấy tình cảnh bực này, rất nhiều người đều rùng mình, Lâm Minh này dùng công pháp gì, tốc độ giết địch quá nhanh a! - Hút vào sẽ chết, bàn quay màu đen này là cái gì? - Đáng sợ, bàn quay này đừng nói là Bất Phôi Kim Cốt, ta cảm giác linh hồn của mình như bị hút vào trong đó! Một võ giả Hồn tộc kinh hãi nói ra, với tư cách Hồn Tộc, hắn cực kỳ mẫn cảm với linh hồn. Vốn thí luyện giả ở đây cho rằng, Lâm Minh thời gian tu luyện có hạn, cốt linh quá nhỏ, luận pháp tắc, luận công pháp hắn sẽ lâm vào hoàn cảnh xấu, không nghĩ tới chỉ cần Lâm Minh thi triển chiêu thức này thì mọi người không sánh bằng! Chênh lệch này không phải nửa lần hay một lần, bọn họ lúc trước cao hứng mình chiếm ưu thế tuổi và lĩnh ngộ công pháp, pháp tắc, có thể trong tầng năm này kiếm được nhiều độ hoàn thành, bây giờ biết rõ suy nghĩ đó quá ngây thơ. Bởi vì Lâm Minh dùng Vạn Ma Sinh Tử Luân, áp lực của mọi người giảm đi rất nhiều. Thánh Mỹ nhìn qua Lâm Minh, trong ánh mắt bắn ra sắc thái kỳ dị, Lâm Minh quả nhiên không khiến nàng thất vọng, kể từ đó nàng có thể tiết kiệm rất nhiều khí lực, có thể đục lỗ trên trứng phượng hoàng mà bất diệt liệt hỏa lưu lại. Rầm rầm rầm. Tiếng gào thét vang vọng trên cao, hỏa diễm như thiên thạch và Bất Phôi Kim Cốt không ngừng bắn ra, cùng oanh tạch xuống chiến trân. Nhưng mà Thánh Mỹ tọa trấn chiến trận, sắc mặt vẫn yên tĩnh như nước, hai tay của nàng không ngừng đánh pháp quyết trên hư không, giống như tác động vô số ánh mắt vô hình, cùng bố trí từng Hàn Băng phù văn với nhau, giống như thủy triều của biển cả giảm bớt uy lực của hỏa diễm như thiên thạch giáng xuống... Có áo giáp băng này, mấy thiên tài xuất thân Thánh tộc đối mặt với hỏa diễm kỳ dị trên người Bất Phôi Kim Cốt cũng dám trực tiếp dùng thân thể ngạnh kháng. Không biết qua bao nhiêu lâu, mọi người ở trong chiến trận hữu kinh vô hiểm vượt qua một đợt công kích. - Tiếp tục như vậy, lực lượng của bất tử liệt diễm sẽ chậm rãi hết sạch... Có thiên tài đánh nát hỏa diễm thiên thạch giáng xuống, âm thầm thở dài một hơi. Sắc mặt của những người khác cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Dựa theo Thánh Mỹ nói ra, nhiệm vụ của bọn họ chính là ngăn cản công kích của bât tử liệt diễm, chỉ cần bất tử liệt diễm biến thành trứng, đó chính là chuyện của Thánh Mỹ. Đối với Thánh Mỹ, thí luyện giả ở đây có tín nhiệm mù quáng với nàng, tu vị bản thân nàng là Thiên Tôn, hư hư thực thực pháp tắc cùng công pháp của nàng tinh thâm không biết bao nhiêu, cho dù tu vị của nàng bị áp chế ở Thánh Chủ, nhưng mà thực lực của nàng không phải bọn họ có thể sánh bằng. Nhưng mà Lâm Minh lúc này sắc mặt ngưng trọng, nơi đây với tư cách không gian do chủ nhân Tu La Lộ bố trí thí luyện cuối cùng, rậm rạp lực lượng Tu La pháp tắc lực trải rộng các nơi. Hắn thông qua pháp tắc Tu La Thiên Đạo, nhạy cảm phát giác được lực lượng của bất tử liệt diễm trên bầu trời yếu đi quá chậm. So với những người khác, hắn phát giác rõ lực lượng của bất tử liệt diễm trên cao.. Ông -- Trong lúc đó một đạo hào quang kỳ dị từ bất tử liệt diễm trên cao phát ra. - Con sâu cái kiến, các ngươi đã chọc giận ta. Toàn bộ đều đi chết đi! Bất tử liệt diễm tức giận gào thét, gương mặt do hỏa diễm ngưng tụ đầy nhân tính hóa -- hiển nhiên một bầy kiến hôi chèo chống lâu như vậy, đã kích thích tồn tại chí cao vô thượng tầng năm như nó. Pháp tắc kỳ dị chấn động từ trong hỏa diễm trên người bất tử liệt diễm lan tràn ra chung quanh. Một bàn tay vô hình to lớn đập xuống. Cả đại địa run rẩy ẩm ầm. Mặt đất rạn nứt nhanh chóng, từng khối nham thạch cực lớn bị hấp nhiếp bay lên, hỏa diễm nóng rực nhanh chóng thiêu đốt mặt đất thành dung nham, từng sợi nguyên khí ti tí bị nó rút đi. Đám Bất Phôi Kim Cốt cũng bị lực lượng hấp nhiếp này hút lên, chất lỏng màu vàng óng kỳ dị từ trong người chúng bay ra ngoài, dung nhập vào thân thể bất tử liệt diễm trên không trung. Lực lượng pháp tắc kỳ dị tỏa ra ngoài, đều bị bất tử liệt diễm thộn phệ vào trong cơ thể. Bất tử liệt diễm nhìn qua vốn suy yếu, trong thời gian ngắn khí thế tăng vọt, thậm chí còn mạnh hơn vừa rồi không ít, thân thể bành trướng vô biên vô hạn, cánh chim của nó chẳng khác gì hỏa diệm sơn. Rầm rầm rầm! Trong lúc đó một cột hỏa diễm thô to như núi trực tiếp từ trong người bất tử liệt diễm bắn vào đám người Lâm Minh. Vốn mọi người vừa buông lỏng một hơi, rồi đột nhiên nhìn thấy hỏa trụ khổng lồ hiện ra trước mặt, cả đám kinh hồn táng đảm. - Khí tức mạnh như vậy, chúng ta làm sao thắng đây? Đột nhiên bất tử liệt diễm bộc phát, khí tức tuy không bằng Thiên Tôn, nhưng mà không khác nhau lắm! Năng lượng khủng bố như vậy đều khiến đám võ giả ở đây sợ hãi. Trong lòng sinh ra cảm giác vô lực. Đây mới thực là thiên địa chi uy ah! Căn bản không phải sức người có thể ngăn cản. Đứng mũi chịu sào đương nhiên chính là hào quang chiến trận rồi. Chiến trận nhìn qua vô cùng cường hãn bị hỏa trụ đánh trúng, lập tức hàng tỉ phù văn chôn vùi, vô số phù văn đóng băng ảm đạm xuống, phát ra tiếng vang cót kẹtzz.