Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 1695
Chương 1709: Thánh Điển. (2)
Thực lực của hắc sắc Tu La sớm đã khó gặp gỡ địch thủ, sâu như biển, Lâm Minh thậm chí hoài nghi hắc sắc Tu La chính là bản tôn chủ nhân Tu La Lộ!
Thiên kiêu dạng gì có thể địch nổi chủ nhân nhân Tu La Lộ?
Lâm Minh nhìn về phía bóng người này, hắn cũng không phải là Nhân tộc, Hồn Tộc cùng Thánh tộc, là thái cổ chư tộc mà Lâm Minh chưa từng gặp qua, chuyện này làm cho Lâm Minh hoài nghi, mười tỷ năm trước vũ trụ có phải do thái cổ chư tộc thống trị không? Thẳng đến mấy lần đại kiếp nạn thì thái cổ chư tộc xuống dốc, Nhân tộc, Thánh tộc cùng Hồn Tộc mới dần dần hưng thịnh?
Vào thời điểm này bóng người mông lung nói cái gì đó, thân hình hắn vẫn lay động như nước, mỗi khi nói ra thì từng chữ ngưng kết thành phù văn kỳ dị.
Lâm Minh không nghe được người kia nói gì, chỉ thấy phù văn hắn nói ra che đậy thiên địa, giống như sao băng oanh tạc.
Tu La thò tay kéo hư không giống như kéo vải, trực tiếp xé rách hư không thành vực sâu. Những ký tự kia toàn bộ tiến vào khe nứt không gian, tiến vào không gian khác.
Nhận thấy công kích của mình bị phá vỡ dễ dàng, bóng người kia chỉ cười nhạt, căn bản lơ đễnh, thời điểm này hắn xé mở hư không, từ trong hư không lấy quyển sách ra.
Bìa quyển sách cổ màu đen, nhìn thấy trên bìa có hai chữ vô cùng cổ xưa, nếu như không phải Lâm Minh tại Uổng Tử Cốc trong tu tập qua Tu La Thiên Thư quyển một, hắn căn bản không nhận ra hai chữ này.
- Thánh điển?
Trong nội tâm Lâm Minh ngẩn ngơ, bóng người này cầm sách làm vũ khí, mà quyển sách này gọi là "Thánh điển" !
Dùng sách làm vũ khí, Lâm Minh lần đầu tiên nhìn thấy, mà hai chữ này khiến Lâm Minh nhớ rõ trong Uổng Tử Cốc, Thần Miểu Thiên Tôn nhắc tới một quyển sách -- Hồn Tộc Thánh Điển!
Thánh Điển trong tay người này có quan hệ với Hồn Tộc Thánh Điển sao?
Trong nội tâm Lâm Minh hiện ra vô số ý niệm trong đầu, hắn ẩn ẩn cảm giác chính mình dường như chạm vào bí tân của Tam Thập Tam Thiên hơn mười tỷ năm trước...
Thời điểm này Thánh Điển trong tay của người kia khẽ nhúc nhích theo lời của người đó, từng đạo ký tự chú ấn bay ra khỏi miệng của hắn.
Ngôi sao mà hắc sắc Tu La đang đứng rõ ràng trong thời gian ngắn chìm vào trong địa ngục.
Hoàng Tuyền huyết thủy cuồn cuộn, bên trong vô số bạch cốt chìm nổi, mỗi cái bạch cốt đều tỏa ra khí tức tử linh kỳ dị, một đạo huyết lãng ngập trời ập tới. Nhìn đến đây trong nội tâm Lâm Minh cả kinh.
Thông qua ánh mắt hắc sắc Tu La, hắn rất rõ ràng cảnh tượng trước mắt không phải hư ảo, mà là một đại thế giới chính thức, những bóng dáng mơ hồ chưa từng sinh ra, trực tiếp dùng Thánh Điển sáng tạo ra, tạo ra thế giới hoàng tuyền công kích hắc sắc Tu La.
Nam tử thần bí trước mặt thật sự quá khủng bố, chẳng trách ngay cả Tu La bách chiến bách thắng trong nội tâm đều cảm thấy nghiêm túc.
Ánh mắt Tu La thần quang lập loè, đối mặt thế giới Hoàng Tuyền công kích, trong tay xuât hiện trường thương đen kịt.
Trường thương có vô số khí tức pháp tắc...
Mỗi một chủng lực lượng đều là Tu La lĩnh ngộ trong chiến đấu, hoặc là từ trên người đối thủ lĩnh ngộ ra.
Vô số lực lượng phức tạp như vậy, rõ ràng hội tụ trong tay của hắn thì trở nên hài hòa. Trường thương xé rách hư không, đại phóng quang mang trong hư không vô tận...
Trong thời gian ngắn, vô số bí lực gào rú trong thế giới Hoàng Tuyền, vô số cột sáng mỹ lệ hiện ra các nơi, tản mát năng lượng kinh người.
Thế giới Hoàng Tuyền cuồn cuộn, trực tiếp bị hỏa diễm bổn nguyên bí lực đốt cạn, vô số bạch cốt đập xuống đều bị kiếm ý sắc bén đánh tan.
Núi cốt sụp đổ, mặt đất rạn nứt.
Thế giới Hoàng Tuyền không ngừng nát bấy, cuối cùng nhất Tu La công kích thì thế giới Hoàng Tuyền tiêu vong.
Nam nhân thần bí nhìn thấy thế giới Hoàng Tuyền sụp đổ, khí tức sâu như biển trên người không giảm bớt chút nào. Ánh mắt nhìn qua hắc sắc Tu La trở nên cẩn thận hơn.
Hắc sắc Tu La thời điểm này phóng xuất khí tức càng ngày càng nhiều, khí thế trên người càng ngày càng khủng bố.
Hắn chiến đấu mấy tỷ năm, lực lượng lĩnh ngộ ra cũng bộc phát toàn bộ.
Sau đó gương mặt bắt đầu biến hóa, mơ hồ, thân thể giống như mang chiến ý, pháp tắc của cả vũ trụ, biến thành vũ trụ huyền bí.
Oanh, một thương đâm ra xuyên qua hư không vô tận, vô số ngôi sao tan vỡ, thậm chí vũ trụ cũng run rẩy, không gian phong bạo khủng bố quét qua tất cả.
Tầng tầng lớp lớp lực lượng thần bí mang theo pháp tắc Tam Thập Tam Thiên ập tới, nát bấy vô số không gian, không ngừng xuyên qua vũ trụ.
Nam nhân này rốt cuộc biến sắc.
Hắc sắc Tu La thi triển chiêu này đã dung hợp cơ hồ tất cả pháp tắc của Tam Thập Tam Thiên! Thậm chí có thể nói đã siêu thoát Tam Thập Tam Thiên!
Rầm rầm rầm!
Nam tử kia điên cuồng lui về phía sau, thân thể chấn vỡ không gian, đánh ra vô số lực lượng pháp tắc mưu toan ngăn cản chiêu này của hắc sắc Tu La, đây là một kích siêu thoát ra ngoài Tam Thập Tam Thiên.
- Pháp tắc Tu La Thiên Đạo...
Chỉ có Lâm Minh lòng dạ biết rõ, lực lượng làm cho nam nhân kia khiếp sợ chính là lực lượng pháp tắc Tu La Thiên Đạo.
Có lực lượng pháp tắc siêu thoát ra ngoài Tam Thập Tam Thiên, cho dù mười tỷ năm trước hay hiện tại đều đầy đủ kinh thế, nó là do chủ nhân Tu La Lộ lĩnh ngộ pháp tắc của Tam Thập Tam Thiên, sau khi thông hiểu đạo lí thì dung hợp thành Tu La Thiên Đạo, uy lực khó có thể hình dung!
Oanh --
Tia sáng chói mắt đâm thủng hết thảy.
Nam nhân thần bí biến mất giữa Tu La thương mang, chỉ có Thánh Điển trong tay của hắn tỏa ra hào quang vô âận, mặc dù pháp tắc Tu La Thiên Đạo cũng không thể lấn át được!
Hô --
Sau một khắc cơ hồ tất cả cảnh tượng biến mất.
Lúc này toàn thân Lâm Minh run lên, toàn thân mồ hôi đầm đìa quỳ rạp trên đất, thân thể cơ hồ hư thoát.
Một kích cuối cùng của hắc sắc Tu La bao hàm toàn bộ lực lượng pháp tắc của Tam Thập Tam Thiên, làm cho hắn chỉ nhìn một cái cơ hồ toàn bộ hồn lực đều tiêu tán.
Sau khi bước lên khối đá xanh cuối cùng, Lâm Minh như trút được gánh nặng, lúc này thở ra một hơi.
Vừa rồi nhìn thấy một kích cuối cùng của hắc sắc Tu La, chỉ trong nháy mắt cũng làm cho toàn thân Lâm Minh rung động.
Dọc theo con đường này, Lâm Minh thể ngộ rất nhiều, rất nhiều thể ngộ đã vượt qua năng lực lý giải của Lâm Minh hiện tại, nhưng mà cảnh tượng trên con đường đá xanh đều bị Lâm Minh khắc sâu vào trong tâm trí, lĩnh ngộ, thể ngộ, tích lũy này ngày sau sẽ giúp đỡ hắn thật lớn khi tu luyện Tu La Thiên Đạo.
Dù là hiện tại những thể ngộ này cũng trực tiếp tăng thực lực Lâm Minh lên không ít, nhưng lại không thể nghi ngờ là tài phú trân quý nhất của Lâm Minh.
Nhưng mà tài phú này không đủ giúp hắn có thể xông qua toàn bộ thí luyện cuối cùng, nhưng nó cũng là một trong những ban thưởng trân quý nhất!
Trong pháp tắc chi môn lúc trước, hắc sắc Tu La nói một trong những ban thưởng trân quý nhất, có thể nói còn có vật khác.
Lâm Minh chân đạp lên con đường đá xanh, lại bước thêm một bước, bởi vì con đường đá xanh đã tới cuối cùng, bởi vậy một bước này, Lâm Minh bước vào hư không.
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
9 chương
21 chương
46 chương