Vụ án hoa bỉ ngạn
Chương 6 : Vụ án đầu sau khi kí hợp đồngp2
Theo như những thông tin tìm được thì nạn nhân tên là Tần Lâm con trai út của một gia đình tương đối khả giả.
Kèm theo những thông tin khác Như Nguyệt Biết được địa chỉ cụ thể nhà của nạn nhân.
Cô hỏi từng người hàng xóm ở ngần đó và bao gồm cả người nhà nạn nhân:
-Chào cô! cháu là cảnh sát của cục cảnh sát tỉnh hiện cháu đang tìm hiểu một vụ án cô có thể phối hợp hỗ trợ cháu phá án chứ?(Như Nguyệt nói)-Được! cô có thể giúp gì cho cháu?(cô hàng xóm ngần đó nói)-Cô cho cháu hỏi.
Cô có biết người nào tên Tần Lâm không?(Như Nguyệt nói)-Có phải người cháu nói là cậu con trai út của nhà họ Tần đúng không?(cô hàng xóm ngần nhà nói)-Đúng rồi!(Như Nguyệt nói)-Cháu tìm Tần Lâm có chuyện gì à? Cô nghe nói Hình như Tần Lâm bị sát hại mà đúng không?(Cô hàng xóm nói)-Cháu đang điểu tra cái chết của Tần Lâm.
Cô cho cháu hỏi ngần đây Tần Lâm có xích míc hay gây oán gây thù với ai không cô?(Như Nguyệt Nói)-Nếu nói gây oán gây thù thì không có tại tính Tần Lâm hiền và thân thiện với mọi người lắm nhưng ngần đây cậu Tần Lâm hình như đang có chút xích míc với Tần Long anh trai của cậu ta(cô hàng xóm nói)-Cô có biết cụ thể vì sao hai anh em họ lại có mâu thuẫn với nhau không?(Như Nguyệt nói)-Cái này thì cô không biết(cô hàng xóm nói)-Vâng! cảm ơn vì những thông tin của cô(Như Nguyệt Nói)Sau tìm kiếm manh mối từ những người hàng xóm quanh đó cô cùng Nhật Nam di chuyển đến nhà của Tần Lâm. Hiện tại ba của Tần Lâm ông chủ Tần đang đi công tác ở ngoài tỉnh phải vài tuần nữa mới về.
Trong nhà hiện chỉ có hai cô giúp việc,tài xế Lương, bà chủ Tần và anh trai của Tần Lầm là Tần Long ở nhà .
Như Nguyệt nhìn xung quanh căn nhà rộng lớn.Ở trong số những người ở đây người cô nghi ngờ nhất là tài xế Lương và Tần Lâm.
Cô cùng Nhật Nam Bắt đầu dò hỏi.
Cô định bắt đầu việc tra hỏi này với tài xế Lương là người đâu tiên.
Thế nhưng vừa quay đi một lát thì tài xế Lương liền không thấy đâu,vì vậy cô càng nghi ngờ tên tài xế này hơn.
Thôi thì không tra hỏi tên tài xế trước được thì đổi đối tượng khác lúc này Như nguyệt liền chuyển sang đối tượng tình nghi thứ hai là Tần Long:
-Tần thiếu gia chắc không thấy phiền khi chúng tôi lấy chút thời gian quý giá của anh đâu nhỉ(Như Nguyệt nói)-không phiền,không phiền (Tần Long nói)-Cho hỏi có phải dạo ngần đây anh đang có chút mâu thuẫn với Tần Lâm đúng không?(Như Nguyệt nói)-Đúng là dạo ngần đây tôi và Tần Lâm có chút mâu thuẫn với nhau nhưng tôi khẳng định tôi không phải là người đã giết hại Tần Lâm(Tần Long nói)-Anh không cần vội thanh minh tôi đâu nói anh là người giết Tần Lâm(Như Nguyệt Nói)-Ừ!
Tại tôi hơi sốt ruột(Tần Long nói)-Cho tôi biết vì lý do gì mà hai người sảy ra mâu thuẫn với nhau?(Như Nguyệt nói)Lúc này Tần Long cố trấn tĩnh tâm trạng của mình trả lời câu hỏi của Như Nguyệt-Tôi với Tần Lâm ngần đây đang có chút mâu thuẫn vì một cô gái.
Cô ấy là thanh mai trúc mã của chúng tôi.
Tôi và Tần Lâm đều thích cô ấy thế nhưng cô ấy có vẻ như thích Tần Lâm hơn. Trong lúc không thể kìm nổi cảm xúc của mình nữa,tôi cãi nhau với Tần Lâm tranh dành cô ấy và rồi hai đứa tôi sảy ra mâu thuẫn với nhau.(Tần Long nói)-Ừ! vậy anh có từng nghĩ đến việc muốn Tần Lâm biến mất khỏi đây không?(Như Nguyệt nói)-Từng nghĩ đến! nhưng.... tôi cũng đã thử suy nghĩ lại,cảm thấy Tần Lâm cũng không đáng phải chết (Tần long nói)Như Nguyệt nghe được đáp án như vậy cô như có suy nghĩ gì đó,bất giác cô quay sang hỏi Nhật Nam.
-Lão mặt lạnh! anh nghĩ sao về việc này? có nghi vấn hay manh mối gì không?
-Hắn không phải kẻ đã giết Tần Lâm nhưng tôi nghĩ hắn là người đã gây ra những vết thương trên người Tần Lâm(Nhật Nam nói)-Vì sao? (Như Nguyệt nói)-Theo suy đoán!
Nhật Nam Nói)Nhật Nam biết trong nhà đang có người để ý đến hành vi của mình để báo cho Tần Long biết qua tai nghe vậy nên anh chỉ nói miệng là suy đoán còn mắt thì anh liếc nhìn về cánh cửa của căn phòng trống ngần đó.
Như Nguyệt nhìn theo ánh mắt của Nhật Nam liền hiểu ngay vấn đề.
Còn Tần Long thì vẫn không biết hai người họ đang nghĩ gì nên nghĩ rằng có vẻ như hắn đã lơ là cảnh giác.
Như Nguyệt quay sang hỏi Tần Long:
-Trên người của Tần Lâm có rất nhiều vết thương anh có biết ai là người đã gây ra không?
-Cái này thì tôi không biết bởi vì sau khi cãi nhau tôi và Tần Lâm chưa gặp mặt nhau.(Tần Long nói)-Ừ!
Vậy anh biết tài xế Lương nhà anh đi đâu không?(Như Nguyệt hỏi)-Tôi không biết!Ông ta đi đâu sao cô hỏi tôi(Tần Long nói)-Ừ.
Anh dừng vai diễn của mình ở đây được rồi đấy(Như Nguyệt nói)-Ý cô là... tôi chưa hiểu (Tần Long nói)-Ý tôi là gì chắc anh phải là người hiểu rõ nhất chứ(Như Nguyệt nói)-Bằng chứng đâu?(Tần Long nói)-Bằng chứng?
Tôi đâu nói tôi nghi ngờ anh là thủ phạm.(Như Nguyệt Nói)-Cô..??(Tần Long nói)-Anh có tật giật mình à. hahahh chưa đánh mà tự khai ra vậy rồi thì vụ án chắc kết thúc ở đây thôi đúng không Tần thiếu gia.(Như Nguyệt nói)Lúc này Tần Long biết mình sắp bị lộ anh ta lo lắng bối rối.
Anh ta nghĩ bây giờ mà khoanh tay chịu trói chẳng khác nào tự mình thú mình là kẻ giết người để bị bắt. Muốn vạch trần ư còn non và xanh lắm cô em à. Bằng chứng chưa có thì vẫn chưa chứng minh được mình là thủ phạm. Đây chắc là do tên này vãn đang lơ là cảnh giác nên chả nghĩ gì nhiều. Thay vì chịu trận Tần Long bình tĩnh lại cố chứng minh bản thân trong sạch,cố tình khiêu khích Như Nguyệt.
-Kết thúc?
Nghe có vẻ nhẹ nhàng đơn giản quá nhỉ.
Cảnh sát Đường à khi chưa có bằng chứng thì đừng kết án vội vàng thế chứ!(Tần Long nói)-Vẫn còn cứng miệng.
Anh thích bằng chứng đúng không?(Như Nguyệt nói)-Đúng thế đem bằng chứng ra đây đi.
Tôi xem thử cô lấy gì ra để chứng minh.(Tần Long nói)-Nếu anh muốn!
Nhật Nam đem bằng chứng ra cho thiếu gia Tần coi đi.(Như Nguyệt nói)-được thôi!(Nhật Nam nói)Sau đó Nhật Nam và Như Nguyệt cũng với một vài cảnh sát đang giữ Tần Long cũng đi đến căn phòng mà Như Nguyệt chỉ tới..
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
7 chương
7 chương