Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 1674
Chương 1688: Lâm Minh lựa chọn.
- Tiểu súc sanh. Há hốc mồm sao? Pháp tắc chi môn khảo nghiệm là thiên phú võ giả, ngoại vật đều không có tác dụng gì, những thần văn phù của ngươi chỉ là giấy lộn mà thôi! Ta ngược lại hy vọng ngươi có thể còn sống đi ra ah. Như vậy ta mới có thể tự tay giết ngươi, đạt được bảo vật của ngươi! Ha ha ha!
Hạo Nguyệt Quận Vương cười rộ lên.
Lâm Minh lạnh lùng nhìn qua Hạo Nguyệt Quận Vương. Đối với hắn khiêu khích căn bản bỏ mặc, nhưng mà Hạo Nguyệt Quận Vương lại đề điểm Lâm Minh, trong pháp tắc chi môn ngoại vật không có tác dụng.
Đây cũng là trong tình lý, nếu như ngoại vật có tác dụng thì không cần khảo nghiệm thiên phú võ giả làm gì.
Mắt thấy pháp tắc chi môn chậm rãi rung động lắc lư, giống như vòng xoáy thời không đang chuẩn bị hút người vào, Lâm Minh lắc đầu, tự nhủ:
- Tính toán, bị người ta xem thành ngu ngốc cũng không sao...
Lâm Minh đã sớm ngờ tới, sau khi mình quyết định sẽ bị vô số người cho rằng là điên và ngu xuẩn, mà trên thực tế, đây là chuyện không tránh khỏi.
Tiểu Ma Tiên đi trước Lâm Minh, nàng đi lại nhẹ nhàng, giống như bướm vờn hoa, nhìn bộ pháp không nhanh, nhưng mà trong nháy mắt đã tới trước pháp tắc chi môn.
Nàng lựa chọn là độ khó Thiên cấp, cũng đứng cùng chỗ với Hồn Hậu Thánh Mỹ.
Trong lúc nhất thời, ngay cả Thánh Mỹ cũng kinh ngạc nhìn qua Tiểu Ma Tiên liếc.
Một nữ tử thập phần thanh tú đứng cùng chỗ với Thánh Mỹ quả thật quá chói mắt.
Đám người vốn ồn ào cũng an tĩnh lại, mọi người trước sau phát giác hào khí dị thường, rất nhanh nhìn ra nguyên nhân khiến hào khí như vậy, đều nhìn qua Tiểu Ma Tiên.
Xem xét Tiểu Ma Tiên vẻ mặt ngây thơ, tại độ khó Thiên cấp với vẻ mặt chờ mong, những võ giả này lập tức trừng to mắt.
Thiếu nữ này lai lịch gì mà chọn độ khó Thiên cấp?
Tô Nhã đã che miệng lại, nàng vẫn đối đãi Tiểu Ma Tiên như tiểu muội muội, tuy nàng có thể nhận ra thiên phú Tiểu Ma Tiên không tầm thường, nhưng mà không nghĩ tới Tiểu Ma Tiên thậm chí lại có tự tin và dũng khí chọn độ khó Thiên cấp.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì một màn vớ vẩn xảy ra.
Bọn họ phát hiện, một thanh niên mặc áo đen nhãn nhã đi qua độ khó Thiên cấp, lại đi qua thời không chi môn tận cùng bên phải, cũng chính là thời không chi môn độ khó Tu La.
Vừa bắt đầu Hạo Nguyệt Quận Vương chú ý Lâm Minh, gương mặt tươi cười nghiền ngẫm của hắn cứng lại, hắn không thể tin nhìn Lâm Minh cách độ khó Tu La càng ngày càng gần, đã trợn mắt há hốc mồm!
- Hắn... Hắn muốn làm gì?
Hạo Nguyệt Quận Vương trừng to mắt, chuyện này quá điên khùng rồi.
Chẳng lẽ hắn nhận định mình vô vọng vượt qua kiểm tra, cho nên di tìm chết?
Không đúng nha, dù cho Hạo Nguyệt Quận Vương trào phúng Lâm Minh, cũng biết tốc độ của Lâm Minh thật ra là rất nhanh, dù cho Lâm Minh năng lực thực chiến có hạn, thông qua pháp tắc chi môn cấp thấp nhất cũng không có vấn đề gì.
Huống chi thông qua cùng hoàn thành hoàn mỹ căn bản là hai khái niệm, muốn an an ổn ổn đến tầng thứ ba cũng không khó.
Lúc Hạo Nguyệt Quận Vương nghĩ ngợi lung tung thì Lâm Minh đã lẻ loi một mình đứng trước độ khó Tu La.
Thời không chi môn to như vậy, chỉ có Lâm Minh thì quá bắt mắt.
Cơ hồ tất cả võ giả đều há to miệng, nhìn về phía Lâm Minh, trong mắt bọn họ Lâm Minh điên rồi.
- Lâm Minh... Hắn...
Dù trong nội tâm Tô Nhã nhìn Lâm Minh rất cao cũng sững sốt, nàng nhìn qua Mộ Linh Nguyệt, Mộ Linh Nguyệt cũng không có ngờ tới Lâm Minh trực tiếp lựa chọn khoa trương như vậy.
Về phần những người khác đều nhìn Lâm Minh như bảo vật, người này thần trí khác thường hay bị điên?
- Hắn hình như là... Lâm Minh...
Rất nhiều trẻ tuổi tuấn kiệt lúc trước từng tham gia đấu giá hội, cho nên nhận ra Lâm Minh.
Ở bên trong Tu La Lộ, Lâm Minh xem như là người nổi danh.
Nhắc tới Lâm Minh và ký tự chữ Lâm, có không ít người biết rõ ký tự chữ Lâm.
- Lâm Minh, người chế tác ký tự chữ Lâm? Hắn không phải thần văn sư sao? Hắn như thế nào...
Mọi người cũng cảm giác đầu óc của mình không đủ dùng.
Thần văn sư tham gia thí luyện cuối cùng cũng không là gì, mấu chốt ngươi tham gia thí luyện cuối cùng cũng bỏ đi, nhưng mà độ khó Tu La vài tỷ năm qua chưa có ai chọn, chuyện này khiến bọn họ cảm giác thần kinh của mình rối loạn rồi.
Phải biết rằng, pháp tắc chi môn này vẫn có nguy hiểm vẫn lạc đấy.
Thời điểm mọi người ngây ngốc, Hồn Hậu Thánh Mỹ chỉ lẳng lặng nhìn qua Lâm Minh, những võ giả kia nghị luận, Thánh Mỹ đều nghe vào tai, nàng cũng theo biết rõ dường như Lâm Minh cũng không phải một nhân vật đơn giản.
Nhưng mà độ khó Tu La chính nàng ta cũng không thể hoàn thành, nàng căn bản sẽ không tin tưởng có người có thiên phú vượt qua mình.
- Ngươi xác định ngươi hiểu độ khó Tu La là khái niệm gì không?
Thánh Mỹ hỏi Lâm Minh một câu, lời này xem như an ủi, theo lý thuyết Lâm Minh tiểu nhân vật này, cho dù lựa chọn cái gì thì Thánh Mỹ cũng không hỏi tới, nhưng mà Lâm Minh trong mắt Thánh Mỹ có chút đặc biệt, nàng mới phá lệ hỏi một câu, đương nhiên nàng cũng chỉ hỏi mà thôi, nếu như Lâm Minh căn bản không nghe nàng, nàng cũng không nói thêm cái gì.
Đối mặt nhiều người dùng ánh mắt khác thường nhìn qua, kể cả Thánh Mỹ Hồn Hậu hỏi thăm, Lâm Minh tâm vẫn im lặng, hắn thầm nghĩ ít xuất hiện hoàn thành thí luyện, cũng không muốn bị người ta chú ý như thế.
Hắn trả lời:
- Cảm ơn Hồn Hậu nương nương quan tâm, nhưng mà đã vài tỷ năm qua đều không có người lựa chọn độ khó Tu La, sợ rằng cũng không biết rõ độ khó Tu La là khái niệm gì a? Lại nói bất cứ thời không chi môn nào, dường như có nhiều loại hoàn thành... Vãn bối không cần hoàn thành hoàn mỹ, chỉ cần miễn cưỡng thông qua là được...
Bình tĩnh mà xem xét, Lâm Minh cũng không cam đoan độ khó Tu La sẽ có hoàn cảnh gì.
Hắn dựa vào chính là sức chiến đấu mạnh mẽ và lý giải về Tu La Thiên Đạo.
Nhớ năm đó Tạo Hóa thánh tử lựa chọn chính là độ khó Thiên cấp, cuối cùng nhất hoàn thành 81%.
Như vậy Lâm Minh tự nhận chính mình không vượt qua độ khó này, làm sao hoàn thành cao hơn người ta?
Lui một vạn bước mà nói, cho dù độ khó Tu La thực quá mức biến thái, như vậy chính mình buông tha phần thưởng, bảo vệ tính mạng tuyệt đối không khó khăn gì.
Tổng hợp đủ loại, Lâm Minh mới nguyện ý lựa chọn độ khó Tu La.
Nhưng mà Lâm Minh dứt lời thì lọt vào tai Thánh Mỹ chính là trẻ tuổi khí thịnh, không nghe khuyên bảo, nàng chỉ lắc đầu, không nói cái gì.
Mà trừ Thánh Mỹ ra, những người khác bọn họ nhìn qua phía Lâm Minh với ánh mắt như nhìn thằng ngu với bảo vật hiếm thấy.
Người tham gia thí luyện cuối cùng đều là nhân kiệt, nhưng mà thực đột nhiên xuất hiện thằng điên, xem như xem náo nhiệt đi.
- Ngươi làm như vậy là tình nguyện chết trong thời không chi môn sao?
Hạo Nguyệt Quận Vương cười lạnh nhìn về phía Lâm Minh, giễu cợt nói.
Lâm Minh căn bản mặc kệ hắn, dứt khoát lăng không ngồi xếp bằng, nhắm mắt điều tức. Nhưng mà lúc này bên tai Lâm Minh vang lên tiếng Mộ Linh Nguyệt cùng Tô Nhã chân nguyên truyền âm, lúc này Lâm Minh lựa chọn khiến người ta quá lo lắng.
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
9 chương
21 chương
46 chương